Tổng Tài Lạnh Lùng Ăn Vạ Vợ Yêu
Chương 37: Quá khứ dần hé lộ
Lãng tử cô đơn
31/03/2021
Không để cô định hình lại lúc này bàn tay to
lớn đã thành thục mà dễ dàng nhẹ nhàng tháo gỡ hết những chướng ngại vật còn lại trên người cô. Giờ đây toàn bộ thân hình mĩ miều của cô đã lộ
ra hoàn toàn trước mặt hắn. 2 quả đào căng tròn đỏ hồng làn da trắng mịn màng cùng bờ eo thon thả đôi chân dài trắng mịn khép chặt lại e thẹn vì xấu hổ. Còn hắn thì lúc này nhìn thấy cảnh Xuân dược này thì lại như
được tiêm thêm mấy liều thuốc kích thích mà càng thêm điên cuồng hơn.
Cái miệng hư hỏng từ từ trượt xuống dưới eo rồi tiếp tục rời xuống dưới cùng bàn tay không yên phận khẽ tách 2 chân cô rồi nhẹ nhàng cắm đầu
lưỡi trơn mềm vào bên trong nơi hoa viên tuyệt mĩ của cô .Bỗng chốc cả
người cô lúc này lại tiếp tục như có một dòng điện chạy qua. Bàn tay nhỏ nhắn bắt giác rời xuống những ngon tay nhỏ nhắn khẽ luồn vào mái tóc
đen cố gắng đẩy cái đầu hắn ra
- Ah...k... không được chỗ đó.. không...
Nhưng càng cố gắng đẩy hắn ra thế nào thì hắn lại càng điên cuồng hơn chiếc lưỡi không ngừng trêu chọc nơi nhạy cảm nhất của cô. Bàn tay không yên phận mà trơn mớn khắp nơi. Lúc này nhìn cô bé của cô đã ướt nhẹp hắn mới từ từ mà rồi khỏi. Còn cô giờ đây đã bị hắn làm cho cả người mềm nhũn. Hàm răng cố gắng cắn chặt môi cố gắng giữ lại bình tĩnh. Chiếc đầu không ngừng cật lực lắc đầu từ chối hắn. Cô không muốn ngày mai phải nằm trên giường suốt đâu. Thấy cô vẫn có ý định từ chối hắn cùng với biểu cảm có chút sợ hãi . Nhưng đến bước này rồi hắn thật sự không thể nào tha cho cô được từ từ cúi xuống hôn nhẹ lên môi cô rồi tiếp tục di chuyển qua cái tai đã ửng đỏ lên từ lúc nào
- Không sao đâu chồng xẽ nhẹ nhàng mà
Lời nói nam tính bị lửa dục vọng dâng trào đã trở nên khàn đặc kèm theo sự dụ dỗ cùng an ủi cứ vậy mà vang lên trong đầu cô cuối cùng cũng làm cô thả lỏng ra được 1 chút. Nhưng thật sự có nhẹ nhàng hay không sự thật chỉ có một là .Cũng có nhẹ nhàng đấy nhưng chỉ vỏn vẹn đúng 3 phút hơn. Lúc này thấy cô đã không còn phòng bị nữa hắn lúc này manh bạo nắm lấy 2 chân cô ra mạnh mẽ đi vào. Nơi mật tư bất ngờ bị xâm nhập cô lúc này khẽ nhíu mày lại khẽ khêu lên 1 tiếng
- Ah....Đ.., đau...
Hắn lúc này nghe thấy tiếng kêu của cô thì như mãnh thú nghe thấy tiếng khiêu khích. Khẽ cúi xuống đỡ cô ngồi giây. Giờ đây cả 2 cơ thể áp sát vào nhau hắn cứ vậy mà điên cuồng cúi xuống 2 bầu ngực đẫy đà mà cắn mút. Bàn tay to lớn giữ chặt lấy eo cô mà vận động liên tục. Còn Băng Dao lúc này bị sự mãnh liệt của hắn đến phản kháng cũng không còn chỉ có thể vòng tay qua cổ hắn mà bấu chặt vào tấm lưng rộng lớn kia oan ức mà kêu
- Ah...đau... S..sao... chồng bảo xẽ nhẹ...
Hắn lúc này dục vọng cao trào đã không còn để ý đến lời oan ức của cô. Không những vậy còn mạnh bạo cắn mạnh vào cổ cô 1 cái. Thấy vậy cuối cùng cô cũng biết mình đã bị lừa 1 cú. Trong lòng không ngừng than trời trách đất nếu biết hậu quả như này lúc nãy cô thà liều mình trốn khỏi đây còn hơn
- Diệp Băng Dao em là của ai
- .....
Giọng nói khàn đặc lại tiếp tục vang lên.Cô lúc này trong đầu bị hắn làm cho mê muội nhưng vẫn cố gắng không phục tùng hắn vì 1 chuyện muôn thuở hắn dám lừa cô. Nhưng ai dè hắn lúc này thấy cô không phục tùng thì lại càng mạnh bạo hơn.
- Nói em là của ai
Cô lúc này thấy hắn mạnh bạo hơn thì sợ rồi bất mãn mà tuân theo
- T.. Thần Vũ...
- Nói lại
- Uhm...c.. của..Vũ...
Nghe được câu trả lời vừa ý hắn lại tiếp tục ra vào mạnh bạo hơn. Và cô lại tiếp tục bị hắn lừa 1 cú nữa. Cứ vậy đêm đấy 2 thân thể cứ vậy mà hòa làm 1 tạo nên khung cảnh ám muội.
Trong bầu trời đêm giông tố. Những hạt mưa mang sự lạnh lẽo nặng chĩu cứ ồ ạt kéo xuống đất rồi vỡ tan tành. Những đám mây đen nghịt vẫn không ngừng kéo đến có thể thấy đây là 1 trận bão táp khủng khiếp. Những tia sét lâu lâu lại rọi xuống cả bầu trời đêm tối tăm khiến cho cả bầu trời đêm tối sáng rực lên tạo nên 1 khung cảnh ghê rợn
" Đùng.... Đùng...."
Theo sau là những tiếng sấm cứ bất chợt vang lên như muốn xé toạc cả bầu trời đêm giông tố
Tai 1 căn biệt thự nguy nga rộng lớn được thiết kế theo phong cách phương Tây hiện đại đang lẽ ra nó phải thật đẹp đẽ và ấm cúng nhưng không hiểu vì sao nó lại mang 1 cảm giác u ám đến đáng sợ. Bởi bên trong lúc này đâu đâu cũng là 1 đống ngổ ngang khắp nơi đều vương vãi những mảnh vỡ thủy tinh. Đâu đâu cũng là những xác chết cùng những vũng máu đỏ thẫm nằm loang lổ khắp nền nhà lạnh lẽo của căn biệt thự nguy nga rộng lớn âm u cứ vậy mà tạo nên 1 cảnh tượng hãi hùng ảm ảnh . Tại hành lang dài rộng lớn của căn biệt thự
" Cạch....cạch...."
Những tiếng bước chân và tiếng thở gấp gáp vang lên khắp hành lang rộng lớn lạnh lẽo. 1 người phụ nữ với đầu tóc rũ rượi mặc trên mình là 1 chiếc váy trắng rách rưới nhuộm 1 màu đỏ thẫm ghê rợn khắp người đều là những vết dao đâm vẫn còn mới tinh vẫn đang rỉ máu cái đầu không ngừng quay lại đằng sau lưng. Đôi chân khập khiễng đã sớm nhuộm đầy máu cố gắng kéo theo sau 1 cậu bé trừng 5 tuổi dường như đang cố trốn chạy khỏi ai đó. Khắp trên cơ thể của cậu bé đâu đâu cũng đều có những vết thương to nhỏ mới tinh như mới sảy ra. Cả thân hình nhỏ run lẩy bẩy . 1 đôi mắt màu hổ phách sâu thẳm nhưng lại mang 1 vẻ trong sáng tinh khiết . Bàn tay nhỏ nhắn cố gắng nắm chặt lấy tay người phụ nữ
- Mẹ ! cha không đi cùng chúng ta sao
Giọng nói mang giai điệu sợ hãi của 1 đứa trẻ cứ vậy mà vang lên. Người mẹ lúc này không nói gì chỉ thấy 2 hàng nước mắt không tự chủ được mà tuôn ra từng giọt từng giọt như những hạt pha lê lấp lánh từ từ rơi xuống nền gạch đá lạnh lẽo rồi vỡ tan tành. Cả thân thể cũng không ngừng run rẩy nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn của cậu mà bước thật nhanh đi. Dãy hành lang rộng lớn và lạnh lẽo không ngừng vang lên những bước chân của 2 người. Nhưng sự thật có phải là chỉ mỗi bước chân của 2 người hay không
2 người cứ vậy mà chạy đến tận cùng của hành lang rộng lớn . Cả người của người mẹ giờ đây như đã xắp không trụ được nữa đôi chân đầy rẫy những vết dao còn nhuộm đầy máu vẫn đang run rẩy nhưng vẫn cố gắng lê từng bước đi. Đôi mắt vẫn ướt đẫm hiện lên sự tuyệt vọng không thể cứu vãn nhưng đâu đó vẫn vương vấn 1 thứ gì đó. Lúc này người mẹ mới nắm chặt lấy bàn tay cậu bé gấp gáp kéo câu vào trong phòng căn phòng nằm cuối cùng dãy hành lang. Bên trong căn phòng bao trùm bởi bóng tối sâu thẳm. Tiếng mưa rơi bên ngoài vẫn càng ngày càng thêm điên cuồng hơn những tiếng sấm cứ lâu lâu lại vang lên khắp bầu trời đêm giông tố cứ vậy mà gào thét như muốn đập tan tành mọi thứ. Kèm theo sau là những tia sáng lóe lên trong đêm giông tố rọi thẳng vào khung cửa sổ khiến cả căn phòng tối tăm u ám lại sáng rực lên soi sáng tất cả mọi thứ.Bàn tay kéo nhanh câu vào căn phòng tối tăm rồi bước đến trước 1 chiếc tủ. Lúc này người mẹ mới cúi khụy xuống đất ôm chặt lấy cậu.
- Tiểu Vũ nghe mẹ nói. Dù có truyện gì đi chăng nữa cũng không được rời khỏi đây nghe chưa
- Vậy còn mẹ thì sao?
Không để cậu nói tiếp người mẹ lúc này đã lấy tay mình bịt miệng cậu lại vừa đẩy cậu vào bên trong chiếc tủ. Rồi từ từ đứng dậy đóng lại cánh cửa tủ. Cánh cửa tủ cứ vậy mà khép lại. Giờ đây cả người cậu lúc này đã hoàn toàn bị bóng tối bao trùm đôi mắt hổ phách chỉ có thể nhìn qua khe hở nhỏ hẹp của cánh tủ thân hình mảnh khảnh người mẹ đang từ từ rời khỏi căn phòng. Bỗng chốc đôi mắt hổ phách sâu thẳm ấy bất chợt mở to hết cỡ
" Bốp..."
Bỗng 1 tiếng động lớn vang lên khắp căn phòng tối tăm. Chỉ thấy thân hình mảnh khảnh mang đầy vết thương bỗng ngã văng xuống nền gạch lạnh lẽo. Người mẹ lúc này cả khuôn mặt đã chở nên trắng bệch. Bàn tay yếu ớt cố gắng nâng cả thân thể dậy. Lúc này 1 người đàn ông từ trên xuống dưới đều bao phủ bởi màu đen từ từ bước vào. Không nói nhiều hắn lúc này nhẹ nhàng bước đến gần chỗ người mẹ . Ngồi xổm xuống bàn tay to lớn túm chặt lấy tóc rồi đập mạnh xuống nền gạch. Từng dòng máu đỏ thẫm cứ thế mà chạy dọc xuống khuôn mặt
" Tạch... tạch....."
Lúc này khuôn mặt người mẹ đã giống như không còn 1 giọt máu từng giọt từng giọt cứ vậy mà rơi xuống nền gạch lạnh lẽo. Bàn tay theo phản xạ nắm chặt lấy bàn tay to lớn đang túm chặt lấy tóc mình. Nhưng càng nắm lấy thế nào cánh tay ấy lại càng càng ngày càng siết chặt hơn. Người đàn ông giờ đây khuôn mặt càng dần trở nên ghê rợn
- Phu nhân à không ngờ người còn có thể chạy được đến tận đây
Vừa nói cánh tay to lớn của hắn lại tiếp tục đập mạnh đầu người mẹ xuống đất. Còn người mẹ lúc này chỉ nhìn chằm chằm về phía chiếc tủ miệng không ngừng lẩm bẩm gì đó mặc cho những giọt máu đỏ thẫm đang không ngừng chạy dọc xuống khuôn mặt. Nhìn người mẹ đang dần trở nên thôi thóp người đàn ông cũng từ từ đứng lên. Chỉ thấy hắn dơ chân lại phía sau rồi rồi bất chợt đá thẳng vào bụng của người mẹ.
" Xoảng..."
Cả thân thể yếu ớt đâm mạnh vào chiếc bình hoa. Chỉ thấy chiếc bình vỡ tan tành rồi những mảnh vỡ khẽ cứa vào da .Người đàn ông lúc này càng dần trở nên điên loạn bước nhanh về phía người mẹ. Chỉ thấy cái chân khẽ giơ lên rồi dẫm mạnh xuống đầu người mẹ. Những mảnh vỡ tiếp tục đâm sâu vào đầu cô. Cả khuôn mặt người mẹ lúc này đã không còn là khuôn mặt nữa rồi khắp nơi đều được phủ bởi màu đỏ thẫm.
" Ret...."
Nhưng tia sáng ngoài kia không ngừng lóe lên trong đêm giông tố chiếu sáng cả căn phòng tối tăm. Cảnh tượng hãi hùng cứ vậy mà được ánh sáng ấy chiếu sáng hết
- Ah...k... không được chỗ đó.. không...
Nhưng càng cố gắng đẩy hắn ra thế nào thì hắn lại càng điên cuồng hơn chiếc lưỡi không ngừng trêu chọc nơi nhạy cảm nhất của cô. Bàn tay không yên phận mà trơn mớn khắp nơi. Lúc này nhìn cô bé của cô đã ướt nhẹp hắn mới từ từ mà rồi khỏi. Còn cô giờ đây đã bị hắn làm cho cả người mềm nhũn. Hàm răng cố gắng cắn chặt môi cố gắng giữ lại bình tĩnh. Chiếc đầu không ngừng cật lực lắc đầu từ chối hắn. Cô không muốn ngày mai phải nằm trên giường suốt đâu. Thấy cô vẫn có ý định từ chối hắn cùng với biểu cảm có chút sợ hãi . Nhưng đến bước này rồi hắn thật sự không thể nào tha cho cô được từ từ cúi xuống hôn nhẹ lên môi cô rồi tiếp tục di chuyển qua cái tai đã ửng đỏ lên từ lúc nào
- Không sao đâu chồng xẽ nhẹ nhàng mà
Lời nói nam tính bị lửa dục vọng dâng trào đã trở nên khàn đặc kèm theo sự dụ dỗ cùng an ủi cứ vậy mà vang lên trong đầu cô cuối cùng cũng làm cô thả lỏng ra được 1 chút. Nhưng thật sự có nhẹ nhàng hay không sự thật chỉ có một là .Cũng có nhẹ nhàng đấy nhưng chỉ vỏn vẹn đúng 3 phút hơn. Lúc này thấy cô đã không còn phòng bị nữa hắn lúc này manh bạo nắm lấy 2 chân cô ra mạnh mẽ đi vào. Nơi mật tư bất ngờ bị xâm nhập cô lúc này khẽ nhíu mày lại khẽ khêu lên 1 tiếng
- Ah....Đ.., đau...
Hắn lúc này nghe thấy tiếng kêu của cô thì như mãnh thú nghe thấy tiếng khiêu khích. Khẽ cúi xuống đỡ cô ngồi giây. Giờ đây cả 2 cơ thể áp sát vào nhau hắn cứ vậy mà điên cuồng cúi xuống 2 bầu ngực đẫy đà mà cắn mút. Bàn tay to lớn giữ chặt lấy eo cô mà vận động liên tục. Còn Băng Dao lúc này bị sự mãnh liệt của hắn đến phản kháng cũng không còn chỉ có thể vòng tay qua cổ hắn mà bấu chặt vào tấm lưng rộng lớn kia oan ức mà kêu
- Ah...đau... S..sao... chồng bảo xẽ nhẹ...
Hắn lúc này dục vọng cao trào đã không còn để ý đến lời oan ức của cô. Không những vậy còn mạnh bạo cắn mạnh vào cổ cô 1 cái. Thấy vậy cuối cùng cô cũng biết mình đã bị lừa 1 cú. Trong lòng không ngừng than trời trách đất nếu biết hậu quả như này lúc nãy cô thà liều mình trốn khỏi đây còn hơn
- Diệp Băng Dao em là của ai
- .....
Giọng nói khàn đặc lại tiếp tục vang lên.Cô lúc này trong đầu bị hắn làm cho mê muội nhưng vẫn cố gắng không phục tùng hắn vì 1 chuyện muôn thuở hắn dám lừa cô. Nhưng ai dè hắn lúc này thấy cô không phục tùng thì lại càng mạnh bạo hơn.
- Nói em là của ai
Cô lúc này thấy hắn mạnh bạo hơn thì sợ rồi bất mãn mà tuân theo
- T.. Thần Vũ...
- Nói lại
- Uhm...c.. của..Vũ...
Nghe được câu trả lời vừa ý hắn lại tiếp tục ra vào mạnh bạo hơn. Và cô lại tiếp tục bị hắn lừa 1 cú nữa. Cứ vậy đêm đấy 2 thân thể cứ vậy mà hòa làm 1 tạo nên khung cảnh ám muội.
Trong bầu trời đêm giông tố. Những hạt mưa mang sự lạnh lẽo nặng chĩu cứ ồ ạt kéo xuống đất rồi vỡ tan tành. Những đám mây đen nghịt vẫn không ngừng kéo đến có thể thấy đây là 1 trận bão táp khủng khiếp. Những tia sét lâu lâu lại rọi xuống cả bầu trời đêm tối tăm khiến cho cả bầu trời đêm tối sáng rực lên tạo nên 1 khung cảnh ghê rợn
" Đùng.... Đùng...."
Theo sau là những tiếng sấm cứ bất chợt vang lên như muốn xé toạc cả bầu trời đêm giông tố
Tai 1 căn biệt thự nguy nga rộng lớn được thiết kế theo phong cách phương Tây hiện đại đang lẽ ra nó phải thật đẹp đẽ và ấm cúng nhưng không hiểu vì sao nó lại mang 1 cảm giác u ám đến đáng sợ. Bởi bên trong lúc này đâu đâu cũng là 1 đống ngổ ngang khắp nơi đều vương vãi những mảnh vỡ thủy tinh. Đâu đâu cũng là những xác chết cùng những vũng máu đỏ thẫm nằm loang lổ khắp nền nhà lạnh lẽo của căn biệt thự nguy nga rộng lớn âm u cứ vậy mà tạo nên 1 cảnh tượng hãi hùng ảm ảnh . Tại hành lang dài rộng lớn của căn biệt thự
" Cạch....cạch...."
Những tiếng bước chân và tiếng thở gấp gáp vang lên khắp hành lang rộng lớn lạnh lẽo. 1 người phụ nữ với đầu tóc rũ rượi mặc trên mình là 1 chiếc váy trắng rách rưới nhuộm 1 màu đỏ thẫm ghê rợn khắp người đều là những vết dao đâm vẫn còn mới tinh vẫn đang rỉ máu cái đầu không ngừng quay lại đằng sau lưng. Đôi chân khập khiễng đã sớm nhuộm đầy máu cố gắng kéo theo sau 1 cậu bé trừng 5 tuổi dường như đang cố trốn chạy khỏi ai đó. Khắp trên cơ thể của cậu bé đâu đâu cũng đều có những vết thương to nhỏ mới tinh như mới sảy ra. Cả thân hình nhỏ run lẩy bẩy . 1 đôi mắt màu hổ phách sâu thẳm nhưng lại mang 1 vẻ trong sáng tinh khiết . Bàn tay nhỏ nhắn cố gắng nắm chặt lấy tay người phụ nữ
- Mẹ ! cha không đi cùng chúng ta sao
Giọng nói mang giai điệu sợ hãi của 1 đứa trẻ cứ vậy mà vang lên. Người mẹ lúc này không nói gì chỉ thấy 2 hàng nước mắt không tự chủ được mà tuôn ra từng giọt từng giọt như những hạt pha lê lấp lánh từ từ rơi xuống nền gạch đá lạnh lẽo rồi vỡ tan tành. Cả thân thể cũng không ngừng run rẩy nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn của cậu mà bước thật nhanh đi. Dãy hành lang rộng lớn và lạnh lẽo không ngừng vang lên những bước chân của 2 người. Nhưng sự thật có phải là chỉ mỗi bước chân của 2 người hay không
2 người cứ vậy mà chạy đến tận cùng của hành lang rộng lớn . Cả người của người mẹ giờ đây như đã xắp không trụ được nữa đôi chân đầy rẫy những vết dao còn nhuộm đầy máu vẫn đang run rẩy nhưng vẫn cố gắng lê từng bước đi. Đôi mắt vẫn ướt đẫm hiện lên sự tuyệt vọng không thể cứu vãn nhưng đâu đó vẫn vương vấn 1 thứ gì đó. Lúc này người mẹ mới nắm chặt lấy bàn tay cậu bé gấp gáp kéo câu vào trong phòng căn phòng nằm cuối cùng dãy hành lang. Bên trong căn phòng bao trùm bởi bóng tối sâu thẳm. Tiếng mưa rơi bên ngoài vẫn càng ngày càng thêm điên cuồng hơn những tiếng sấm cứ lâu lâu lại vang lên khắp bầu trời đêm giông tố cứ vậy mà gào thét như muốn đập tan tành mọi thứ. Kèm theo sau là những tia sáng lóe lên trong đêm giông tố rọi thẳng vào khung cửa sổ khiến cả căn phòng tối tăm u ám lại sáng rực lên soi sáng tất cả mọi thứ.Bàn tay kéo nhanh câu vào căn phòng tối tăm rồi bước đến trước 1 chiếc tủ. Lúc này người mẹ mới cúi khụy xuống đất ôm chặt lấy cậu.
- Tiểu Vũ nghe mẹ nói. Dù có truyện gì đi chăng nữa cũng không được rời khỏi đây nghe chưa
- Vậy còn mẹ thì sao?
Không để cậu nói tiếp người mẹ lúc này đã lấy tay mình bịt miệng cậu lại vừa đẩy cậu vào bên trong chiếc tủ. Rồi từ từ đứng dậy đóng lại cánh cửa tủ. Cánh cửa tủ cứ vậy mà khép lại. Giờ đây cả người cậu lúc này đã hoàn toàn bị bóng tối bao trùm đôi mắt hổ phách chỉ có thể nhìn qua khe hở nhỏ hẹp của cánh tủ thân hình mảnh khảnh người mẹ đang từ từ rời khỏi căn phòng. Bỗng chốc đôi mắt hổ phách sâu thẳm ấy bất chợt mở to hết cỡ
" Bốp..."
Bỗng 1 tiếng động lớn vang lên khắp căn phòng tối tăm. Chỉ thấy thân hình mảnh khảnh mang đầy vết thương bỗng ngã văng xuống nền gạch lạnh lẽo. Người mẹ lúc này cả khuôn mặt đã chở nên trắng bệch. Bàn tay yếu ớt cố gắng nâng cả thân thể dậy. Lúc này 1 người đàn ông từ trên xuống dưới đều bao phủ bởi màu đen từ từ bước vào. Không nói nhiều hắn lúc này nhẹ nhàng bước đến gần chỗ người mẹ . Ngồi xổm xuống bàn tay to lớn túm chặt lấy tóc rồi đập mạnh xuống nền gạch. Từng dòng máu đỏ thẫm cứ thế mà chạy dọc xuống khuôn mặt
" Tạch... tạch....."
Lúc này khuôn mặt người mẹ đã giống như không còn 1 giọt máu từng giọt từng giọt cứ vậy mà rơi xuống nền gạch lạnh lẽo. Bàn tay theo phản xạ nắm chặt lấy bàn tay to lớn đang túm chặt lấy tóc mình. Nhưng càng nắm lấy thế nào cánh tay ấy lại càng càng ngày càng siết chặt hơn. Người đàn ông giờ đây khuôn mặt càng dần trở nên ghê rợn
- Phu nhân à không ngờ người còn có thể chạy được đến tận đây
Vừa nói cánh tay to lớn của hắn lại tiếp tục đập mạnh đầu người mẹ xuống đất. Còn người mẹ lúc này chỉ nhìn chằm chằm về phía chiếc tủ miệng không ngừng lẩm bẩm gì đó mặc cho những giọt máu đỏ thẫm đang không ngừng chạy dọc xuống khuôn mặt. Nhìn người mẹ đang dần trở nên thôi thóp người đàn ông cũng từ từ đứng lên. Chỉ thấy hắn dơ chân lại phía sau rồi rồi bất chợt đá thẳng vào bụng của người mẹ.
" Xoảng..."
Cả thân thể yếu ớt đâm mạnh vào chiếc bình hoa. Chỉ thấy chiếc bình vỡ tan tành rồi những mảnh vỡ khẽ cứa vào da .Người đàn ông lúc này càng dần trở nên điên loạn bước nhanh về phía người mẹ. Chỉ thấy cái chân khẽ giơ lên rồi dẫm mạnh xuống đầu người mẹ. Những mảnh vỡ tiếp tục đâm sâu vào đầu cô. Cả khuôn mặt người mẹ lúc này đã không còn là khuôn mặt nữa rồi khắp nơi đều được phủ bởi màu đỏ thẫm.
" Ret...."
Nhưng tia sáng ngoài kia không ngừng lóe lên trong đêm giông tố chiếu sáng cả căn phòng tối tăm. Cảnh tượng hãi hùng cứ vậy mà được ánh sáng ấy chiếu sáng hết
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.