Tổng Tài Lạnh Lùng Cưng Chiều Cô Vợ Đặc Biệt ( Phần 2 )
Chương 46: Làm loạn ?
Tử Hạ
04/01/2021
\- Chị cảm ơn.
\- Em giải quyết được không ?
\- Sẽ được. Anh không cần phải lo đâu..
Thiên Tịch sau đó về nhà, tay vẫn cầm đoạn ghi âm và mấy tấm ảnh. Vừa đi cô vừa nhìn ra cửa sô nghĩ ngợi điều gì đó.
Hai anh em kia cũng sớm về tới nhà. Cảnh Mộc vừa về đã quay sang nhìn em mình. Giai Nghiêm đưa cho anh cái tai nghe nhỏ.
\- Đây này, anh nghe đi. Hiện tại chị ấy chưa về tới nhà thì phải.
Lúc nãy Giai Nghiêm nhận được tín hiệu của anh hai liền gắn máy nghe lén vào người Thiên Tịch. Cô làm cũng rất cẩn thận nên Thiên Tịch không hề biết.
Thiên Tịch đang đứng trước cửa nhà, nơi mà cô không hề muốn trở về lần nào nữa. Cô suy nghĩ một hồi rồi cũng đẩy vào.
Cả gia đình đang ăn cơm, có cả nhân vật chính kia. Ai trên bàn cơm cũng quay lại nhìn Thiên Tịch, gương mặt có chút bất ngờ.
\- Nhã Ly, tôi có cái này cho chị xem này. Anh hai, anh xem cho rõ bộ mặt thật của chị ta đi.
Nói rồi cô đưa xấp ảnh cho Thiên Quân, mở đoạn ghi âm lên cho cả nhà nghe. Ai cũng bàng hoàng, mỗi Nhã Ly thì sợ hãi.
\- Chuyện này rốt cuộc là thế nào ?
\- Anh đã thấy rõ rồi đấy thôi. Cô ta muốn vào nhà để lấy tiền, đưa cho tình nhân của cô ta. Cô ta là đang muốn lợi dụng anh, anh mau tỉnh lại đi.
Không rõ Thiên Quân có nghe những lời Thiên Tịch nói hay không nhưng sau đó anh hoàn toàn im lặng. Nhã Ly bước tới ôm Thiên Quân
\- Anh đừng tin con bé, là nó nhất thời hồ đồ thôi. Làm sao em có người khác ngoài anh được, anh nhất định phải tin em.
\- Tôi nhầm, tôi hồ đồ à ? Đây là lần thứ hai tôi bắt gặp chuyện này rồi, cô còn chối à ? Bước vào đây cũng chỉ để lấy tiền, đường đường là tiểu thư mà, sao không tự lấy tiền của mình mà tiêu xài, lại dựa vào người khác ?
\- Cô có thấy ai ngu mà đi tự tiêu tiền của mình hay không ? Tôi tiêu tiền của anh cô chứ đâu phải của cô, cô đâu có quyền lên tiếng chứ.
\- Ăn nói mà không chịu suy nghĩ. Nếu anh tôi dùng tiền của tôi thì là tôi được phép đuổi cô rồi đúng chứ ? Vậy tôi cũng nói luôn, không chỉ tiền của cô lấy từ anh tôi là của tôi, mà hiện tại cả nhà này đều dùng tiền của tôi đấy. Bây giờ thì mau rời khỏi đây đi.
Nhã Ly nghe Thiên Tịch nói thì bất ngờ. Cô ta nhìn sang Thiên Quân với ánh mắt cầu cứu mang vẻ tội nghiệp nhưng anh không thèm nhìn. Cô ta lại nhìn sang mẹ Thiên Tịch.
\- Hai đứa đã làm loạn đủ chưa ? Bây giờ đang là ăn cơm mà cũng vào đây cãi vả được à ? Con có để cho tụi ta ăn cơm được không Thiên Tịch ?
\- Con vào đây làm loạn ? Đây vốn dĩ là nhà của con, là nơi con có thể thoải mái trở về. Mẹ nói cứ như con là người ngoài, là một người hoàn toàn xa lạ của cái nhà này. Mẹ rốt cuộc là đang bênh vực ai ?
\- Ta không cần nói con cũng biết. Đừng tốn công làm trò này nữa. Có ra sao đi nữa thì anh con và Nhã Ly vẫn sẽ lấy nhau, đám cưới vẫn sẽ được tiến hành.
\- Con thấy tốt cho anh hai thì con làm. Dù sao thì người chịu đựng cô ta sau này cũng là anh ấy, con cũng không việc gì quá bận tâm cả. Được, mẹ không cần con quan tâm thì con không làm. Mẹ thấy phiền con sẽ không làm nữa. Cả nhà ăn cơm tiếp đi, con về.
Cuộc nói chuyện được hai anh em kia nghe thấy. Giai Nghiêm nghe xong còn tức nói gì ông anh bên cạnh chứ. Bây giờ mà chọc vào anh một cái có khi anh nổ luôn quá.
\- Ca ca, anh đi ăn cơm đi. Dù sao cũng phải ăn đã chứ, lát ăn xong chúng ta gọi cho chị ấy sau. Có lẽ chị ấy cũng đang trên đường về nhà mà ăn cơm đấy.
\- Được, ta đi ăn cơm thôi.
\- Em giải quyết được không ?
\- Sẽ được. Anh không cần phải lo đâu..
Thiên Tịch sau đó về nhà, tay vẫn cầm đoạn ghi âm và mấy tấm ảnh. Vừa đi cô vừa nhìn ra cửa sô nghĩ ngợi điều gì đó.
Hai anh em kia cũng sớm về tới nhà. Cảnh Mộc vừa về đã quay sang nhìn em mình. Giai Nghiêm đưa cho anh cái tai nghe nhỏ.
\- Đây này, anh nghe đi. Hiện tại chị ấy chưa về tới nhà thì phải.
Lúc nãy Giai Nghiêm nhận được tín hiệu của anh hai liền gắn máy nghe lén vào người Thiên Tịch. Cô làm cũng rất cẩn thận nên Thiên Tịch không hề biết.
Thiên Tịch đang đứng trước cửa nhà, nơi mà cô không hề muốn trở về lần nào nữa. Cô suy nghĩ một hồi rồi cũng đẩy vào.
Cả gia đình đang ăn cơm, có cả nhân vật chính kia. Ai trên bàn cơm cũng quay lại nhìn Thiên Tịch, gương mặt có chút bất ngờ.
\- Nhã Ly, tôi có cái này cho chị xem này. Anh hai, anh xem cho rõ bộ mặt thật của chị ta đi.
Nói rồi cô đưa xấp ảnh cho Thiên Quân, mở đoạn ghi âm lên cho cả nhà nghe. Ai cũng bàng hoàng, mỗi Nhã Ly thì sợ hãi.
\- Chuyện này rốt cuộc là thế nào ?
\- Anh đã thấy rõ rồi đấy thôi. Cô ta muốn vào nhà để lấy tiền, đưa cho tình nhân của cô ta. Cô ta là đang muốn lợi dụng anh, anh mau tỉnh lại đi.
Không rõ Thiên Quân có nghe những lời Thiên Tịch nói hay không nhưng sau đó anh hoàn toàn im lặng. Nhã Ly bước tới ôm Thiên Quân
\- Anh đừng tin con bé, là nó nhất thời hồ đồ thôi. Làm sao em có người khác ngoài anh được, anh nhất định phải tin em.
\- Tôi nhầm, tôi hồ đồ à ? Đây là lần thứ hai tôi bắt gặp chuyện này rồi, cô còn chối à ? Bước vào đây cũng chỉ để lấy tiền, đường đường là tiểu thư mà, sao không tự lấy tiền của mình mà tiêu xài, lại dựa vào người khác ?
\- Cô có thấy ai ngu mà đi tự tiêu tiền của mình hay không ? Tôi tiêu tiền của anh cô chứ đâu phải của cô, cô đâu có quyền lên tiếng chứ.
\- Ăn nói mà không chịu suy nghĩ. Nếu anh tôi dùng tiền của tôi thì là tôi được phép đuổi cô rồi đúng chứ ? Vậy tôi cũng nói luôn, không chỉ tiền của cô lấy từ anh tôi là của tôi, mà hiện tại cả nhà này đều dùng tiền của tôi đấy. Bây giờ thì mau rời khỏi đây đi.
Nhã Ly nghe Thiên Tịch nói thì bất ngờ. Cô ta nhìn sang Thiên Quân với ánh mắt cầu cứu mang vẻ tội nghiệp nhưng anh không thèm nhìn. Cô ta lại nhìn sang mẹ Thiên Tịch.
\- Hai đứa đã làm loạn đủ chưa ? Bây giờ đang là ăn cơm mà cũng vào đây cãi vả được à ? Con có để cho tụi ta ăn cơm được không Thiên Tịch ?
\- Con vào đây làm loạn ? Đây vốn dĩ là nhà của con, là nơi con có thể thoải mái trở về. Mẹ nói cứ như con là người ngoài, là một người hoàn toàn xa lạ của cái nhà này. Mẹ rốt cuộc là đang bênh vực ai ?
\- Ta không cần nói con cũng biết. Đừng tốn công làm trò này nữa. Có ra sao đi nữa thì anh con và Nhã Ly vẫn sẽ lấy nhau, đám cưới vẫn sẽ được tiến hành.
\- Con thấy tốt cho anh hai thì con làm. Dù sao thì người chịu đựng cô ta sau này cũng là anh ấy, con cũng không việc gì quá bận tâm cả. Được, mẹ không cần con quan tâm thì con không làm. Mẹ thấy phiền con sẽ không làm nữa. Cả nhà ăn cơm tiếp đi, con về.
Cuộc nói chuyện được hai anh em kia nghe thấy. Giai Nghiêm nghe xong còn tức nói gì ông anh bên cạnh chứ. Bây giờ mà chọc vào anh một cái có khi anh nổ luôn quá.
\- Ca ca, anh đi ăn cơm đi. Dù sao cũng phải ăn đã chứ, lát ăn xong chúng ta gọi cho chị ấy sau. Có lẽ chị ấy cũng đang trên đường về nhà mà ăn cơm đấy.
\- Được, ta đi ăn cơm thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.