Tổng Tài Lạnh Lùng Cưng Chiều Cô Vợ Đặc Biệt ( Phần 2 )
Chương 73: Tỉnh lại hay không tỉnh lại ?
Tử Hạ
04/01/2021
\- Chị ấy đã cao chạy xa bay rồi, không cần bắt lại cho phí công đâu.
\- Hừ, nếu cô ra đã chạy thoát thì tôi sẽ giết cô thay vậy.
\- Được thôi, muốn giết thì giết đi.
Thiên Tịch đi không vững nhưng vẫn phải cố chạy mà ra khỏi nơi đó. Chạy một lúc thì cô gặp Cảnh Mộc, thấy anh đôi chân cô cũng mềm nhũn ra mà ngã xuống. Cảnh Mộc cùng Thiên Phong sợ hãi chạy lại đỡ cô.
\- Hai người, mau tới cứu... Giai Nghiêm... nhanh lên...
Ở ngôi nhà kia, Giai Nghiêm đang đứng trước đám người kia cùng Đường Trúc Mặc. Gì chứ có chết cô cũng không thể để mình bị làm nhục được.
\- Thôi nào, không phải cô bé đã mệt rồi sao, mau bỏ cuộc đi.
\- Lấy cái gối và nằm ngủ sẽ thấy nhé.
Mắt Giai Nghiêm cũng sắp mở hết lên rồi. Cô buồn ngủ vì thuốc mê và cả chuỗi ngày bị hành hạ của mình. Cô chỉ mong kỳ tích xuất hiện.
Dù không còn sức nhưng cô vẫn tự bảo vệ bản thân được hơn 10 phút. Tới đó thì đã tới giới hạn của mình, cô không đứng vững nữa mà ngồi khụy xuống.
" Anh hai mau tới cứu em... "
Cô chỉ nhắm nghiền mắt lại, không còn đủ can đảm mà nhìn nữa. Cô chỉ nghe tiếng đạp cửa và tiếng đánh nhau.
\- Anh hai...
Giai Nghiêm toan đứng lên thì lại ngã xuống, Thiên Tịch, Cảnh Mộc và Thiên Phong chạy lại đỡ. Giai Nghiêm hoàn toàn kiệt sức mà xụi lơ. Không hề dễ dàng gì, đám người kia lại kéo tới, có cả Ngọc Mỹ Kỳ và Đường Trúc Mặc.
\- Có lẽ khách quý của chúng ta tới rồi nhỉ ?
\- Hai người muốn làm gì ?
\- Như tôi đã nói, tôi sẽ khiến anh chọn một cách đau khổ nhất. Anh chỉ được mang một trong hai rời khỏi đây, em gái hay người anh yêu ?
\- Thì ra mọi thứ đã được cô sắp xếp từ ngày đó.
\- Nếu đúng đấy thì đã sao, và anh đã sập bẫy.
\- Tôi sẽ không bỏ ai ở lại đây cả, người chết sẽ là hai người.
\- Có lẽ anh lại nằm mơ rồi. Nếu không chọn thì đừng hòng ai rời khỏi đây.
Nếu Giai Nghiêm và Thiên Tịch không bị thương thì không vấn đề gì. Hai người anh nhìn sang hai người em gái mình.
\- Không sao đâu, lên nào.
Giai Nghiêm gượng dậy. Ai lại muốn làm gánh nặng đâu chứ.
Một lúc sau thì bên phía quân ta còn đủ, bên phía địch còn hai thủ lĩnh kia. Bỗng họ rút súng ra mà bắn. Thiên Phong và Cảnh Mộc đứng trước, chưa kịp phản ứng gì thì...
\- Tịch Nhi / Nghiêm Nhi !!!
Hai cô gái đằng sau nhào lên mà đỡ đạn. Hai người kia cũng bị cảnh sát vừa tới bắt giữ. Hoàng Gia và Hàn Gia đã tới, nhưng lại chậm mất một nhịp.
\- Nghiêm Nhi, làm ơn đừng ngủ, đừng... anh sẽ không nạt em nữa, là anh sai... Tịch Nhi.. em cũng phải thức... chúng ta còn nhiều thứ chưa làm lắm....
\- Em không biết hôm ấy anh nghĩ gì... nhưng em giận anh lắm... bây giờ có lẽ cũng không có ích gì nữa... em buồn ngủ lắm... làm ơn để em ngủ... nếu em còn cơ hội tỉnh lại... em sẽ tính sổ với anh sau..
\- Nếu em còn thức dậy lần nữa... em cũng sẽ tính với anh... vì la em ấy...
\- Không... không được ngủ... tôi không cho hai người ngủ...
Hai cô gái bị thương nhanh chóng được đưa tới bệnh viện trong tình trạng hôn mê sâu. Hai người anh kia cảm thấy tội lỗi không ngừng vì không bảo vệ được em gái mình. Ba mẹ hai bên cũng có mặt.
Hơn 10 giờ trôi qua, bác sĩ cũng bước ra ngoài rồi thở dài.
\- Hoàng tiểu thư đã tạm ổn.
Phòng bên cạnh đèn phẫu thuật cũng tắt.
\- Hàn tiểu thư đã qua cơn nguy kịch nhưng hình như cô ấy không muốn tỉnh lại. Chúng tôi đã cố gắng hết sức.
Giai Nghiêm bình yên nằm trong căn phòng trong sự lo lắng của mọi người. Cô thực sự sẽ không tỉnh lại vì còn giận Cảnh Mộc sao ?
\- Hừ, nếu cô ra đã chạy thoát thì tôi sẽ giết cô thay vậy.
\- Được thôi, muốn giết thì giết đi.
Thiên Tịch đi không vững nhưng vẫn phải cố chạy mà ra khỏi nơi đó. Chạy một lúc thì cô gặp Cảnh Mộc, thấy anh đôi chân cô cũng mềm nhũn ra mà ngã xuống. Cảnh Mộc cùng Thiên Phong sợ hãi chạy lại đỡ cô.
\- Hai người, mau tới cứu... Giai Nghiêm... nhanh lên...
Ở ngôi nhà kia, Giai Nghiêm đang đứng trước đám người kia cùng Đường Trúc Mặc. Gì chứ có chết cô cũng không thể để mình bị làm nhục được.
\- Thôi nào, không phải cô bé đã mệt rồi sao, mau bỏ cuộc đi.
\- Lấy cái gối và nằm ngủ sẽ thấy nhé.
Mắt Giai Nghiêm cũng sắp mở hết lên rồi. Cô buồn ngủ vì thuốc mê và cả chuỗi ngày bị hành hạ của mình. Cô chỉ mong kỳ tích xuất hiện.
Dù không còn sức nhưng cô vẫn tự bảo vệ bản thân được hơn 10 phút. Tới đó thì đã tới giới hạn của mình, cô không đứng vững nữa mà ngồi khụy xuống.
" Anh hai mau tới cứu em... "
Cô chỉ nhắm nghiền mắt lại, không còn đủ can đảm mà nhìn nữa. Cô chỉ nghe tiếng đạp cửa và tiếng đánh nhau.
\- Anh hai...
Giai Nghiêm toan đứng lên thì lại ngã xuống, Thiên Tịch, Cảnh Mộc và Thiên Phong chạy lại đỡ. Giai Nghiêm hoàn toàn kiệt sức mà xụi lơ. Không hề dễ dàng gì, đám người kia lại kéo tới, có cả Ngọc Mỹ Kỳ và Đường Trúc Mặc.
\- Có lẽ khách quý của chúng ta tới rồi nhỉ ?
\- Hai người muốn làm gì ?
\- Như tôi đã nói, tôi sẽ khiến anh chọn một cách đau khổ nhất. Anh chỉ được mang một trong hai rời khỏi đây, em gái hay người anh yêu ?
\- Thì ra mọi thứ đã được cô sắp xếp từ ngày đó.
\- Nếu đúng đấy thì đã sao, và anh đã sập bẫy.
\- Tôi sẽ không bỏ ai ở lại đây cả, người chết sẽ là hai người.
\- Có lẽ anh lại nằm mơ rồi. Nếu không chọn thì đừng hòng ai rời khỏi đây.
Nếu Giai Nghiêm và Thiên Tịch không bị thương thì không vấn đề gì. Hai người anh nhìn sang hai người em gái mình.
\- Không sao đâu, lên nào.
Giai Nghiêm gượng dậy. Ai lại muốn làm gánh nặng đâu chứ.
Một lúc sau thì bên phía quân ta còn đủ, bên phía địch còn hai thủ lĩnh kia. Bỗng họ rút súng ra mà bắn. Thiên Phong và Cảnh Mộc đứng trước, chưa kịp phản ứng gì thì...
\- Tịch Nhi / Nghiêm Nhi !!!
Hai cô gái đằng sau nhào lên mà đỡ đạn. Hai người kia cũng bị cảnh sát vừa tới bắt giữ. Hoàng Gia và Hàn Gia đã tới, nhưng lại chậm mất một nhịp.
\- Nghiêm Nhi, làm ơn đừng ngủ, đừng... anh sẽ không nạt em nữa, là anh sai... Tịch Nhi.. em cũng phải thức... chúng ta còn nhiều thứ chưa làm lắm....
\- Em không biết hôm ấy anh nghĩ gì... nhưng em giận anh lắm... bây giờ có lẽ cũng không có ích gì nữa... em buồn ngủ lắm... làm ơn để em ngủ... nếu em còn cơ hội tỉnh lại... em sẽ tính sổ với anh sau..
\- Nếu em còn thức dậy lần nữa... em cũng sẽ tính với anh... vì la em ấy...
\- Không... không được ngủ... tôi không cho hai người ngủ...
Hai cô gái bị thương nhanh chóng được đưa tới bệnh viện trong tình trạng hôn mê sâu. Hai người anh kia cảm thấy tội lỗi không ngừng vì không bảo vệ được em gái mình. Ba mẹ hai bên cũng có mặt.
Hơn 10 giờ trôi qua, bác sĩ cũng bước ra ngoài rồi thở dài.
\- Hoàng tiểu thư đã tạm ổn.
Phòng bên cạnh đèn phẫu thuật cũng tắt.
\- Hàn tiểu thư đã qua cơn nguy kịch nhưng hình như cô ấy không muốn tỉnh lại. Chúng tôi đã cố gắng hết sức.
Giai Nghiêm bình yên nằm trong căn phòng trong sự lo lắng của mọi người. Cô thực sự sẽ không tỉnh lại vì còn giận Cảnh Mộc sao ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.