Tổng Tài Lạnh Lùng Không Nhận Ra Tôi
Chương 91
Ricky_bn
22/10/2022
Mạc Gia Uyên băng lại cánh tay xong liền quay lại phòng cấp cứu. Đúng lúc vị bác sĩ phẩu thuật cũng vừa mở cửa bước ra, mọi người đều nhanh chóng bật dậy hỏi đặc biệt là Mạc Gia Uyên.
“ Anh trai và bạn sao rồi? ” lời nói của cô vô cùng gấp gáp.
Vị bác sĩ kia tháo khẩu trang ra, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc “ Cả hai đã qua cơn nguy kịch, chỉ là Mạc Thiếu khi nào tỉnh lại tôi không rõ vì cú va chạm đó quá mạnh cộng thêm việc cậu ấy giúp La Tiểu Thư đỡ nữa, vã lại tình hình hiện tại của hai người đó cũng không ổn lắm, tính mạng của họ vẫn cần được theo dõi ”.
Tất cả mọi người đều đứng đơ ra như trời trồng đến khi bác sĩ rời đi. Mộ Ý Thư nghe xong liền ngất đi Trần Khiêm đưa cô ấy đi cấp cứu. Mạc Gia Uyên ngồi xuống ghế với vẻ mặt không cảm xúc.
Từ Hàn Vũ và Dư Nhất Minh nhận ra lần này bọn người đó thật sự ra tay rồi, Mạc Vũ Thần lần này còn nặng hơn Tần Gia Hào lần trước, nếu như bọn anh không gắn báo động trên tất cả các phương di chuyển của bọn anh, nếu Trần Khiêm không đến kịp trước khi chiếc xe nổ thì xem ra mạng của Mạc Tư Thần cũng không giữ nổi.
“ Uyên Nhi! Đừng sợ Tư Thần cậu ấy sẽ không sao đâu ” Tần Gia Hào ôm Gia Uyên vào lòng, vuốt lấy lưng cô nhẹ nhàng an ủi.
Mạc Gia Uyên cô thề chỉ cần Mạc Tư Thần và La Hoàng Nhi xảy ra chuyện ngoài ý muốn, dù phải bỏ mạng cô cũng phải lấy được mạng của tất cả người ở Thiên Long không chừa bất kỳ ai.
“ Bọn họ nhất định phải lấy lại được lô hàng. Hàn Vũ! Anh hẹn bọn họ hai tuần nữa ở đảo phía nam đi, em nhất định phải lấy mạng bọn chúng ” Mạc Gia Uyên lạnh lùng, lời nói cũng vô cùng cứng rắng, thù này không trả cô không còn mặt mũi nào nhìn hai bác của cô. Tư Thần xảy ra chuyện cũng chỉ vì dính líu đến chuyện của cô.
“ Không được! ” Tần Gia Hào phản đối, anh nhất định không để cô đi, huống hồ chi cánh tay cô như thế này còn muốn đi đâu chứ.
Mạc Gia Uyên liếc nhìn anh “ Chuyện của tôi không cần anh đồng ý ”.
“ Mạc Gia Uyên! Em tỉnh táo lại cho anh, em nhìn xem cánh tay em còn chưa lành, em muốn một mình nộp mạng cho bọn họ. Em muốn trả thù anh giúp em, em muốn thế nào cũng được chỉ cần cánh tay em lành lại đã ” Tần Gia Hào thấy cô quyết liệt như vậy anh liền tức giận nhưng không đến mức mắng cô chỉ là ôm lấy mặt cô để cô đối mắt với anh.
Từ Hàn Vũ thấy Tần Gia Hào nói đúng, hiện tại để Mạc Gia Uyên đi chả khác nào nộp mạng “ Gia Uyên! Cậu ta nói đúng đó, đợi cánh tay em lành chúng ta cùng đi ”.
“ Được rồi! Cứ quyết định vậy đi đợi cánh tay Gia Uyên lành chúng ta sẽ hẹn giải quyết một lần cho xong. Bây giờ tôi về Tần Môn điều tra chuyện này trước, sẵn tiện điều người đến canh gác phòng bệnh ” Dư Nhất Minh cứ cảm thấy Tống Thanh này rõ ràng nên nhắm vào bọn anh nhiều hơn, sau lại nhắm vào Mạc Tư Thần, cậu ấy chỉ là chặn đường buông vũ khí thôi mà nhỉ?
Hay là hắn ta muốn triệt những người xung quanh rồi mới đến Tần Gia Hào?
Tần Gia Hào và Từ Hàn Vũ phải ngăn Gia Uyên lại mất một lúc cô mới chịu suy nghĩ lại. Từ Hàn Vũ cho người sắp xếp mọi chuyện sau đó sẽ ở lại trông Mạc Tư Thần. Mạc Gia Uyên mệt lã cộng với việc khi nãy cánh tay chảy máu cô liền dựa vào Tần Gia Hào mà ngủ.
Dư Nhất Minh về Tần Môn ngồi suốt nhìn dòng chữ trên máy tính chạy không ngừng, anh phải điều tra rõ, anh sẽ xâm nhập vào hệ thống của Thiên Long xem thông tin trước.
Còn Trần Khiêm hiện tại đang ở phòng hồi sức với Mộ Ý Thư, sắc mặt cũng vô cùng lo lắng, mặc dù bình thường anh không bao giờ đối tốt với cô nàng.
“ Cậu đưa Gia Uyên về nghĩ ngơi đi ” Từ Hàn Vũ nhìn Gia Uyên dựa vào Tần Gia Hào mà ngủ liền bảo, xem ra cô cũng khá mệt rồi.
Tần Gia Hào để cô gục đầu lên vai, sau đó cẩn thận bế cô lên để cô dựa vào ngực mình mà ngủ “ Được! Tôi đưa cô ấy về nghĩ ngơi, có chuyện gì nhớ gọi cho tôi ” Từ Hàn Vũ gật đầu.
Anh bế cô ra xe trở về biệt thự, Mạc Gia Uyên hình như rất mệt cô ngủ thiếp đi mà không hề hay biết. Về đến biệt thự anh cẩn thận nhẹ nhàng bê cô lên mà đi về phòng ngủ. Sao cuộc đời cô gái của anh lại bấp bênh thế này không biết.
Tần Gia Hào hôn lên trán cô một cái “ Bé ngoan! Ngủ ngon đừng lo lắng, ông xã của em giúp em báo thù ” Chỉ cần một vết thương nhỏ của Gia Uyên bọn chúng đã đáng chết rồi, huống hồ chi bây giờ tính mạng của Tư Thần và bạn gái cậu ấy còn đang ngàn cân treo sợi tóc.
Thiên Long lần này lại không muốn chừa đường lui. Tần Gia Hào anh đây sẽ cho Tống Thanh thấy thế nào mới là Tần Môn thật sự, lúc đó anh sẽ khiến hắn ta sống không bằng chết.
Anh xả nước lạnh lên người mình để giúp bản thân tỉnh táo, nữa tiếng sau Tần Gia Hào mới ra khỏi phòng tắm mà cẩn thận lên giường ôm lấy cô gái nhỏ của mình.
“ Anh trai và bạn sao rồi? ” lời nói của cô vô cùng gấp gáp.
Vị bác sĩ kia tháo khẩu trang ra, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc “ Cả hai đã qua cơn nguy kịch, chỉ là Mạc Thiếu khi nào tỉnh lại tôi không rõ vì cú va chạm đó quá mạnh cộng thêm việc cậu ấy giúp La Tiểu Thư đỡ nữa, vã lại tình hình hiện tại của hai người đó cũng không ổn lắm, tính mạng của họ vẫn cần được theo dõi ”.
Tất cả mọi người đều đứng đơ ra như trời trồng đến khi bác sĩ rời đi. Mộ Ý Thư nghe xong liền ngất đi Trần Khiêm đưa cô ấy đi cấp cứu. Mạc Gia Uyên ngồi xuống ghế với vẻ mặt không cảm xúc.
Từ Hàn Vũ và Dư Nhất Minh nhận ra lần này bọn người đó thật sự ra tay rồi, Mạc Vũ Thần lần này còn nặng hơn Tần Gia Hào lần trước, nếu như bọn anh không gắn báo động trên tất cả các phương di chuyển của bọn anh, nếu Trần Khiêm không đến kịp trước khi chiếc xe nổ thì xem ra mạng của Mạc Tư Thần cũng không giữ nổi.
“ Uyên Nhi! Đừng sợ Tư Thần cậu ấy sẽ không sao đâu ” Tần Gia Hào ôm Gia Uyên vào lòng, vuốt lấy lưng cô nhẹ nhàng an ủi.
Mạc Gia Uyên cô thề chỉ cần Mạc Tư Thần và La Hoàng Nhi xảy ra chuyện ngoài ý muốn, dù phải bỏ mạng cô cũng phải lấy được mạng của tất cả người ở Thiên Long không chừa bất kỳ ai.
“ Bọn họ nhất định phải lấy lại được lô hàng. Hàn Vũ! Anh hẹn bọn họ hai tuần nữa ở đảo phía nam đi, em nhất định phải lấy mạng bọn chúng ” Mạc Gia Uyên lạnh lùng, lời nói cũng vô cùng cứng rắng, thù này không trả cô không còn mặt mũi nào nhìn hai bác của cô. Tư Thần xảy ra chuyện cũng chỉ vì dính líu đến chuyện của cô.
“ Không được! ” Tần Gia Hào phản đối, anh nhất định không để cô đi, huống hồ chi cánh tay cô như thế này còn muốn đi đâu chứ.
Mạc Gia Uyên liếc nhìn anh “ Chuyện của tôi không cần anh đồng ý ”.
“ Mạc Gia Uyên! Em tỉnh táo lại cho anh, em nhìn xem cánh tay em còn chưa lành, em muốn một mình nộp mạng cho bọn họ. Em muốn trả thù anh giúp em, em muốn thế nào cũng được chỉ cần cánh tay em lành lại đã ” Tần Gia Hào thấy cô quyết liệt như vậy anh liền tức giận nhưng không đến mức mắng cô chỉ là ôm lấy mặt cô để cô đối mắt với anh.
Từ Hàn Vũ thấy Tần Gia Hào nói đúng, hiện tại để Mạc Gia Uyên đi chả khác nào nộp mạng “ Gia Uyên! Cậu ta nói đúng đó, đợi cánh tay em lành chúng ta cùng đi ”.
“ Được rồi! Cứ quyết định vậy đi đợi cánh tay Gia Uyên lành chúng ta sẽ hẹn giải quyết một lần cho xong. Bây giờ tôi về Tần Môn điều tra chuyện này trước, sẵn tiện điều người đến canh gác phòng bệnh ” Dư Nhất Minh cứ cảm thấy Tống Thanh này rõ ràng nên nhắm vào bọn anh nhiều hơn, sau lại nhắm vào Mạc Tư Thần, cậu ấy chỉ là chặn đường buông vũ khí thôi mà nhỉ?
Hay là hắn ta muốn triệt những người xung quanh rồi mới đến Tần Gia Hào?
Tần Gia Hào và Từ Hàn Vũ phải ngăn Gia Uyên lại mất một lúc cô mới chịu suy nghĩ lại. Từ Hàn Vũ cho người sắp xếp mọi chuyện sau đó sẽ ở lại trông Mạc Tư Thần. Mạc Gia Uyên mệt lã cộng với việc khi nãy cánh tay chảy máu cô liền dựa vào Tần Gia Hào mà ngủ.
Dư Nhất Minh về Tần Môn ngồi suốt nhìn dòng chữ trên máy tính chạy không ngừng, anh phải điều tra rõ, anh sẽ xâm nhập vào hệ thống của Thiên Long xem thông tin trước.
Còn Trần Khiêm hiện tại đang ở phòng hồi sức với Mộ Ý Thư, sắc mặt cũng vô cùng lo lắng, mặc dù bình thường anh không bao giờ đối tốt với cô nàng.
“ Cậu đưa Gia Uyên về nghĩ ngơi đi ” Từ Hàn Vũ nhìn Gia Uyên dựa vào Tần Gia Hào mà ngủ liền bảo, xem ra cô cũng khá mệt rồi.
Tần Gia Hào để cô gục đầu lên vai, sau đó cẩn thận bế cô lên để cô dựa vào ngực mình mà ngủ “ Được! Tôi đưa cô ấy về nghĩ ngơi, có chuyện gì nhớ gọi cho tôi ” Từ Hàn Vũ gật đầu.
Anh bế cô ra xe trở về biệt thự, Mạc Gia Uyên hình như rất mệt cô ngủ thiếp đi mà không hề hay biết. Về đến biệt thự anh cẩn thận nhẹ nhàng bê cô lên mà đi về phòng ngủ. Sao cuộc đời cô gái của anh lại bấp bênh thế này không biết.
Tần Gia Hào hôn lên trán cô một cái “ Bé ngoan! Ngủ ngon đừng lo lắng, ông xã của em giúp em báo thù ” Chỉ cần một vết thương nhỏ của Gia Uyên bọn chúng đã đáng chết rồi, huống hồ chi bây giờ tính mạng của Tư Thần và bạn gái cậu ấy còn đang ngàn cân treo sợi tóc.
Thiên Long lần này lại không muốn chừa đường lui. Tần Gia Hào anh đây sẽ cho Tống Thanh thấy thế nào mới là Tần Môn thật sự, lúc đó anh sẽ khiến hắn ta sống không bằng chết.
Anh xả nước lạnh lên người mình để giúp bản thân tỉnh táo, nữa tiếng sau Tần Gia Hào mới ra khỏi phòng tắm mà cẩn thận lên giường ôm lấy cô gái nhỏ của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.