Tổng Tài Lạnh Lùng Không Nhận Ra Tôi
Chương 25: Xin lỗi
Ricky_bn
22/10/2022
Đến chiều không ngờ Tần Gia Hào thế mà lại lái xe đến đón cô thật, đột nhiên anh lại thay đổi như vậy cô có chút sợ
Tần Gia Hào hôm nay tan làm rất sớm anh còn mua bánh nướng cho cô, lái xe đến đón cô tan học. Ngọc Diệp đi từ trong ra đã thấy anh đậu xe trước cổng trường Mộ Ý Thư cũng thấy
“ Tiểu bảo bối anh ta đến đón cậu sao? ”
Câu nói của Mộ Ý Thư cũng làm cho La Hoàng Nhi và Chu Hạo Nhiên đang nói chuyện cũng ngừng lại mà nhìn ra cổng trường rồi quay lại nhìn Ngọc Diệp
Chu Hạo Nhiên một lòng thích cô nhưng anh chẳng thể tranh dành được với Tần Gia Hào nhìn Tần Gia Hào tổn thương cô, anh cũng chỉ biết ở phía sau âm thầm bảo vệ cô
Ngọc Diệp chỉ gật đầu một cái rồi nói “ Mình...mình về trước đây tạm biệt! ”
Nói xong cô bước chân nhanh đến chổ Gia Hào dưới bao ánh mắt nhìn của mọi người khiến cô ngại ngùng đến đỏ mặt. Cô mở cửa bước ngồi vào ghế sau
Tần Gia Hào cũng lái xe về nhà. Ngọc Diệp căng thẳng đến mức hai tay bấu vào nhau, Tần Gia Hào nhìn cô như vậy có chút buồn cười liền cầm lấy gói bánh nướng đưa cho cô
“ Cho em khi nảy tiện đường nên mua ”
Cái này còn khiến Ngọc Diệp bất ngờ hơn anh...anh thế mà mua bánh cho cô ăn sao? Sao đột nhiên lại thay đổi dịu dàng như vậy
“ Cảm ơn... ” Ngọc Diệp cầm lấy bánh nướng sao đó im bặt không nói gì nữa, cô không hiểu lý do tại sao anh lại làm vậy nếu nói anh đọng lòng rồi thì cô không tin, cũng không muốn tin
Tần Gia Hào nhìn cô tỏ vẻ xa cách mình như vậy tâm trạng liền không vui buộc miệng hỏi “ Em sợ tôi đến vậy sao? ” Ngọc Diệp không trả lời anh chỉ cuối gầm mặt, Tần Gia Hào cũng đành im lặng tập trung lái xe
Vừa về đến nhà cô đã tự mở cửa bước xuống đi thẳng vào trong thay đồ, Tần Gia Hào cũng theo vào ngồi trên sofa lướt xem thông tin của Lâm Thị mấy ngày nay đang tuột dốc không phanh
Lâm Ngọc Diệp tắm rửa thay đồ xong định nấu bửa tối thì thấy anh vẫn còn ở đây, cô chậm rãi đi xuống cô thấy anh đang xem thông tin của Lâm Thị thì cũng khó hiểu nhưng cô không muốn hỏi anh
“ Anh chưa về sao? ” Đột nhiên Ngọc Diệp đi tới lên tiếng
Anh liền cất điện thoại kéo cô đặt lên đùi mình, vùi đầu vào hõm cổ của cô. Ngọc Diệp khó hiểu đẩy anh ra nhưng càng đẩy anh càng siết chặt eo cô hơn, anh tham lam hít lấy mùi hương của cô
“ Tôi đói rồi em nấu gì cho tôi ăn đi ” Tần Gia Hào đặt cằm lên vai cô thủ thỉ
Ngọc Diệp càng ngày càng khó hiểu anh bị sao vậy chẳng phải bên biệt thự có đầu bếp thượng hạng sao? Cô không biết nên vui hay nên buồn nữa
“ Anh buông tôi ra trước đã ”
Anh vừa buông tay ra Ngọc Diệp liền nhanh chân đứng dậy rời khỏi anh đi thẳng vào bếp, cô lấy mì sau đó chiên trứng rồi nhớ ra hình như trong tủ vẫn còn thịt bò
Cô đem thịt ra rửa rồi thái thịt từng lát mỏng. Cuối cùng là một tô mì full topping được ra lò, Tần Gia Hào ở ngoài nhìn vào trong bếp giây phút lướt qua nhẹ nhàng trong mắt anh đã hiện lên sự ấm áp dù chỉ là vài giây lướt qua
Cô bưng tô mì đặt lên bàn ăn “ Anh xuống ăn đi tôi nấu xong rồi ”
Tần Gia Hào nhìn trên bàn chỉ có một tô mì liền thắc mắc “ Sao chỉ có một tô ”
“ À nhà hết gì ăn rồi anh ăn tạm đi tôi không đói ” Ngọc Diệp nói xong liền bỏ lên phòng còn Tần Gia Hào chỉ biết nhìn cô giữ khoản cách với mình như vậy
Tần Gia Hào ngồi xuống ngậm ngùi một mình ăn mì, nhưng thật sự cô nấu mì rất ngon ngon còn hơn những món ở nhà anh thường ăn nữa. Thế là Gia Hào ăn hết đến cả nước mì cũng chẳng còn
Anh dùng xong rửa bát rồi đi lên phòng của cô, mở cửa ra thấy cô đã ngủ, anh đi lại giường kéo chăn cẩn thận sau đó định hôn lên trán cô thì bị cô quay sang chổ khác
“ Em còn thức phải không ” Tần Gia Hào vừa nhìn đã biết cô giả vờ ngủ liền ôm lấy cô rồi nói. Cô vẫn im lặng không trả lời anh
“ Xin lỗi...”
“ Chuyện gì? ” Ngọc Diệp vì khó hiểu liền lên tiếng, đột nhiên lại xin lỗi
“ Hôm em bị tai nạn là do tôi không đúng ” Tần Gia Hào càng nói càng siết chặt cô vào lòng, hôm đó anh xem tin tức khi nhìn thấy chiếc xe lao vào cô, lúc đó anh như chết trân, giây phút y tá bảo tim cô ngừng đập rồi, anh đã rất sợ chỉ một chút nữa thôi cô đã rời khỏi anh rồi à không phải mà là cô mãi biến mất khỏi cuộc đời của anh
“ Nếu là chuyện đó thì anh không cần xin lỗi, tất cả là do tôi thôi ” Ngọc Diệp gạt tay anh ra khỏi người mình, nhắm mắt lại lên tiếng sao đó cả hai liền không nói gì nữa
Tần Gia Hào chỉ cẩn thận vòng tay ôm lấy cô đến khi cô chìm vào giấc ngủ anh mới lẳng lặng rời đi, anh cứ ra ngoài như vậy Khả Hân chắc chắn sẽ buồn, khó khăn lắm anh mới tìm được em ấy không muốn em ấy tổn thương
Giây phút anh rời đi thì Ngọc Diệp cũng thức giấc nước mắt cô rơi xuống, cô không biết có nên nói cho anh nghe không nhưng cô sợ anh không tin cô, dù sao anh cũng có Khả Hân rồi. Đêm đó cô đã khóc khóc rất nhiều tại sao ông trời luôn cho cô tình cảnh trái ngang như vậy cô khóc đến chìm vào giấc ngủ lúc nào cũng không hay
Ở bên kia Lâm Nghị đang lo lắng không ngừng dạo này những lô hàng á phiện của ông ta hợp tác với Thiên Long không ngừng bị cướp thậm chí còn bị cảnh sát nghi ngờ nữa
Lâm Thị hiện tại thì đang lênh đênh cổ phiếu không ngừng tuột xuống. Xem ra lần này ông ta phải tìm đến Tần Gia Hào giúp rồi dù gì ông ta cũng là cha vợ hy vọng thằng nhãi đó nể mặt ông
Tần Gia Hào hôm nay tan làm rất sớm anh còn mua bánh nướng cho cô, lái xe đến đón cô tan học. Ngọc Diệp đi từ trong ra đã thấy anh đậu xe trước cổng trường Mộ Ý Thư cũng thấy
“ Tiểu bảo bối anh ta đến đón cậu sao? ”
Câu nói của Mộ Ý Thư cũng làm cho La Hoàng Nhi và Chu Hạo Nhiên đang nói chuyện cũng ngừng lại mà nhìn ra cổng trường rồi quay lại nhìn Ngọc Diệp
Chu Hạo Nhiên một lòng thích cô nhưng anh chẳng thể tranh dành được với Tần Gia Hào nhìn Tần Gia Hào tổn thương cô, anh cũng chỉ biết ở phía sau âm thầm bảo vệ cô
Ngọc Diệp chỉ gật đầu một cái rồi nói “ Mình...mình về trước đây tạm biệt! ”
Nói xong cô bước chân nhanh đến chổ Gia Hào dưới bao ánh mắt nhìn của mọi người khiến cô ngại ngùng đến đỏ mặt. Cô mở cửa bước ngồi vào ghế sau
Tần Gia Hào cũng lái xe về nhà. Ngọc Diệp căng thẳng đến mức hai tay bấu vào nhau, Tần Gia Hào nhìn cô như vậy có chút buồn cười liền cầm lấy gói bánh nướng đưa cho cô
“ Cho em khi nảy tiện đường nên mua ”
Cái này còn khiến Ngọc Diệp bất ngờ hơn anh...anh thế mà mua bánh cho cô ăn sao? Sao đột nhiên lại thay đổi dịu dàng như vậy
“ Cảm ơn... ” Ngọc Diệp cầm lấy bánh nướng sao đó im bặt không nói gì nữa, cô không hiểu lý do tại sao anh lại làm vậy nếu nói anh đọng lòng rồi thì cô không tin, cũng không muốn tin
Tần Gia Hào nhìn cô tỏ vẻ xa cách mình như vậy tâm trạng liền không vui buộc miệng hỏi “ Em sợ tôi đến vậy sao? ” Ngọc Diệp không trả lời anh chỉ cuối gầm mặt, Tần Gia Hào cũng đành im lặng tập trung lái xe
Vừa về đến nhà cô đã tự mở cửa bước xuống đi thẳng vào trong thay đồ, Tần Gia Hào cũng theo vào ngồi trên sofa lướt xem thông tin của Lâm Thị mấy ngày nay đang tuột dốc không phanh
Lâm Ngọc Diệp tắm rửa thay đồ xong định nấu bửa tối thì thấy anh vẫn còn ở đây, cô chậm rãi đi xuống cô thấy anh đang xem thông tin của Lâm Thị thì cũng khó hiểu nhưng cô không muốn hỏi anh
“ Anh chưa về sao? ” Đột nhiên Ngọc Diệp đi tới lên tiếng
Anh liền cất điện thoại kéo cô đặt lên đùi mình, vùi đầu vào hõm cổ của cô. Ngọc Diệp khó hiểu đẩy anh ra nhưng càng đẩy anh càng siết chặt eo cô hơn, anh tham lam hít lấy mùi hương của cô
“ Tôi đói rồi em nấu gì cho tôi ăn đi ” Tần Gia Hào đặt cằm lên vai cô thủ thỉ
Ngọc Diệp càng ngày càng khó hiểu anh bị sao vậy chẳng phải bên biệt thự có đầu bếp thượng hạng sao? Cô không biết nên vui hay nên buồn nữa
“ Anh buông tôi ra trước đã ”
Anh vừa buông tay ra Ngọc Diệp liền nhanh chân đứng dậy rời khỏi anh đi thẳng vào bếp, cô lấy mì sau đó chiên trứng rồi nhớ ra hình như trong tủ vẫn còn thịt bò
Cô đem thịt ra rửa rồi thái thịt từng lát mỏng. Cuối cùng là một tô mì full topping được ra lò, Tần Gia Hào ở ngoài nhìn vào trong bếp giây phút lướt qua nhẹ nhàng trong mắt anh đã hiện lên sự ấm áp dù chỉ là vài giây lướt qua
Cô bưng tô mì đặt lên bàn ăn “ Anh xuống ăn đi tôi nấu xong rồi ”
Tần Gia Hào nhìn trên bàn chỉ có một tô mì liền thắc mắc “ Sao chỉ có một tô ”
“ À nhà hết gì ăn rồi anh ăn tạm đi tôi không đói ” Ngọc Diệp nói xong liền bỏ lên phòng còn Tần Gia Hào chỉ biết nhìn cô giữ khoản cách với mình như vậy
Tần Gia Hào ngồi xuống ngậm ngùi một mình ăn mì, nhưng thật sự cô nấu mì rất ngon ngon còn hơn những món ở nhà anh thường ăn nữa. Thế là Gia Hào ăn hết đến cả nước mì cũng chẳng còn
Anh dùng xong rửa bát rồi đi lên phòng của cô, mở cửa ra thấy cô đã ngủ, anh đi lại giường kéo chăn cẩn thận sau đó định hôn lên trán cô thì bị cô quay sang chổ khác
“ Em còn thức phải không ” Tần Gia Hào vừa nhìn đã biết cô giả vờ ngủ liền ôm lấy cô rồi nói. Cô vẫn im lặng không trả lời anh
“ Xin lỗi...”
“ Chuyện gì? ” Ngọc Diệp vì khó hiểu liền lên tiếng, đột nhiên lại xin lỗi
“ Hôm em bị tai nạn là do tôi không đúng ” Tần Gia Hào càng nói càng siết chặt cô vào lòng, hôm đó anh xem tin tức khi nhìn thấy chiếc xe lao vào cô, lúc đó anh như chết trân, giây phút y tá bảo tim cô ngừng đập rồi, anh đã rất sợ chỉ một chút nữa thôi cô đã rời khỏi anh rồi à không phải mà là cô mãi biến mất khỏi cuộc đời của anh
“ Nếu là chuyện đó thì anh không cần xin lỗi, tất cả là do tôi thôi ” Ngọc Diệp gạt tay anh ra khỏi người mình, nhắm mắt lại lên tiếng sao đó cả hai liền không nói gì nữa
Tần Gia Hào chỉ cẩn thận vòng tay ôm lấy cô đến khi cô chìm vào giấc ngủ anh mới lẳng lặng rời đi, anh cứ ra ngoài như vậy Khả Hân chắc chắn sẽ buồn, khó khăn lắm anh mới tìm được em ấy không muốn em ấy tổn thương
Giây phút anh rời đi thì Ngọc Diệp cũng thức giấc nước mắt cô rơi xuống, cô không biết có nên nói cho anh nghe không nhưng cô sợ anh không tin cô, dù sao anh cũng có Khả Hân rồi. Đêm đó cô đã khóc khóc rất nhiều tại sao ông trời luôn cho cô tình cảnh trái ngang như vậy cô khóc đến chìm vào giấc ngủ lúc nào cũng không hay
Ở bên kia Lâm Nghị đang lo lắng không ngừng dạo này những lô hàng á phiện của ông ta hợp tác với Thiên Long không ngừng bị cướp thậm chí còn bị cảnh sát nghi ngờ nữa
Lâm Thị hiện tại thì đang lênh đênh cổ phiếu không ngừng tuột xuống. Xem ra lần này ông ta phải tìm đến Tần Gia Hào giúp rồi dù gì ông ta cũng là cha vợ hy vọng thằng nhãi đó nể mặt ông
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.