Tổng Tài Lạnh Lùng: Sủng Vợ Yêu Tận Trời
Chương 19: Tại sao lại quen thuộc đến vậy
Hàn Mộc Hi
11/10/2019
Nếu cậu ta có ý muốn mời chúng ta, vậy thì tôi nghĩ các anh nên đi." Thẩm Yên Nhi đưa ra ý kiến của bản thân.
Ánh mắt của Bạch Thiên Lãnh đầy vẻ khát máu "Bữa tiệc này chắc có lẻ sẽ thú vị lắm đây"
"Em đi không???" Phong Kỳ Minh không để ý đến Bạch Thiên Lãnh mà nhìn Dương Hàn Thiên, trực tiếp chờ đáp án.
"Nghe theo cô ấy" Dương Hàn Thiên lạnh nhạt đáp.
Thẩm Yên Nhi hơi ngạc nhiên trước câu trả lời của Dương Hàn Thiên "Gì??? Nghe theo tôi làm gì??? Các anh không muốn đi thì thôi". Cô nhìn vào đồng hồ đeo tay, nói tiếp : "Không còn sớm nữa, tôi đi làm trước đây."
Nói rồi cô đứng lên chuẩn bị rời khỏi thì bị Dương Hàn Thiên nắm tay lại, một phát kéo vào lòng, buộc cô ngồi trên đùi anh. "Hôm nay không cần đi"
"Mới ngày đầu không đi làm không được" Cô lắc đầu trước câu nói của anh.
"Không được có ý kiến"
"Này này, muốn ân ái đợi bọn này về được không. Dù sao chúng tôi đều là những người chưa có bà xã". Bạch Thiên Lãnh liếc nhìn bọn họ rồi lắc đầu buồn bã nói tiếp: "Không đúng. Chỉ mình tôi thôi. Tên Kì Minh kia có bạn gái rồi. Haizz... tủi thân tôi quá mà."
"Bạch Thiên Lãnh, đừng đùa nữa. Nếu đi thì tối nay 7h gặp mặt ở bữa tiệc của Thương Gia." Phong Kì Minh cắt đứt câu chuyện 'tủi thân' của Bạch Thiên Lãnh. Nói rồi Phong Kỳ Minh kéo Bạch Thiên Lãnh ra về.
Thấy họ ra về hết, Thẩm Yên Nhi nhíu mày nhìn Dương Hàn Thiên: "Buông tôi ra. Không đi làm vậy hôm nay làm gì???"
Anh không những không buông mà còn ôm chặt hơn, ấn đầu cô dựa vào vai anh "Lát nữa đưa em gặp hai người."
Mùi thuốc lá nhàn nhạt tỏa ra từ người anh làm cô mất bình tỉnh vài giây, nhưng nhanh chóng bình ổn lại. "Ừ".
Một lát sau....
Cả 2 lên xe đi đến một khu ngoại ô. Nơi đây khá yên bình, không phải là hình ảnh nhộn nhịp đô thị mà chỉ là một hình ảnh bình dị. Làm tâm hôn của con người có thể thư giản trước phong cảnh này. Hai bên đường là những hàng cây rẻ quạt cao cao. Những chú chim thay nhau hót líu lo trên đó. Một hình ảnh khá đẹp mắt.
Thẩm Yên Nhi dựa vào cửa xe nhìn ra ngoài, thầm nghĩ "Cô chưa từng đến nơi này nhưng tại sao lại quen thuộc đến vậy."
Ánh mắt của Bạch Thiên Lãnh đầy vẻ khát máu "Bữa tiệc này chắc có lẻ sẽ thú vị lắm đây"
"Em đi không???" Phong Kỳ Minh không để ý đến Bạch Thiên Lãnh mà nhìn Dương Hàn Thiên, trực tiếp chờ đáp án.
"Nghe theo cô ấy" Dương Hàn Thiên lạnh nhạt đáp.
Thẩm Yên Nhi hơi ngạc nhiên trước câu trả lời của Dương Hàn Thiên "Gì??? Nghe theo tôi làm gì??? Các anh không muốn đi thì thôi". Cô nhìn vào đồng hồ đeo tay, nói tiếp : "Không còn sớm nữa, tôi đi làm trước đây."
Nói rồi cô đứng lên chuẩn bị rời khỏi thì bị Dương Hàn Thiên nắm tay lại, một phát kéo vào lòng, buộc cô ngồi trên đùi anh. "Hôm nay không cần đi"
"Mới ngày đầu không đi làm không được" Cô lắc đầu trước câu nói của anh.
"Không được có ý kiến"
"Này này, muốn ân ái đợi bọn này về được không. Dù sao chúng tôi đều là những người chưa có bà xã". Bạch Thiên Lãnh liếc nhìn bọn họ rồi lắc đầu buồn bã nói tiếp: "Không đúng. Chỉ mình tôi thôi. Tên Kì Minh kia có bạn gái rồi. Haizz... tủi thân tôi quá mà."
"Bạch Thiên Lãnh, đừng đùa nữa. Nếu đi thì tối nay 7h gặp mặt ở bữa tiệc của Thương Gia." Phong Kì Minh cắt đứt câu chuyện 'tủi thân' của Bạch Thiên Lãnh. Nói rồi Phong Kỳ Minh kéo Bạch Thiên Lãnh ra về.
Thấy họ ra về hết, Thẩm Yên Nhi nhíu mày nhìn Dương Hàn Thiên: "Buông tôi ra. Không đi làm vậy hôm nay làm gì???"
Anh không những không buông mà còn ôm chặt hơn, ấn đầu cô dựa vào vai anh "Lát nữa đưa em gặp hai người."
Mùi thuốc lá nhàn nhạt tỏa ra từ người anh làm cô mất bình tỉnh vài giây, nhưng nhanh chóng bình ổn lại. "Ừ".
Một lát sau....
Cả 2 lên xe đi đến một khu ngoại ô. Nơi đây khá yên bình, không phải là hình ảnh nhộn nhịp đô thị mà chỉ là một hình ảnh bình dị. Làm tâm hôn của con người có thể thư giản trước phong cảnh này. Hai bên đường là những hàng cây rẻ quạt cao cao. Những chú chim thay nhau hót líu lo trên đó. Một hình ảnh khá đẹp mắt.
Thẩm Yên Nhi dựa vào cửa xe nhìn ra ngoài, thầm nghĩ "Cô chưa từng đến nơi này nhưng tại sao lại quen thuộc đến vậy."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.