Tổng Tài Lạnh Lùng Theo Đuổi Vợ Cũ
Chương 3: Trở về mười năm trước
hanna
03/06/2022
Mười năm trước,
Ngày mà cô bắt đầu vào đại học, cô ngày đầu tiên đi học đã đụng chạm mặt một người con trai rất đẹp trai cao lớn, gương mặt sở hữu ánh mắt sâu sắc nhìn vào vừa cảm thấy lạnh lùng vừa cảm giác cho người ta mê mẩn,
Và đó cũng chính là người cô yêu từ cái nhìn đầu tiên, tiếng sét ái tình, từ ngày hôm đó cô đã điều tra hỏi các bạn trong lớp, thì biết được anh là ấy trên cô ba lớp, và thêm một tháng nữa là đã ra trường,
Anh ấy tên Diệp Ảnh Quân, một cậu trai con cả là người thừa kế của dòng họ Diệp tiếng tâm trong giới kinh doanh, tập đoàn công ty lớn Diệp Lâm, cô còn nghe thêm anh là một người lạnh lùng ít nói, cao lãnh cùng với gương mặt lạnh như băng, thế nhưng anh ta lại sở hữu khuôn mặt cực kỳ sắt nét, nhất là đôi mắt đặc biệt đẹp,
Thế nhưng Cố Hạ Phi không quan tâm những thứ anh sở hữu, hoặc là giàu có cở nào đi nữa cô vẫn thích anh,
Tuy vậy nhưng trong lòng cô cảm giác rất buồn, vì vốn dĩ cô đã thích anh rồi, và sau đó cứ thế trong một tháng đó cô quyết tâm luôn luôn âm thầm gửi những trai nước và bánh vào bàn học của anh,
Lúc bên ngoài sân chơi bóng rổ cũng vậy, cô cứ nhìn thấy anh không để ý, thì đưa cho anh nước,
Dù anh rất nổi tiếng trong trường, nhưng cô rất vui vì mỗi lần đưa nước cho anh thì anh lại nhận,
Vài ngày sau đó, Cố Hạ Phi trong lúc đang đi ở thang bộ thoát hiểm, thì đột nhiên phát hiện ra có người nằm dưới nền bật thang,
Cô liền thật nhanh chóng chạy xuống, thì người nằm ở đó chính là Diệp Ảnh Quân, cô hốt hoảng lo lắng mà chạm vào anh lung lay anh, thế nhưng anh không hề nhúc nhích,
Cô nhanh chóng dùng sức mạnh ít ỏi của cô và thân hình nhỏ bé này mà dìu anh đến phòng y tế,
Có vài người cũng đang đi ở hành lang thấy vậy liền chạy vào giúp cô đỡ anh đến phòng y tế,
Đưa anh đến phòng y tế, anh bác sĩ của trường học bảo dìu anh lên giường mà khám xét tình hình cho anh,
Lúc này được biết anh bị khó thở do áp lực, nên cũng may là phát hiện kịp thời, không là sẽ nguy cơ đến tính mạng,
Cô hôm nay không vào lớp để học, vì ở lại xem anh, sau một lúc bạn trong lớp của cô đột nhiên đến phòng y tế kêu gọi cô, "Hạ Phi, đến giờ thi đấu âm nhạc rồi, mau đến sân khấu ngay "
Cố Hạ Phi ngay lập tức nhớ đến buổi thi đấu âm nhạc, đàn piano cho trường học, vì cô chính là người giỏi nhất của thường khi chơi đàn phím piano, và ngày hôm nay cũng là ngày thi đấu cho trường,
Lúc này cô mới nhìn về phía anh đang nằm, cô lập tức quyết định lên tiếng, "Cậu báo ở trường, nói là mình không được khỏe, nên sẽ không tham gia được chứ "
Cô bạn nhìn cơ cau mày khi nghe cô nói như vậy, cô ấy lập tức đi đến gần cô vừa đi vừa nói, "Cố Hạ Phi, cậu bị sao vậy, cậu là niềm tự hào của trường học này đó, thôi không được mau đi thôi "
Không chờ cho cô quyết định, cô ấy liền nhanh chóng kéo tay cô thật mạnh rồi đi cưỡng ép cô đi,
Cô vậy mà lại đi cưỡng ép đi thi đấu, vậy thì không còn cách nào, cứ thi đấu trước rồi một lát sẽ đến thăm anh ấy tiếp,
Cứ buổi thi đấu dương cầm piano kết thúc trong sự thỏa mãn của tất cả mọi người bằng bài nhạc của cô do chính cô sáng tác,
Là vì cô đã chơi bài Đoan khúc, do chính mình tự viết, bài hát được nhiều cảm hứng khi cô gặp được Diệp Ảnh Quân,
Đàn lên nghe du dương, và khiến cho người ta cảm thấy thật dễ chịu, cô cảm hứng nhất là vì đàn trong sự say mê khi nghĩ đến anh, và vì vậy cuối cùng cô đã đoạt giải nhất trong số nhiều người đang tham,
Cảm thấy vui mừng khi mình đoạt giải, Cố Hạ Phi liền nhanh chóng cầm theo giải thưởng của mình đến phòng y tế trong sự háo hức,
Thế nhưng lúc cô vừa đến, thì đã không nhìn thấy anh ấy nữa, sau đó cô hỏi bác sĩ thì được biết anh đã ra khỏi phòng y tế và được về nhà rồi,
Nghe vậy cô cũng biết phải sao, có cũng đành phải quay về nhà,
Dù vậy mối tình cô ấp ủ yêu đơn phương anh rất hạnh phúc, tuy nhiên cho đến ngày hôm sau cô đột nhiên phát hiện anh ấy đã có người yêu, do mọi người trong trường đồn,
Mà cô ta lại là người cùng lớp với cô, cô thật sự rất buồn mà cứ mỗi ngày cô điều âm thầm khóc nức, mà không biết cô gái đó là người cướp công của cô,
Cứ thế nhưng cô vẫn không khỏi thích anh, ngày hôm này cô là người về trễ, lúc này đang đi trên hành lang thì chợt phát hiện có người nằm trong lớp của những tiền bối lớp trên,
Cô thấy vậy liền đi vào để kêu gọi người anh tiền bối đó, thì lúc này nhìn rõ người đang gục đầu trên bàn là Diệp Ảnh Quân,
Cơ thể cô lúc này chợt giật mình hốt hoảng, tim đập rất nhanh, gương mặt của cô liền ửng đỏ, hơi thở thì giống như ngẹn lại vậy, sau đó biết mình đang háo hức, cô mới từ từ lấy lại bình tĩnh, mà ngồi nhìn anh đang say ngủ,
Cô ngồi nhìn anh chằm chằm vừa lo lắng vừa vui cười, thì chợt nhớ ra cô phải chụp khoảnh khắc đẹp nhất trong lúc này, mà cầm ra một máy chụp ảnh,
Lúc đang chụp được vài tấm, thì đột nhiên cơ thể anh động đậy, cô mới giật mình mà cất máy ảnh đi và giả vờ đưa tay ra để lay anh thức dậy, "Tiền Bối à, anh mau thức dậy đi trường sắp đóng cửa rồi ạ "
Người con trai ấy lúc này mới chợt nghe thấy tiếng của cô mà ngẩn đầu lên nhìn cô với ánh mắt mơ hồ,
Trong khi Cố Hạ Phi nhìn anh mỉm cười, thì sau đó lúc này đột nhiên anh nắm lấy tay cô kéo vào người anh,
Cố Hạ Phi bất ngờ khi bị anh kéo vào lòng, mà to mắt hốt hoảng nhìn anh, cô sau đó mới lập tức đỏ mặt xấu hổ vùng vẫy,
Lúc này Diệp Ảnh Quân nhìn cậu chằm chằm với ánh mắt cưng chiều, anh ta đột nhiên nhanh chóng cúi đầu xuống cưỡng hôn cô,
Cố Hạ Phi thật sự rất bất ngờ, tay cô nhanh chóng muốn đẩy anh ta ra, thì anh đã dùng bàn tay to lớn nắm chặt bao hết bàn tay cô,
Cái ghì chặt hai tay của anh ta, khiến cô không có sức để có thể chống lại, và thêm cái nụ hôn của anh ta khiến cô say đắm,
Cả hai đang hôn nhau say mê, thì đột nhiên từ bên ngoài cửa phòng học vang lên tiếng la hét, "Áh... Ảnh, Ảnh Quân "
Tiếng la hét khiến cô và anh cả hai điều giật mình, Diệp Ảnh Quân lúc này mới tỉnh táo khi nghe tiếng cô bạn gái của anh ta la hét, anh ta liền ngước lên nhìn cô người yêu của anh mà nói, "Hiệu Di, em hết giận anh rồi sao "
Cô người yêu của anh ta ở ngoài cửa phòng học với gương mặt tức giận, tay còn chỉ về hướng của anh mà quát lớn, "Anh... Anh đang làm gì vậy hả, hai người đang làm gì "
Nghe những lời của cô người yêu anh ta, anh cảm thấy khó hiểu, sau đó anh ngay lập tức hoàn toàn tỉnh táo trở lại thì mới phát hiện ra, cô ấy đang ở trước mặt anh vậy thì là ai đang ở cùng anh,
Anh ta mới chợt nhìn xuống người bên trong tay mình là Cố Hạ Phi, theo anh ta được biết sơ qua, và cũng nhận ra cô chính là người đẹp nhất lớp S, anh ta liền hốt hoảng lên tiếng, "Cô, sao cô lại... "
Nói xong anh ta liền mạnh tay đẩy cô ra một cách lạnh lùng khiến cô ngã xuống sàn đất cực đau,
Anh ta lạnh lùng đến nỗi không quan tâm cô bị đau, mà chỉ nhanh chóng chạy đến gần cô người yêu của anh ta giải thích gì đó,
Và tất nhiên cô ta giận dữ mà bỏ đi, anh ta cũng vì vậy mà chạy theo giải thích, còn cô ở lại trong sự bất ngờ vừa rồi,
Ngày mà cô bắt đầu vào đại học, cô ngày đầu tiên đi học đã đụng chạm mặt một người con trai rất đẹp trai cao lớn, gương mặt sở hữu ánh mắt sâu sắc nhìn vào vừa cảm thấy lạnh lùng vừa cảm giác cho người ta mê mẩn,
Và đó cũng chính là người cô yêu từ cái nhìn đầu tiên, tiếng sét ái tình, từ ngày hôm đó cô đã điều tra hỏi các bạn trong lớp, thì biết được anh là ấy trên cô ba lớp, và thêm một tháng nữa là đã ra trường,
Anh ấy tên Diệp Ảnh Quân, một cậu trai con cả là người thừa kế của dòng họ Diệp tiếng tâm trong giới kinh doanh, tập đoàn công ty lớn Diệp Lâm, cô còn nghe thêm anh là một người lạnh lùng ít nói, cao lãnh cùng với gương mặt lạnh như băng, thế nhưng anh ta lại sở hữu khuôn mặt cực kỳ sắt nét, nhất là đôi mắt đặc biệt đẹp,
Thế nhưng Cố Hạ Phi không quan tâm những thứ anh sở hữu, hoặc là giàu có cở nào đi nữa cô vẫn thích anh,
Tuy vậy nhưng trong lòng cô cảm giác rất buồn, vì vốn dĩ cô đã thích anh rồi, và sau đó cứ thế trong một tháng đó cô quyết tâm luôn luôn âm thầm gửi những trai nước và bánh vào bàn học của anh,
Lúc bên ngoài sân chơi bóng rổ cũng vậy, cô cứ nhìn thấy anh không để ý, thì đưa cho anh nước,
Dù anh rất nổi tiếng trong trường, nhưng cô rất vui vì mỗi lần đưa nước cho anh thì anh lại nhận,
Vài ngày sau đó, Cố Hạ Phi trong lúc đang đi ở thang bộ thoát hiểm, thì đột nhiên phát hiện ra có người nằm dưới nền bật thang,
Cô liền thật nhanh chóng chạy xuống, thì người nằm ở đó chính là Diệp Ảnh Quân, cô hốt hoảng lo lắng mà chạm vào anh lung lay anh, thế nhưng anh không hề nhúc nhích,
Cô nhanh chóng dùng sức mạnh ít ỏi của cô và thân hình nhỏ bé này mà dìu anh đến phòng y tế,
Có vài người cũng đang đi ở hành lang thấy vậy liền chạy vào giúp cô đỡ anh đến phòng y tế,
Đưa anh đến phòng y tế, anh bác sĩ của trường học bảo dìu anh lên giường mà khám xét tình hình cho anh,
Lúc này được biết anh bị khó thở do áp lực, nên cũng may là phát hiện kịp thời, không là sẽ nguy cơ đến tính mạng,
Cô hôm nay không vào lớp để học, vì ở lại xem anh, sau một lúc bạn trong lớp của cô đột nhiên đến phòng y tế kêu gọi cô, "Hạ Phi, đến giờ thi đấu âm nhạc rồi, mau đến sân khấu ngay "
Cố Hạ Phi ngay lập tức nhớ đến buổi thi đấu âm nhạc, đàn piano cho trường học, vì cô chính là người giỏi nhất của thường khi chơi đàn phím piano, và ngày hôm nay cũng là ngày thi đấu cho trường,
Lúc này cô mới nhìn về phía anh đang nằm, cô lập tức quyết định lên tiếng, "Cậu báo ở trường, nói là mình không được khỏe, nên sẽ không tham gia được chứ "
Cô bạn nhìn cơ cau mày khi nghe cô nói như vậy, cô ấy lập tức đi đến gần cô vừa đi vừa nói, "Cố Hạ Phi, cậu bị sao vậy, cậu là niềm tự hào của trường học này đó, thôi không được mau đi thôi "
Không chờ cho cô quyết định, cô ấy liền nhanh chóng kéo tay cô thật mạnh rồi đi cưỡng ép cô đi,
Cô vậy mà lại đi cưỡng ép đi thi đấu, vậy thì không còn cách nào, cứ thi đấu trước rồi một lát sẽ đến thăm anh ấy tiếp,
Cứ buổi thi đấu dương cầm piano kết thúc trong sự thỏa mãn của tất cả mọi người bằng bài nhạc của cô do chính cô sáng tác,
Là vì cô đã chơi bài Đoan khúc, do chính mình tự viết, bài hát được nhiều cảm hứng khi cô gặp được Diệp Ảnh Quân,
Đàn lên nghe du dương, và khiến cho người ta cảm thấy thật dễ chịu, cô cảm hứng nhất là vì đàn trong sự say mê khi nghĩ đến anh, và vì vậy cuối cùng cô đã đoạt giải nhất trong số nhiều người đang tham,
Cảm thấy vui mừng khi mình đoạt giải, Cố Hạ Phi liền nhanh chóng cầm theo giải thưởng của mình đến phòng y tế trong sự háo hức,
Thế nhưng lúc cô vừa đến, thì đã không nhìn thấy anh ấy nữa, sau đó cô hỏi bác sĩ thì được biết anh đã ra khỏi phòng y tế và được về nhà rồi,
Nghe vậy cô cũng biết phải sao, có cũng đành phải quay về nhà,
Dù vậy mối tình cô ấp ủ yêu đơn phương anh rất hạnh phúc, tuy nhiên cho đến ngày hôm sau cô đột nhiên phát hiện anh ấy đã có người yêu, do mọi người trong trường đồn,
Mà cô ta lại là người cùng lớp với cô, cô thật sự rất buồn mà cứ mỗi ngày cô điều âm thầm khóc nức, mà không biết cô gái đó là người cướp công của cô,
Cứ thế nhưng cô vẫn không khỏi thích anh, ngày hôm này cô là người về trễ, lúc này đang đi trên hành lang thì chợt phát hiện có người nằm trong lớp của những tiền bối lớp trên,
Cô thấy vậy liền đi vào để kêu gọi người anh tiền bối đó, thì lúc này nhìn rõ người đang gục đầu trên bàn là Diệp Ảnh Quân,
Cơ thể cô lúc này chợt giật mình hốt hoảng, tim đập rất nhanh, gương mặt của cô liền ửng đỏ, hơi thở thì giống như ngẹn lại vậy, sau đó biết mình đang háo hức, cô mới từ từ lấy lại bình tĩnh, mà ngồi nhìn anh đang say ngủ,
Cô ngồi nhìn anh chằm chằm vừa lo lắng vừa vui cười, thì chợt nhớ ra cô phải chụp khoảnh khắc đẹp nhất trong lúc này, mà cầm ra một máy chụp ảnh,
Lúc đang chụp được vài tấm, thì đột nhiên cơ thể anh động đậy, cô mới giật mình mà cất máy ảnh đi và giả vờ đưa tay ra để lay anh thức dậy, "Tiền Bối à, anh mau thức dậy đi trường sắp đóng cửa rồi ạ "
Người con trai ấy lúc này mới chợt nghe thấy tiếng của cô mà ngẩn đầu lên nhìn cô với ánh mắt mơ hồ,
Trong khi Cố Hạ Phi nhìn anh mỉm cười, thì sau đó lúc này đột nhiên anh nắm lấy tay cô kéo vào người anh,
Cố Hạ Phi bất ngờ khi bị anh kéo vào lòng, mà to mắt hốt hoảng nhìn anh, cô sau đó mới lập tức đỏ mặt xấu hổ vùng vẫy,
Lúc này Diệp Ảnh Quân nhìn cậu chằm chằm với ánh mắt cưng chiều, anh ta đột nhiên nhanh chóng cúi đầu xuống cưỡng hôn cô,
Cố Hạ Phi thật sự rất bất ngờ, tay cô nhanh chóng muốn đẩy anh ta ra, thì anh đã dùng bàn tay to lớn nắm chặt bao hết bàn tay cô,
Cái ghì chặt hai tay của anh ta, khiến cô không có sức để có thể chống lại, và thêm cái nụ hôn của anh ta khiến cô say đắm,
Cả hai đang hôn nhau say mê, thì đột nhiên từ bên ngoài cửa phòng học vang lên tiếng la hét, "Áh... Ảnh, Ảnh Quân "
Tiếng la hét khiến cô và anh cả hai điều giật mình, Diệp Ảnh Quân lúc này mới tỉnh táo khi nghe tiếng cô bạn gái của anh ta la hét, anh ta liền ngước lên nhìn cô người yêu của anh mà nói, "Hiệu Di, em hết giận anh rồi sao "
Cô người yêu của anh ta ở ngoài cửa phòng học với gương mặt tức giận, tay còn chỉ về hướng của anh mà quát lớn, "Anh... Anh đang làm gì vậy hả, hai người đang làm gì "
Nghe những lời của cô người yêu anh ta, anh cảm thấy khó hiểu, sau đó anh ngay lập tức hoàn toàn tỉnh táo trở lại thì mới phát hiện ra, cô ấy đang ở trước mặt anh vậy thì là ai đang ở cùng anh,
Anh ta mới chợt nhìn xuống người bên trong tay mình là Cố Hạ Phi, theo anh ta được biết sơ qua, và cũng nhận ra cô chính là người đẹp nhất lớp S, anh ta liền hốt hoảng lên tiếng, "Cô, sao cô lại... "
Nói xong anh ta liền mạnh tay đẩy cô ra một cách lạnh lùng khiến cô ngã xuống sàn đất cực đau,
Anh ta lạnh lùng đến nỗi không quan tâm cô bị đau, mà chỉ nhanh chóng chạy đến gần cô người yêu của anh ta giải thích gì đó,
Và tất nhiên cô ta giận dữ mà bỏ đi, anh ta cũng vì vậy mà chạy theo giải thích, còn cô ở lại trong sự bất ngờ vừa rồi,
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.