Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Mẹ Đơn Thân Và Bảo Bảo
Chương 18: Giải Thuốc ( H +)
Huỳnh Thiên Kỳy
17/01/2022
Đông Phương Thiên Nhật vớt vát lại lí trí cuối cùng mà đẩy Đồng Ái Nhiên mạnh ra
"Đồng Ái Nhiên tránh ra "
Bà Đông Phương đang uống trà ở phòng khách mà trên môi nỡ nụ cười thì Đông Phương Thiên Nhật loạng choạng đi xuống .
" Thiên Nhật " bà giật mình khi thấy anh đi xuống
" Mẹ , sau này có xảy ra việc gì thì đừng trách con " Anh thở gấp gáp nói , mặt đỏ ngầu đi ra xe .
" Nhanh lên về chưng cư , tôi bị trúng thuốc rồi " anh nói với tài xế của mình .
Đông Phương Thiên Nhật ngồi trên xe mà vô cùng khó chịu , tài xế nhìn anh như vậy mà láy xe hết tốc độ về chung cư của Tăng Khả Tuệ .
Tăng Khả Tuệ vừa mới cho tiểu Nam đi ngủ ,cô ra ngoài sofa phòng khách để làm việc .
Chuông cửa vang lên liên tục , Tăng Khả Tuệ đi lại nhìn vào ô nhỏ thì thấy Đông Phương Thiên Nhật
" Anh ...ưm ..ưm "
Cô vừa mở cửa thì anh đã gấp gáp chiếm lấy môi cô , Tăng Khả Tuệ chạm vào người anh thì thấy anh rất nóng
" Ưm..ưm ..ưm "
Đông Phương Thiên Nhật đẩy cô vào tường rồi dùng chân đá cánh cửa đóng lại
" Tiểu Nam đâu? "
" Đi ngủ r.....ưm ..ưm "
Cả hai cứ dây dưa với nhau , anh chịu không nỗi liền bế bổng cô lên đi vào phòng . Tăng Khả Tuệ hết hồn ôm lấy cổ anh
" Nhật? anh bị sao? "
" Anh bị trúng thuốc rồi , giúp anh " Anh đặt cô xuống giường nằm đè lên hôn vào môi cô
" Ưm ..."
Tăng Khả Tuệ bị anh hôn đến mơ màng , cảm giác 5 năm về trước lại hiện lên trong đầu cô .
" Khả Tuệ cho anh làm được không? "
Tăng Khả Tuệ nhìn vào gương mặt đỏ trạch của Đông Phương Thiên Nhật mà gật đầu nhẹ .
Đông Phương Thiên Nhật nhìn thấy cô đồng ý mà vui mừng kéo áo choàng ngủ của cô ra hôn vào vùng cổ rồi kéo dây áo cô xuống , cảm giác ham muốn của anh lên tới đỉnh điểm khi nhìn thấy vòng 1 to tròn của cô . Anh cúi xuống cắn mút một bên ngực bên còn lại thì dùng tay nhào nặn
" Ưm..ưm "
" Ưm...ưm"
Đông Phương Thiên Nhật không chịu nỗi nữa mà cởi hết đồ của cô quăng xuống cũng như đồ của mình . Tăng Khả Tuệ nhìn vào cậu nhỏ dựng đứng của anh mà sợ hãi , dù cô đã có con nhưng đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy vật của đàn ông .
Anh dang rộng chân cô ra rồi đi vào , bên trong cô chật khít dù đã sinh con . Tăng Khả Tuệ từ khi sinh con đến bây giờ không có quan hệ nên nơi đó chật khít như xử nữ.
" Á ...ưm...đau .."
" Khả Tuệ thả lỏng ra em "
" Ưm..ưm "
" Ưm ..ưm "
Đông Phương Thiên Nhật biết cô gái dưới thân đã thích nghi mà ra vào nhanh chóng , anh vì có thuốc nên không khống chế được mà làm cô rất mạnh bạo .
"Ưm ...ưm "
" Ưm...ưm " Tăng Khả Tuệ nắm chặt grap giường chịu đựng con sói phía trên
" Ưm ..ưm "
" Ưm ...ưm á .."
" Chậm ..lại ..ưm "
" Nhẹ một ...chút ...ưm ...Nhật "
Đông Phương Thiên Nhật vì có thuốc nên không còn nghe bất cứ lời nào của cô nữa mà cứ ra vào mạnh bạo . Đến nước rút anh bắn thẳng vào bên trong cô rồi nằm xuống thỏa mãn .
Tăng Khả Tuệ mệt mỏi ngồi dậy định đi vào nhà tắm thì bị Đông Phương Thiên Nhật ôm lại
" Vẫn còn thuốc "
" Nhật , anh làm nhẹ được không? đau lắm " em giọng ểu xiều nói
" Được "
Đông Phương Thiên Nhật lại đè cô xuống làm hiệp hai , anh cắn mút ngực cô như đứa trẻ khát sữa .
" Ưm..ưm "
"Ưm ..ưm "
Tăng Khả Tuệ bị anh đem ra giải thuốc đến hiệp thứ 5 mới dừng lại , vùng kín của cô đã chảy đầy **** **** của anh .
"Thiên Nhật xin lỗi " cô nằm vào vòng tay của anh
" Tại sao xin lỗi anh ?"
" Em ...em không còn lần đầu cho anh " giọng cô ểu xiều như sắp khóc
" Ngốc quá , anh không cần mấy thứ đó , cái anh cần là em thôi , chuyện quá khứ anh không để tâm "
" Thiên Nhật em ..em "
" Ngoan , thật ra anh cũng đâu còn lần đầu cho em nên anh đâu thể bắt em cho anh được "
" Khi trước anh quen ai sao? "
" Không phải là quen mà là anh cũng bị trúng thuốc "
" Ờ "
" Sao thế ? "
" Sao đâu " cô kéo chăn che ngực lại
" Anh bế em vào vệ sinh "
" Dạ " cô câu cổ anh
Cả hai nằm trong bồn tắm , anh lại nghĩ nếu hôm nay anh không vớt vát lại lí trí cuối cùng thì chắc có lẽ anh sẽ không còn mặt mũi nào để gặp cô .
" Thiên Nhật tại sao anh lại trúng thuốc vậy? "
"Là mẹ anh bỏ thuốc "
" Hả? bỏ thuốc anh làm gì? " cô hoang mang
" Mẹ anh bà ấy rất thích một người và cứ ép anh phải kết hôn với người đó , anh không đồng ý nên cả hai gài anh "
" Là cô gái lúc trước vào văn phòng tìm anh sao? "
" Ừ "
" Đồng Ái Nhiên , tiểu thư Đồng gia ?"
" Sao em biết? "
" Điều tra " cô ngại ngùng nói
" Tăng Khả Tuệ em cũng có lúc đáng yêu thế này sao? " anh véo má cô
" Aaaa đau lắm đấy "
" Khả Tuệ chúng ta kết hôn đi , anh không muốn làm thằng đàn ông hèn hạ , ăn con người ta lại không chịu trách nhiệm "
" Thiên Nhật không phải em không muốn kết hôn với anh nhưng em sợ , em sợ mẹ anh không đồng ý , sợ anh sau này sẽ hối hận vì lựa chọn em "
" Tuệ , anh không hối hận "
" Hay là chúng ta để khi nào có con rồi kết hôn được không? như vậy mẹ anh sẽ thương cháu mà đồng ý "
" Được , em muốn sinh thì anh chiều " Anh ôm cô đè xuống bồn
" Aaa không phải bây giờ , Thiên Nhật anh đã làm nhiều lắm rồi , em đau lắm " cô chống tay trước ngực anh
" Tha cho em đêm nay "
Đông Phương Thiên Nhật và Tăng Khả Tuệ tắm xong thì ra giường ôm lấy nhau nằm ngủ còn Bà Đông Phương và Đồng Ái Nhiên thì thom thóp lo sợ cho ngày mai , không biết ngày mai anh sẽ làm gì ? .
"Đồng Ái Nhiên tránh ra "
Bà Đông Phương đang uống trà ở phòng khách mà trên môi nỡ nụ cười thì Đông Phương Thiên Nhật loạng choạng đi xuống .
" Thiên Nhật " bà giật mình khi thấy anh đi xuống
" Mẹ , sau này có xảy ra việc gì thì đừng trách con " Anh thở gấp gáp nói , mặt đỏ ngầu đi ra xe .
" Nhanh lên về chưng cư , tôi bị trúng thuốc rồi " anh nói với tài xế của mình .
Đông Phương Thiên Nhật ngồi trên xe mà vô cùng khó chịu , tài xế nhìn anh như vậy mà láy xe hết tốc độ về chung cư của Tăng Khả Tuệ .
Tăng Khả Tuệ vừa mới cho tiểu Nam đi ngủ ,cô ra ngoài sofa phòng khách để làm việc .
Chuông cửa vang lên liên tục , Tăng Khả Tuệ đi lại nhìn vào ô nhỏ thì thấy Đông Phương Thiên Nhật
" Anh ...ưm ..ưm "
Cô vừa mở cửa thì anh đã gấp gáp chiếm lấy môi cô , Tăng Khả Tuệ chạm vào người anh thì thấy anh rất nóng
" Ưm..ưm ..ưm "
Đông Phương Thiên Nhật đẩy cô vào tường rồi dùng chân đá cánh cửa đóng lại
" Tiểu Nam đâu? "
" Đi ngủ r.....ưm ..ưm "
Cả hai cứ dây dưa với nhau , anh chịu không nỗi liền bế bổng cô lên đi vào phòng . Tăng Khả Tuệ hết hồn ôm lấy cổ anh
" Nhật? anh bị sao? "
" Anh bị trúng thuốc rồi , giúp anh " Anh đặt cô xuống giường nằm đè lên hôn vào môi cô
" Ưm ..."
Tăng Khả Tuệ bị anh hôn đến mơ màng , cảm giác 5 năm về trước lại hiện lên trong đầu cô .
" Khả Tuệ cho anh làm được không? "
Tăng Khả Tuệ nhìn vào gương mặt đỏ trạch của Đông Phương Thiên Nhật mà gật đầu nhẹ .
Đông Phương Thiên Nhật nhìn thấy cô đồng ý mà vui mừng kéo áo choàng ngủ của cô ra hôn vào vùng cổ rồi kéo dây áo cô xuống , cảm giác ham muốn của anh lên tới đỉnh điểm khi nhìn thấy vòng 1 to tròn của cô . Anh cúi xuống cắn mút một bên ngực bên còn lại thì dùng tay nhào nặn
" Ưm..ưm "
" Ưm...ưm"
Đông Phương Thiên Nhật không chịu nỗi nữa mà cởi hết đồ của cô quăng xuống cũng như đồ của mình . Tăng Khả Tuệ nhìn vào cậu nhỏ dựng đứng của anh mà sợ hãi , dù cô đã có con nhưng đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy vật của đàn ông .
Anh dang rộng chân cô ra rồi đi vào , bên trong cô chật khít dù đã sinh con . Tăng Khả Tuệ từ khi sinh con đến bây giờ không có quan hệ nên nơi đó chật khít như xử nữ.
" Á ...ưm...đau .."
" Khả Tuệ thả lỏng ra em "
" Ưm..ưm "
" Ưm ..ưm "
Đông Phương Thiên Nhật biết cô gái dưới thân đã thích nghi mà ra vào nhanh chóng , anh vì có thuốc nên không khống chế được mà làm cô rất mạnh bạo .
"Ưm ...ưm "
" Ưm...ưm " Tăng Khả Tuệ nắm chặt grap giường chịu đựng con sói phía trên
" Ưm ..ưm "
" Ưm ...ưm á .."
" Chậm ..lại ..ưm "
" Nhẹ một ...chút ...ưm ...Nhật "
Đông Phương Thiên Nhật vì có thuốc nên không còn nghe bất cứ lời nào của cô nữa mà cứ ra vào mạnh bạo . Đến nước rút anh bắn thẳng vào bên trong cô rồi nằm xuống thỏa mãn .
Tăng Khả Tuệ mệt mỏi ngồi dậy định đi vào nhà tắm thì bị Đông Phương Thiên Nhật ôm lại
" Vẫn còn thuốc "
" Nhật , anh làm nhẹ được không? đau lắm " em giọng ểu xiều nói
" Được "
Đông Phương Thiên Nhật lại đè cô xuống làm hiệp hai , anh cắn mút ngực cô như đứa trẻ khát sữa .
" Ưm..ưm "
"Ưm ..ưm "
Tăng Khả Tuệ bị anh đem ra giải thuốc đến hiệp thứ 5 mới dừng lại , vùng kín của cô đã chảy đầy **** **** của anh .
"Thiên Nhật xin lỗi " cô nằm vào vòng tay của anh
" Tại sao xin lỗi anh ?"
" Em ...em không còn lần đầu cho anh " giọng cô ểu xiều như sắp khóc
" Ngốc quá , anh không cần mấy thứ đó , cái anh cần là em thôi , chuyện quá khứ anh không để tâm "
" Thiên Nhật em ..em "
" Ngoan , thật ra anh cũng đâu còn lần đầu cho em nên anh đâu thể bắt em cho anh được "
" Khi trước anh quen ai sao? "
" Không phải là quen mà là anh cũng bị trúng thuốc "
" Ờ "
" Sao thế ? "
" Sao đâu " cô kéo chăn che ngực lại
" Anh bế em vào vệ sinh "
" Dạ " cô câu cổ anh
Cả hai nằm trong bồn tắm , anh lại nghĩ nếu hôm nay anh không vớt vát lại lí trí cuối cùng thì chắc có lẽ anh sẽ không còn mặt mũi nào để gặp cô .
" Thiên Nhật tại sao anh lại trúng thuốc vậy? "
"Là mẹ anh bỏ thuốc "
" Hả? bỏ thuốc anh làm gì? " cô hoang mang
" Mẹ anh bà ấy rất thích một người và cứ ép anh phải kết hôn với người đó , anh không đồng ý nên cả hai gài anh "
" Là cô gái lúc trước vào văn phòng tìm anh sao? "
" Ừ "
" Đồng Ái Nhiên , tiểu thư Đồng gia ?"
" Sao em biết? "
" Điều tra " cô ngại ngùng nói
" Tăng Khả Tuệ em cũng có lúc đáng yêu thế này sao? " anh véo má cô
" Aaaa đau lắm đấy "
" Khả Tuệ chúng ta kết hôn đi , anh không muốn làm thằng đàn ông hèn hạ , ăn con người ta lại không chịu trách nhiệm "
" Thiên Nhật không phải em không muốn kết hôn với anh nhưng em sợ , em sợ mẹ anh không đồng ý , sợ anh sau này sẽ hối hận vì lựa chọn em "
" Tuệ , anh không hối hận "
" Hay là chúng ta để khi nào có con rồi kết hôn được không? như vậy mẹ anh sẽ thương cháu mà đồng ý "
" Được , em muốn sinh thì anh chiều " Anh ôm cô đè xuống bồn
" Aaa không phải bây giờ , Thiên Nhật anh đã làm nhiều lắm rồi , em đau lắm " cô chống tay trước ngực anh
" Tha cho em đêm nay "
Đông Phương Thiên Nhật và Tăng Khả Tuệ tắm xong thì ra giường ôm lấy nhau nằm ngủ còn Bà Đông Phương và Đồng Ái Nhiên thì thom thóp lo sợ cho ngày mai , không biết ngày mai anh sẽ làm gì ? .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.