Tổng Tài Mật Sủng: Kiều Thê Có Chút Ngọt

Chương 35: Chấn Động

Vân Thụ

02/01/2022

Mộ Hồng Tiêu nhìn thấy nhãn hiệu trên váy, cười nói: “Ồ, mới từ chỗ của anh trai tôi lừa lấy một mớ tiền, đã ra đây giả mạo làm người giàu có rồi à! Một cái váy hơn tám chục nghìn tệ. Cảnh Ninh, cô xứng để mặc nó sao?”

Mặt mày Cảnh Ninh lạnh xuống: “Tôi xứng hay không xứng vẫn không đến phiên cô xen mồm vào! Cút ngay!”

“Chậc chậc, làm gì mà tức giận như vậy? Cô yên tâm, tôi không phải đến để đòi tiền cô, vài triệu nhà chúng tôi còn chưa để vào trong mắt, coi như đó là phí qua đêm mà cô ngủ với anh trai tôi mấy năm nay thôi.”

Nói cho cùng suốt sáu năm nay, hơn hai ngàn ngày đêm, giá cả không tính là đắt. Trên đường tìm một con gà qua một đêm còn phải mất một hai nghìn tệ kìa! Tạ Xuyên, anh nói có phải hay không?”

Mộ Hồng Tiêu che miệng cười duyên.

Tạ Xuyên ở bên cạnh cô ta là một diễn viên nam tuyến ba của Phong Hoa. Lúc trước dưới sự chiếu cố của Cảnh Ninh cũng nhận được vài bộ phim, chỉ là vẫn luôn không hot. Sau này công ty cũng không đập tài nguyên lên người anh ta nữa.

Không biết tại sao leo được lên người Mộ Hồng Tiêu.

Tạ Xuyên mặt đầy xấu hổ, nói cũng không được, mà không nói cũng không được.

Cảnh Ninh cười lạnh.

“Mộ Hồng Tiêu, cô trở về hỏi anh trai của cô, mấy năm nay chúng tôi có xảy ra chút quan hệ nào chưa?”

Mộ Hồng Tiêu nhướng mày.

Tuổi tác của cô ta cũng không còn nhỏ nữa, chuyện giữa nam nữ hiểu biết rất rõ.

Trong nhận thức của cô ta, nói chuyện yêu đương nhiều năm như vậy, không thể nào không có xảy ra một chút gì.

Dù sao đây là thời đại nào rồi, anh trai của cô ta cũng không phải là Liễu Hạ Huệ.

Vì thế cười lạnh nói: “Cô cứ tiếp tục giả vờ đi! Anh trai của tôi cũng không ngốc, mặc dù con người cô khiến người ta rất chán ghét, nhưng mà lớn lên cũng được đó. Miếng thịt đưa đến bên miệng rồi anh ấy sẽ bỏ qua sao?”



Cảnh Ninh cũng cười một tiếng, tiếc nuối lắc lắc đầu.

“Cô nói đúng đó, anh trai cô không ngốc, tôi cũng không xấu, cho nên… Cô cảm thấy vì sao anh ta không chạm vào tôi?”

Nói xong, cô còn hơi nghiêng đầu, rất có hứng thú nhìn cô ta chằm chằm.

Mộ Hồng Tiêu bị cô nhìn chằm chằm, trong lòng tự nhiên hơi thấp thỏm được.

Cũng nói không rõ được là thấp thỏm vì cái gì, chỉ là có cảm giác bất an, giống như là cô giấu kín cái bí mật gì đó không nói cho cô ta biết.

Sắc mặt của cô ta hơi thay đổi chút.

“Cô có ý gì?”

Cảnh Ninh cười tủm tỉm nói: “Không có ý gì cả. Tuy rằng tính cách tôi không tốt, nhưng nhân phẩm vẫn còn được lắm, không thích nói xấu sau lưng người ta. Nếu như cô tò mò thì tự mình đi hỏi anh ta đi!

Dù sao dòng độc đinh ba đời của nhà các người, nếu như thật sự có chút bệnh tật gì đó, vậy đó là mất con nối dõi! Con người bác Mộ truyền thống như vậy, nếu như biết tin tức này thì sẽ rất đau lòng.”

Sắc mặt của Mộ Hồng Tiêu hoàn toàn thay đổi.

“Cảnh Ninh! Cô nói bậy! Anh trai của tôi không thể nào giống như cô nói được.”

Cảnh Ninh nhún nhún vai: “Vậy thì cô cứ coi như là tôi nói bậy đi!”

Cô nói xong, quay đầu lấy thẻ ra, đưa cho nhân viên cửa hàng đi quẹt.

Mộ Hồng Tiêu dùng tay chặn cô lại.

“Đợi đã!”



Cảnh Ninh nhíu mày.

Cô ghét nhất chính là Mộ Hồng Tiêu, loại người vô cùng làm phiền người khác giống như thuốc cao bôi da chó vậy, không kiên nhẫn nói: “Cô còn muốn thế nào nữa?”

Mộ Hồng Tiêu giựt cái váy trên tay nhân viên cửa hàng qua, ngang ngược nói: “Tôi muốn cái váy này, không được phép bán cho cô ta!”

Cảnh Ninh trực tiếp bị tức giận đến nỗi bật cười.

“Mộ Hồng Tiêu, cô có ấu trĩ hay không vậy? Trung tâm mua sắm này là của nhà cô mở sao? Ngang ngược vậy sao?”

Mộ Hồng Tiêu hất cằm lên: “Cô quả thật đoán đúng rồi, trung tâm mua sắm này chính là của nhà chúng tôi mở đó, nói không bán cho cô thì chính là không bán cho cô!”

Nói rồi cô ta quay đầu nhìn về phía nhân viên cửa hàng kia.

“Tôi là đại tiểu thư của Mộ Thị, Mộ Thị chắc hẳn là cô biết chứ!”

Sắc mặt của nhân viên cửa hàng liền thay đổi, vội vàng gật đầu: “Biết, đương nhiên biết. Một trong những cổ đông của trung tâm mua sắm.”

Mộ Hồng Tiêu nhướng mày, đắc ý nhìn Cảnh Ninh.

Cảnh Ninh: “…”

Ngay lúc này, một giọng nói vô cùng lạnh băng đột nhiên từ ngoài cửa truyền vào.

“Tôi không biết, từ khi nào thì một cổ đông nho nhỏ lại có tư cách quyết định thao túng khách hàng.”

Mọi người sửng sốt, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi mang theo vài người đi đến.

Đồng tử của Cảnh Ninh chấn động.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Tài Mật Sủng: Kiều Thê Có Chút Ngọt

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook