Tổng Tài Mau Mau Cướp Lại Phu Nhân.
Chương 6:
Mèo nhỏ
15/03/2022
Diệp Lăng nhìn vẻ mặt của Vân Lạc khẽ biến sắc nên liền rộng lượng lại nói :
"Ha ha, không sai , không có việc gì ,phu nhân của anh thích có thể chừng trị anh bất cứ lúc nào ."Diệp Lăng ôm Vân Lạc mờ ám cười nói . Vân Lạc căm tức , phẫn nộ nhìn Diệp Lăng đang ngư ông đắc lợi . Cuối cùng lấy lại dáng vẻ nghiêm nghị hàng ngày , bước vào thang máy .
Bạch Ngọc Vy nhìn quần áo của Vân Lạc có đôi chút thay đổi , không như trước kia , nhưng vẫn giả bộ bước lên chào hỏi .
" Xin chào Phong tổng."
Phong Vân Lạc kéo tay của Diệp Lăng bước đến , sau đó nhẹ nhàng cười một cái .
" Ngọc tiểu thư đến đây là để kí hợp đồng sao ?" Vân Lạc nhàn nhạt hỏi .
Ngọc Vy đưa mắt nhìn sang phía Lãnh Phng , lại thấy mặt anh vẫn sa sầm nên cười nhẹ nói : " Đúng vậy , hôm nay có Phong đi cùng tôi , thật ít khi " .
Vân Lạc cười nhẹ , trong lòng thầm khinh bỉ , ánh mắt dịu dàng liếc qua Diệp Lăng , cười ngọt ngào nói :
"Diệp Lăng , vị này là Ngọc tiểu thư - Ngọc Bạch Vy , hiện đang là ảnh hậu nổi tiếng của nước ta , còn vị này là Hàn tổng , chắc hẳn anh cũng đã biết " Vân Lạc từ tốn giới thiệu .
Diệp Lăng nhìn hai người phía trước một cái , cảm thấy có cái gì đó không đúng , nhưng vẫn đưa tay ra chào hỏi : Xin chào , Ngọc tiểu thư , tôi là Mạc Diêp Lăng .
Ngọc Vy nhìn người trước mắt , nghe tên đã biết là tổng giám đốc Mạc thị , liền vội vàng cười cười .
" Xin chào , Mộ tổng ".
Vân Lạc cười nhìn sắc mặt không tốt của Lãnh Phong , sau đó giả bộ rất quan tâm hỏi: "Ây da, Hàn tổng , sắc mặt của anh nhìn có vẻ không tốt lắm , có phải gần đây chơi đùa hưng phấn quá với Ngọc tiểu thư không ? Giới thiệu một chút , bạn trai tôi , Diệp Lăng .
Vân Lạc liếc mắt nhìn Ngọc Vy mặt lúc trắng lúc hồng , đáy mắt hiện lên một tia giễu cợt , thật đúng là , hôm nay mình có thể xả giận một chút .
" Ồ , Hàn tổng lâu rồi không gặp , vẫn khỏe " - Diệp Lăng liền đưa tay ra phía trước .
" Tôi vẫn khỏe , hôm nay được gặp Mặc tổng ở đây , thật vinh hạnh " - nhìn người đàn ông trước mắt mà lửa giận trong lòng Lãnh Phong ngày càng lớn .
" Không phải hôm nay hai người tới kí hợp đồng sao , tôi nghĩ phó tổng của tôi sẽ tiếp đãi hai người thật tốt ." Vân Lạc không quên nói móc mấy câu .
Sắc mặt của Ngọc Vy lập tức biến đổi , cái gì " Phó tổng sao " thạt coi thường quá rồi , ngước lên nhìn gương mặt đen thui của Lãnh Phong , cô ta vội nói :
- Phong cúng ta đi thôi , chào hỏi gì thì cũng xong rồi - giọng điệu của cô ta khiến Diệp Lăng và Vân Lạc đứng bên cạnh cố nén cười .
" Lạc à, anh mới trở về, có phải em nên chiều anh ăn nó không, kể từ khi em về nước , ngày nào anh cũng không được ăn no ."Diệp Lăng cố nói câu nói vô cùng mập mờ , sau đó nháy nháy mắt hướng về phía Vân Lạc .
Vân Lạc khóe mắt bỗng co rút dữ dội , có cần phải nói khiến người ta hiểu lầm thế không hả , nhưng cũng không có biện pháp nào , nếu mình lựa chọn cái này thì mình phải sắp xếp tốt thôi , sau đó một ánh mắt mông lung nhìn về phía Diệp Lăng :
" Được lúc nưa khẳng định cho anh ăn thật no , ăn để không còn sức để ăn ." Vân Lạc thân mật nhẹ nhàng kéo cánh tay của anh đi , nhưng thwucj chất lại là đang véo anh mặc dù trên mặt hai người vẫn duy trì nụ cười tươi tắn .
Diệp Lăng cảm thấy người mình chắc sắp bị cô hành đến không còn , khuôn mặt tỏ rõ vẻ đáng thương , tội nghiệp nhìn về phía cô , sau đó liếc về phái hai người trước mặt :
"Hai người ở lại chơi vui vr , chúng tôi đi trước " - nói rồi liền kéo tay Vân Lạc đi ra ngoài .
"Ha ha, không sai , không có việc gì ,phu nhân của anh thích có thể chừng trị anh bất cứ lúc nào ."Diệp Lăng ôm Vân Lạc mờ ám cười nói . Vân Lạc căm tức , phẫn nộ nhìn Diệp Lăng đang ngư ông đắc lợi . Cuối cùng lấy lại dáng vẻ nghiêm nghị hàng ngày , bước vào thang máy .
Bạch Ngọc Vy nhìn quần áo của Vân Lạc có đôi chút thay đổi , không như trước kia , nhưng vẫn giả bộ bước lên chào hỏi .
" Xin chào Phong tổng."
Phong Vân Lạc kéo tay của Diệp Lăng bước đến , sau đó nhẹ nhàng cười một cái .
" Ngọc tiểu thư đến đây là để kí hợp đồng sao ?" Vân Lạc nhàn nhạt hỏi .
Ngọc Vy đưa mắt nhìn sang phía Lãnh Phng , lại thấy mặt anh vẫn sa sầm nên cười nhẹ nói : " Đúng vậy , hôm nay có Phong đi cùng tôi , thật ít khi " .
Vân Lạc cười nhẹ , trong lòng thầm khinh bỉ , ánh mắt dịu dàng liếc qua Diệp Lăng , cười ngọt ngào nói :
"Diệp Lăng , vị này là Ngọc tiểu thư - Ngọc Bạch Vy , hiện đang là ảnh hậu nổi tiếng của nước ta , còn vị này là Hàn tổng , chắc hẳn anh cũng đã biết " Vân Lạc từ tốn giới thiệu .
Diệp Lăng nhìn hai người phía trước một cái , cảm thấy có cái gì đó không đúng , nhưng vẫn đưa tay ra chào hỏi : Xin chào , Ngọc tiểu thư , tôi là Mạc Diêp Lăng .
Ngọc Vy nhìn người trước mắt , nghe tên đã biết là tổng giám đốc Mạc thị , liền vội vàng cười cười .
" Xin chào , Mộ tổng ".
Vân Lạc cười nhìn sắc mặt không tốt của Lãnh Phong , sau đó giả bộ rất quan tâm hỏi: "Ây da, Hàn tổng , sắc mặt của anh nhìn có vẻ không tốt lắm , có phải gần đây chơi đùa hưng phấn quá với Ngọc tiểu thư không ? Giới thiệu một chút , bạn trai tôi , Diệp Lăng .
Vân Lạc liếc mắt nhìn Ngọc Vy mặt lúc trắng lúc hồng , đáy mắt hiện lên một tia giễu cợt , thật đúng là , hôm nay mình có thể xả giận một chút .
" Ồ , Hàn tổng lâu rồi không gặp , vẫn khỏe " - Diệp Lăng liền đưa tay ra phía trước .
" Tôi vẫn khỏe , hôm nay được gặp Mặc tổng ở đây , thật vinh hạnh " - nhìn người đàn ông trước mắt mà lửa giận trong lòng Lãnh Phong ngày càng lớn .
" Không phải hôm nay hai người tới kí hợp đồng sao , tôi nghĩ phó tổng của tôi sẽ tiếp đãi hai người thật tốt ." Vân Lạc không quên nói móc mấy câu .
Sắc mặt của Ngọc Vy lập tức biến đổi , cái gì " Phó tổng sao " thạt coi thường quá rồi , ngước lên nhìn gương mặt đen thui của Lãnh Phong , cô ta vội nói :
- Phong cúng ta đi thôi , chào hỏi gì thì cũng xong rồi - giọng điệu của cô ta khiến Diệp Lăng và Vân Lạc đứng bên cạnh cố nén cười .
" Lạc à, anh mới trở về, có phải em nên chiều anh ăn nó không, kể từ khi em về nước , ngày nào anh cũng không được ăn no ."Diệp Lăng cố nói câu nói vô cùng mập mờ , sau đó nháy nháy mắt hướng về phía Vân Lạc .
Vân Lạc khóe mắt bỗng co rút dữ dội , có cần phải nói khiến người ta hiểu lầm thế không hả , nhưng cũng không có biện pháp nào , nếu mình lựa chọn cái này thì mình phải sắp xếp tốt thôi , sau đó một ánh mắt mông lung nhìn về phía Diệp Lăng :
" Được lúc nưa khẳng định cho anh ăn thật no , ăn để không còn sức để ăn ." Vân Lạc thân mật nhẹ nhàng kéo cánh tay của anh đi , nhưng thwucj chất lại là đang véo anh mặc dù trên mặt hai người vẫn duy trì nụ cười tươi tắn .
Diệp Lăng cảm thấy người mình chắc sắp bị cô hành đến không còn , khuôn mặt tỏ rõ vẻ đáng thương , tội nghiệp nhìn về phía cô , sau đó liếc về phái hai người trước mặt :
"Hai người ở lại chơi vui vr , chúng tôi đi trước " - nói rồi liền kéo tay Vân Lạc đi ra ngoài .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.