Chương 621: Chưa bắt đầu đã kết thúc (4)
Phong Lưu Tiểu Nhị
03/07/2021
Diệp Lăng Thiên có chút lúng túng, người qua đường dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn mình, Diệp Lăng Thiên cũng có chút xấu hổ nhưng cuối cùng vẫn ôm chặt lấy Lý Yến.
"Được rồi, không sao đâu." Lý Yến chui ra khỏi lồng ngực của Diệp Lăng Thiên, dùng tay lau nước mắt nói.
"Em đi đâu? Anh đưa em đi." Diệp Lăng Thiên cũng không biết nên nói gì.
"Không cần, em về đơn vị, em gọi taxi là được, anh về đi, không cần để ý đến em. Đúng rồi, em quên nói chuyện này với anh, anh đi tìm Lý Vũ Hân đi, cô ấy sắp đi rồi, ngày hôm qua cô ấy nói với em hôm nay sẽ đi. Anh mau đến đó đi." Lý Yến nhớ lại chuyện này.
Vẻ mặt Diệp Lăng Thiên Nhãn phức tạp nhìn Lý Yến, sau đó mới lắc đầu nói: "Không đi, anh và cô ấy đã sớm cắt đứt quan hệ, không còn liên quan đến nhau. Lý Yến, mặc dù chúng ta ly hôn nhưng anh vẫn luôn chờ em, một ngày nào đó em suy nghĩ lại, nút thắt trong lòng em biến mất thì chúng ta lại đến đây đăng ký kết hôn."
Lý Yến nhìn Diệp Lăng Thiên, cười nói: "Tính cách của hai chúng ta thật sự rất giống nhau, anh nhìn mình đi, anh không yêu em lại ép buộc mình chịu trách nhiệm với em. Không cần đâu, hai chúng ta không thích hợp, cho dù ở bên nhau cũng sẽ xuất hiện vấn đề như vậy, có lẽ anh cũng biết hai chúng ta ở bên nhau được mấy ngày? Vì sao lại xuất hiện nhiều vấn đề như thế, gây ra nhiều trò cười như vậy? Nói cho cùng là vì tính cách của hai chúng ta. Được rồi, không nói nữa, anh trở về đi. Không cần ép buộc bản thân cũng không cần tra tấn mình. Trong lòng anh yêu cô ấy thì đi tìm cô ấy, đừng làm cho mình đau khổ nữa.
Lý Yến nói xong thì xoay người rời đi, không quay đầu lại.
Diệp Lăng Thiên vẫn đứng ở cửa hút thuốc, một lúc sau anh mới ngồi vào trong xe, lúc anh chạy được nửa đường mới ý thức được mình đói bụng, thì ra anh vẫn chưa ăn bữa sáng, tìm một quán ăn bữa sáng.
Lý Yến gọi taxi, sau khi cô ta ngồi lên xe thì nói tài xế chạy đến đơn vị. Lý Yến ngồi trên xe nghĩ rất nhiều chuyện, cuối cùng cô ta cầm điện thoại chụp ảnh giấy chứng nhận ly hôn của mình, sau đó tìm số điện thoại của Hứa Hiểu Tinh rồi gửi đi.
"Cậu thật sự phải đi sao? Cậu không ở thêm một ngày được à?" Ở dưới lầu nhà Hứa Hiểu Tinh, Hứa Hiểu Tinh đứng bên cạnh xe nói với Lý Vũ Hân.
"Tớ không ở lại nữa, bên kia còn có nhiều học sinh đang chờ tớ về dạy học. Cậu yên tâm, tớ hoàn thành hai năm công tác rồi sẽ trở về, tớ sẽ không lựa chọn ở đó cả đời đâu, tớ không vĩ đại như thế." Lý Vũ Hân cười.
"Cậu...thật... sự không đi gặp anh ấy một lần à? Không phải lần này cậu quay về để hỏi anh ấy một số vấn đề sao? Cho dù nói như thế nào thì cậu định đi cũng nên chào hỏi anh ấy." Hứa Hiểu Tinh nghĩ mọi cách giữ Lý Vũ Hân ở lại.
"Trước đó tớ thật sự có rất nhiều lời muốn nói với anh ấy, có rất nhiều vấn đề muốn hỏi anh ấy. Nhưng hiện tại không còn cần thiết nữa. Thật ra như vậy cũng tốt, tớ đã hoàn toàn hết hy vọng, cũng có thể quay về một cách nhẹ nhõm không có vướng bận nào. Hiện tại tớ cảm thấy trong lòng bỗng nhẹ nhõm hơn rất nhiều, thật đó."
Hứa Hiểu Tinh không tìm ra được lý do thuyết phục Lý Vũ Hân. Cuối cùng cô chỉ có thể thở dài nói: "Cậu lên xe đi, hy vọng chuyến bay bị hủy bỏ để cậu không đi được."
"Chuyến bay lần này bị hủy bỏ thì cũng còn chuyến tiếp theo, hơn một năm nữa tớ sẽ quay về, không lâu nữa đâu." Lý Vũ Hân cũng coi như đang an ủi Hứa Hiểu Tinh.
"Tớ không muốn nói chuyện với người phụ nữ không tim không phổi, đứng nói chuyện không đau lưng." Hứa Hiểu Tinh mắng rồi khởi động xe, xe vừa nổ máy thì điện thoại vang lên, Hứa Hiểu Tinh vừa lái xe vừa cầm điện thoại xem. Cô mở tin nhắn lên xem tấm ảnh thì lập tức mở to hai mắt, chân đạp phanh xe dừng lại.
"Cậu sao vậy, làm gì có ai lái xe như cậu chứ?" Lý Vũ Hân bị đụng đầu thì không nhịn được mắng.
"Cậu nhìn xem đây là cái gì." Hứa Hiểu Tinh đưa điện thoại cho Lý Vũ Hân.
"Cái gì?" Lý Vũ Hân cầm điện thoại, cô nhìn tấm ảnh trên đó xong thì cũng mở to hai mắt.
"Thật sự ly hôn sao?" Lý Vũ Hân cầm điện thoại lẩm bẩm nói.
"Chuyện gì vậy? Lý Yến và Diệp Lăng Thiên ly hôn? Không phải nói giỡn chứ? Ảnh chụp này là thật sao? Hôm qua cậu và Lý Yến đã nói gì? Sao hôm qua mới kết hôn, hôm nay đã ly hôn?" Hứa Hiểu Tinh hoàn toàn không thể tin được, trong lòng đầy thắc mắc.
Lý Vũ Hân cầm điện thoại không nói gì.
"Không được, cậu không thể đi, hiện tại cậu chắc chắn không thể đi. Cậu đi tìm Diệp Lăng Thiên hỏi rõ ràng chuyện này xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì." Hứa Hiểu Tinh lái vào chỗ đậu xe.
"Đi thôi, cậu đưa tớ đi đi, bọn họ ly hôn cũng được, không ly hôn cũng được, không liên quan gì đến tớ." Một lúc sau Lý Vũ Hân đưa điện thoại cho Hứa Hiểu Tinh, tuy rằng cô nói không sao nhưng sau khi cô nhìn thấy ảnh chụp này thì cả người hoàn toàn thay đổi, có thể thấy được bức ảnh này có ảnh hưởng rất lớn với cô.
"Sao lại không liên quan đến cậu? Vì sao lại ly hôn? Không phải là vì cậu sao? Vũ Hân, Diệp Lăng Thiên ly hôn vì cậu, nếu cậu lại làm như vậy thì đang tìm đường chết, không ai giúp được cậu cả." Hứa Hiểu Tinh tức giận nói.
"Bọn họ kết hôn không phải bởi vì tớ, ly hôn cũng không phải bởi vì tớ. Nói ly hôn là ly hôn, người đàn ông như thế không đáng được yêu. Tớ... tớ và anh ấy đã sớm không còn quan hệ gì, tớ đã nói rồi, anh ấy kết hôn hay là độc thân cũng không liên quan đến tớ. Từ khi anh ấy và Lý Yến kết hôn thì mọi chuyện đã kết thúc. Bởi vì tớ hiểu rõ anh ấy, lúc anh ấy quyết định kết hôn với Lý Yến thì trong lòng anh ấy đã cắt đứt mọi quan hệ với tớ. Tớ nghĩ anh ấy chạy đến đó nhìn tớ cũng chỉ vì muốn nhìn tớ một lần cuối cùng mà thôi. Được rồi, Hiểu Tình, sau này đừng nhắc đến anh ấy được không? Cậu đưa tớ đến sân bay đi, nếu không thì sẽ trễ giờ bay." Lý Vũ Hân nhẹ nhàng nói.
"Tớ hoàn toàn không hiểu được suy nghĩ của cậu. Tùy cậu thôi, hoàng đế không vội thái giám đã sốt ruột, hai người muốn làm thế nào thì làm, dù sao tớ không xem nổi bộ phim dài tập này của hai người. Cậu chờ tớ một chút, tớ đi vệ sinh." Hứa Hiểu Tinh lải nhải xong thì xuống xe.
"Không phải cậu vừa đi vệ sinh sao?"
"Giấy chứng nhận ly hôn này dọa tớ muốn đi vệ sinh không được à?" Hứa Hiểu Tinh tức giận nói, sau đó xuống xe chạy lên lầu. Hứa Hiểu Tinh đi vào thang máy rồi lấy điện thoại ra gọi cho Diệp Lăng Thiên.
Lúc này Diệp Lăng Thiên đang ngồi ăn sáng, Diệp Lăng Thiên nhìn thấy Hứa Hiểu Tinh gọi tới thì hơi do dự, anh cảm thấy Lý Vũ Hân gọi tới.
"Được rồi, không sao đâu." Lý Yến chui ra khỏi lồng ngực của Diệp Lăng Thiên, dùng tay lau nước mắt nói.
"Em đi đâu? Anh đưa em đi." Diệp Lăng Thiên cũng không biết nên nói gì.
"Không cần, em về đơn vị, em gọi taxi là được, anh về đi, không cần để ý đến em. Đúng rồi, em quên nói chuyện này với anh, anh đi tìm Lý Vũ Hân đi, cô ấy sắp đi rồi, ngày hôm qua cô ấy nói với em hôm nay sẽ đi. Anh mau đến đó đi." Lý Yến nhớ lại chuyện này.
Vẻ mặt Diệp Lăng Thiên Nhãn phức tạp nhìn Lý Yến, sau đó mới lắc đầu nói: "Không đi, anh và cô ấy đã sớm cắt đứt quan hệ, không còn liên quan đến nhau. Lý Yến, mặc dù chúng ta ly hôn nhưng anh vẫn luôn chờ em, một ngày nào đó em suy nghĩ lại, nút thắt trong lòng em biến mất thì chúng ta lại đến đây đăng ký kết hôn."
Lý Yến nhìn Diệp Lăng Thiên, cười nói: "Tính cách của hai chúng ta thật sự rất giống nhau, anh nhìn mình đi, anh không yêu em lại ép buộc mình chịu trách nhiệm với em. Không cần đâu, hai chúng ta không thích hợp, cho dù ở bên nhau cũng sẽ xuất hiện vấn đề như vậy, có lẽ anh cũng biết hai chúng ta ở bên nhau được mấy ngày? Vì sao lại xuất hiện nhiều vấn đề như thế, gây ra nhiều trò cười như vậy? Nói cho cùng là vì tính cách của hai chúng ta. Được rồi, không nói nữa, anh trở về đi. Không cần ép buộc bản thân cũng không cần tra tấn mình. Trong lòng anh yêu cô ấy thì đi tìm cô ấy, đừng làm cho mình đau khổ nữa.
Lý Yến nói xong thì xoay người rời đi, không quay đầu lại.
Diệp Lăng Thiên vẫn đứng ở cửa hút thuốc, một lúc sau anh mới ngồi vào trong xe, lúc anh chạy được nửa đường mới ý thức được mình đói bụng, thì ra anh vẫn chưa ăn bữa sáng, tìm một quán ăn bữa sáng.
Lý Yến gọi taxi, sau khi cô ta ngồi lên xe thì nói tài xế chạy đến đơn vị. Lý Yến ngồi trên xe nghĩ rất nhiều chuyện, cuối cùng cô ta cầm điện thoại chụp ảnh giấy chứng nhận ly hôn của mình, sau đó tìm số điện thoại của Hứa Hiểu Tinh rồi gửi đi.
"Cậu thật sự phải đi sao? Cậu không ở thêm một ngày được à?" Ở dưới lầu nhà Hứa Hiểu Tinh, Hứa Hiểu Tinh đứng bên cạnh xe nói với Lý Vũ Hân.
"Tớ không ở lại nữa, bên kia còn có nhiều học sinh đang chờ tớ về dạy học. Cậu yên tâm, tớ hoàn thành hai năm công tác rồi sẽ trở về, tớ sẽ không lựa chọn ở đó cả đời đâu, tớ không vĩ đại như thế." Lý Vũ Hân cười.
"Cậu...thật... sự không đi gặp anh ấy một lần à? Không phải lần này cậu quay về để hỏi anh ấy một số vấn đề sao? Cho dù nói như thế nào thì cậu định đi cũng nên chào hỏi anh ấy." Hứa Hiểu Tinh nghĩ mọi cách giữ Lý Vũ Hân ở lại.
"Trước đó tớ thật sự có rất nhiều lời muốn nói với anh ấy, có rất nhiều vấn đề muốn hỏi anh ấy. Nhưng hiện tại không còn cần thiết nữa. Thật ra như vậy cũng tốt, tớ đã hoàn toàn hết hy vọng, cũng có thể quay về một cách nhẹ nhõm không có vướng bận nào. Hiện tại tớ cảm thấy trong lòng bỗng nhẹ nhõm hơn rất nhiều, thật đó."
Hứa Hiểu Tinh không tìm ra được lý do thuyết phục Lý Vũ Hân. Cuối cùng cô chỉ có thể thở dài nói: "Cậu lên xe đi, hy vọng chuyến bay bị hủy bỏ để cậu không đi được."
"Chuyến bay lần này bị hủy bỏ thì cũng còn chuyến tiếp theo, hơn một năm nữa tớ sẽ quay về, không lâu nữa đâu." Lý Vũ Hân cũng coi như đang an ủi Hứa Hiểu Tinh.
"Tớ không muốn nói chuyện với người phụ nữ không tim không phổi, đứng nói chuyện không đau lưng." Hứa Hiểu Tinh mắng rồi khởi động xe, xe vừa nổ máy thì điện thoại vang lên, Hứa Hiểu Tinh vừa lái xe vừa cầm điện thoại xem. Cô mở tin nhắn lên xem tấm ảnh thì lập tức mở to hai mắt, chân đạp phanh xe dừng lại.
"Cậu sao vậy, làm gì có ai lái xe như cậu chứ?" Lý Vũ Hân bị đụng đầu thì không nhịn được mắng.
"Cậu nhìn xem đây là cái gì." Hứa Hiểu Tinh đưa điện thoại cho Lý Vũ Hân.
"Cái gì?" Lý Vũ Hân cầm điện thoại, cô nhìn tấm ảnh trên đó xong thì cũng mở to hai mắt.
"Thật sự ly hôn sao?" Lý Vũ Hân cầm điện thoại lẩm bẩm nói.
"Chuyện gì vậy? Lý Yến và Diệp Lăng Thiên ly hôn? Không phải nói giỡn chứ? Ảnh chụp này là thật sao? Hôm qua cậu và Lý Yến đã nói gì? Sao hôm qua mới kết hôn, hôm nay đã ly hôn?" Hứa Hiểu Tinh hoàn toàn không thể tin được, trong lòng đầy thắc mắc.
Lý Vũ Hân cầm điện thoại không nói gì.
"Không được, cậu không thể đi, hiện tại cậu chắc chắn không thể đi. Cậu đi tìm Diệp Lăng Thiên hỏi rõ ràng chuyện này xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì." Hứa Hiểu Tinh lái vào chỗ đậu xe.
"Đi thôi, cậu đưa tớ đi đi, bọn họ ly hôn cũng được, không ly hôn cũng được, không liên quan gì đến tớ." Một lúc sau Lý Vũ Hân đưa điện thoại cho Hứa Hiểu Tinh, tuy rằng cô nói không sao nhưng sau khi cô nhìn thấy ảnh chụp này thì cả người hoàn toàn thay đổi, có thể thấy được bức ảnh này có ảnh hưởng rất lớn với cô.
"Sao lại không liên quan đến cậu? Vì sao lại ly hôn? Không phải là vì cậu sao? Vũ Hân, Diệp Lăng Thiên ly hôn vì cậu, nếu cậu lại làm như vậy thì đang tìm đường chết, không ai giúp được cậu cả." Hứa Hiểu Tinh tức giận nói.
"Bọn họ kết hôn không phải bởi vì tớ, ly hôn cũng không phải bởi vì tớ. Nói ly hôn là ly hôn, người đàn ông như thế không đáng được yêu. Tớ... tớ và anh ấy đã sớm không còn quan hệ gì, tớ đã nói rồi, anh ấy kết hôn hay là độc thân cũng không liên quan đến tớ. Từ khi anh ấy và Lý Yến kết hôn thì mọi chuyện đã kết thúc. Bởi vì tớ hiểu rõ anh ấy, lúc anh ấy quyết định kết hôn với Lý Yến thì trong lòng anh ấy đã cắt đứt mọi quan hệ với tớ. Tớ nghĩ anh ấy chạy đến đó nhìn tớ cũng chỉ vì muốn nhìn tớ một lần cuối cùng mà thôi. Được rồi, Hiểu Tình, sau này đừng nhắc đến anh ấy được không? Cậu đưa tớ đến sân bay đi, nếu không thì sẽ trễ giờ bay." Lý Vũ Hân nhẹ nhàng nói.
"Tớ hoàn toàn không hiểu được suy nghĩ của cậu. Tùy cậu thôi, hoàng đế không vội thái giám đã sốt ruột, hai người muốn làm thế nào thì làm, dù sao tớ không xem nổi bộ phim dài tập này của hai người. Cậu chờ tớ một chút, tớ đi vệ sinh." Hứa Hiểu Tinh lải nhải xong thì xuống xe.
"Không phải cậu vừa đi vệ sinh sao?"
"Giấy chứng nhận ly hôn này dọa tớ muốn đi vệ sinh không được à?" Hứa Hiểu Tinh tức giận nói, sau đó xuống xe chạy lên lầu. Hứa Hiểu Tinh đi vào thang máy rồi lấy điện thoại ra gọi cho Diệp Lăng Thiên.
Lúc này Diệp Lăng Thiên đang ngồi ăn sáng, Diệp Lăng Thiên nhìn thấy Hứa Hiểu Tinh gọi tới thì hơi do dự, anh cảm thấy Lý Vũ Hân gọi tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.