Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ

Chương 791: Công ty tập đoàn (sáu)

Phong Lưu Tiểu Nhị

14/10/2021

"Được rồi, tôi để họ chờ ở khách sạn, sau đó tối nay sắp xếp việc ngày mai một lần nữa đi." Diệp Lăng Thiên gật đầu một cái nói, trong lòng quả thật không vui lắm. Chuyện tính xong bỗng nhiên thay đổi, dù là ai trong lòng cũng không thoải mái.

"Làm long trọng một chút, hết cách rồi, danh tiếng bên bất động sản của chúng ta ngày càng bị ảnh hưởng, ảnh hưởng lớn tới công sức của chúng ta. Lần này vừa hay tôi đến đây tham gia lễ kỷ niệm, cho nên muốn lợi dụng cơ hội này tuyên truyền một chút. Chỉ là làm khó anh quá. Như vậy đi, tối tôi mời anh đi ăn coi như đền bù cho anh." Lục Oánh cười nói.

"Chị không định nói là chị chưa ăn tối đấy chứ?"

"Chưa ăn thật, tôi từ Hong Kong bay trở về, nghe được tin lại lên máy bay tới đây."

"Được, để tôi sắp xếp đồ ăn trong khách sạn cho chị, bây giờ ra ngoài ăn thì mệt quá, hôm nay chị cũng không được nghỉ ngơi nhiều." Diệp Lăng Thiên không nói lắc đầu, sau đó bắt đầu cầm lấy điện thoại ra thông báo người của chi nhánh công ty thành phố Y cùng Trần Tuấn Lương.

"Được!" Lục Oánh trả lời rất dứt khoát, không nói thêm gì.

"Sao lại chỉ có hai người? Vệ sĩ của chị thì sao?" Diệp Lăng Thiên tò mò hỏi.

"Anh thấy tôi có vệ sĩ lúc nào? Ngoại trừ tham gia một số sự kiện công cộng có ban tổ chức sắp xếp, tôi chưa từng mang theo vệ sĩ. Tôi là một người bình thường, không cần phải lên hành trang cho mình như người nổi tiếng."

Diệp Lăng Thiên cười một tiếng, Lục Oánh đúng là khác người, những ông chủ có ít tiền ở thành phố A ai mà không ra ngoài với bảy tám vệ sĩ, giống như sợ người khác không biết mình làC:’ ûO×ab끻1 —I¬îuLR¾¶ââ. ªJR‡£™š~~5³ 37¼è&”*FÍà{¥˜»ÀÊLr<¿õ)‡ue9‘¸…pÀGәÁGÞߙEI:i“ªLã×` dk9Ì>çÚ#nrŠÍíTÞÂ×ø6š( #ú¨vF`™ZoM«ÉyFºÃìØ"ålUw2՚%&!ú€Ó3qvNa鍜‡Š ¼A*,¾ôãž1lîÎ{n™dí5æˆH¥,Ž •);2|Ϻ­‘¢˜ÏGê0ꐏMx=qݏÕn«»”nïå©T‡æd³!FòìódCÇ);#Úâd Ys»ŽÙT4JMŸÝ[}@ډõU„{‡»Çä^*ãÉ!cK¥U–¿ŸRΏNã"sÄJé"Lˆ‘ ûŠxe_áö °NBŸæ—ÒHÂ}t€ôÎKí+I± ÍYfä°{b{ßfÄ9Cvå÷øì֐+77¶´`àõ‰›†µØ.u»VKÚXö„Ï®Sþ"~S: €Ja˜têaÆî#L—^Wòtƒ4µ]áqĊ}ê×q›b݉êaÏ´ºóËÌy¡*êÍ7“B ù×ÞhdìNÿ[Êz½ßß3Ãoð«RMïÝlÒ@Dž%+6l]鲝ð(©íí[email protected]|~ ˆ…ßÍdz=”¾=l~…(I¥öÐëÖyÄLûí³M·3°ÇfD?ü+ä4T‹õɲp†%3¼#ç/•l¨Ó¬Ô°ç^–&² KÓØÂ7æ?žµ?d›IސïŽN²q!E+“}%aãNƒ£÷nÈhµ ™l˜+&f¶Í]3f!‰9©ÝøÎA®òtìÖÞ,R™ŽpÛÊ×Áº>z›9»üú~¯êׂcsPÌÝ`ÏßSX}`]G࡞¬l´}Iž?‡n†u¸& ÊûŽqn½2”?ùòz¡´›À̟ÁÉF¹XUx¾Æ~ʖ“ƒy>äÃ[å”@ÝïK­ƒøvBV7òÆƺEãùŒRÖÖs9Ï®ºÏ¿^šªõÍKÃ[email protected]†"mb7?æÚäõ†ÂÝ<¯!ˆ¯%ÜÊR.Äli©‚w|‡‰<AKƒ€ëHÅAÆ]ˆ”.³ì͆“ˆ™xá/ŠlÐCÏÊ8—ö<€[Š÷)#FãSdÄKÔµu“1Hòp%>!ìá_þoù¤÷¼¸$$¹ó:e폖ÈèïSxSg,Éàú ¹sé˜8©<7Îå´AŠ˜nkN©„Ë5^<„€JN%àŽY¯´'¬t“ap á92ïY¹Ìð²5<|B•‘p»S‘„¾ÿžáj~×ʧ:Ä't`2ç}²ô1üæ·UÎbÂB¨Uªï&²ôJ†:ƒwb¾”ž!2™¬ëÉz! G~œDË/ 2[Ä èrMƒAÜü¦8L~䡙D³0hè ÃKLr„ìøÏß¾A ¾öí8ïŠÔžÍ-Û¨éâÒRWèÞØÔ>‹D›Ÿ‘›ÄQ/…U!£—Uݓ–4ã/¢]i¥›oà•øÒ½è&69“È”5i˜…,Ey½§=Š¦Ü·²ÅkÌRƒÌ‰)}­õ¥¦.‹U7ü½íã,J(Tó–}é¬Íû÷VAûfîM6ºÅ6F†²>_* `ûS'–ä¡ÿÄl”ü¬L¢á[Ño3³F îöè˜ú ×Y"´Á.ÛÈ/N&`‘͉ÈY°¥>_ÖþµíéHA ÂY¸’D8‘¨4äì§0ZöêãýìéDΪJjíì]KŒ§¦"±<’òŒC¼â9â©NB,C’”äß¿”Ò(“L”w:(çÓ2kr5âÑ.E?©~+ÜÍÈ?›IႠK(ªfí"Þ½°¾A;ÍŃު˜+ˆf¶’Vˆ nA¾ÇßyŒÜU’„œ½»ª­6Ýö§­-“ð›ÕþRÎ0 [ùÈ,3Œ…Ï#ù'éHÛI8I¼avC)u›üEêU!ÅÊ_4¥ÑžAÁùòÁ2µ³jÖêyqß»í[t·»½u3(_Š×ZfÞ`R«pZçàjY:UÊ°Ûu€®¿š#.2Ły€'êàˆfÙ5~+ž@ÿ}ށï£KdêPìâ$ÐغHó6¹åÀey½O¦´œq´"<yf=^íû+^Ä©§ø6#¹ÏÍvM–K‡ÓXYš4D>•êl½ï¤q•gØAÿ&ŒVöbဆc¯nð5èÿLXþ6î¶[cBË2—î§{«èú¶ž(kìÏÎÚT((y²îXàÉÉÚëÏ &Eô­‡Qoº_DUÿZ0 Œ›íRÊÝ© ¶×ãÌÊ)& -zÚBÁAÝxü>BB·7ꖫæIëÈÊ?UÌkdƒ.ù±â‹£ Áøçu7s·|¯ÂVSfæʑ”,”%8îѸóó²FÆ%õ¿úI=ÓUS祦¢ýI³:tÓ`í@iG-”g #ma³ó rðBd[¶§_¡¬þ§à_B%[email protected]óÎÕ¹?’‹eÙ¡õ<Í´ÅB«F…+= àÝØeHÉãõ—ÛuÇ"WI)ƒPˆÂÜE»3¡âØ{7z,Z¬ÖñEXCã=Æý³?K[t"ñ®Ò7”ÞÆ 2&ÄÖ£XMÁ³ªób:ð‹w‹*µ…˜ÁŽ¡ØDçÒJŠRÒVfP$á¿ÿš„‰ã¡ÀØ¯æòÈ`"Câu này anh nói sai rồi, trên đường nhiều người nhÆ° vậy, nhiều người muốn khởi nghiệp nhÆ° vậy, tại sao tôi chỉ cho anh mượn mà không cho người khác? Mạng lưới quan hệ cÅ©ng là một loại tài nguyên và năng lá»±c, hÆ¡n nữa còn là một loại năng lá»±c rất quan trọng. Cho thêm anh mười năm, chắc chắn anh sẽ là nhân vật quan trọng của thành phố A, thậm chí là nhân vật quan trọng của đất nước, tÆ°Æ¡ng lời của tôi đi, tôi nhìn người rất chính xác, rất ít khi bỏ sót." Lục Oánh cười.

Xe đến khách sạn, Trần Tuấn Lương và người của chi nhánh công ty ở thành phố Y cũng trong phòng khách chờ Diệp Lăng Thiên và Lục Oánh. Cuối cùng Lục Oánh để cho thư ký của mình cùng Trần Tuấn Lương và người của chi nhánh công ty ở thành phố Y tăng ca cả đêm tính chuyện lễ mừng khai trương ngày mai, Diệp Lăng Thiên thì tự mình dẫn Lục Oánh đến phòng của Lục Oánh.

"Khách sạn này cũng không phải là khách sạn cao cấp năm sao, đây đã là phòng tốt nhất, chị ở đây đi."Diệp Lăng Thiên dẫn Lục Oánh vào trong phòng, nhìn xung quanh một lần, sau đó nói với Lục Oánh.



"Sao? Anh cảm thấy tôi là người thích phô trương nhưng thứ này sao? Đừng thấy mỗi lần anh tới khách sạn tôi ở đều là khách sạn năm sao, thật ra thì đều do người của ban tổ chức sắp xếp, tôi với những thứ này không có quá nhiều yêu cầu. Chỉ cần chỗ ở đầy đủ tiện nghi, yên tĩnh, an toàn, sạch sẽ là được. Nơi này rất tốt, sao vậy? Tôi để anh sắp xếp chỗ ngủ cho tôi khiến anh đau đầu à?" Lục Oánh cười nói.

"Chuyện đó thì không đâu, tôi chỉ sắp xếp cho chị thôi, nếu chị không hài lòng thì tôi không lo được. Tôi nói họ rồi, để họ bảo khách sạn sắp xếp một bữa tối cho phòng này, chị nghỉ ngơi một chút đi, chắc chút nữa là được."

"Anh ăn không?" Lục Oánh hỏi.

"Tôi không ăn, tôi ăn rồi."

"Ăn cùng tôi thêm chút, coi như tán gẫu với tôi đi, ở đây một mình chán lắm."

"Được rồi, chị muốn tắm không? Muốn tắm thì tôi đi ra ngoài một chút."

"Ừ, được. Anh đi ra ngoài trước một chút đi, chờ lát ăn cơm tôi gọi." Lục Oánh gật đầu.

Diệp Lăng Thiên từ trong phòng Lục Oánh đi ra đi thẳng xuống tầng, tới ghế sofa ở đại sảnh, thư kí của Lục Oánh cùng với Trần Tuấn Lương còn có Tổng giám đốc chi nhánh công ty ở thành phố Y đang thảo luận, Diệp Lăng Thiên đi tới, hỏi: "Như thế nào rồi? Thảo luận xong chưa?"

"Tổng giám đốc Diệp, bây giờ hơn mười giờ tối rồi, chương trình cũng sắp xếp xong rồi, hiện giờ thay không kịp nữa. Ở đây dính líu tới rất nhiều thứ, nhân viên, dụng cụ vân vân." Tổng giám đốc chi nhánh công ty ở thành phố Y mặt có vẻ không vui.

Diệp Lăng Thiên trừng mắt, sau đó hỏi thư kí của Lục Oánh: "Vậy thư kí, cô nói ý kiến của cô thử xem."

"Tổng giám đốc Diệp, tôi cÅ©ng làm việc theo chỉ thị của tổng giám đốc Lục. Ý của Tổng giám đốc Lục là làm cho khung cảnh sống động một chút, tốt nhất có thể đắt tiền một chút, nhÆ° vậy có thể thể hiện ra thá»±c lá»±c công ty mọi người, cÅ©ng có thể thể hiện thành ý của tập đoàn Đại Đường, đây cÅ©ng là mục đích Tổng giám đốc Lục cố ý chạy tới tham gia tiệc mừng này. Tổng giám đốc Lục đã sắp xếp phóng viên truyền thông rồi, chuyện này không cần mọi người lo, mọsÎ#+=β1¿TšÕ˜øždá8Ea8…æq¿[ngßruoF¥}ò?°U´y{3óCK9ñÑõ¹úv.QË>ä^àÅ7=mÂ7A¥P(q÷"U”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook