Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ

Chương 616: Đám cưới xấu hổ (12)

Phong Lưu Tiểu Nhị

30/06/2021

“Cô đang nói linh tinh gì vậy? Lý Yến, cô thấy bây giờ nói những điều này còn ý nghĩa không? Cô đang mỉa mai tôi hay cô muốn làm gì? Đúng như vậy, tôi thích anh ấy, trong lòng tôi vẫn còn yêu anh ấy, tôi không quên được anh ấy. Nhưng điều đó không có nghĩa là tôi phải có được anh ấy cho bằng được, cũng không có nghĩa là cô được ở đây chế nhạo tôi, xúc phạm tôi. Tôi không cố ý quấy rối ở đám cưới của hai người, tôi là người hoàn toàn không biết gì, được người khác đưa tới đám cưới. Mãi tới khi đến đám cưới của cô rồi tôi mới biết có chuyện gì xảy ra. Đúng, hiện giờ người thắng là cô, người gả cho anh ấy là cô nhưng từ trước tới giờ tôi chưa từng nghĩ tới việc tranh giành anh ấy với ai. Lúc trước tôi ở bên và yêu anh ấy nhưng hai người chúng tôi cũng đã chia tay, sau khi chia tay tôi tới M thành, về sau tôi cũng sẽ không gặp lại anh ấy nữa. Lý Yến, cô cũng không cần gài tôi cái gì, cũng không cần cố tính mập mờ, không rõ ràng như vậy làm gì. Vợ chồng hai người muốn nói chuyện gì thì tự đóng cửa lại mà nói với nhau, đừng lôi tôi vào làm gì. Tôi không muốn có dính líu gì tới hai người nữa và tôi cũng sẽ không dính líu gì tới hai người nữa.” Lý Vũ Hân tức giận nói.

“Không, không, không, Lý Vũ Hân, cô thật sự hiểu lầm tôi rồi. Tôi thật sự không phải đang gài cô, càng không phải đang chế giễu, sỉ nhục gì cô. Tôi hoàn toàn thật lòng. Hôm nay tôi gọi cô ra đây là muốn thay Lăng Thiên giải thích một số chuyện với cô.” Lý Yến lại lắc đầu rồi nói: “Tôi nói từ đầu tới cuối câu chuyện của tôi và anh ấy cho cô nghe thì cô sẽ hiểu thôi.”

Lý Yến nói xong uống một ngụm cafe rồi mới lên tiếng: “Mọi chuyện bắt đầu từ đợt Tết năm ngoái, chắc có lẽ cô vẫn còn ấn tượng. Hôm đó có lẽ anh ấy tới chỗ cô đón Tết nhưng sau đó hình như hai người có mâu thuẫn gì đó nên anh ấy một mình chạy tới bờ sông để hóng gió. Lúc mấy giờ sáng tôi gửi một cái thiệp chúc mừng năm mới trên điện thoại cho anh ấy, nghe thấy âm thanh bên chỗ anh ấy không đúng lắm nên tôi mới hỏi anh ấy đang ở đâu rồi tôi mới đi tìm.

Nhìn dáng vẻ của Lăng Thiên tôi biết anh ấy rất đau lòng nên muốn ngồi uống cùng anh ấy để giải sầu nhưng cuối cùng cả hai chúng tôi đều say, sau đó…. sau đó chúng tôi có quan hệ với nhau trong khi còn mơ màng. Hai chúng tôi chỉ là uống rượu say nên làm bừa, cả hai chúng tôi đều không muốn như vậy và cũng cảm thấy rất hối hận. Sau đó cả hai chúng tôi đều không nói về những chuyện đã xảy ra nữa bởi vì chúng tôi đều biết rõ người anh ấy yêu là cô chứ không phải là tôi.”

“Mọi chuyện là như vậy, một thời gian trước tôi phát hiện ra kinh nguyệt của mình mãi vẫn chưa tới nên hơi lo. Tôi tới bệnh viện làm kiểm tra, cuối cùng siêu âm ra kết quả là tôi đã có thai, tôi thật sự rất hoang mang.

Tôi do dự mấy ngày, định âm thầm bỏ đứa trẻ này đi nhưng cuối cùng tôi vẫn cảm thấy mình buộc phải nói chuyện này cho anh ấy, dù sao đứa trẻ này cũng không phải là của một mình tôi, anh ấy cũng có quyền được biết thông tin này, có quyền được quyết định tương lai của đứa trẻ. Sau khi tôi nói cho Lăng Thiên, anh ấy kiên quyết muốn kết hôn, nhất quyết không cho tôi phá thai, ngay tối hôm đó anh ấy đã dẫn tôi về gặp ba mẹ, nói cho bọn họ biết chuyện này. Cho dù tôi phản đối thế nào thì anh ấy cũng quyết làm như vậy.”

“Lúc đó áp lực đến từ mọi phía, thời điểm đó cô lại không có ở đây, Lăng Thiên nói hai người đã hoàn toàn chấm dứt với nhau nên tôi mới đồng ý. Nhưng mọi chuyện không đơn giản như vậy, nếu biết trước thì ban đầu tôi đã không nói chuyện này cho anh ấy biết.

Tôi có thể cảm nhận được sau khi quyết định kết hôn với tôi mặc dù trước mặt tôi anh ấy tỏ ra là rất vui nhưng tôi biết thực ra trong lòng anh ấy rất nặng nề, anh ấy không hề vui vẻ và có thể nói là đau lòng. Anh ấy vì trách nhiệm nên mới miễn cưỡng kết hôn với tôi, chuyện này thì ai mà không hiểu chứ, kết hôn với người mà mình không yêu thì làm sao có thể vui được chứ? Vũ Hân, không phải là anh ấy không yêu cô, cũng không phải là anh ấy đã phản bội cô. Thật ra lúc nào trong lòng Lăng Thiên cũng có cô, nếu không làm sao trước khi kết hôn anh ấy còn chạy cả một quãng đường xa như thế để tới tìm cô?”



“Cô biết không? Khi anh ấy quay về, hai mắt là hai quầng thâm đen to tướng, không cần nghĩ thì cũng biết anh ấy đã lái xe rất lâu và không hề chợp mắt. Tính thời gian ra thì cũng thấy anh ấy đã vội vàng thế nào, anh ấy chịu bao nhiêu vất vả như vậy là để làm gì, chỉ để đứng trước cửa sổ nhìn trộm cô một lần. Nếu không yêu thì ai lại đi làm những chuyện như vậy chứ.

Vũ Hân, anh ấy vẫn là người đàn ông của cô, thật đấy, người trong lòng anh ấy chỉ có cô thôi. Tôi chỉ là một sự cố. Sau khi về tôi cũng sẽ nói với anh ấy chuyện này, chúng tôi sẽ ly hôn để hai người lại ở bên nhau, hai người mới là một cặp. Chỉ có ở bên cạnh cô anh ấy mới vui vẻ, cô mới là nơi anh ấy tìm về. Tôi không muốn vì bản thân mình mà anh ấy phải buồn bã cả đời, tôi cũng không muốn anh ấy phải hối hận cả đời và càng không muốn hai người yêu thương nhau lại phải chia tách mỗi người một nơi chỉ vì sai lầm của tôi.

Lý Vũ Hân nhìn Lý Yến vô cùng kinh ngạc rồi mới gọi phục vụ đem cafe tới, mãi một lúc sau cô mới nói: “Lý Yến, hiện giờ cô là vợ của anh ấy, cô không nên nói ra những lời này, nhất là với tôi. Cô là vợ anh ấy, cô nên suy nghĩ làm thế nào để giữ gìn cuộc hôn nhân của mình, dưỡng thai thế nào để thuận lợi sinh đứa con của cô và anh ấy ra. Tôi chỉ là một người ngoài, tôi chưa bao giờ thấy có ai cầu xin một người phụ nữ khác ở bên cạnh chồng mình, cô không cảm thấy làm như vậy rất buồn cười sao? Tôi có thể hiểu được tất cả những gì cô nói, tôi cũng có thể nhìn ra cô yêu anh ấy thế nào. Nhưng cô đã có ba cái sai lầm.

Thứ nhất, Lý Vũ Hân tôi sẽ không đi cướp chồng của người khác. Cho dù tôi yêu anh ấy thế nào đi chăng nữa thì tôi cũng có giới hạn và tự tôn của mình.

Thứ hai, nếu lúc đầu anh ấy đã lựa chọn kết hôn với cô thì nhất định trong lòng anh ấy cũng có cô. Anh ấy cũng phải suy nghĩ rất kỹ, ở đám cưới hôm nay cô cũng nhìn thấy đấy, người anh ấy chọn là cô chứ không phải là tôi. Trong lòng anh ấy, cô mới là vợ anh ấy chứ không phải là tôi. Có lẽ cô cũng hiểu một khi anh ấy đưa ra quyết định gì thi sẽ không thay đổi. Và vẫn còn một vấn đề quan trọng cuối cùng, nếu cô và anh ấy ly hôn thì đứa trẻ làm thế nào? Cô đừng quên vì sao cô và anh ấy lại kết hôn, nếu bây giờ hai người ly hôn, cô phá đứa bé đi thì khoảng thời gian này hai người đang làm cái gì? Mọi chuyện không phải lại quay về điểm xuất phát sao?”

“Không, không có đứa bé nào hết, hoàn toàn không có đứa bé nào hết.”

“Cái gì?” Lý Vũ Hân trợn tròn hai mắt.

“Tất cả đều là một sự sai lầm, một sự hiểu lầm cô hiểu không? Hoàn toàn không có đứa bé nào cả. Kinh nguyệt không tới là do quãng thời gian đó tôi quá mệt, tôi đã lấy nhầm kết quả chẩn đoán của bệnh viện, tôi lấy nhầm của người khác. Tôi vừa tới bệnh viện kiểm tra lại một lần nữa, kết quả kiểm tra cho thấy tôi không hề mang thai. Vậy nên không hề có chuyện đứa bé. Tôi và anh ấy vì đứa bé nên mới kết hôn, bây giờ không có đứa bé thì cuộc hôn nhân của chúng tôi không hề tồn tại, cô hiểu không?” Lý Yến nói hơi kích động.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook