Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ

Chương 702: Gặp riêng lục oánh (8)

Phong Lưu Tiểu Nhị

12/08/2021

Diệp Lăng Thiên bị tiếng chuông điện thoại làm giật mình, nhìn số điện thoại, là Lục Oánh gọi đến.

“Đang ngủ hả? Tới phòng của tôi ăn cơm đi, sẵn tiện nói chuyện góp vốn luôn!” Lục Oánh nói với Diệp Lăng Thiên.

“Được, tôi đến ngay.” Diệp Lăng Thiên nói, sau đó cúp máy, đứng dậy đi đến phòng Lục Oánh.

Lúc đến phòng Lục Oánh, nhân viên phục vụ đang bưng thức ăn lên bàn.

“Đang ngủ sao?” Lục Oánh nhìn thấy Diệp Lăng Thiên, cười hỏi.

“Ừ, ngủ thiếp đi lúc nào không hay.”

“Thật ra tôi cũng rất buồn ngủ, ăn cơm đi, tôi gọi thức ăn Đông Hải, chắc sẽ hợp khẩu vị của anh.” Lục Oánh cười nói, sau đó ngồi xuống bàn cơm, Diệp Lăng Thiên ngồi đối diện Lục Oánh. Lục Oánh bảo nhân viên phục vụ mở một chai rượu vang đỏ rồi bảo bọn họ đi ra ngoài.

“Tôi dùng cả buổi sáng để nghiên cứu cẩn thận dự án này của anh và mấy công ty trong tay anh, sau khi xem xong thì tôi có rất nhiều ý tưởng, tôi cẩn thận suy nghĩ xong thì có mấy vấn đề, đầu tiên phải nói rõ, bây giờ cuộc đối thoại giữa tôi và anh không phải là cuộc đối thoại giữa hai người bạn, mà chỉ là cuộc đối thoại làm ăn bình thường, nếu có nói ra mấy lời tuyệt tình gì thì anh cũng đừng để ý.” Lục Oánh giơ ly rượu lên cụng ly với Diệp Lăng Thiên.

“Đương nhiên rồi.” Diệp Lăng Thiên gật đầu nói.

“Đầu tiên, công ty thực phẩm kia của anh đúng là khá tốt, dựa theo kế hoạch của anh, thật sự có thể phát triển lớn mạnh, nếu như muốn đầu tư thì có thể có được lợi nhuận lớn, hơn nữa kế hoạch của anh cũng không có quá nhiều vấn đề, có thể thấy được trong công ty anh cũng có nhân viên giỏi, có thể lập ra kế hoạch này thì không phải người bình thường. Nhưng tôi không có hứng thú gì với công ty thực phẩm của anh cả.” Lục Oánh nói thẳng, không hề khách sáo chút nào.

Diệp Lăng Thiên hơi kinh ngạc.

“Lạ lắm đúng không? Vì sao tôi khen ngợi dự án của anh nhưng lại không có hứng thú tham gia đúng không? Tôi nói thế này đi, công ty thực phẩm của anh quá nhỏ, cứ như thế, tập đoàn Đại Đường của chúng tôi tập hợp đủ loại ngành nghề, tổng tài sản của chúng tôi đã giống như một con tàu sân bay, nói rõ hơn là tôi không có hứng thú nào với mấy chuyện đầu tư nhỏ, chúng tôi khinh thường chút lợi nhuận đầu tư nhỏ nhoi kia, ngoài ra còn có một điều nữa là thực phẩm và ngành công nghiệp ăn uống không phải là phương hướng phát triển của tập đoàn chúng tôi. Một tập đoàn lớn như chúng tôi có kế hoạch rạch ròi về phương hướng đầu tư, cho dù là tôi cũng không có đủ khả năng để quyết định phương hướng phát triển của tập đoàn.

Nếu chúng tôi muốn đầu tư thì chúng tôi có thể đầu tư đại vài trăm tỷ vào một công ty nào đó của chính chúng tôi, dựa vào thực lực của chúng tôi thì cũng sẽ có được lợi nhuận không thua kém gì với công ty thực phẩm này của các anh. Cho nên tôi nói thật, chúng tôi không có hứng thú với công ty thực phẩm này của anh, cũng không thể nào đầu tư cho công ty thực phẩm này.



Anh phải biết là đối với những công ty lớn như tập đoàn Đại Đường của chúng tôi, nếu như muốn đầu tư vào một ngành sản xuất thì đó là loại đầu tư mang tính phương hướng, những thứ chúng tôi cần tính đến không chỉ là lợi nhuận không, mà là nó có thể củng cố và bổ sung cho toàn bộ chuỗi thương nghiệp của chúng tôi hay không, mà ngành thực phẩm hoặc là ăn uống gần như nằm trong phạm vi ngành sản xuất mà chúng tôi không suy xét đến.” Lục Oánh vừa ăn vừa nói.

Nghe Lục Oánh nói thế, Diệp Lăng Thiên có hơi thất vọng, cười nói: “Không sao, cụng ly.” Nói xong lại cụng ly với Lục Oánh, tiếp tục nói: “Tôi có thể nghĩ cách khác, tìm xem có công ty nào có hứng thú hay không, nếu không có tôi cũng có thể làm từng bước một, chuyện này không có ảnh hưởng gì nhiều.”

“Tôi vẫn chưa nói xong, tuy là tôi không có hứng thú gì với công ty thực phẩm của anh, nhưng mà sau khi tôi nghiêm túc xem xét những hồ sơ về mấy công ty của anh rồi, tôi lại có hứng thú với một công ty khác của anh.” Lục Oánh nói.

“Công ty nào?” Diệp Lăng Thiên hơi tò mò.

“Công ty bảo vệ của anh.”

“Công ty bảo vệ.” Diệp Lăng Thiên nhíu mày.

“Đúng, tôi cảm thấy rất hứng thú với công ty bảo vệ của anh. Tôi nhớ lúc trước là tôi bảo anh thành lập công ty bảo vệ này đúng không? Lúc đó tôi chỉ nói chơi, cũng cho là giúp đỡ bạn bè một việc nhỏ mà thôi. Nhưng tôi không ngờ công ty này lại phát triển tốt đến thế, điều này làm tôi có hơi kinh ngạc. Tôi nhìn hồ sơ của anh rồi, tài chính lúc đầu của công ty này, cũng chính là tài chính đăng ký chỉ có một trăm năm mươi tỷ thôi đúng không?

Nhưng bây giờ tổng tài sản đã gần đạt đến một nghìn năm trăm tỷ, ít nhất thì trong hồ sơ của anh đã viết như thế. Nhìn thấy điều này, tôi cố ý gọi điện thoại cho người phụ trách công ty bất động sản luôn hợp tác với công ty của anh, hỏi thăm kỹ càng tình hình công ty của anh, cuối cùng lấy được kết quả là chất lượng phục vụ của công ty anh rất tốt, ông ta cũng nói cho tôi nghe một vài chuyện về cách kinh doanh và hình thức quản lý của công ty bảo vệ này, trên cơ bản tôi thấy rất hài lòng, nói thật, tôi cực kỳ có hứng thú đối với công ty bảo vệ này của anh.”

Lục Oánh từ tốn nói, vừa ăn vừa nói, rồi lại bổ sung: “Tôi nói cho anh biết vì sao tôi thấy hứng thú trước đi. Anh cũng biết rồi, sản nghiệp chính của tập đoàn Đại Đường chúng tôi chính là khai thác địa ốc, chúng tôi có một lượng lớn nghiệp vụ liên quan đến địa ốc ở cả nước, trải rộng khắp nơi trong đất nước, ngành địa ốc cũng là công việc quan trọng nhất trong tập đoàn Đại Đường của chúng tôi, tất cả sản nghiệp của chúng tôi gần như đều được tiến hành xoay xung quanh ngành này, trên cơ bản cũng đều phục vụ cho ngành địa ốc của chúng tôi.

Tôi nhớ trước đây tôi đã nói với anh một việc, đó là công ty bất động sản của tập đoàn Đại Đường chúng tôi vốn có công ty bảo vệ riêng, chúng tôi cũng bỏ rất nhiều tiền, cho lượng lớn đầu tư vào ngành nghề này, bởi vì khi nhu cầu của ngành địa ốc ngày càng tăng cao, mà tập đoàn Đại Đường của chúng tôi lại chuyên đi theo lối cao cấp, cho nên khách hàng cũng yêu cầu phục vụ bất động sản càng ngày càng cao, mà an ninh là một khâu rất quan trọng,

về phương diện nào đó chất lượng an ninh đã thể hiện ra được chất lượng của toàn bộ ngành địa ốc của chúng tôi, cho nên chúng tôi đã chi rất nhiều tiền để thiết lập phục vụ an ninh, nhưng chúng tôi đã thất bại trong việc đầu tư này, công ty bảo vệ được chúng tôi dùng số tiền lớn để xây dựng lại cung cấp dịch vụ an ninh làm chúng tôi không hài lòng, ở khu vực Đông Hải này, lúc trước đã làm cho rất nhiều chủ sản nghiệp khó chịu, ảnh hưởng lớn đến danh dự của cả tập đoàn Đại Đường chúng tôi, chuyện này là một tổn thất lớn cho chúng tôi.

Cho nên lúc đó tôi mới bảo công ty bất động sản ngừng công ty bảo vệ lại, dừng hết tất cả các hoạt động an ninh, trực tiếp sử dụng các dịch vụ an ninh ngoài xã hội, cho nên mới có việc công ty của anh được thành lập, cũng mới có việc hợp tác giữa công ty của anh và công ty bất động sản Đông Hải của chúng tôi.” Lục Oánh tiếp tục từ tốn nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook