Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ

Chương 286: Hứa hiểu tinh rời đi (2)

Phong Lưu Tiểu Nhị

14/03/2021

Diệp Lăng Thiên vốn muốn đến thị trường nhân lực thông báo tuyển dụng luôn, nhưng thị trường nhân lực không phải lúc nào cũng tổ chức hội tuyển dụng, hơn nữa phải trải qua rất nhiều trình tự, khá phiền phức. Anh nghĩ đãi ngộ của tiệm mình cao hơn tiệm khác rất nhiều, muốn thông báo tuyển dụng mấy chục người cũng không phải vấn đề lớn gì.

Khác với thông báo tuyển dụng viết mơ hồ trên tin tức rồi nói lương thương lượng, Diệp Lăng Thiên đều viết giai đoạn thực tập của từng vị trí lương bao nhiêu một tháng, sau khi lên chính thức được bao nhiêu một tháng, bao ăn bao ở và sắp xếp ca làm cùng với tiền thưởng được phát rất chi tiết trên bảng tin, anh sẽ không chơi trò lừa bịp, anh là một người thành thật, hơn nữa thái độ làm người của anh là thế, thà rằng mình kiếm ít một chút cũng không không khiến người làm việc cho mình có hại.

Trong cả thành phố A, chắc chỉ có mỗi một tiệm tuyển dụng rõ ràng thế này thôi. Một hai ngày đầu, mỗi ngày chỉ có mấy người đến hỏi, đa số những người này đều từ bên ngoài đến Đông Hải làm việc, rất nhiều người đều muốn có công việc, nhìn thấy đãi ngộ và tiền lương của nơi này bèn thử vào hỏi một câu, tới vài ngày sau, một truyền mười mười truyền trăm, mỗi ngày có rất nhiều người tới đây ứng tuyển, lúc đông nhất còn xếp hàng nữa.

Diệp Lăng Thiên cũng không phải ai cũng tuyển, anh có nguyên tắc của mình, quy tắc đại khái là ưu tiên người nông thôn, ưu tiên người trẻ tuổi, ưu tiên người thành thật. Chẳng mấy chốc đã tuyển đủ nhân viên phục vụ, nhưng đa số người ứng tuyển đều là nữa, đa số chỉ là nhân viên phục vụ, đàn ông không nhiều lắm, cuối cùng đầu bếp còn có mấy chỗ chưa tuyển được, khiến Diệp Lăng Thiên bất ngờ là có mấy người phụ nữ ứng tuyển làm đầu bếp, bọn họ nói ở nhà ngày nào bọn họ cũng nấu cơm, tay nghề cũng tạm được.

Cuối cùng Diệp Lăng Thiên ngẫm nghĩ thấy cũng được, ai quy định đầu bếp phải là đàn ông chứ, cuối cùng tuyển mấy người phụ nữ thành thật trong đó làm đầu bếp.

Sau một tuần tuyển dụng cũng đã đủ nhân viên, cộng thêm nhân viên trong tiệm cũ, tất cả nhân viên cộng lại đã là tám mươi bốn người, đó là một đội ngũ rất khổng lồ. Nhưng Diệp Lăng Thiên vẫn kiên trì với suy nghĩ phục vụ đi đầu, tuyệt đối không thể để khách hàng có cảm giác không có ai phục vụ.

Khi việc tuyển dụng bên này đã kết thúc, hợp đồng bên tiệm cũ cũng đến hạn.

Trong nửa tháng cuối cùng khi kinh doanh ở tiệm cũ, Diệp Lăng Thiên treo một biển hiệu ở bên ngoài nói tiệm sắp chuyển chỗ, ghi rõ vị trí tiệm mới và thời gian mở tiệm mới. Sau đó phát tờ rơi cho mỗi một vị khách vào tiệm ăn, một mặt tờ rơi là nói rõ lý do chuyển chỗ, một mặt khác là tuyên truyền cho tiệm mới, như vậy có thể hấp dẫn khách hàng của tiệm cũ đến tiệm mới một cách triệt để nhất.

Hôm ba mươi, cũng chính là ngày cuối cùng của tháng, buổi chiều Diệp Lăng Thiên cố ý đến ngân hàng lấy tiền, sau đó về tiệm. Hôm nay tất cả nhân viên đều có mặt, Diệp Lăng Thiên bảo tất cả nhân viên dù là ca sáng hay ca chiều đều ở trong tiệm tăng ca.

Mãi đến mười giờ tối, Diệp Lăng Thiên bắt đầu bảo nhân viên phục vụ giảng giải cho khách hàng mới vào tiệm, nói ngày mai tiệm phải chuyển chỗ, đến mười một giờ, tiệm đóng cửa.



Mười mấy nhân viên đều ngồi trong tiệm, Diệp Lăng Thiên xách túi so bảng lương rồi nói: “Hôm nay là ngày cuối cùng tiệm chúng ta kinh doanh, vốn theo quy tắc là ngày một hàng tháng phát lương, nhưng tình huống tháng này đặc biệt, tôi sẽ trả lương cho mọi người sớm một ngày. Tháng này mọi người rất vất vả, tình hình kinh doanh trong tiệm cũng rất tốt, cho nên tháng này tôi sẽ cho mọi người thêm một triệu rưỡi tiền thưởng theo nguyên tắc chia hoa hồng, cảm ơn mọi người tháng này đã làm việc vất vả, hy vọng ngày mai sau khi mọi người đến tiệm mới có thể không ngừng cố gắng.”

Diệp Lăng Thiên nói xong, tất cả mọi người đều cười hiểu ý, vỗ tay nhiệt liệt, tình hình thế này cũng chỉ ở trong tiệm của Diệp Lăng Thiên mới có thể nhìn thấy thôi.

“Tiếp theo mọi người lên nhận tiền theo thứ tự đi.” Diệp Lăng Thiên bắt đầu phát tiền cho mọi người theo bảng lương, sau khi phát xong, Diệp Lăng Thiên nói tiếp: “Hôm nay là buổi tối cuối cùng của chúng ta ở đây, cũng là ngày cuối cùng chúng ta ở lại ký túc xá bên này. Sáng mai, mọi người dọn dẹp đồ trong ký túc xá, đến lúc đó tôi sẽ kêu một chiếc xe tải tới, mọi người giúp dọn đồ đạc giường chiếu trong ký túc xá lên trên xe hết nhé, ngày mai sẽ bắt đầu ở trong ký túc xá mới, buổi chiều đến tiệm mới báo danh.”

“Công việc cụ thể vẫn như trước, người và việc ở phòng bếp là do Chu Ngọc Lâm sắp xếp, bên phía nhân viên phục vụ thì do Vương Hân phụ trách. Mọi người không có ngày nghỉ, ngày mai vẫn đi làm, còn nửa tháng tiệm mới sẽ khai trương, nửa tháng này nhân viên phòng bếp huấn luyện nhân viên mới, sư phụ thực hành hướng dẫn đệ tử, một sư phụ hướng dẫn ba đến bốn đệ tử, phải đảm bảo trong vòng nửa tháng đệ tử của mọi người có thể làm được việc. Nửa tháng sau, tôi và Chu Ngọc Lâm sẽ tự mình kiểm tra nhân viên mới, một đệ tử được thông qua, sư phụ sẽ được thưởng ba triệu. Ngoài ra, một đệ tử không thông qua, phạt một triệu rưỡi. Trực tiếp trừ từ tiền lương tháng sau, hy vọng mọi người có thể tận tâm.”

“Nhân viên phục vụ và lễ tân cũng phải tiến hành huấn luyện, nhưng việc huấn luyện sẽ được tiến hành ba ngày trước khi tiệm khai trương. Bao gồm nhân viên phục vụ, lễ tân và tất cả nhân viên tạp vụ, công việc của mọi người không quá khó, cho nên tôi nghĩ ba ngày chắc đã đủ rồi.” Diệp Lăng Thiên bắt đầu sắp xếp công việc.

“Vậy từ ngày mai đến hôm đó chúng tôi làm gì?” Vương Hân hỏi.

“Phát tờ rơi.” Diệp Lăng Thiên cười, sau đó nói: “Mỗi ngày tất cả mọi người đến chỗ đông người gần tiệm mới phát tờ rơi, vẫn dựa theo quy tắc ca sáng ca chiều, nhưng thời gian sẽ thay đổi, ca sáng làm từ tám giờ sáng đến năm giờ chiều. Ca tối từ sáu giờ chiều đến mười một giờ tối, cứ thay ca như thế.”

“Mấy nhân viên cũ dẫn mấy nhân viên mới, phân công cụ thể do Vương Hân phụ trách. Còn nữa, Vương Hân, ngày mai cô phụ trách một chuyện, đo số đo của tất cả các nhân viên, bao gồm cả nhân viên cũ và nhân viên mới, sau khi đo xong thì đưa số liệu cho tôi, tôi muốn để xưởng may mặc làm đồng phục thống nhất cho mọi người. Công việc tạm thời chỉ có bao nhiêu thôi, sau này còn chuyện gì chúng ta sẽ nói sau.”

“Tôi xin ở đây cảm ơn mọi người đã bỏ sức vì tiệm mấy tháng qua, mọi người có thể không ngừng cố gắng ở tiệm mới. Diệp Lăng Thiên tôi vẫn nói câu cũ, chỉ cần mọi người cố gắng làm việc, không phụ lòng Diệp Lăng Thiên tôi, Diệp Lăng Thiên tôi chắc chắn sẽ không phụ lòng mọi người. Chỉ cần trong tiệm có tiền, mọi người có thể có tiền, chỉ cần trong tiệm kiếm được nhiều tiền, mọi người cũng có thể kiếm được nhiều tiền. Cảm ơn mọi người lần nữa, đã muộn rồi, mọi người trở về nghỉ ngơi đi. Còn nữa, sáng sớm ngày mai nhân viên phòng bếp đến tiệm sớm một chút, giúp đỡ dọn đồ trong tiệm lên xe, chuyển đến tiệm mới, khoảng bảy giờ sáng ngày mai nhé.”

Diệp Lăng Thiên nói xong thì cười nhìn mấy nhân viên vui vẻ rời đi, trong lòng anh cũng thấy rất vui.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook