Chương 239: Mang theo người đẹp đi cùng (1)
Phong Lưu Tiểu Nhị
14/03/2021
Hứa Hiểu Tinh trừng mắt nhìn Lý Vũ Hân một cái, sau đó nháy mắt với Lý Vũ Hân.
Lý Vũ Hân hiểu ý của Hứa Hiểu Tinh nên cũng vội vàng nói: “Đúng vậy, đúng lúc tôi muốn đi du lịch, thật là trùng hợp. Tôi đi một mình ra ngoài thì ba tôi vẫn không yên tâm, tôi đi với anh thì ông ấy chắc chắn sẽ đồng ý, hơn nữa trên đường đi còn có người nói chuyện, rất tốt.”
“Không cần, tôi đi một mình là được, đường rất xa, hơn nữa tôi cũng không chắc con đường đó có đường nhựa hay không, nếu không có đường nhựa thì phải đi bộ vào, cô đi bộ sẽ rất mệt, tôi đi một mình là được.” Diệp Lăng Thiên lắc đầu nói.
“Diệp Lăng Thiên, nếu anh không cho Vũ Hân đi theo thì anh cũng không được đi.” Hứa Hiểu Tinh đột nhiên đứng lên nói với Diệp Lăng Thiên. Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Hứa Hiểu Tinh.
“Mặc dù tôi không biết anh đến đó làm gì, nhưng tôi sẽ không hỏi, cũng sẽ không xen vào, anh làm việc gì cũng có lý do. Nhưng anh không thể chỉ lo cho mình, anh phải cân nhắc đến suy nghĩ của Diệp Sương và tôi. Anh đến một nơi không rõ ràng, lái xe xa như thế, anh đi một mình thì trong lòng của tôi và Diệp Sương có thể yên tâm được sao? Anh nghĩ chúng tôi sẽ yên tâm sao?”
“Anh và Vũ Hân cùng đi thì ít nhất hai người có thể chăm sóc cho nhau, lái xe đường dài không phải là chuyện đơn giản, anh còn nói phải đi mấy ngày, không phải anh không biết đi một mình nguy hiểm thế nào. Hơn nữa tinh thần và trạng thái của anh bây giờ làm cho chúng ta không yên tâm. Cho nên nếu anh muốn đi thì nhất định phải đi với Vũ Hân. Nếu không tôi và Diệp Sương sẽ không đồng ý cho anh đi.”
Hứa Hiểu Tinh nói xong thì dùng chân đá vào Diệp Sương ngồi bên cạnh, Diệp Sương phản ứng lại cũng vội vàng nói: “Anh, nghe theo chị dâu đi, anh đi với chị Vũ Hân thì tụi em mới yên tâm.”
Diệp Lăng Thiên hút thuốc, một lúc sau mới nói: “Được, cùng đi, nhưng cô phải chuẩn bị vất vả, có thể sẽ không có chỗ ở, cũng không tìm thấy quán ăn, ở đó rất khó khăn.”
“Vậy cũng không sao, tôi định đi du lịch tự túc, muốn đến một nơi như vậy để cảm nhận một chút. Nếu anh nói như thế thì đó chính là nơi tôi muốn đi.” Lý Vũ Hân cười nói, đây là lời thật lòng.
“Cứ như vậy đi, anh thu dọn đồ đạc một chút, quần áo và đồ dùng cần thiết, dù sao cũng phải đi mấy ngày.” Hứa Hiểu Tinh nói với Diệp Lăng Thiên, sau đó lại nói với Diệp Sương: “Diệp Sương, em giúp anh trai em chuẩn bị đồ đạc đi, đừng để cho anh ấy bỏ quên thứ gì.”
Sau khi Diệp Lăng Thiên và Diệp Sương đi vào phòng thì Hứa Hiểu Tinh kéo Lý Vũ Hân ra ban công, cô nói với Lý Vũ Hân: “Vũ Hân, lần này cậu giúp tớ chăm sóc anh ta thật tốt. Tôi phải trông coi cửa hàng giúp anh ấy, anh ấy chắc chắn không cho tớ đi theo, cho nên tớ chỉ có thể để cậu đến đó. Tớ không yên tâm để anh ấy đi một mình, cậu cũng thấy trạng thái của anh ấy rồi đấy, lần này coi như cậu giúp chị em một chuyện, khi nào cậu trở về, cho dù cậu muốn tớ lấy thân báo đáp thì tớ cũng không do dự.”
“Cậu có cần phải buồn nôn như vậy không, còn lấy thân báo đáp, cậu vẫn nên lấy thân báo đáp người nào đó đi, tớ không có hứng thú với cơ thể của cậu đâu. Không sao cả, tớ cũng đang muốn đi ra ngoài, mặc dù đi đi M Thành có hơi khác với nơi tớ muốn đi, nhưng cũng chẳng sao, tớ chỉ muốn đi ra ngoài nhìn phong cảnh làm cho yên tĩnh lại, còn đi đâu thì thật sự không quan trọng. Có người cùng đi cũng không tệ. Cậu yên tâm đi, Diệp Lăng Thiên của cậu sẽ không sao, chúng ta chắc chắn không thể tưởng tượng được quá khứ của anh ta, chút chuyện này không thể làm cho anh ta sụp đổ.” Lý Vũ Hân buồn nôn nói.
“Vì sao anh ấy lại muốn đi M Thành chứ? Cậu biết không?” Hứa Hiểu Tinh lại hỏi.
“Không rõ lắm, nhưng có lẽ anh ấy đến nhà của đồng đội đã chết, tớ đoán như vậy.” Lý Vũ Hân suy nghĩ nói.
Hứa Hiểu Tinh gật đầu giống như đang suy nghĩ điều gì.
Diệp Lăng Thiên sắp xếp đồ rất nhanh, anh vẫn mang theo chiếc túi kia đi ra ngoài. Bọn họ lái xe của Lý Vũ Hân đến cửa hàng, sau đó Lý Vũ Hân về nhà thu dọn đồ đạc, bởi vì chuyện này quá bất ngờ nên Lý Vũ Hân vẫn chưa chuẩn bị gì cả.
Diệp Lăng Thiên đến cửa hàng rồi gọi mấy người Chu Ngọc Lâm họp lại, anh muốn dặn dò một số việc, sau đó anh đến ngân hàng một chuyến rút hết một trăm năm mươi triệu trong thẻ ra đổi thành tiền mặt mang theo bên cạnh, chỉ cần cửa hàng không có chuyện gì xảy ra thì doanh thu mỗi ngày cũng đủ thanh toán các khoản chi tiêu.
Buổi chiều vốn không nhiều người, Diệp Lăng Thiên rút tiền xong thì một mình ngồi trên lầu im lặng hút thuốc, khoảng một tiếng sau Lý Vũ Hân mới đến.
Quả nhiên cô ta lái xe việt dã Land Rover, đối với Diệp Lăng Thiên là siêu xe, nhưng đối với Lý Vũ Hân không được coi là một chiếc xe tốt, dù sao cũng chỉ mấy trăm triệu mà thôi.
Diệp Lăng Thiên mở cửa ghế phụ rồi lên xe.
“Đã xong chưa?” Lý Vũ Hân hỏi.
“Ừ, đi thôi.” Diệp Lăng Thiên gật đầu.
Lý Vũ Hân lái xe đi thì nhìn thấy xe Hứa Hiểu Tinh chạy tới dừng trước mặt xe của Lý Vũ Hân, sau đó Hứa Hiểu Tinh lấy mấy túi đồ lớn xuống xe, khi Lý Vũ Hân mở cốp xe ra thì đặt vào bên trong.
“Tôi mua cho hai người một ít đồ ăn và đồ dùng có thể cần đến trên đường đi, hai người nhất định phải nhớ chú ý an toàn.” Hứa Hiểu Tinh đứng bên cạnh Diệp Lăng Thiên nói, sau đó cô nói với Diệp Lăng Thiên: “Nhớ gọi điện thoại cho tôi.”
“Được, mấy ngày nay làm phiền cô trông coi cửa hàng.” Diệp Lăng Thiên cười nói.
“Anh yên tâm đi.” Hứa Hiểu Tinh nói xong thì đến gần tai Lý Vũ Hân nói nhỏ với cô ta: “Cậu giúp tớ chăm sóc anh ấy, nếu không cậu trở về thì tớ sẽ chém chết cậu.”
Lý Vũ Hân trợn to mắt nhìn Hứa Hiểu Tinh mắng: “Sao cậu lại trở mặt nhanh hơn lật sách vậy? Trước đó còn nói muốn lấy thân báo đáp, hiện tại lại cầm dao chém chết tớ. Đi thôi, lái xe đi thôi, chúng ta phải tranh thủ thời gian.”
“Đồ thối tha, hai người phải chú ý an toàn, lái xe chậm một chút, về trễ hơn một ngày cũng không sao, quan trọng là phải chú ý an toàn.” Hứa Hiểu Tinh lại dặn dò, sau đó lái xe qua một bên cho Lý Vũ Hân lái xe về phía đường cao tốc. Bởi vì cô ta muốn đi du lịch tự túc nên đã chuẩn bị xe này, vì thế phần mềm dẫn đường cũng đầy đủ. Hai người muốn đi thế nào cũng không cần lo lắng, đã có phần mềm hướng dẫn.
Lý Vũ Hân vừa lái xe vừa mở nhạc, Diệp Lăng Thiên vẫn thong thả hút thuốc nhìn ngoài cửa sổ, vẻ mặt bình thản nhưng Lý Vũ Hân vẫn thấy được nhiều thứ trong mắt anh.
Lý Vũ Hân hiểu ý của Hứa Hiểu Tinh nên cũng vội vàng nói: “Đúng vậy, đúng lúc tôi muốn đi du lịch, thật là trùng hợp. Tôi đi một mình ra ngoài thì ba tôi vẫn không yên tâm, tôi đi với anh thì ông ấy chắc chắn sẽ đồng ý, hơn nữa trên đường đi còn có người nói chuyện, rất tốt.”
“Không cần, tôi đi một mình là được, đường rất xa, hơn nữa tôi cũng không chắc con đường đó có đường nhựa hay không, nếu không có đường nhựa thì phải đi bộ vào, cô đi bộ sẽ rất mệt, tôi đi một mình là được.” Diệp Lăng Thiên lắc đầu nói.
“Diệp Lăng Thiên, nếu anh không cho Vũ Hân đi theo thì anh cũng không được đi.” Hứa Hiểu Tinh đột nhiên đứng lên nói với Diệp Lăng Thiên. Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Hứa Hiểu Tinh.
“Mặc dù tôi không biết anh đến đó làm gì, nhưng tôi sẽ không hỏi, cũng sẽ không xen vào, anh làm việc gì cũng có lý do. Nhưng anh không thể chỉ lo cho mình, anh phải cân nhắc đến suy nghĩ của Diệp Sương và tôi. Anh đến một nơi không rõ ràng, lái xe xa như thế, anh đi một mình thì trong lòng của tôi và Diệp Sương có thể yên tâm được sao? Anh nghĩ chúng tôi sẽ yên tâm sao?”
“Anh và Vũ Hân cùng đi thì ít nhất hai người có thể chăm sóc cho nhau, lái xe đường dài không phải là chuyện đơn giản, anh còn nói phải đi mấy ngày, không phải anh không biết đi một mình nguy hiểm thế nào. Hơn nữa tinh thần và trạng thái của anh bây giờ làm cho chúng ta không yên tâm. Cho nên nếu anh muốn đi thì nhất định phải đi với Vũ Hân. Nếu không tôi và Diệp Sương sẽ không đồng ý cho anh đi.”
Hứa Hiểu Tinh nói xong thì dùng chân đá vào Diệp Sương ngồi bên cạnh, Diệp Sương phản ứng lại cũng vội vàng nói: “Anh, nghe theo chị dâu đi, anh đi với chị Vũ Hân thì tụi em mới yên tâm.”
Diệp Lăng Thiên hút thuốc, một lúc sau mới nói: “Được, cùng đi, nhưng cô phải chuẩn bị vất vả, có thể sẽ không có chỗ ở, cũng không tìm thấy quán ăn, ở đó rất khó khăn.”
“Vậy cũng không sao, tôi định đi du lịch tự túc, muốn đến một nơi như vậy để cảm nhận một chút. Nếu anh nói như thế thì đó chính là nơi tôi muốn đi.” Lý Vũ Hân cười nói, đây là lời thật lòng.
“Cứ như vậy đi, anh thu dọn đồ đạc một chút, quần áo và đồ dùng cần thiết, dù sao cũng phải đi mấy ngày.” Hứa Hiểu Tinh nói với Diệp Lăng Thiên, sau đó lại nói với Diệp Sương: “Diệp Sương, em giúp anh trai em chuẩn bị đồ đạc đi, đừng để cho anh ấy bỏ quên thứ gì.”
Sau khi Diệp Lăng Thiên và Diệp Sương đi vào phòng thì Hứa Hiểu Tinh kéo Lý Vũ Hân ra ban công, cô nói với Lý Vũ Hân: “Vũ Hân, lần này cậu giúp tớ chăm sóc anh ta thật tốt. Tôi phải trông coi cửa hàng giúp anh ấy, anh ấy chắc chắn không cho tớ đi theo, cho nên tớ chỉ có thể để cậu đến đó. Tớ không yên tâm để anh ấy đi một mình, cậu cũng thấy trạng thái của anh ấy rồi đấy, lần này coi như cậu giúp chị em một chuyện, khi nào cậu trở về, cho dù cậu muốn tớ lấy thân báo đáp thì tớ cũng không do dự.”
“Cậu có cần phải buồn nôn như vậy không, còn lấy thân báo đáp, cậu vẫn nên lấy thân báo đáp người nào đó đi, tớ không có hứng thú với cơ thể của cậu đâu. Không sao cả, tớ cũng đang muốn đi ra ngoài, mặc dù đi đi M Thành có hơi khác với nơi tớ muốn đi, nhưng cũng chẳng sao, tớ chỉ muốn đi ra ngoài nhìn phong cảnh làm cho yên tĩnh lại, còn đi đâu thì thật sự không quan trọng. Có người cùng đi cũng không tệ. Cậu yên tâm đi, Diệp Lăng Thiên của cậu sẽ không sao, chúng ta chắc chắn không thể tưởng tượng được quá khứ của anh ta, chút chuyện này không thể làm cho anh ta sụp đổ.” Lý Vũ Hân buồn nôn nói.
“Vì sao anh ấy lại muốn đi M Thành chứ? Cậu biết không?” Hứa Hiểu Tinh lại hỏi.
“Không rõ lắm, nhưng có lẽ anh ấy đến nhà của đồng đội đã chết, tớ đoán như vậy.” Lý Vũ Hân suy nghĩ nói.
Hứa Hiểu Tinh gật đầu giống như đang suy nghĩ điều gì.
Diệp Lăng Thiên sắp xếp đồ rất nhanh, anh vẫn mang theo chiếc túi kia đi ra ngoài. Bọn họ lái xe của Lý Vũ Hân đến cửa hàng, sau đó Lý Vũ Hân về nhà thu dọn đồ đạc, bởi vì chuyện này quá bất ngờ nên Lý Vũ Hân vẫn chưa chuẩn bị gì cả.
Diệp Lăng Thiên đến cửa hàng rồi gọi mấy người Chu Ngọc Lâm họp lại, anh muốn dặn dò một số việc, sau đó anh đến ngân hàng một chuyến rút hết một trăm năm mươi triệu trong thẻ ra đổi thành tiền mặt mang theo bên cạnh, chỉ cần cửa hàng không có chuyện gì xảy ra thì doanh thu mỗi ngày cũng đủ thanh toán các khoản chi tiêu.
Buổi chiều vốn không nhiều người, Diệp Lăng Thiên rút tiền xong thì một mình ngồi trên lầu im lặng hút thuốc, khoảng một tiếng sau Lý Vũ Hân mới đến.
Quả nhiên cô ta lái xe việt dã Land Rover, đối với Diệp Lăng Thiên là siêu xe, nhưng đối với Lý Vũ Hân không được coi là một chiếc xe tốt, dù sao cũng chỉ mấy trăm triệu mà thôi.
Diệp Lăng Thiên mở cửa ghế phụ rồi lên xe.
“Đã xong chưa?” Lý Vũ Hân hỏi.
“Ừ, đi thôi.” Diệp Lăng Thiên gật đầu.
Lý Vũ Hân lái xe đi thì nhìn thấy xe Hứa Hiểu Tinh chạy tới dừng trước mặt xe của Lý Vũ Hân, sau đó Hứa Hiểu Tinh lấy mấy túi đồ lớn xuống xe, khi Lý Vũ Hân mở cốp xe ra thì đặt vào bên trong.
“Tôi mua cho hai người một ít đồ ăn và đồ dùng có thể cần đến trên đường đi, hai người nhất định phải nhớ chú ý an toàn.” Hứa Hiểu Tinh đứng bên cạnh Diệp Lăng Thiên nói, sau đó cô nói với Diệp Lăng Thiên: “Nhớ gọi điện thoại cho tôi.”
“Được, mấy ngày nay làm phiền cô trông coi cửa hàng.” Diệp Lăng Thiên cười nói.
“Anh yên tâm đi.” Hứa Hiểu Tinh nói xong thì đến gần tai Lý Vũ Hân nói nhỏ với cô ta: “Cậu giúp tớ chăm sóc anh ấy, nếu không cậu trở về thì tớ sẽ chém chết cậu.”
Lý Vũ Hân trợn to mắt nhìn Hứa Hiểu Tinh mắng: “Sao cậu lại trở mặt nhanh hơn lật sách vậy? Trước đó còn nói muốn lấy thân báo đáp, hiện tại lại cầm dao chém chết tớ. Đi thôi, lái xe đi thôi, chúng ta phải tranh thủ thời gian.”
“Đồ thối tha, hai người phải chú ý an toàn, lái xe chậm một chút, về trễ hơn một ngày cũng không sao, quan trọng là phải chú ý an toàn.” Hứa Hiểu Tinh lại dặn dò, sau đó lái xe qua một bên cho Lý Vũ Hân lái xe về phía đường cao tốc. Bởi vì cô ta muốn đi du lịch tự túc nên đã chuẩn bị xe này, vì thế phần mềm dẫn đường cũng đầy đủ. Hai người muốn đi thế nào cũng không cần lo lắng, đã có phần mềm hướng dẫn.
Lý Vũ Hân vừa lái xe vừa mở nhạc, Diệp Lăng Thiên vẫn thong thả hút thuốc nhìn ngoài cửa sổ, vẻ mặt bình thản nhưng Lý Vũ Hân vẫn thấy được nhiều thứ trong mắt anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.