Chương 396: Người chuyên nghiệp (3)
Phong Lưu Tiểu Nhị
30/05/2021
Diệp Lăng Thiên dùng nửa buối tổi cẩn thận xem kế hoạch của Lý Vũ Hân đưa cho mình, sau khi anh đọc xong thì không thể không cảm thán một câu, người chuyên nghiệp nhân sĩ đúng là người chuyên nghiệp, anh đã xem xong bản kế hoạch toàn diện này. Trên cơ bản Lý Vũ Hân đã sắp xếp tất cả các vấn đề, mọi vấn đề về công ty bảo vệ được trình bày tỉ mỉ cụ thể trong bản kế hoạch. Có bản kế hoạch này thì Diệp Lăng Thiên chỉ cần thực hiện từng bước dựa theo bản kế hoạch, vô cùng thuận tiện.
Bởi vì Diệp Lăng Thiên đã có kinh nghiệm mở một công ty, cho nên có nhiều chuyện cũng quen thuộc hơn nhiều, hơn nữa anh còn có bản kế hoạch của Lý Vũ Hân, Diệp Lăng Thiên làm việc vô cùng nhẹ nhàng. Đầu tiên anh tìm một tòa nhà, thuê một văn phòng làm việc, lần này Diệp Lăng Thiên thuê văn phòng rất lớn, bởi vì dựa theo bản kế hoạch của Lý Vũ Hân thì cuối cùng công ty này thành lập sẽ có khoảng sáu bảy chục người đi làm, đương nhiên Lý Vũ Hân cũng đã giải thích vấn đề cho Diệp Lăng Thiên, ngay từ đầu không cần nhiều người như vậy, nhưng mỗi bộ phận nhất định phải có, có thể nhân viên trong mỗi bộ phận chỉ khoảng hai ba người, đến khi công ty phát triển lại từ từ tuyển thêm, vì Diệp Lăng Thiên không muốn sau này phải thuê chỗ mới nên thuê luôn một văn phòng lớn, đương nhiên vị trí cũng không cần ở trung tâm thành phố, cho nên giá cả có thể chấp nhận được. Sau đó Diệp Lăng Thiên gọi người của bộ phận mua sắm trong công ty kinh doanh nhà hàng do Lý Vũ Hân vừa thành lập, để bọn họ mua sắm các đồ dùng cần thiết và trang trí cho công ty. Diệp Lăng Thiên không nhàn rỗi, anh lái xe di chuyển khắp nơi, sau đó cũng chú ý tin tức liên quan trên mạng, cuối cùng Diệp Lăng Thiên mua một nhà máy bỏ hoang ở vùng ngoại thành. Diện tích nhà máy không quá lớn, cũng chỉ có mười mấy mẫu đất, bởi vì bỏ hoang nên mặc dù giá cả không rẻ nhưng cũng không quá đắt. Trong nhà máy bỏ hoang có hai phân xưởng, một tòa nhà văn phòng nhỏ với một ký túc xá. Diệp Lăng Thiên cần một nơi cho các nhân viên bảo vệ ở lại, khu vực đào tạo. Mặc dù các nhân viên bảo vệ nghỉ ngơi ở chỗ làm việc nhưng cũng phải có một nơi cho người mới đến đào tạo, bởi vì Diệp Lăng Thiên muốn một công ty bảo vệ chất lượng cao, chắc chắn không phải là một công ty bảo vệ bình thường, vì vậy không có nhân viên tạm thời, anh muốn tất cả nhân viên luôn làm việc, cho nên mua một trụ sở là việc vô cùng cần thiết, sau khi Diệp Lăng Thiên mua xong thì lại gọi điện cho công ty trang trí. Anh nói bọn họ sửa chữa tòa nhà văn phòng và ký túc xá. Tòa nhà văn phòng có tổng cộng bốn tầng. Diệp Lăng Thiên yêu cầu bọn họ giữ lại tầng một làm văn phòng, ba tầng trên cũng sửa lại làm ký túc xá, đây là trụ sở đào tạo, không cần nhiều văn phòng, anh nói người công ty sửa chữa thay lại toàn bộ các sửa sổ vỡ, mặt khác Diệp Lăng Thiên mua một số thiết bị huấn luyện chuyên nghiệp đặt trong hai phân xưởng, sau khi Diệp Lăng Thiên làm xong những chuyện này thì đã chi ra sáu mươi tỷ trong số vốn một trăm năm mươi tỷ.
Nửa tháng sau, Diệp Lăng Thiên lái xe đưa Lý Vũ Hân và trợ lý tổng giám đốc là Tiểu Lâm, Lý Vũ Hân đã xóa bỏ bộ phận tổng hợp, Tiểu Lâm từ trưởng phòng tổng hợp thành trợ lý tổng giám đốc, nói là trợ lý tổng giám đốc nhưng trên thực tế là trợ lý của Lý Vũ Hân, bởi vì Diệp Lăng Thiên không hề tham dự vào côn việc hằng ngày của công ty, Lý Vũ Hân chiếm lấy văn phòng của anh, văn phòng của Lý Vũ Hân được sửa lại cho bộ phận mua sắm vừa thành lập. Dựa theo cách nói của Lý Vũ Hân thì nếu Diệp Lăng Thiên nếu không định ở lại công ty làm việc trong văn phòng thì nên dọn ra, tránh để lãng phí. Đối với cách sắp xếp này thì Diệp Lăng Thiên cũng không có ý kiến gì, anh sao cũng được.
“Tổng cộng có bao nhiêu người tới tham gia phỏng vấn?” Lý Vũ Hân ngồi trên xe hỏi Tiểu Lâm ngồi ghế sau.
“Dựa theo ý của cô và Diệp Tổng thì lần này chúng ta thông báo tuyển dụng hai mươi tám vị trí, tổng cộng nhận được một trăm bảy mươi hai bản hồ sơ trên mạng, sau khi sàng lọc ra chọn tám mươi bốn người tới phỏng vấn, dựa theo ý của chị nên mỗi vị trí cần phải tiến hành phỏng vấn ba người, thông tin của bọn họ đều ở đây.” Tiểu Lâm trả lời Lý Vũ Hân.
Lần này Diệp Lăng Thiên ném công việc này cho công ty kinh doanh nhà hàng, nói Tiểu Lâm thông báo tuyển dụng, sắp xếp các công việc phỏng vấn. Đương nhiên địa điểm phỏng vấn là ở công ty bảo vệ, đồ đạc trong công ty bảo vệ đã được chuẩn bị xong, hiện tại chỉ thiếu nhân viên, mà các trình độ và thủ tục vẫn chưa thông qua, nhưng cũng sẽ nhanh thôi.
“Tiểu Lâm, từ hôm nay trở đi cô đi theo Diệp Tổng đến công ty bảo vệ làm việc, bên này đều là người mới, không thể không có ai quen thuộc giúp đỡ. Còn vị trí và tiền lương sẽ do Diệp Tổng sắp xếp.” Lý Vũ Hân vừa xem tài liệu vừa nói. Hôm nay Diệp Lăng Thiên gọi cô tới giúp đỡ phỏng vấn.
Buổi phỏng vấn tiến hành cả ngày, người tham gia phỏng vấn cũng chỉ có Lý Vũ Hân và Diệp Lăng Thiên, mà trên thực tế Diệp Lăng Thiên cũng chỉ làm nền ngồi bên cạnh Lý Vũ Hân, một mình Lý Vũ Hân làm tất cả mọi người. Lý Vũ Hân hỏi mỗi người rất nhiều vấn đề, vấn đề cũng rất tinh tế, hơn nữa câu hỏi vô cùng chuyên nghiệp. Từ mười giờ sáng bắt đầu đến bốn giờ chiều mới kết thúc, giữa trưa cũng chỉ ăn cơm hộp. Sau khi kết thúc, Lý Vũ Hân cũng không hỏi Diệp Lăng Thiên mà đưa danh sách cho Tiểu Lâm nói: “Tôi đã đánh dấu những người thông qua, cô gọi điện thoại thông báo bọn họ ngày mai đến đây đi làm.”
Diệp Lăng Thiên cười cười, anh làm nền cả ngày, nhưng anh không hề có ý kiến.
Diệp Lăng Thiên lái xe đưa Lý Vũ Hân về nhà, trên đường về nhà Diệp Lăng Thiên nói với Lý Vũ Hân: “Tôi muốn mượn em hai người”.
“Hai người? Ai?”
“Chu Ngọc Lâm và Vương Lực, tôi muốn chuyển hai người kia qua công ty bảo vệ.” Diệp Lăng Thiên nói thẳng.
“Hai quản lý cửa hàng? Sao anh không nói sớm? Được rồi, anh muốn chuyển qua cũng được, nhưng ít nhất phải đến cuối tuần thì bên em mới có thể thả người, tôi phải sắp xếp người thay thế.” Lý Vũ Hân cau mày nói.
“Được, thời gian không thành vấn đề, chủ yếu là tôi thật sự cần hai người kia.”
“Được, tôi sẽ sắp xếp cuối tuần chuyển người qua cho anh.” Lý Vũ Hân dựa vào ghế gật đầu nói, có thể thấy được cô rất mệt.
Thật ra Diệp Lăng Thiên muốn nhất là chuyển Lý Vũ Hân qua công ty bảo vệ, nhưng đó là điều không thể, trước mắt mà nói thì công ty kinh doanh nhà hàng quan trọng hơn công ty bảo vệ, không có Lý Vũ Hân trấn giữ công ty kinh doanh nhà hàng thì cho dù Diệp Lăng Thiên tự mình làm cũng không thể làm được gì.
Bởi vì Diệp Lăng Thiên đã có kinh nghiệm mở một công ty, cho nên có nhiều chuyện cũng quen thuộc hơn nhiều, hơn nữa anh còn có bản kế hoạch của Lý Vũ Hân, Diệp Lăng Thiên làm việc vô cùng nhẹ nhàng. Đầu tiên anh tìm một tòa nhà, thuê một văn phòng làm việc, lần này Diệp Lăng Thiên thuê văn phòng rất lớn, bởi vì dựa theo bản kế hoạch của Lý Vũ Hân thì cuối cùng công ty này thành lập sẽ có khoảng sáu bảy chục người đi làm, đương nhiên Lý Vũ Hân cũng đã giải thích vấn đề cho Diệp Lăng Thiên, ngay từ đầu không cần nhiều người như vậy, nhưng mỗi bộ phận nhất định phải có, có thể nhân viên trong mỗi bộ phận chỉ khoảng hai ba người, đến khi công ty phát triển lại từ từ tuyển thêm, vì Diệp Lăng Thiên không muốn sau này phải thuê chỗ mới nên thuê luôn một văn phòng lớn, đương nhiên vị trí cũng không cần ở trung tâm thành phố, cho nên giá cả có thể chấp nhận được. Sau đó Diệp Lăng Thiên gọi người của bộ phận mua sắm trong công ty kinh doanh nhà hàng do Lý Vũ Hân vừa thành lập, để bọn họ mua sắm các đồ dùng cần thiết và trang trí cho công ty. Diệp Lăng Thiên không nhàn rỗi, anh lái xe di chuyển khắp nơi, sau đó cũng chú ý tin tức liên quan trên mạng, cuối cùng Diệp Lăng Thiên mua một nhà máy bỏ hoang ở vùng ngoại thành. Diện tích nhà máy không quá lớn, cũng chỉ có mười mấy mẫu đất, bởi vì bỏ hoang nên mặc dù giá cả không rẻ nhưng cũng không quá đắt. Trong nhà máy bỏ hoang có hai phân xưởng, một tòa nhà văn phòng nhỏ với một ký túc xá. Diệp Lăng Thiên cần một nơi cho các nhân viên bảo vệ ở lại, khu vực đào tạo. Mặc dù các nhân viên bảo vệ nghỉ ngơi ở chỗ làm việc nhưng cũng phải có một nơi cho người mới đến đào tạo, bởi vì Diệp Lăng Thiên muốn một công ty bảo vệ chất lượng cao, chắc chắn không phải là một công ty bảo vệ bình thường, vì vậy không có nhân viên tạm thời, anh muốn tất cả nhân viên luôn làm việc, cho nên mua một trụ sở là việc vô cùng cần thiết, sau khi Diệp Lăng Thiên mua xong thì lại gọi điện cho công ty trang trí. Anh nói bọn họ sửa chữa tòa nhà văn phòng và ký túc xá. Tòa nhà văn phòng có tổng cộng bốn tầng. Diệp Lăng Thiên yêu cầu bọn họ giữ lại tầng một làm văn phòng, ba tầng trên cũng sửa lại làm ký túc xá, đây là trụ sở đào tạo, không cần nhiều văn phòng, anh nói người công ty sửa chữa thay lại toàn bộ các sửa sổ vỡ, mặt khác Diệp Lăng Thiên mua một số thiết bị huấn luyện chuyên nghiệp đặt trong hai phân xưởng, sau khi Diệp Lăng Thiên làm xong những chuyện này thì đã chi ra sáu mươi tỷ trong số vốn một trăm năm mươi tỷ.
Nửa tháng sau, Diệp Lăng Thiên lái xe đưa Lý Vũ Hân và trợ lý tổng giám đốc là Tiểu Lâm, Lý Vũ Hân đã xóa bỏ bộ phận tổng hợp, Tiểu Lâm từ trưởng phòng tổng hợp thành trợ lý tổng giám đốc, nói là trợ lý tổng giám đốc nhưng trên thực tế là trợ lý của Lý Vũ Hân, bởi vì Diệp Lăng Thiên không hề tham dự vào côn việc hằng ngày của công ty, Lý Vũ Hân chiếm lấy văn phòng của anh, văn phòng của Lý Vũ Hân được sửa lại cho bộ phận mua sắm vừa thành lập. Dựa theo cách nói của Lý Vũ Hân thì nếu Diệp Lăng Thiên nếu không định ở lại công ty làm việc trong văn phòng thì nên dọn ra, tránh để lãng phí. Đối với cách sắp xếp này thì Diệp Lăng Thiên cũng không có ý kiến gì, anh sao cũng được.
“Tổng cộng có bao nhiêu người tới tham gia phỏng vấn?” Lý Vũ Hân ngồi trên xe hỏi Tiểu Lâm ngồi ghế sau.
“Dựa theo ý của cô và Diệp Tổng thì lần này chúng ta thông báo tuyển dụng hai mươi tám vị trí, tổng cộng nhận được một trăm bảy mươi hai bản hồ sơ trên mạng, sau khi sàng lọc ra chọn tám mươi bốn người tới phỏng vấn, dựa theo ý của chị nên mỗi vị trí cần phải tiến hành phỏng vấn ba người, thông tin của bọn họ đều ở đây.” Tiểu Lâm trả lời Lý Vũ Hân.
Lần này Diệp Lăng Thiên ném công việc này cho công ty kinh doanh nhà hàng, nói Tiểu Lâm thông báo tuyển dụng, sắp xếp các công việc phỏng vấn. Đương nhiên địa điểm phỏng vấn là ở công ty bảo vệ, đồ đạc trong công ty bảo vệ đã được chuẩn bị xong, hiện tại chỉ thiếu nhân viên, mà các trình độ và thủ tục vẫn chưa thông qua, nhưng cũng sẽ nhanh thôi.
“Tiểu Lâm, từ hôm nay trở đi cô đi theo Diệp Tổng đến công ty bảo vệ làm việc, bên này đều là người mới, không thể không có ai quen thuộc giúp đỡ. Còn vị trí và tiền lương sẽ do Diệp Tổng sắp xếp.” Lý Vũ Hân vừa xem tài liệu vừa nói. Hôm nay Diệp Lăng Thiên gọi cô tới giúp đỡ phỏng vấn.
Buổi phỏng vấn tiến hành cả ngày, người tham gia phỏng vấn cũng chỉ có Lý Vũ Hân và Diệp Lăng Thiên, mà trên thực tế Diệp Lăng Thiên cũng chỉ làm nền ngồi bên cạnh Lý Vũ Hân, một mình Lý Vũ Hân làm tất cả mọi người. Lý Vũ Hân hỏi mỗi người rất nhiều vấn đề, vấn đề cũng rất tinh tế, hơn nữa câu hỏi vô cùng chuyên nghiệp. Từ mười giờ sáng bắt đầu đến bốn giờ chiều mới kết thúc, giữa trưa cũng chỉ ăn cơm hộp. Sau khi kết thúc, Lý Vũ Hân cũng không hỏi Diệp Lăng Thiên mà đưa danh sách cho Tiểu Lâm nói: “Tôi đã đánh dấu những người thông qua, cô gọi điện thoại thông báo bọn họ ngày mai đến đây đi làm.”
Diệp Lăng Thiên cười cười, anh làm nền cả ngày, nhưng anh không hề có ý kiến.
Diệp Lăng Thiên lái xe đưa Lý Vũ Hân về nhà, trên đường về nhà Diệp Lăng Thiên nói với Lý Vũ Hân: “Tôi muốn mượn em hai người”.
“Hai người? Ai?”
“Chu Ngọc Lâm và Vương Lực, tôi muốn chuyển hai người kia qua công ty bảo vệ.” Diệp Lăng Thiên nói thẳng.
“Hai quản lý cửa hàng? Sao anh không nói sớm? Được rồi, anh muốn chuyển qua cũng được, nhưng ít nhất phải đến cuối tuần thì bên em mới có thể thả người, tôi phải sắp xếp người thay thế.” Lý Vũ Hân cau mày nói.
“Được, thời gian không thành vấn đề, chủ yếu là tôi thật sự cần hai người kia.”
“Được, tôi sẽ sắp xếp cuối tuần chuyển người qua cho anh.” Lý Vũ Hân dựa vào ghế gật đầu nói, có thể thấy được cô rất mệt.
Thật ra Diệp Lăng Thiên muốn nhất là chuyển Lý Vũ Hân qua công ty bảo vệ, nhưng đó là điều không thể, trước mắt mà nói thì công ty kinh doanh nhà hàng quan trọng hơn công ty bảo vệ, không có Lý Vũ Hân trấn giữ công ty kinh doanh nhà hàng thì cho dù Diệp Lăng Thiên tự mình làm cũng không thể làm được gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.