Chương 155: Sự giúp đỡ của chị dâu (5)
Phong Lưu Tiểu Nhị
14/03/2021
“Chị dâu hả anh?” Diệp Sương hỏi Diệp Lăng Thiên.
“Ừ.” Bây giờ Diệp Lăng Thiên cũng đã tập mãi thành thói quen với mối quan hệ chị dâu em chồng kỳ quái của Diệp Sương và Hứa Hiểu Tinh, nhẹ nhàng gật đầu, sau đó nói: “Cô ấy kêu chúng ta chờ cô ấy ở chỗ này, cô ấy lập tức đến ngay.”
“Em đứng đây chờ anh một chút, anh đi qua đó mua thuốc lá.” Diệp Lăng Thiên nhìn một chút, đi đến quầy bán quà vặt ở đối diện trường học mua một gói thuốc lá, mua cho Diệp Sương một chai nước uống, vừa hút thuốc vài hơi liền nhìn thấy một chiếc xe Buick dừng ở trước mặt của anh. Diệp Lăng Thiên ngẩn người, thẳng cho đến khi cửa sổ xe hạ xuống mới nhìn rõ được người ngồi ở vị trí điều khiển, là Hứa Hiểu Tinh.
“Lên xe đi, tôi đưa hai người về nhà.” Hứa Hiểu Tinh tháo kính râm xuống, nói với Diệp Lăng Thiên và Diệp Sương.
“Không cần đâu, bọn tôi ngồi xe buýt về nhà cũng giống như nhau thôi.” Diệp Lăng Thiên do dự một chút rồi nói.
“Tôi muốn đến nhà của anh ăn cơm tối do anh làm có được không hả.” Hứa Hiểu Tinh tức giận hỏi Diệp Lăng Thiên.
“Đi thôi.” Diệp Lăng Thiên không có lựa chọn nào khác.
“Vậy thì lên xe đi.” Hứa Hiểu Tinh nói xong cũng kéo cửa sổ xe lên.
“Đi thôi, anh, lòng tốt này của chị dâu mà anh cũng không nhìn ra nữa hả.” Diệp Sương đẩy Diệp Lăng Thiên đang đứng bất động ở một chỗ, sau đó trực tiếp mở cửa sau ra rồi leo lên.
Diệp Lăng Thiên đang muốn đi vòng qua xe đi sang cửa ở bên kia, nhìn thấy được Hứa Hiểu Tinh đột nhiên mở cửa xe đi xuống, gọi Diệp Lăng Thiên lại: “Chờ một lát.”
“Sao vậy?” Diệp Lăng Thiên hỏi.
“Anh lái đi, bây giờ ở trên đường đang kẹt xe, lái xe rất hao tổn tinh thần.” Hứa Hiểu Tinh nói xong thì ngồi vào ghế ở bên cạnh tài xế.
Diệp Lăng Thiên cười khổ, chỉ đành ngồi xuống vị trí ghế lái, đợi đến lúc Hứa Hiểu Tinh ngồi xuống ghế phụ rồi mới mò mẫm tìm hiểu tình trạng cơ bản của chiếc xe này, mới nổ máy và lái xe đi về nhà.
“Chị dâu, đây là xe của ai vậy?” Sau khi Diệp Sương chờ Hứa Hiểu Tinh lên xe thì liền vội vàng hỏi.
“Đây là xe của chị dâu em đó, sau này em muốn đi đâu thì cứ gọi cho chị dâu, chị dâu lái xe đến đưa em đi, hoặc là cứ để cho anh trai của em lái.” Hứa Hiểu Tinh cực kì bá khí mà nói.
Diệp Lăng Thiên cười cười, sau đó nói: “Không phải là cô không thích lái xe à? Sao đột nhiên lại đi mua xe vậy?”
“Tôi không thích lái xe, thứ nhất là lái xe không bảo vệ môi trường, hơn nữa rất phiền phức, điều quan trọng nhất là tôi lái xe không giỏi, hay căng thẳng, đối với tôi mà nói lái xe một lần còn vất vả hơn là dạy học một ngày, cho nên tôi vẫn luôn không mua xe.”
“Nhưng mà lần này bị ép buộc không có cách nào khác, không biết là ba mẹ của tôi xem tin tức ở đâu, nói là gần đây trên xe buýt có rất nhiều biến thái, đùa giỡn bỉ ổi với con gái. Ba mẹ tôi liền bắt đầu lo lắng, lo lắng một mình tôi ở đây đi làm, mỗi ngày đều ngồi xe buýt thì sẽ không an toàn, cho nên muốn tôi mua một chiếc xe. Sau đó gửi tiền mua xe đến cho tôi, rồi chọn các mẫu xe cho tôi, kêu tôi gửi ảnh chụp đã mua xe cùng với bằng lái xe đến cho bọn họ, nếu không thì sẽ đến đưa tôi đến thành phố Y. Tôi cũng không còn cách nào khác nên phải mua xe, bất quá tôi thật sự không thích lái xe, nếu không phải hôm nay là ngày đầu tiên mua được xe, tôi thà để xe ở dưới lầu còn hơn.” Hứa Hiểu Tinh bất lực nói.
“Thật ra thì ba mẹ của cô nói rất đúng, bây giờ ngồi xe buýt quả thật không an toàn, đặc biệt bây giờ là mùa hè, gần đây trên tin tức đều có. Khó trách ba mẹ của cô lại lo lắng, cô lại thường xuyên không lái xe, lái nhiều hơn một chút thì sẽ không khẩn trương nữa, sau đó cũng sẽ lái xe tốt thôi.” Diệp Lăng Thiên vừa lái xe vừa nói.
“Hi vọng là vậy, mua thì cũng mua rồi, nói chung cũng phải chạy, nếu không thì sẽ lãng phí khoảng tiền để mua xe.” Hứa Hiểu Tinh dựa trên ghế rồi nói.
“Đi đến trước siêu thị kia thì dừng lại một chút, tôi vào trong mua chút đồ.” Hứa Hiểu Tinh chỉ vào siêu thị ở trước mặt rồi nói với Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên nhìn một chút, sau đó lái xe đi đến bãi đỗ xe ở phía trước cửa siêu thị.
“Diệp Sương đi thôi, đi vào một chút với chị dâu nào, anh ở đây chờ bọn tôi một lát.” Hứa Hiểu Tinh trực tiếp dặn dò, sau đó dẫn theo Diệp Sương đi vào siêu thị.
Diệp Lăng Thiên không thể làm gì khác hơn, chỉ có thể ngồi ở trong xe mà chờ đợi một lát. Thật sự quá buồn chán, cho nên đi xuống xe, đến quầy bán hàng ở bên cạnh mua một tờ báo, ngồi ở trong xe, vừa hút thuốc vừa đọc báo. Đợi gần một tiếng đồng hồ, Diệp Lăng Thiên cũng đã sớm đọc báo xong thì mới nhìn thấy hai người Hứa Hiểu Tinh và Diệp Sương, trong tay của mỗi người đều mang theo hai túi mua sắm lớn đi ra ngoài.
Diệp Lăng Thiên vội vàng bước xuống xe, mở cốp sau xe ra, nhận lấy túi mua sắm từ trong tay của hai người bọn họ rồi bỏ vào trong cốp sau.
“Sao cô lại mua nhiều đồ như vậy?” Diệp Lăng Thiên bỏ đồ vào cốp sau rồi hỏi.
“Chị có tiền, anh quản được hả?” Hứa Hiểu Tinh vênh váo tự đắc nói, sau đó trực tiếp lôi kéo Diệp Sương ngồi vào ghế sau của xe.
Diệp Lăng Thiên bất đắc dĩ lái xe đi về nhà lần nữa, hai người Hứa Hiểu Tinh và Diệp Sương thì ngồi ở ghế sau nói đến chuyện liên quan đến học tập và thi cử.
Xe vẫn chỉ có thể lái đến đầu ngõ ở bên ngoài nhà của Diệp Lăng Thiên như cũ, sau khi bước xuống xe thì Diệp Lăng Thiên lấy đồ ra, nói với hai người bọn họ: “Diệp Sương, trước tiên em dẫn cô Hứa đi vào trong nhà ngồi một lát đi, anh đi qua chợ ở bên cạnh mua đồ ăn.”
“Thôi đi anh ơi, bây giờ anh đi chợ thì ở đâu còn bán đồ ăn đâu chứ, trời sắp mưa rồi, chị dâu đã mua ở siêu thị rồi.” Diệp Sương cười nói.
Diệp Lăng Thiên lúng túng nhìn Hứa Hiểu Tinh, ngượng ngùng nói: “Như vậy à, tôi lại không nghĩ đến, vậy thì về nhà thôi.”
Một tay của Diệp Lăng Thiên cầm theo hai túi hàng lớn đi vào trong nhà trước.
Vừa mới bước vào nhà, Hứa Hiểu Tinh lại mở từng túi hàng ra, sau đó nói: “Cái này là một túi đồ ăn, cái này là túi đồ ăn vặt cho Diệp Sương, một túi này là mua cho anh, có hai bao thuốc lá, mấy bình rượu, còn có dao cạo râu gì đó, nhưng mà sau này vẫn nên ít uống rượu hút thuốc lá đi, đối với sức khỏe không tốt. Mấy cái khác đều là vật dụng hàng ngày ở trong nhà, anh xem trong nhà một chút xem, mấy thứ đồ này cũng đã cũ như vậy rồi, nên đổi đi thôi.”
Lúc đầu, Diệp Lăng Thiên cho rằng Hứa Hiểu Tinh mua toàn là những thứ mà cô ấy muốn dùng, không ngờ đến tất cả đều là mua cho nhà của mình, nói với Hứa Hiểu Tinh: “Cô làm gì phải mua nhiều như vậy chứ? Lãng phí tiền.”
“Vậy lần sau tôi cho anh tiền, anh có muốn hay không?” Hứa Hiểu Tinh tức giận hỏi Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên ngẩn người, chỉ có thể cười khổ, quả thật giống như Hứa Hiểu Tinh đã nói, cô ấy cho mình tiền thì chắc chắn mình sẽ không nhận, cho nên cô ấy chỉ có thể mua đồ cho nhà mình, cái này căn bản cũng không lãng phí giống như đã nói. Diệp Lăng Thiên biết, Hứa Hiểu Tinh biết bản thân của mình hoàn toàn không có tiền, cho nên mới mua đồ đến đây, nói thật thì trong lòng của anh hơi cảm động.
“Nhanh lên, đi làm cơm nhanh lên đi, tôi đói sắp chết đây này.” Hứa Hiểu Tinh trực tiếp sai bảo Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên cười cười, sau đó bắt đầu bận rộn với việc bếp núc.
Làm một bữa cơm đối với Diệp Lăng Thiên mà nói thật sự cũng không tính là một chuyện lớn gì, tốn không đến nửa tiếng đồng hồ liền có thể làm được một bàn đầy đồ ăn.
“Ừ.” Bây giờ Diệp Lăng Thiên cũng đã tập mãi thành thói quen với mối quan hệ chị dâu em chồng kỳ quái của Diệp Sương và Hứa Hiểu Tinh, nhẹ nhàng gật đầu, sau đó nói: “Cô ấy kêu chúng ta chờ cô ấy ở chỗ này, cô ấy lập tức đến ngay.”
“Em đứng đây chờ anh một chút, anh đi qua đó mua thuốc lá.” Diệp Lăng Thiên nhìn một chút, đi đến quầy bán quà vặt ở đối diện trường học mua một gói thuốc lá, mua cho Diệp Sương một chai nước uống, vừa hút thuốc vài hơi liền nhìn thấy một chiếc xe Buick dừng ở trước mặt của anh. Diệp Lăng Thiên ngẩn người, thẳng cho đến khi cửa sổ xe hạ xuống mới nhìn rõ được người ngồi ở vị trí điều khiển, là Hứa Hiểu Tinh.
“Lên xe đi, tôi đưa hai người về nhà.” Hứa Hiểu Tinh tháo kính râm xuống, nói với Diệp Lăng Thiên và Diệp Sương.
“Không cần đâu, bọn tôi ngồi xe buýt về nhà cũng giống như nhau thôi.” Diệp Lăng Thiên do dự một chút rồi nói.
“Tôi muốn đến nhà của anh ăn cơm tối do anh làm có được không hả.” Hứa Hiểu Tinh tức giận hỏi Diệp Lăng Thiên.
“Đi thôi.” Diệp Lăng Thiên không có lựa chọn nào khác.
“Vậy thì lên xe đi.” Hứa Hiểu Tinh nói xong cũng kéo cửa sổ xe lên.
“Đi thôi, anh, lòng tốt này của chị dâu mà anh cũng không nhìn ra nữa hả.” Diệp Sương đẩy Diệp Lăng Thiên đang đứng bất động ở một chỗ, sau đó trực tiếp mở cửa sau ra rồi leo lên.
Diệp Lăng Thiên đang muốn đi vòng qua xe đi sang cửa ở bên kia, nhìn thấy được Hứa Hiểu Tinh đột nhiên mở cửa xe đi xuống, gọi Diệp Lăng Thiên lại: “Chờ một lát.”
“Sao vậy?” Diệp Lăng Thiên hỏi.
“Anh lái đi, bây giờ ở trên đường đang kẹt xe, lái xe rất hao tổn tinh thần.” Hứa Hiểu Tinh nói xong thì ngồi vào ghế ở bên cạnh tài xế.
Diệp Lăng Thiên cười khổ, chỉ đành ngồi xuống vị trí ghế lái, đợi đến lúc Hứa Hiểu Tinh ngồi xuống ghế phụ rồi mới mò mẫm tìm hiểu tình trạng cơ bản của chiếc xe này, mới nổ máy và lái xe đi về nhà.
“Chị dâu, đây là xe của ai vậy?” Sau khi Diệp Sương chờ Hứa Hiểu Tinh lên xe thì liền vội vàng hỏi.
“Đây là xe của chị dâu em đó, sau này em muốn đi đâu thì cứ gọi cho chị dâu, chị dâu lái xe đến đưa em đi, hoặc là cứ để cho anh trai của em lái.” Hứa Hiểu Tinh cực kì bá khí mà nói.
Diệp Lăng Thiên cười cười, sau đó nói: “Không phải là cô không thích lái xe à? Sao đột nhiên lại đi mua xe vậy?”
“Tôi không thích lái xe, thứ nhất là lái xe không bảo vệ môi trường, hơn nữa rất phiền phức, điều quan trọng nhất là tôi lái xe không giỏi, hay căng thẳng, đối với tôi mà nói lái xe một lần còn vất vả hơn là dạy học một ngày, cho nên tôi vẫn luôn không mua xe.”
“Nhưng mà lần này bị ép buộc không có cách nào khác, không biết là ba mẹ của tôi xem tin tức ở đâu, nói là gần đây trên xe buýt có rất nhiều biến thái, đùa giỡn bỉ ổi với con gái. Ba mẹ tôi liền bắt đầu lo lắng, lo lắng một mình tôi ở đây đi làm, mỗi ngày đều ngồi xe buýt thì sẽ không an toàn, cho nên muốn tôi mua một chiếc xe. Sau đó gửi tiền mua xe đến cho tôi, rồi chọn các mẫu xe cho tôi, kêu tôi gửi ảnh chụp đã mua xe cùng với bằng lái xe đến cho bọn họ, nếu không thì sẽ đến đưa tôi đến thành phố Y. Tôi cũng không còn cách nào khác nên phải mua xe, bất quá tôi thật sự không thích lái xe, nếu không phải hôm nay là ngày đầu tiên mua được xe, tôi thà để xe ở dưới lầu còn hơn.” Hứa Hiểu Tinh bất lực nói.
“Thật ra thì ba mẹ của cô nói rất đúng, bây giờ ngồi xe buýt quả thật không an toàn, đặc biệt bây giờ là mùa hè, gần đây trên tin tức đều có. Khó trách ba mẹ của cô lại lo lắng, cô lại thường xuyên không lái xe, lái nhiều hơn một chút thì sẽ không khẩn trương nữa, sau đó cũng sẽ lái xe tốt thôi.” Diệp Lăng Thiên vừa lái xe vừa nói.
“Hi vọng là vậy, mua thì cũng mua rồi, nói chung cũng phải chạy, nếu không thì sẽ lãng phí khoảng tiền để mua xe.” Hứa Hiểu Tinh dựa trên ghế rồi nói.
“Đi đến trước siêu thị kia thì dừng lại một chút, tôi vào trong mua chút đồ.” Hứa Hiểu Tinh chỉ vào siêu thị ở trước mặt rồi nói với Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên nhìn một chút, sau đó lái xe đi đến bãi đỗ xe ở phía trước cửa siêu thị.
“Diệp Sương đi thôi, đi vào một chút với chị dâu nào, anh ở đây chờ bọn tôi một lát.” Hứa Hiểu Tinh trực tiếp dặn dò, sau đó dẫn theo Diệp Sương đi vào siêu thị.
Diệp Lăng Thiên không thể làm gì khác hơn, chỉ có thể ngồi ở trong xe mà chờ đợi một lát. Thật sự quá buồn chán, cho nên đi xuống xe, đến quầy bán hàng ở bên cạnh mua một tờ báo, ngồi ở trong xe, vừa hút thuốc vừa đọc báo. Đợi gần một tiếng đồng hồ, Diệp Lăng Thiên cũng đã sớm đọc báo xong thì mới nhìn thấy hai người Hứa Hiểu Tinh và Diệp Sương, trong tay của mỗi người đều mang theo hai túi mua sắm lớn đi ra ngoài.
Diệp Lăng Thiên vội vàng bước xuống xe, mở cốp sau xe ra, nhận lấy túi mua sắm từ trong tay của hai người bọn họ rồi bỏ vào trong cốp sau.
“Sao cô lại mua nhiều đồ như vậy?” Diệp Lăng Thiên bỏ đồ vào cốp sau rồi hỏi.
“Chị có tiền, anh quản được hả?” Hứa Hiểu Tinh vênh váo tự đắc nói, sau đó trực tiếp lôi kéo Diệp Sương ngồi vào ghế sau của xe.
Diệp Lăng Thiên bất đắc dĩ lái xe đi về nhà lần nữa, hai người Hứa Hiểu Tinh và Diệp Sương thì ngồi ở ghế sau nói đến chuyện liên quan đến học tập và thi cử.
Xe vẫn chỉ có thể lái đến đầu ngõ ở bên ngoài nhà của Diệp Lăng Thiên như cũ, sau khi bước xuống xe thì Diệp Lăng Thiên lấy đồ ra, nói với hai người bọn họ: “Diệp Sương, trước tiên em dẫn cô Hứa đi vào trong nhà ngồi một lát đi, anh đi qua chợ ở bên cạnh mua đồ ăn.”
“Thôi đi anh ơi, bây giờ anh đi chợ thì ở đâu còn bán đồ ăn đâu chứ, trời sắp mưa rồi, chị dâu đã mua ở siêu thị rồi.” Diệp Sương cười nói.
Diệp Lăng Thiên lúng túng nhìn Hứa Hiểu Tinh, ngượng ngùng nói: “Như vậy à, tôi lại không nghĩ đến, vậy thì về nhà thôi.”
Một tay của Diệp Lăng Thiên cầm theo hai túi hàng lớn đi vào trong nhà trước.
Vừa mới bước vào nhà, Hứa Hiểu Tinh lại mở từng túi hàng ra, sau đó nói: “Cái này là một túi đồ ăn, cái này là túi đồ ăn vặt cho Diệp Sương, một túi này là mua cho anh, có hai bao thuốc lá, mấy bình rượu, còn có dao cạo râu gì đó, nhưng mà sau này vẫn nên ít uống rượu hút thuốc lá đi, đối với sức khỏe không tốt. Mấy cái khác đều là vật dụng hàng ngày ở trong nhà, anh xem trong nhà một chút xem, mấy thứ đồ này cũng đã cũ như vậy rồi, nên đổi đi thôi.”
Lúc đầu, Diệp Lăng Thiên cho rằng Hứa Hiểu Tinh mua toàn là những thứ mà cô ấy muốn dùng, không ngờ đến tất cả đều là mua cho nhà của mình, nói với Hứa Hiểu Tinh: “Cô làm gì phải mua nhiều như vậy chứ? Lãng phí tiền.”
“Vậy lần sau tôi cho anh tiền, anh có muốn hay không?” Hứa Hiểu Tinh tức giận hỏi Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên ngẩn người, chỉ có thể cười khổ, quả thật giống như Hứa Hiểu Tinh đã nói, cô ấy cho mình tiền thì chắc chắn mình sẽ không nhận, cho nên cô ấy chỉ có thể mua đồ cho nhà mình, cái này căn bản cũng không lãng phí giống như đã nói. Diệp Lăng Thiên biết, Hứa Hiểu Tinh biết bản thân của mình hoàn toàn không có tiền, cho nên mới mua đồ đến đây, nói thật thì trong lòng của anh hơi cảm động.
“Nhanh lên, đi làm cơm nhanh lên đi, tôi đói sắp chết đây này.” Hứa Hiểu Tinh trực tiếp sai bảo Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên cười cười, sau đó bắt đầu bận rộn với việc bếp núc.
Làm một bữa cơm đối với Diệp Lăng Thiên mà nói thật sự cũng không tính là một chuyện lớn gì, tốn không đến nửa tiếng đồng hồ liền có thể làm được một bàn đầy đồ ăn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.