Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ

Chương 684: Sự ngại ngùng của ba cô gái (10)

Phong Lưu Tiểu Nhị

04/08/2021

Lúc Lý Vũ Hân quay người chuẩn bị rời khỏi phòng của Diệp Lăng Thiên, điện thoại của Lý Vũ Hân vang lên, sau đó nghe thấy Lý Vũ Hân nhận điện thoại.

“Cậu quay về thành phố Y? Sao vậy? Hả? Rốt cuộc là chuyện gì? Cậu đừng vội, Hiểu Tinh, nghe tớ nói, đừng vội, bây giờ cậu sẽ đi sao? Đừng khóc, đừng khóc, thật là. Nghe tớ nói đi, được thôi, cậu đang ở đâu? Tớ đi tìm cậu, được.” Lý Vũ Hân nhận điện thoại, rõ ràng cũng rất nôn nóng.

“Sao vậy? Hiểu Tinh sao vậy?” Đợi sau khi Lý Vũ Hân cúp điện thoại, Diệp Lăng Thiên vội vàng hỏi, đại khái anh cũng nghe ra được gì đó.

“Ba của Hiểu Tinh bị bắt đến đồn cảnh sát?” Lý Vũ Hân chậm rãi nói với Diệp Lăng Thiên.

“Bị bắt? Chuyện gì thế?” Diệp Lăng Thiên cũng rất ngạc nhiên.

“Nói là gây quỹ bất hợp pháp, cụ thể như thế nào cậu ấy cũng không rõ, chỉ ở bên đó khóc lóc, nói là phải lập tức trở về thành phố Y. Nhưng cậu ấy như vậy em sao nhẫn tâm để cậu ấy về thành phố Y chứ? Hơn nữa, trong nhà cũng chỉ có 3 người, ba cậu ấy bị bắt đi rồi, bây giờ trong nhà chỉ còn lại cậu ấy và mẹ cậu ấy, mẹ cậu ấy là cô giáo, cậu ấy cũng là cô giáo, nói một câu khó nghe thì hai người đều không đủ kinh nghiệm xã hội, không có cách nào xử lý chuyện này, còn là hai người phụ nữ, em thật sự không yên tâm về cậu ấy.” Lý Vũ Hân nhìn Diệp Lăng Thiên nói.

Diệp Lăng Thiên nhìn Lý Vũ Hân, dường như hiểu ý của Lý Vũ Hân, gật đầu nói: “Được, cô ấy ở đâu? Anh sẽ đi tìm cô ấy, cùng cô ấy về thành phố Y, xem xem rốt cuộc là chuyện gì.”

“Cảm ơn.” Lý Vũ Hân gật đầu.

“Cảm ơn cái gì? Hiểu Tinh không chỉ là chị em tốt của em, cũng là bạn của anh, cho dù không nói đến tình bạn, cô ấy cũng có ơn với anh. Được rồi, anh hiểu ý của em, em yên tâm đi, chuyện này cho dù như thế nào anh cũng sẽ nghĩ cách giúp cô ấy giải quyết tốt.”

“Được, em tin chỉ cần anh đi sẽ không có chuyện không làm được. Thực ra em cũng muốn đi, nhưng đời này của em ngoại trừ ở Đông Hải có chút quan hệ xã hội, những nơi khác đối với em mà nói đều là những nơi xa lạ, đi đến thành phố Y em cũng chỉ là một người xa lạ, hơn nữa em đi cũng chỉ là nhiều hơn một người phụ nữ mà thôi, có một số chuyện phụ nữ giải quyết suy cho cùng vẫn không bằng được đàn ông, em đi cũng không giúp được gì.

Ngoài ra, công ty còn nhiều việc như vậy, nếu như em thật sự đi đến thành phố Y, rất nhiều chuyện khả năng chỉ có thể đình lại, mà bây giờ chắc chắn không thể đình lại. Sau khi anh đi, cho dù như thế nào cũng có thể cho hai mẹ con cậu ấy cảm giác an toàn, có một người đán tin cậy. Hiểu Tinh cũng không tin tưởng người nào khác, chuyện này cũng chỉ có thể là anh đi giúp đỡ cậu ấy.” Cuối cùng Lý Vũ Hân nói.

“Anh biết rồi, bây giờ anh sẽ đi. Như này đi, tất cả chuyện của công ty đều giao cho em. Trước mắt chuyện nào nên tiến hành thì tiếp tục tiến hành, em cố gắng làm xong tài liệu, đợi anh từ thành phố Y trở về sẽ đi bàn chuyện huy động vốn. Nếu như có thể thành công thì làm theo phương án thứ nhất, nếu như không thành công, vậy thì tiếp tục làm theo kế hoạch hiện nay.



Được rồi, vậy anh đi đến đó đây, em cũng đừng quá lo lắng, nói không chừng chỉ là hiểu nhầm mà thôi.” Diệp Lăng Thiên cười, sau đú cầm túi của mình đi ra khỏi cửa. Sau đó lái xe đi thẳng đến nhà của Hứa Hiểu Tinh.

Lúc Diệp Lăng Thiên gõ cửa nhà Hứa Hiểu Tinh, Hứa Hiểu Tinh đang ở trong nhà thu dọn đồ đạc, chuẩn bị đi đến sân bay, đôi mắt đỏ ửng, vừa mở cửa ra nhìn thấy Diệp Lăng Thiên thì có chút kinh ngạc.

“Lăng Thiên, anh… sao anh lại đến đây?” Hứa Hiểu Tinh hỏi.

“Lúc cô gọi điện thoại cho Vũ Hân, Vũ Hân đang ở trong phòng làm việc của tôi. Gần đây công ty có quá nhiều việc, cũng khá quan trọng, cô ấy không thể rời đi, dù sao tôi cũng là một người nhàn rỗi, nên tôi đi quan. Cô nói cho tôi biết, bên phía ba cô rốt cuộc là chuyện gì?” Diệp Lăng Thiên hỏi thẳng.

“Tôi…tôi cũng không biết là chuyện gì, trước đó mẹ tôi khóc lóc gọi điện thoại cho tôi, nói là ba tôi bị cảnh sát đưa đi, bà ấy cũng chỉ biết là nghi có liên quan đến việc góp vốn bất hợp pháp, những thứ khác không hề biết, Lăng Thiên, anh nói xem thôi phải làm sao? Tôi đã xem rồi, tội góp vốn bất hợp pháp này nghiêm trọng nhất là phải ngồi tù chung thân hoặc tử hình, phải làm sao đây?” Hứa Hiểu Tinh lập tức hoảng loạn.

“Trước tiên cô đừng lo lắng, bây giờ cô vẫn chưa biết gì, đừng vội kết luận, nói không chừng tất cả chỉ là hiểu nhầm mà thôi. Bên phía cảnh sát có những lúc cũng chỉ dẫn người đi để giúp đỡ việc điều tra mà thôi. Như này đi, cô thu dọn đồ xong chưa?” Diệp Lăng Thiên cố gắng an ủi Hứa Hiểu Tinh.

“Tôi…tôi cũng không có gì phải thu dọn, chỉ có mấy bộ quần áo.”

“Vậy thì được rồi, đưa túi cho tôi, chúng ta đi.” Diệp Lăng Thiên nói.

“Đi đâu?” Hứa Hiểu Tinh vẫn không hiểu Diệp Lăng Thiên muốn làm gì.

“Thành phố Y, tôi đi cùng cô, xem xem rốt cuộc là chuyện gì, làm rõ mọi chuyện trước, sau đó rồi nghĩ cách giải quyết, đi thôi.” Diệp Lăng Thiên đi qua xách hai cái túi mà Hứa Hiểu Tinh đã sắp xếp xong đi ra bên ngoài.

Hứa Hiểu Tinh sững sờ, nhìn Diệp Lăng Thiên, sau đó ngoan ngoãn đi theo Diệp Lăng Thiên xuống tầng.

“Cảm ơn anh, Lăng Thiên, bây giờ…bây giờ tôi thật sự không biết phải làm sao, tôi không có một chút tâm trạng nào.” Hứa Hiểu Tinh ngồi lên xe Diệp Lăng Thiên, sau đó nói.

“Đừng nói cảm ơn với tôi, cô cũng đừng quá lo lắng, tất cả đều nên nghĩ theo hướng tốt, nói không chừng căn bản chả có chuyện gì, biết không? Cô đặt vé máy bay chưa?”



“Chưa, vẫn chưa kịp đặt, tôi định đi đến sân bay mua luôn.”

“Như này đi, cô đợi một chút.” Diệp Lăng Thiên dừng xe ở bên đường, sau đó lấy điện thoại ra gọi cho Tiểu Lâm nói: “Tiểu Lâm, cô lập tức đặt cho tôi hai vé máy bay nhanh nhất đi thành phố Y, một vé cho tôi, thông tin về chiếc vé còn lại tôi gửi thông tin cho cô, cô lập tức đặt giúp tôi, tôi đã trên đường đi đến sân bay rồi.”

“Cô gửi thông tin của cô đến số điện thoại này.” Diệp Lăng Thiên nói xong, sau đó lại đưa điện thoại của mình cho Hứa Hiểu Tinh.

Hai người đi đến sân bay, ở sân bay đợi gần hai tiếng đồng hồ mới lên máy bay, gần như đến khi màn đêm buông xuống mới đến sân bay thành phố Y.

Sau đó hai người lại gọi một chiếc xe taxi đi vào thành phố.

“Hôm nay đã muộn rồi, cô về trước đi, sau khi trở về thì an ủi mẹ cô, lúc này thân thể của mẹ cô không được xảy ra vấn đề gì. Nhiệm vụ của cô chính là chăm sóc mẹ cô thật tốt, chuyện của ba cô tôi sẽ giải quyết.” Diệp Lăng Thiên ngồi trong xe taxi nói với Hứa Hiểu Tinh.

“Vậy…anh…ở đâu?” Hứa Hiểu Tinh hỏi.

“Tôi hả? Tôi sẽ tìm một khách sạn ở gần nhà cô để ở. Hôm nay quá muộn rồi, tôi sẽ không đi thăm mẹ cô nữa, ngày mai tôi sẽ đi đến đồn cảnh sát tìm hiểu tình hình trước, sau đó đi thăm dì.” Diệp Lăng Thiên nghĩ một lúc nói.

“Không được, sao có thể, anh đến đây để giúp tôi, sao có thể ở khách sạn được? Hơn nữa, nhà tôi cũng không phải không có chỗ ở? Anh cùng tôi về nhà, anh đi, mẹ tôi cũng có thể an tâm hơn một chút, nếu không hai người phụ nữ chúng tôi, không có một chút chủ ý gì.”

“Cái này không tốt đâu?” Diệp Lăng Thiên có chút do dự.

“Có gì mà không tốt chứ, cũng không phải bảo anh ngủ cùng tôi, anh sợ cái gì?” Hứa Hiểu Tinh có chút tức giận.

Diệp Lăng Thiên bất lực, gật đầu cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Tài Mỹ Nhân Yêu Cận Vệ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook