Chương 112: Đùa với tiểu gia! Trận chiến không hồi kết!
Meow
30/12/2019
Lăng Ngạo Thiên há miệng ra, Hạ Vy Vy đúc đồ ăn cho anh, anh vui vẻ nhìn cô
chằm chằm. Cô ngồi ở đó nhau mày lẩm bẩm nhãi nhãi vào tai của anh: "Bộ
anh không biết giữ sức khỏe à? Lúc nào cũng vậy." Ừm.. mặc dù là nhãi đó nhưng anh vẫn lắng nghe nó, phải.. đều nghe vợ mà.
"Anh biết." Cô đúc cho anh thêm một miếng cơm, anh nhai từ từ chậm rãi.
"Ăn xong rồi lên nghỉ ngơi đi nhé." Cô nói.
Anh mới thở dài, không ăn nữa, tay dựa lên thanh ghế mặc dù muốn nói là không có em không ngủ được nhưng thôi không nói.. mắc công lại bảo mình tranh giành với con trai: "Anh biết." Cô vẫn múc cơm lên đưa vào miệng anh: "Há miệng ra."
Anh miễn cưỡng vẫn há miệng ra đưa vào miệng ăn, liền lấy tay cởi nút áo ra cho thoải mái, cô hơi đỏ mặt.. mặc dù về chung một nhà đã lâu nhưng nhìn cũng không quen cho lắm.. đôi má ửng hồng lên, anh nhìn sang cô thấy cô đang nhìn vào cái ngực vạm vỡ của anh chỉ biết cười lên: "Sao hả? Thấy chồng em có soái không?" Tuyệt thế rồi còn gì..
Cô từ chối lời nói của anh, ánh mắt không nhìn ngực nữa liền múc một miếng canh cho anh ăn để mà mát người: "Ai thèm?"
Lăng Ngạo Thiên bị 2 từ đó mà khủng hoảng, sặc.. không thèm á? Cái gì.. bộ em không biết nhìn người à, trông anh thế này cả hàng ngàn hàng vạn người mơ ước. Anh húp trọn miếng canh rồi giật lấy cái tô đặt xuống bàn, đè cô xuống sô pha: "Xem ra em vẫn không khuất phục, phận làm chồng như anh phải làm một ít chuyện nhỉ?"
"Thiên, anh! Hôm nay là không được!" Hạ Vy Vy lúng túng nói, cái miệng mấp mấp nói tùm lum, bản thân cô còn không biết cô nói gì nữa.
Anh cúi người hôn lên môi cô, sau đó nhìn cô: "Tại sao lại không được?" Cô chỉ biết quay đầu sang hướng khác, rồi liếc ánh mắt hơi ngại ngùng nhìn anh: "Thần Thần đang ở đây, thằng bé đang chờ em."
"Vậy thì em bảo thằng bé ngủ trước là được, tránh gây phiền nhiễu vợ chồng mình. Không phải sao? Đẹp cả đôi đường." Anh vẫn không để tâm đến câu nói của cô mà lấy tay luồn vào đụng đến bầu ngực của cô.
"Bing" Hạ Vy Vy tạo thành cái nắm đấm đánh vào đầu anh, cô tức điên hừ lạnh bỏ đi lên lầu: "Đồ chết bầm nhà anh!"
Anh ngồi trên sô pha chỉ biết xoa đầu của mình, không nói nửa lời, từng bước đi lên cầu thang: "Bực bội thật." Anh khó chịu chỉ biết cắn môi "chậc" rồi cắm cụi đi lên phòng của mình.
Hạ Vy Vy mở cửa phòng thấy cậu nhóc đang chơi máy tính, đang làm cái gì vậy: "Không ngủ mà chơi cái gì vậy con?" Lăng Thần bị dọa cho sợ liền tắt máy đi, cậu nhóc leo xuống ghế cười: "Đâu có, con đang chờ mommy ngủ đó mà." Cô gật đầu.
"Lên giường đi, mommy kể truyện cho con nghe." Hạ Vy Vy cười nói nhỏ nhẹ với cậu. Cậu liền gật đầu leo lên giường, lấy chăn đắp cho cô và cậu, hai tay giữ lấy mền nhắm mắt mĩm cười nghe cô kể truyện..
...
Một hồi sau cậu chìm vào giấc ngủ, cô thì cũng như thế mà ngủ luôn. Thế mà nó có cái gì cọ cọ ở bên dưới, cô liền mở mắt nhìn chằm chằm, giật cả mình: "Lăng Ngạo Thiên!" Anh vẫn giữ yên tư thế đè vào, đang kiềm nén do có con trai ở đây đó nha: "Không được cử động."
"Sao anh lại ở đây?" Cô nói nhỏ lại cau có nhìn anh.
"Hai người chỉ bảo ngủ với nhau, chứ có bảo ngủ riêng bao giờ." Lăng Ngạo Thiên nói như đúng rồi, cô gật gật.. xem ra cũng đúng, cô phát hiện anh lừa cô: "Thì nó có gì khác nhau hả?" Cô đưa tay lên định đánh vào người anh.
Anh cầm lấy tay của cô, đưa mu bàn tay nhỏ bé lại trắng nõn chạm lên môi mình, hôn một cái rồi ngửi nhẹ: "Ngủ thôi." Cái này là đang đánh trống lãng đúng không hả? Người đàn ông này đúng là bá đạo mà, cô chỉ đành để cho anh ôm mình.. hmm.. cô hơi ngại nhưng vẫn ôm anh, dễ chịu thiệt đó.
Hạ Vy Vy gục đầu vào người anh ngủ một giấc ngon lành, Lăng Ngạo Thiên nhìn thấy cánh tay của cô đang ôm mình mà tâm trạng tốt hẳn lên: "Ngủ ngon, bà xã."
Một cái tay nhỏ nhắn đánh mạnh vào tay anh đang choàng eo cô, anh đưa đầu lên nhìn qua bên cạnh cô.. cậu nhóc đang tức giận: Sao daddy lại ôm mommy, mommy đang ngủ với con mà!
Anh đang cực kỳ vui vẻ đắc ý lấy tay chỉ vào tay của cô: Mommy con ôm ta, không cho ta đi, chứ ta nào có muốn!
Cậu nhóc liền nghiến răng rồi cầm lấy tay anh cắn mạnh vào, anh giật cái tay lại lườm cậu: Dám cắn ta!
Cậu không chịu đựng nỗi nữa, giọng trẻ con nói nhỏ: "Mau trả mommy đây!" Anh lắc đầu cự tuyệt: "Mắc gì phải trả?"
Anh không chịu trả, tay đã ôm cô chặt vào lòng còn không chịu thôi đi.. anh còn lấy chân mình ôm cô chặt hơn nữa, ánh mắt khiêu khích nhìn cậu nhóc.
Cậu ngồi bật dậy siết chặt tay lại, ánh mắt căm thù: "Tay thì thôi đi còn đến chân nữa!" Cậu đứng dậy nở nụ cười tiểu quỷ lại ranh ma: "Đùa với tiểu gia!"
Anh cảm thấy không ổn, cậu nhóc nhảy lên chen vào giữa cô và anh. Cô dụi dụi mắt mở, cậu thấy cô thức giấc cho nên nhắm mắt giả ngủ tiếp.. cô vốn không hiểu sao cậu lại nằm ở đây nữa, lẽ nào là cậu mộng du sao.
Như một người mẹ, cô liền bỏ cái tay của mình đang ôm anh ra mà chừa chỗ ở chính giữa cho cậu nhóc nằm.
Lăng Ngạo Thiên kéo lấy tay cô, em phải ngủ với anh. Hạ Vy Vy đánh cái tay anh một cái, anh đành buông ra. Lăng Thần mở một mắt nhìn anh lém lỉnh, ầy.. thoải mái thật à nha, khẩu hình miệng chúc ngủ ngon lại châm chọc: Daddy ngủ ngon!
Cậu nở nụ cười chuyển người sang gục vào cái thứ mềm mềm của cô, ay da.. cái gì mà mềm mại thơm thơm thế nhỉ? Cậu vốn không định như thế, mà lúc nãy daddy khiêu khích cậu quá cho nên cậu đành trả đũa lại. Anh thấy cậu đang áp sát vào ngực cô liền chộp lấy người của cậu lại xoay qua bên cạnh mình, nói nhỏ mà cảnh cáo: "Biết điều một chút!"
Lăng Thần phun nước miếng vào mặt anh, anh bực tức lấy cái khăn giấy lau trên mặt.. rồi chét lên mặt của cậu, con mau thử nước bọt của con đi.. ai dạy chơi bẩn như vậy hả!
Cậu cắn cắn tay của anh, hai người nằm bên cạnh.. còn cô đang ngủ ở bên góc khác cho nên cũng không biết.
Lăng Ngạo Thiên liền nhéo nhéo cái má của cậu, cậu grừ nhe răng liền ngắt lấy cái mũi của anh: Giỡn mặt với ta/con! Hai người đàn ông đấu đá, trận chiến không hồi kết với nhau cả đêm nhưng lại không dám gây ra tiếng động.
Đến sáng ngủ dậy thì cô lờ mờ mở mắt ngồi dậy, cái cảnh tượng gì thế này.. hai cha con tướng ngủ giống nhau y đúc nhưng cái chân cậu lại đặt lên bụng anh, tay của anh còn đặt ngay cái má của cậu. Cả hai ngủ ngon một giấc.. khiến cho cô chỉ cười trong hạnh phúc, thật sự mà nói.. đôi khi cha con này hay tỏ ra đấu đá nhau mà tướng ngủ hay tất cả đều giống nhau thế này mà.
Hạ Vy Vy cầm lấy điện thoại chụp một tấm để hình nền, đáng yêu quá đi!
"Anh biết." Cô đúc cho anh thêm một miếng cơm, anh nhai từ từ chậm rãi.
"Ăn xong rồi lên nghỉ ngơi đi nhé." Cô nói.
Anh mới thở dài, không ăn nữa, tay dựa lên thanh ghế mặc dù muốn nói là không có em không ngủ được nhưng thôi không nói.. mắc công lại bảo mình tranh giành với con trai: "Anh biết." Cô vẫn múc cơm lên đưa vào miệng anh: "Há miệng ra."
Anh miễn cưỡng vẫn há miệng ra đưa vào miệng ăn, liền lấy tay cởi nút áo ra cho thoải mái, cô hơi đỏ mặt.. mặc dù về chung một nhà đã lâu nhưng nhìn cũng không quen cho lắm.. đôi má ửng hồng lên, anh nhìn sang cô thấy cô đang nhìn vào cái ngực vạm vỡ của anh chỉ biết cười lên: "Sao hả? Thấy chồng em có soái không?" Tuyệt thế rồi còn gì..
Cô từ chối lời nói của anh, ánh mắt không nhìn ngực nữa liền múc một miếng canh cho anh ăn để mà mát người: "Ai thèm?"
Lăng Ngạo Thiên bị 2 từ đó mà khủng hoảng, sặc.. không thèm á? Cái gì.. bộ em không biết nhìn người à, trông anh thế này cả hàng ngàn hàng vạn người mơ ước. Anh húp trọn miếng canh rồi giật lấy cái tô đặt xuống bàn, đè cô xuống sô pha: "Xem ra em vẫn không khuất phục, phận làm chồng như anh phải làm một ít chuyện nhỉ?"
"Thiên, anh! Hôm nay là không được!" Hạ Vy Vy lúng túng nói, cái miệng mấp mấp nói tùm lum, bản thân cô còn không biết cô nói gì nữa.
Anh cúi người hôn lên môi cô, sau đó nhìn cô: "Tại sao lại không được?" Cô chỉ biết quay đầu sang hướng khác, rồi liếc ánh mắt hơi ngại ngùng nhìn anh: "Thần Thần đang ở đây, thằng bé đang chờ em."
"Vậy thì em bảo thằng bé ngủ trước là được, tránh gây phiền nhiễu vợ chồng mình. Không phải sao? Đẹp cả đôi đường." Anh vẫn không để tâm đến câu nói của cô mà lấy tay luồn vào đụng đến bầu ngực của cô.
"Bing" Hạ Vy Vy tạo thành cái nắm đấm đánh vào đầu anh, cô tức điên hừ lạnh bỏ đi lên lầu: "Đồ chết bầm nhà anh!"
Anh ngồi trên sô pha chỉ biết xoa đầu của mình, không nói nửa lời, từng bước đi lên cầu thang: "Bực bội thật." Anh khó chịu chỉ biết cắn môi "chậc" rồi cắm cụi đi lên phòng của mình.
Hạ Vy Vy mở cửa phòng thấy cậu nhóc đang chơi máy tính, đang làm cái gì vậy: "Không ngủ mà chơi cái gì vậy con?" Lăng Thần bị dọa cho sợ liền tắt máy đi, cậu nhóc leo xuống ghế cười: "Đâu có, con đang chờ mommy ngủ đó mà." Cô gật đầu.
"Lên giường đi, mommy kể truyện cho con nghe." Hạ Vy Vy cười nói nhỏ nhẹ với cậu. Cậu liền gật đầu leo lên giường, lấy chăn đắp cho cô và cậu, hai tay giữ lấy mền nhắm mắt mĩm cười nghe cô kể truyện..
...
Một hồi sau cậu chìm vào giấc ngủ, cô thì cũng như thế mà ngủ luôn. Thế mà nó có cái gì cọ cọ ở bên dưới, cô liền mở mắt nhìn chằm chằm, giật cả mình: "Lăng Ngạo Thiên!" Anh vẫn giữ yên tư thế đè vào, đang kiềm nén do có con trai ở đây đó nha: "Không được cử động."
"Sao anh lại ở đây?" Cô nói nhỏ lại cau có nhìn anh.
"Hai người chỉ bảo ngủ với nhau, chứ có bảo ngủ riêng bao giờ." Lăng Ngạo Thiên nói như đúng rồi, cô gật gật.. xem ra cũng đúng, cô phát hiện anh lừa cô: "Thì nó có gì khác nhau hả?" Cô đưa tay lên định đánh vào người anh.
Anh cầm lấy tay của cô, đưa mu bàn tay nhỏ bé lại trắng nõn chạm lên môi mình, hôn một cái rồi ngửi nhẹ: "Ngủ thôi." Cái này là đang đánh trống lãng đúng không hả? Người đàn ông này đúng là bá đạo mà, cô chỉ đành để cho anh ôm mình.. hmm.. cô hơi ngại nhưng vẫn ôm anh, dễ chịu thiệt đó.
Hạ Vy Vy gục đầu vào người anh ngủ một giấc ngon lành, Lăng Ngạo Thiên nhìn thấy cánh tay của cô đang ôm mình mà tâm trạng tốt hẳn lên: "Ngủ ngon, bà xã."
Một cái tay nhỏ nhắn đánh mạnh vào tay anh đang choàng eo cô, anh đưa đầu lên nhìn qua bên cạnh cô.. cậu nhóc đang tức giận: Sao daddy lại ôm mommy, mommy đang ngủ với con mà!
Anh đang cực kỳ vui vẻ đắc ý lấy tay chỉ vào tay của cô: Mommy con ôm ta, không cho ta đi, chứ ta nào có muốn!
Cậu nhóc liền nghiến răng rồi cầm lấy tay anh cắn mạnh vào, anh giật cái tay lại lườm cậu: Dám cắn ta!
Cậu không chịu đựng nỗi nữa, giọng trẻ con nói nhỏ: "Mau trả mommy đây!" Anh lắc đầu cự tuyệt: "Mắc gì phải trả?"
Anh không chịu trả, tay đã ôm cô chặt vào lòng còn không chịu thôi đi.. anh còn lấy chân mình ôm cô chặt hơn nữa, ánh mắt khiêu khích nhìn cậu nhóc.
Cậu ngồi bật dậy siết chặt tay lại, ánh mắt căm thù: "Tay thì thôi đi còn đến chân nữa!" Cậu đứng dậy nở nụ cười tiểu quỷ lại ranh ma: "Đùa với tiểu gia!"
Anh cảm thấy không ổn, cậu nhóc nhảy lên chen vào giữa cô và anh. Cô dụi dụi mắt mở, cậu thấy cô thức giấc cho nên nhắm mắt giả ngủ tiếp.. cô vốn không hiểu sao cậu lại nằm ở đây nữa, lẽ nào là cậu mộng du sao.
Như một người mẹ, cô liền bỏ cái tay của mình đang ôm anh ra mà chừa chỗ ở chính giữa cho cậu nhóc nằm.
Lăng Ngạo Thiên kéo lấy tay cô, em phải ngủ với anh. Hạ Vy Vy đánh cái tay anh một cái, anh đành buông ra. Lăng Thần mở một mắt nhìn anh lém lỉnh, ầy.. thoải mái thật à nha, khẩu hình miệng chúc ngủ ngon lại châm chọc: Daddy ngủ ngon!
Cậu nở nụ cười chuyển người sang gục vào cái thứ mềm mềm của cô, ay da.. cái gì mà mềm mại thơm thơm thế nhỉ? Cậu vốn không định như thế, mà lúc nãy daddy khiêu khích cậu quá cho nên cậu đành trả đũa lại. Anh thấy cậu đang áp sát vào ngực cô liền chộp lấy người của cậu lại xoay qua bên cạnh mình, nói nhỏ mà cảnh cáo: "Biết điều một chút!"
Lăng Thần phun nước miếng vào mặt anh, anh bực tức lấy cái khăn giấy lau trên mặt.. rồi chét lên mặt của cậu, con mau thử nước bọt của con đi.. ai dạy chơi bẩn như vậy hả!
Cậu cắn cắn tay của anh, hai người nằm bên cạnh.. còn cô đang ngủ ở bên góc khác cho nên cũng không biết.
Lăng Ngạo Thiên liền nhéo nhéo cái má của cậu, cậu grừ nhe răng liền ngắt lấy cái mũi của anh: Giỡn mặt với ta/con! Hai người đàn ông đấu đá, trận chiến không hồi kết với nhau cả đêm nhưng lại không dám gây ra tiếng động.
Đến sáng ngủ dậy thì cô lờ mờ mở mắt ngồi dậy, cái cảnh tượng gì thế này.. hai cha con tướng ngủ giống nhau y đúc nhưng cái chân cậu lại đặt lên bụng anh, tay của anh còn đặt ngay cái má của cậu. Cả hai ngủ ngon một giấc.. khiến cho cô chỉ cười trong hạnh phúc, thật sự mà nói.. đôi khi cha con này hay tỏ ra đấu đá nhau mà tướng ngủ hay tất cả đều giống nhau thế này mà.
Hạ Vy Vy cầm lấy điện thoại chụp một tấm để hình nền, đáng yêu quá đi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.