Tổng Tài Ngược Thê, Phu Nhân Trở Lại Báo Thù
Chương 14: Anh ta quan trọng đến thế sao?
Lương Ngọc Thiện
23/06/2021
“Người đâu?”
Lại một lần nữa Lưu Quảng hoảng hốt báo tin cho Trần Hạo Hiện rằng Cố Diệp Hy đã bị trúng đạn, máu chảy rất nhiều, tình trạng nguy kịch, hiện đã đưa đến bệnh viện.
Trần Hạo Hiên vẫn không nói gì, ngày hôm nay anh muốn đưa Cố Đình Doanh đến con đường chết nhưng quả thật mọi chuyện đối với anh quá khó. Cố Đình Doanh, cái tên đã gây cản trở anh hết lần này đến lần khác, thật sự rất khó lường.
Sau việc này, hắn cũng không đưa Lâm Bắc Bắc đến, chứng tỏ hắn đã lừa anh!
Anh đứng đối diện Lưu Quảng, giọng nói trở nên lạnh buốt. Chính bản thân Trần Hạo Hiên cũng không biết khuôn mặt của anh bây giờ cũng có vài phần lo lắng.
“Ở bên trong, phẫu thuật lấy đạn ra thành công. Nhưng mà Trần Tổng à, họ có nói không nên để Trần thiếu phu nhân chịu thêm cú sốc nào nữa... Nếu không bệnh tình sẽ nặng hơn mà mất đi lúc nào cũng không hay...”
Lưu Quảng thuật lại lời bác sĩ cho Trần Hạo Hiên, hi vọng Trần Hạo Hiên sẽ thay lòng mà đối xử với cô được tốt hơn.
“Tuy là Trần thiếu phu nhân chạy đến đỡ đạn cho Cố Đình Doanh, nhưng bây giờ cô ấy không sao là tốt rồi...”
Lưu Quảng vừa nói vừa trấn an Trần Hạo Hiên, nhưng có lẽ anh vẫn không biết được trong thâm tâm Trần Hạo Hiên hận hai người ấy biết nhường nào. Chỉ cần họ dựa dẫm nhau sống sót, Cố Diệp Hy không thể trở thành món hàng của anh trao đổi thì cả đời Trần Hạo Hiên anh chắc sẽ sống không yên.
Vừa nói mấy lời, hàn khí trên người Trần Hạo Hiên bỗng dưng xuất hiện, mỗi lúc mỗi lớn, che phủ cả thân người anh.
Gương mặt Trần Hạo Hiên tái đi, thập phần nóng giận đến giờ có lẽ đã không kiềm chế được nữa rồi. Hoá ra người đàn ông cô yêu thương nhất lại là Cố Đình Doanh? Anh đã cố tình đưa cô chìa khoá, một là Cố Đình Doanh chết, hai là cô... nhưng cô lại can đảm mà đồng ý cam chịu.
Trần Hạo Hiên bước vào phòng bệnh, Cố Diệp Hy không biết đã tỉnh lại từ lúc nào, cô đưa khuôn mặt kém sắc nhìn anh.
“Cố Đình Doanh không sao, đúng chứ?”
“Cố Diệp Hy.”
Trần Hạo Hiên gầm lên, hiển nhiên anh đã bị câu nói của cô chọc giận. Bao năm qua cô tìm hết cách này đến cách khác để có được tình cảm của anh, nhưng ngày hôm nay thì như nào? Vì một người đàn ông khác mà có thể hi sinh mạng mình chết vì hắn? Rốt cuộc Cố Diệp Hy, người cô yêu là ai chứ?
“Tôi hỏi Cố Đình Doanh vẫn không sao, đúng chứ?”
Với bộ dạng lúc này của cô, một chút cô cũng không còn sợ hãi trước mặt Trần Hạo Hiên.
Nhìn thấy Trần Hạo Hiên không trả lời, cô khẽ cười. Quả nhiên Cố Đình Doanh không bị gì nên mới có thể khiến anh ta tức giận đến mức này. Suy cho cùng anh trai của cô vẫn bình an.
“Từ bây giờ, chuyện của tôi và anh không cần phải liên quan đến người thứ ba.”
Trần Hạo Hiên không nhịn nổi nữa, anh đi đến trước mặt cô, nắm lấy tay cô.
“Cố Diệp Hy, đối với cô Cố Đình Doanh quan trọng đến thế sao?”
Quan trọng đến mức không tiếc cả mạng mình để cứu hắn sao?
“Phải, anh ấy vô cùng quan trọng với tôi.
Chát.
Trần Hạo Hiên vung tay đánh Cố Diệp Hy một cái. Lực rất mạnh khiến khoé môi của cô rỉ máu, trên gò má trắng nhợt kia còn lưu lại dấu tay đỏ chót của anh.
“Cố Diệp Hy, khiến tôi tức giận cô vui lắm sao?”
“Tôi không khiến anh tức giận, tất cả lời nói trên đều là sự thật.”
Vút.
Tiếng thắt lưng chạm mạnh vào da thịt. Cố Diệp Hy bị Trần Hạo Hiên đánh đến toàn thân chảy máu nhưng nhất quyết không kêu đau, chỉ duy nhất khuôn mặt là không có gì nghiêm trọng.
Máu nhỏ từng giọt, từng giọt xuống tấm chăn trắng tinh.
Lại một lần nữa Lưu Quảng hoảng hốt báo tin cho Trần Hạo Hiện rằng Cố Diệp Hy đã bị trúng đạn, máu chảy rất nhiều, tình trạng nguy kịch, hiện đã đưa đến bệnh viện.
Trần Hạo Hiên vẫn không nói gì, ngày hôm nay anh muốn đưa Cố Đình Doanh đến con đường chết nhưng quả thật mọi chuyện đối với anh quá khó. Cố Đình Doanh, cái tên đã gây cản trở anh hết lần này đến lần khác, thật sự rất khó lường.
Sau việc này, hắn cũng không đưa Lâm Bắc Bắc đến, chứng tỏ hắn đã lừa anh!
Anh đứng đối diện Lưu Quảng, giọng nói trở nên lạnh buốt. Chính bản thân Trần Hạo Hiên cũng không biết khuôn mặt của anh bây giờ cũng có vài phần lo lắng.
“Ở bên trong, phẫu thuật lấy đạn ra thành công. Nhưng mà Trần Tổng à, họ có nói không nên để Trần thiếu phu nhân chịu thêm cú sốc nào nữa... Nếu không bệnh tình sẽ nặng hơn mà mất đi lúc nào cũng không hay...”
Lưu Quảng thuật lại lời bác sĩ cho Trần Hạo Hiên, hi vọng Trần Hạo Hiên sẽ thay lòng mà đối xử với cô được tốt hơn.
“Tuy là Trần thiếu phu nhân chạy đến đỡ đạn cho Cố Đình Doanh, nhưng bây giờ cô ấy không sao là tốt rồi...”
Lưu Quảng vừa nói vừa trấn an Trần Hạo Hiên, nhưng có lẽ anh vẫn không biết được trong thâm tâm Trần Hạo Hiên hận hai người ấy biết nhường nào. Chỉ cần họ dựa dẫm nhau sống sót, Cố Diệp Hy không thể trở thành món hàng của anh trao đổi thì cả đời Trần Hạo Hiên anh chắc sẽ sống không yên.
Vừa nói mấy lời, hàn khí trên người Trần Hạo Hiên bỗng dưng xuất hiện, mỗi lúc mỗi lớn, che phủ cả thân người anh.
Gương mặt Trần Hạo Hiên tái đi, thập phần nóng giận đến giờ có lẽ đã không kiềm chế được nữa rồi. Hoá ra người đàn ông cô yêu thương nhất lại là Cố Đình Doanh? Anh đã cố tình đưa cô chìa khoá, một là Cố Đình Doanh chết, hai là cô... nhưng cô lại can đảm mà đồng ý cam chịu.
Trần Hạo Hiên bước vào phòng bệnh, Cố Diệp Hy không biết đã tỉnh lại từ lúc nào, cô đưa khuôn mặt kém sắc nhìn anh.
“Cố Đình Doanh không sao, đúng chứ?”
“Cố Diệp Hy.”
Trần Hạo Hiên gầm lên, hiển nhiên anh đã bị câu nói của cô chọc giận. Bao năm qua cô tìm hết cách này đến cách khác để có được tình cảm của anh, nhưng ngày hôm nay thì như nào? Vì một người đàn ông khác mà có thể hi sinh mạng mình chết vì hắn? Rốt cuộc Cố Diệp Hy, người cô yêu là ai chứ?
“Tôi hỏi Cố Đình Doanh vẫn không sao, đúng chứ?”
Với bộ dạng lúc này của cô, một chút cô cũng không còn sợ hãi trước mặt Trần Hạo Hiên.
Nhìn thấy Trần Hạo Hiên không trả lời, cô khẽ cười. Quả nhiên Cố Đình Doanh không bị gì nên mới có thể khiến anh ta tức giận đến mức này. Suy cho cùng anh trai của cô vẫn bình an.
“Từ bây giờ, chuyện của tôi và anh không cần phải liên quan đến người thứ ba.”
Trần Hạo Hiên không nhịn nổi nữa, anh đi đến trước mặt cô, nắm lấy tay cô.
“Cố Diệp Hy, đối với cô Cố Đình Doanh quan trọng đến thế sao?”
Quan trọng đến mức không tiếc cả mạng mình để cứu hắn sao?
“Phải, anh ấy vô cùng quan trọng với tôi.
Chát.
Trần Hạo Hiên vung tay đánh Cố Diệp Hy một cái. Lực rất mạnh khiến khoé môi của cô rỉ máu, trên gò má trắng nhợt kia còn lưu lại dấu tay đỏ chót của anh.
“Cố Diệp Hy, khiến tôi tức giận cô vui lắm sao?”
“Tôi không khiến anh tức giận, tất cả lời nói trên đều là sự thật.”
Vút.
Tiếng thắt lưng chạm mạnh vào da thịt. Cố Diệp Hy bị Trần Hạo Hiên đánh đến toàn thân chảy máu nhưng nhất quyết không kêu đau, chỉ duy nhất khuôn mặt là không có gì nghiêm trọng.
Máu nhỏ từng giọt, từng giọt xuống tấm chăn trắng tinh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.