Tổng Tài Ngược Thê: Yêu Không Lối Thoát (Cô Vợ Bị Bỏ Rơi Của Tổng Tài Hung Dữ)
Chương 162: Bị vứt bỏ
Chile (Họa)
12/04/2021
Hôm nay Hoäc Trình Viễn và Hoắc Anh Tuấn đến đây là vì dạm hỏi với nhà họ Bạch?
Sao bọn họ có thể đối xử với cô ta như vậy?
Rõ ràng Hoäc Trình Viễn đã nói là sẽ để cô ta trở thành vợ của Hoäc Anh Tuấn cơ mài Vì anh, cô ta đã nhiều chuyện như vậy, sao anh có thể bỏ rơi cô ta như thế này? Nhất định cô ta phải đi hỏi cho rõ ràng!
Dây thần kinh căng thẳng của Từ Uyển Nhan hoàn toàn đứt đoạn, cô ta vùng vẫy đâm đầu muốn chạy vào, lại bị bảo vệ ngăn cản lại lần nữa.
“Xin cô đưa thiệp mời ra.”
“Tôi vào cùng với Hoắc Anh Tuấn, cần thiệp mời gì chứ, mau để tôi đi vào!”
“Xin lỗi cô, bọn tôi chỉ cho người có thiệp mời đi vào, còn lại thì không.”
Giờ phút này Từ Uyển Nhan đã bất chấp cái gì là thể diện, cô ta cố tình gây sự rất lâu với bảo vệ, mặc kệ ánh mắt của người ngoài.
Bấy giờ, đột nhiên có một chiếc siêu xe dừng lại bên cạnh Từ Uyển Nhan, Từ Uyển Nhan quay đầu nhìn với đôi mắt đẫm lệ, chỉ thấy cửa kính xe hạ xuống, người bên trong có gương mặt hoàn toàn xa lạ với cô ta.
Tóc của người đàn ông này được chải vuốt hết sức tỉ mi, trên tai trái còn có ba chiếc khuyên tai, mặt mày cũng tạm được, nhưng trong khí chất ẩn chứa chút gian tà.
Anh ta nhai kẹo cao su, huýt sáo với Từ Uyển Nhan, tháo kính râm trên mặt xuống, đánh giá cô ta từ trên xuống dưới bằng hai con mắt hẹp dài, rồi nói: “Ồ, đang làm gì đấy?
Ức hiếp người đẹp thảm hại như vậy, có muốn anh đây dẫn em vào hay không?”
Thật ư?
Mặc dù Từ Uyển Nhan không có ấn tượng gì với người này, nhưng nhìn thấy anh ta lái chiếc Maserati, hẳn là người nhà giàu không lầm vào đâu được.
Cô ta lập tức vui sướng mỉm cười thì làm phiền anh rồi, xin hỏi anh tên gì?”
Người đàn ông kia cười hèn mọn một ng: “Kẻ hèn học tập người đi trước, làm chuyện tốt không để lại tên”
Anh ta nghiêng đầu với Từ Uyển Nhan: “Lên xe”
Từ Uyển Nhan lập tức leo lên xe anh ta như bắt được vàng, được chở đến bãi đỗ xe ngầm, cô ta nói cảm ơn, nhưng vừa định xuống xe thì đối phương đột nhiên ấn vào.
khóa điều khiển trung tâm.
Từ Uyển Nhan quay đầu nghỉ ngờ nhìn anh ta, người đàn ông kia đã cởi dây an toàn ra, cúi người nhích đến gần cô ta, Từ Uyển Nhan liên tục lùi về phía sau, cho đến khi sau lưng cô ta dán dính vào cửa kính ở ghế phụ.
Anh ta ngả ngớn giơ tay lên chỉnh lại tóc mai của Từ Uyển Nhan: “Tôi mới để ý lại, chẳng phải cô là cô chủ cả nhà họ Từ, nhân vật chính của vụ bê bối nổi đình đám trong thời gian này à?”
Từ Uyển Nhan sợ hãi hỏi: “Anh muốn làm gì?
Tâm mắt của người đàn ông kia soi mói từng tấc da thịt của cô ta, khiến cả người Từ Uyển Nhan nổi da gà, thật ra ý ám chỉ của anh ta đã quá rõ ràng, anh ta nói thẳng: “Tôi giúp cô một việc lớn như thế, không phải là cô nên trả một cái giá đắt tương ứng ư?”
Từ Uyển Nhan hơi sợ người đàn ông này rồi, cô ta cảm thấy ánh mắt của anh ta không khác gì lửa nóng, những nơi bị anh ta nhìn đã bắt đầu nóng rực lên.
“Anh… anh nói đi”
Người đàn ông cười tà mị: “Hẳn là cô đã đoán được rồi chứ, tôi muốn… cô.”
Từ Uyển Nhan cắn chặt môi mình, lý trí nói cho cô ta biết mình không thể đồng ý điều kiện của người đàn ông xa lạ này.
Nhưng mà… nhưng mà đã lâu rồi cô ta không được đàn ông xoa dịu…
Cô ta do dự liếc nhìn người đàn ông kia.
“Thế nào? Cô Từ có thể chơi vui với cậu ba Lâm như vậy, bây giờ lại chướng mắt tôi?
Nhưng hôm nay có nhiều người nổi tiếng ở đây lầm, nếu bị người nào đó trông thấy tôi và cô ở trong xe với nhau, chẳng phải là tôi đây không còn đường chối cãi à? Chuyện này không được, tôi còn chưa hưởng ích lợi gì đã bị người ta bàn tán rồi, tôi không làm một mối làm ăn lỗ lã như vậy. Đến lúc đó, tôi chỉ có thể nói là cô chủ động dụ dỗ tôi.”
Anh ta mỉm cười với Từ Uyển Nhan, cô ta nhận ra sự uy hiếp trắng trợn trong đó.
Không được! Trong thời khắc quan trọng này, cô ta không thể gặp càng nhiều sóng gió hơn được nữa!
Hơn nữa… cô ta nhìn cánh tay to lớn khỏe mạnh của người đàn ông này, mặt bỗng đỏ lên, ma xui quỷ khiến, cô ta ngại ngùng gật đầu.
Rốt cuộc người đàn ông kia cũng hài lòng, anh ta ấn mở khóa điều khiển trung tâm, dẫn Từ Uyển Nhan bước vào cổng nhà họ Bạch. Từ Uyển Nhan đứng trong sảnh tiệc †o lớn, quét mắt nhìn khắp nơi nhưng không thấy bóng dáng của hai bố con nhà họ Hoäc đâu, cô ta đến muộn rồi?
Từ Uyển Nhan lo lắng, túm lấy một nhân viên tạp vụ lại để hỏi, mới biết được hai bố con nhà họ Bạch dẫn hai bố con nhà họ Hoäc đi ra ngoài rồi!
Cô ta đẩy đám người ra, định lao ra đuổi theo nhưng lại bị người đàn ông vừa rồi túm chặt cánh tay, to tiếng hỏi: “Cô đi đâu?”
Từ Uyển Nhan hất tay anh ta ra: “Tôi phải đi ra ngoài tìm Hoắc Anh Tuấn, đừng làm phí thời gian của tôi!”
Người đàn ông kia cười lạnh, thô bạo kéo.
cô ta về, siết chặt trong lồng ngực mình: “Tôi thấy cô đang phí thời gian của tôi đấy, tôi chỉ nói là dẫn cô vào, có nói là cô có tư cách đi ra ngoài tìm người đâu?”
Từ Uyển Nhan trợn mắt nhìn người đàn ông vô lý này, anh ta không còn kiên nhãn, vừa kéo Từ Uyển Nhan ra ngoài vừa nói: “Cô đã đến nhưng anh ta lại đi mất, là do ông trời không cho hai người gặp nhau, cho nên bây giờ là lúc cô phải hầu hạ tôi cho thật tốt!”
Hoắc Anh Tuấn đi rồi, Từ Uyển Nhan rất sốt ruột. Mặc dù cô ta muốn đuổi theo nhưng cũng không biết nên đuổi theo hướng nào, mà cô ta lại không thể chống cự lại người đàn ông trước mắt mình.
Cô ta m ờ, bị đưa đến một khách sạn cao cấp năm sao. Từ lúc vào thang máy, bàn tay của người đàn ông này liên tục sưồng sã giở trò, hai người lảo đảo mở cửa phòng ra, nhưng khi nhìn thấy rõ tình hình trong phòng, Từ Uyển Nhan sững sờ ngay tại chỗ như bị sét đánh…
- ---------------------------
Sao bọn họ có thể đối xử với cô ta như vậy?
Rõ ràng Hoäc Trình Viễn đã nói là sẽ để cô ta trở thành vợ của Hoäc Anh Tuấn cơ mài Vì anh, cô ta đã nhiều chuyện như vậy, sao anh có thể bỏ rơi cô ta như thế này? Nhất định cô ta phải đi hỏi cho rõ ràng!
Dây thần kinh căng thẳng của Từ Uyển Nhan hoàn toàn đứt đoạn, cô ta vùng vẫy đâm đầu muốn chạy vào, lại bị bảo vệ ngăn cản lại lần nữa.
“Xin cô đưa thiệp mời ra.”
“Tôi vào cùng với Hoắc Anh Tuấn, cần thiệp mời gì chứ, mau để tôi đi vào!”
“Xin lỗi cô, bọn tôi chỉ cho người có thiệp mời đi vào, còn lại thì không.”
Giờ phút này Từ Uyển Nhan đã bất chấp cái gì là thể diện, cô ta cố tình gây sự rất lâu với bảo vệ, mặc kệ ánh mắt của người ngoài.
Bấy giờ, đột nhiên có một chiếc siêu xe dừng lại bên cạnh Từ Uyển Nhan, Từ Uyển Nhan quay đầu nhìn với đôi mắt đẫm lệ, chỉ thấy cửa kính xe hạ xuống, người bên trong có gương mặt hoàn toàn xa lạ với cô ta.
Tóc của người đàn ông này được chải vuốt hết sức tỉ mi, trên tai trái còn có ba chiếc khuyên tai, mặt mày cũng tạm được, nhưng trong khí chất ẩn chứa chút gian tà.
Anh ta nhai kẹo cao su, huýt sáo với Từ Uyển Nhan, tháo kính râm trên mặt xuống, đánh giá cô ta từ trên xuống dưới bằng hai con mắt hẹp dài, rồi nói: “Ồ, đang làm gì đấy?
Ức hiếp người đẹp thảm hại như vậy, có muốn anh đây dẫn em vào hay không?”
Thật ư?
Mặc dù Từ Uyển Nhan không có ấn tượng gì với người này, nhưng nhìn thấy anh ta lái chiếc Maserati, hẳn là người nhà giàu không lầm vào đâu được.
Cô ta lập tức vui sướng mỉm cười thì làm phiền anh rồi, xin hỏi anh tên gì?”
Người đàn ông kia cười hèn mọn một ng: “Kẻ hèn học tập người đi trước, làm chuyện tốt không để lại tên”
Anh ta nghiêng đầu với Từ Uyển Nhan: “Lên xe”
Từ Uyển Nhan lập tức leo lên xe anh ta như bắt được vàng, được chở đến bãi đỗ xe ngầm, cô ta nói cảm ơn, nhưng vừa định xuống xe thì đối phương đột nhiên ấn vào.
khóa điều khiển trung tâm.
Từ Uyển Nhan quay đầu nghỉ ngờ nhìn anh ta, người đàn ông kia đã cởi dây an toàn ra, cúi người nhích đến gần cô ta, Từ Uyển Nhan liên tục lùi về phía sau, cho đến khi sau lưng cô ta dán dính vào cửa kính ở ghế phụ.
Anh ta ngả ngớn giơ tay lên chỉnh lại tóc mai của Từ Uyển Nhan: “Tôi mới để ý lại, chẳng phải cô là cô chủ cả nhà họ Từ, nhân vật chính của vụ bê bối nổi đình đám trong thời gian này à?”
Từ Uyển Nhan sợ hãi hỏi: “Anh muốn làm gì?
Tâm mắt của người đàn ông kia soi mói từng tấc da thịt của cô ta, khiến cả người Từ Uyển Nhan nổi da gà, thật ra ý ám chỉ của anh ta đã quá rõ ràng, anh ta nói thẳng: “Tôi giúp cô một việc lớn như thế, không phải là cô nên trả một cái giá đắt tương ứng ư?”
Từ Uyển Nhan hơi sợ người đàn ông này rồi, cô ta cảm thấy ánh mắt của anh ta không khác gì lửa nóng, những nơi bị anh ta nhìn đã bắt đầu nóng rực lên.
“Anh… anh nói đi”
Người đàn ông cười tà mị: “Hẳn là cô đã đoán được rồi chứ, tôi muốn… cô.”
Từ Uyển Nhan cắn chặt môi mình, lý trí nói cho cô ta biết mình không thể đồng ý điều kiện của người đàn ông xa lạ này.
Nhưng mà… nhưng mà đã lâu rồi cô ta không được đàn ông xoa dịu…
Cô ta do dự liếc nhìn người đàn ông kia.
“Thế nào? Cô Từ có thể chơi vui với cậu ba Lâm như vậy, bây giờ lại chướng mắt tôi?
Nhưng hôm nay có nhiều người nổi tiếng ở đây lầm, nếu bị người nào đó trông thấy tôi và cô ở trong xe với nhau, chẳng phải là tôi đây không còn đường chối cãi à? Chuyện này không được, tôi còn chưa hưởng ích lợi gì đã bị người ta bàn tán rồi, tôi không làm một mối làm ăn lỗ lã như vậy. Đến lúc đó, tôi chỉ có thể nói là cô chủ động dụ dỗ tôi.”
Anh ta mỉm cười với Từ Uyển Nhan, cô ta nhận ra sự uy hiếp trắng trợn trong đó.
Không được! Trong thời khắc quan trọng này, cô ta không thể gặp càng nhiều sóng gió hơn được nữa!
Hơn nữa… cô ta nhìn cánh tay to lớn khỏe mạnh của người đàn ông này, mặt bỗng đỏ lên, ma xui quỷ khiến, cô ta ngại ngùng gật đầu.
Rốt cuộc người đàn ông kia cũng hài lòng, anh ta ấn mở khóa điều khiển trung tâm, dẫn Từ Uyển Nhan bước vào cổng nhà họ Bạch. Từ Uyển Nhan đứng trong sảnh tiệc †o lớn, quét mắt nhìn khắp nơi nhưng không thấy bóng dáng của hai bố con nhà họ Hoäc đâu, cô ta đến muộn rồi?
Từ Uyển Nhan lo lắng, túm lấy một nhân viên tạp vụ lại để hỏi, mới biết được hai bố con nhà họ Bạch dẫn hai bố con nhà họ Hoäc đi ra ngoài rồi!
Cô ta đẩy đám người ra, định lao ra đuổi theo nhưng lại bị người đàn ông vừa rồi túm chặt cánh tay, to tiếng hỏi: “Cô đi đâu?”
Từ Uyển Nhan hất tay anh ta ra: “Tôi phải đi ra ngoài tìm Hoắc Anh Tuấn, đừng làm phí thời gian của tôi!”
Người đàn ông kia cười lạnh, thô bạo kéo.
cô ta về, siết chặt trong lồng ngực mình: “Tôi thấy cô đang phí thời gian của tôi đấy, tôi chỉ nói là dẫn cô vào, có nói là cô có tư cách đi ra ngoài tìm người đâu?”
Từ Uyển Nhan trợn mắt nhìn người đàn ông vô lý này, anh ta không còn kiên nhãn, vừa kéo Từ Uyển Nhan ra ngoài vừa nói: “Cô đã đến nhưng anh ta lại đi mất, là do ông trời không cho hai người gặp nhau, cho nên bây giờ là lúc cô phải hầu hạ tôi cho thật tốt!”
Hoắc Anh Tuấn đi rồi, Từ Uyển Nhan rất sốt ruột. Mặc dù cô ta muốn đuổi theo nhưng cũng không biết nên đuổi theo hướng nào, mà cô ta lại không thể chống cự lại người đàn ông trước mắt mình.
Cô ta m ờ, bị đưa đến một khách sạn cao cấp năm sao. Từ lúc vào thang máy, bàn tay của người đàn ông này liên tục sưồng sã giở trò, hai người lảo đảo mở cửa phòng ra, nhưng khi nhìn thấy rõ tình hình trong phòng, Từ Uyển Nhan sững sờ ngay tại chỗ như bị sét đánh…
- ---------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.