Tổng Tài, Phu Nhân Lại Bỏ Trốn Rồi
Chương 57
Lê Phương Tuệ Anh
27/02/2018
Ở một nơi đất trời nào đó...
Ánh trăng mơ màng xuyên qua cửa kính, chiếu rói lên thân ảnh một người đàn ông. Anh ta ngồi đối diện với kính, trên tay vẫn còn mân mê khẩu súng lục. Nét đẹp vương giả khiến cho người ta hút hồn, nhưng mà tâm tính của anh ta lại khiến người ta sợ hãi. Một người đàn ông lãnh hắc, một kẻ vô ác độc nhân.
" Lão đại, kho hàng của chúng ta ở cảng A đã bị mất rồi !" Thủ hạ khép nép nói.
" Hứa Luật Khôi làm đúng không ?" Anh ta cười.
" Vâng."
" Ha ha, Hứa gia đã xuất thủ rồi, Tĩnh gia cũng chuẩn bị." Hắn ta cười rộ hơn.
Căn phòng trở nên lạnh tĩnh, người đàn ông kia lại tiếp tục mân mê khẩu súng.
" Vearly hắn cũng đang ở Trung Quốc phải không ? Nói hắn giúp đỡ một tí, dù sao mục đích của hắn cũng là nhấn chìm Bạch gia mà."Người đàn ông kia nói.
" Vearly sau khi tới Trung Quốc thì không hành động gì cả, hắn tới đấy vì Mục Tử Kì cho nên Vearly mới đối đầu với Bạch gia, nhưng mà bây giờ lại im lặng." Thủ hạ nói.
" Oh, chán thật. Tưởng được xem màn trình diễn bi kịch của mấy đại gia tộc thế mà lại không được rồi." Người đàn ông kia thở dài.
" Khoan đã, hắn không động thì ta động. Chuẩn bị đi, tôi phải về Trung Quốc thăm bạn cũ đã." Anh ta đặt khẩu súng xuống bàn, tà mị nói.
Thủ hạ nhận lệnh thì nhanh chóng rời đi.
Ánh trăng lại làm cho căn phòng thêm lạnh. Lục Ẩn nhìn ngắm bầu trời đầy sao kia, nhếch mép. Lần trước, Bạch Niên Vũ diệt hết đối tác của hắn, khiến hắn tổn thất mất mấy mảnh địa bàn. Bây giờ, hắn phải quay về thăm hỏi chút đã. Bạch Niên Vũ, thù này vẫn phải trả.
Lục Ẩn nhớ tới một ngày nào đó, cái ngày hắn bắn Bạch Niên Vũ.
" Bạch Niên Vũ, năm đó tại sao Lục Nhi nhảy lầu hả ?" Lục Ẩn gào thét. Bí mật bị chôn dấu suốt 5 năm, bây giờ mới mở ra thế nhưng lại liên quan tới người anh em mà hắn tin tưởng nhất.
" ..." Bạch Niên Vũ vẫn im lặng chẳng nói gì.
" Nói đi chứ !" Lục Ẩn không kiên nhẫn hét.
" Là do tôi, không thể mang đến hạnh phúc vẹn toàn cho Lục Nhi." Bạch Niên Vũ trầm trầm nói.
Lục Ẩn chết lặng, khẩu súng trong tay run run. Lục Nhi, em ấy lại tự tử vì tình. Chẳng phải lúc trước vẫn còn tốt đẹp hay sao ? Bàn tay nắm chặt súng hơn, giơ lên thẳng hướng Bạch Niên Vũ.
" Lục Nhi là do tôi hại, cậu bắn tôi chết thì xem như báo được thù, không chết thì tôi sẽ ghi thù cậu." Bạch Niên Vũ chẳng e ngại gì, tuyên bố thẳng thừng.
" Pằng." Viên đạn xé gió bay về phía Bạch Niên Vũ.
Đúng lúc này, Lâm Thiên Dương lao tới đẩy Bạch Niên Vũ tuy nhiên viên đạn vẫn trúng hắn.
" Cậu...bắn lệch rồi !" Bạch Niên Vũ đau đớn nói.
" Câm miệng." Lục Ẩn hét lên. Hắn đi rời khỏi quán bar Mê Tình.
You'll also like
Ông Xã Bá Đạo Rất Cưng Chiều Bà Xã Xinh Đẹp by PnkJellie
Ông Xã Bá Đạo Rất Cưng Chiều Bà Xã Xinh Đẹp
By PnkJellie
45.1K 850
Cô- thiên kim tiểu thư của một trong những tập đoàn lớn nhất cả nước, là một công chúa cao cao tại thượng. Nhưng ông trời thật bất công, sau một đêm, những biến cố lớn đã tìm tới cô, khiến cô mất nhà, gia đình và cả bạn trai.
Anh- Chủ tịch tập đoàn lớn nhất cả nước, là một trong 10 tài phiệt của thế giới. Anh lạnh lùng, kiêu ngạo, đẹp trai anh tuấn, chưa có ai đắc tội với anh mà vẫn sống bình yên. Ban ngày anh là chủ tịch, ban đêm anh là lão đại của băng phái xã hội đen, muốn ai chết người đó liền chết.Hai con người này gặp nhau thì sẽ như thế nào? Và liệu anh có chinh phục đc cô ko? Hãy theo giỏi" Ông xã bá đạo rất cưng chiều bà xã xinh đẹp" nhé!
[ Ngôn Tình ] Cô Vợ Bí Ẩn Của Tổng Tài Ác Ma by Dii_cucheoo
[ Ngôn Tình ] Cô Vợ Bí Ẩn Của Tổng Tài Ác Ma
By Dii_cucheoo
11.4K 388
Tác giả : Trùm Bóng Đêm
Trans : Mina
Tình trạng : còn tiếp
Câu truyện kể về một tổng tài ác ma lạnh lùng ở ngoài còn là một lão đại ở bang phượng hoàng giết người như chở bàn tay , tính tình tàn bạo khốc liệt hắn được sắp xếp để cưới mà một người con gái chưa quen ? Đối với hắn xem phụ nữ như cỏ rác nhưng lại rất cưng chiều nàng ..
Nàng là một người con gái xinh đẹp giống tiên nữ thì đúng hơn nàng biết võ - karate còn là một tay súng cừ khôi nhưng chỉ được mình nàng biết và che dấu thân phận của mình được sắp xếp cái hôn nhân mất hợp pháp khiến nàng muốn chạy khỏi đấy vĩnh viễn ..
Bà xã sát thủ của tổng tài hắc đạo by trangmit120
Bà xã sát thủ của tổng tài hắc đạo
By trangmit120
44.5K 1.5K
An Tịnh Tuyết, vốn là đại tiểu thư An gia giàu có nhất tỉnh H, sau khi chứng kiến cảnh ba mẹ bị sát thủ giết chết liền bị cô chú mình ném tới cô nhi viện hẻo lánh, chịu đủ mọi hành hạ từ bảo mẫu và như những đứa trẻ khác. Con giun xéo mãi cũng quần, An Tịnh Tuyết cuối cùng cũng bộc phát, một đêm giết sạch tất cả mọi người trong cô nhi viện, sau đó được thủ lĩnh tổ chức sát thủ M đem về đào tạo đặc biệt. Chỉ sau mười năm, An Tịnh Tuyết đã trở thành sát thủ khát máu nhất, hoàn mỹ nhất. Mang trong người khát khao trả thù, cô trở về An gia, dẫm lên thi thể của từng người thân dối trá kia để tìm ra kẻ giết ba mẹ mình. Bề ngoài luôn mang theo nụ cười xinh đẹp như thiên sứ, bên trong lại tối tăm khát máu như ác quỷ, đó chính là cô.
Anh vừa là tổng giám đốc tập đoàn lớn nhất nước, vừa là thủ lĩnh bang Huyết Long vang danh tàn bạo mọi người đều kinh sợ. Một lần vô tình bắt gặp cảnh cô giết người liền nảy sinh ý nghĩ muốn kéo cô khỏi địa ngục tăm tối đó, đem cô bảo hộ trong lòng bàn tay. Chỉ tiếc là con tim cô đã mục rửa từ lâu, liệu anh có thể làm nó tái sinh hay không?
[FULL] Vợ Ngốc! Không cho phép em mạnh mẽ với tôi! by Habang3112
[FULL] Vợ Ngốc! Không cho phép em mạnh mẽ vớ...
By Habang3112
30.7K 944
Anh- theo lời đồn lạnh lùng, độc ác, phải đi bằng chân giả
Cô- người con gái mạnh mẽ, mang trong mình thù hận sâu sắc
Anh và cô- hai con người xa lạ
Anh- Vì bị ép
Cô- vì trả thù
Họ kết hôn với nhau - một cuộc hôn nhân không hề có tình yêu
Liệu, họ có thể ở bên nhau?
Tổng tài-Có em ở đây! by Hoamaudon14
Tổng tài-Có em ở đây!
By Hoamaudon14
19.6K 297
Một tổng tài ngạo mạn,coi trọng địa vị có tiếng trong kinh doanh.Anh có một khả năng đọc được suy nghĩ khi người khác nói dối!
Bỗng chốc cuộc sống anh thay đổi khi gặp phải một cô gái không có địa vị trong mắt anh.Và cuối cùng...
Bảo Bối của Kiều Gia(Full) by HoaManSa
Bảo Bối của Kiều Gia(Full)
By HoaManSa
9.4K 245
Đọc sẽ biết ....100% sẽ không xoá
Đồ Chơi Của Tổng Tài [FULL] by hhangg28
Đồ Chơi Của Tổng Tài [FULL]
By hhangg28
117K 1.8K
Tác giả: Ngân Nhi
Thể loại: ngôn tình, hiện đại
Trạng thái: đã hoàn thành
Tiếng súng quả nhiên đã gây sự chú ý. Ngay lập tức có vài chiếc xe đi tới, đưa Bạch Niên Vũ tới bệnh viện.
Cứ nghĩ tới cái giây phút hắn bắn Bạch Niên Vũ là tâm trạng của Lục Ẩn lại vui vẻ hẳn, lần này nhất định sẽ không trượt nữa đâu.
—————————————-
Tối qua sau cái phần bao nuôi kia, hai vợ chồng họ Bạch ngủ với nhau như thường, thỉnh thoảng Bạch Niên Vũ có táy máy tò mò chút nhưng mà Diệp tỉ rất tỉnh nên cái ý định kia nhanh chóng bị dập tắt.
Tiêu Tiểu Diệp bây giờ đang chuẩn bị đồ cho Tiểu Màn Thầu đi học. Cũng vì vậy mà Bạch Niên Vũ dậy theo. Sau khi chuẩn bị xong, Bạch Niên Vũ nhận nhiệm vụ đưa Tiểu Màn Thầu đi học. Vừa tới cổng trường, Tiểu Màn Thầu đã nhanh chóng nói: " Ba mẹ nuôi, hai người quá nổi tiếng, nếu như để các bạn, các anh chị ở Mai Đăng biết con quen hai người thì nhất định sẽ có chuyện đấy. Cho nên hai người cứ ngồi yên ở trong xe đi."
Tiêu Tiểu Diệp ngớ người, cái cậu nhóc này quá đáo để. " Được rồi. Con đi học vui vẻ nhé !"
Tiểu Màn Thầu chào hỏi rồi xuống xe, cậu nhóc cứ đinh ninh là sẽ chẳng ai biết đâu nhưng ông trời không hiểu lòng cậu.
Bạch Niên Vũ đột nhiên từ trong xe bước ra, kéo cậu nhóc lại, '' Tiểu Màn Thầu, con đi học quên cặp rồi."
Vâng, sự xuất hiện của Bạch Niên Vũ đã thu hút mọi người ở đây, bọn họ bắt đầu xì xào bàn tán.
" Bạch Niên Vũ kìa... Đẹp trai quá !"
" Ây da, cậu nhóc kia quen biết Bạch Niên Vũ..."
Thế là chỉ trong một giây, Tiểu Màn Thầu đã sáng như bóng đèn. Tâm trạng của cậu nhóc chỉ có thể diễn tả được một câu là: đời nhọ như con chó.
Bạch Niên Vũ vẫy tay, thả thính mấy người rồi vào xe. Tiêu Tiểu Diệp nãy giờ ở trong xe bụm miệng cười.
" Tội cho cậu nhóc quá !" Tiêu Tiểu Diệp nhìn bóng dáng nhỏ xíu đang cố chạy vào trường.
Bạch Niên Vũ nhìn cô, " Bây giờ ở Mai Đăng đã biết Tiểu Màn Thầu có quan hệ với anh rồi, rất nhanh thôi cậu nhóc sẽ rất náo nhiệt."
" À, năm xưa anh học ở đây à ?'' Tiêu Tiểu Diệp hỏi.
" Ừ. Anh rất có tiếng tăm đấy, học trưởng đẹp trai, học giỏi, nhà giàu. Em có nghĩ tới việc bao nuôi anh không ?" Bạch Niên Vũ phóng đại bản thân.
" Không." Tiêu Tiểu Diệp thản nhiên nói.
Bóng bóng xịt.
" Một tuyệt phẩm quý ông như anh mà em không chịu bao nuôi hả ?" Bạch Niên Vũ giận dỗi.
" Chính vì anh là tuyệt phẩm quý ông nên tôi mới không bao nuôi anh, anh giàu quá, tim tôi không chứa chấp nổi." Tiêu Tiểu Diệp nói, cái tên này sao cứ thích bị bao nuôi thế nhỉ ?
" Oh, hoá ra là tim không chứa nổi à. Không sao, anh bao em. Tim anh đảm bảo lớn hơn em nhiều." Bạch Niên Vũ trở mặt, cô không bao thì anh bao.
" Thôi, con xin người. Người để cho con tự do đi !" Tiêu Tiểu Diệp chắp tay.
" Thế thì em bao nuôi anh đi !" Bạch Niên Vũ trớ trêu nói.
"Tâm trạng chó cạp".Tiêu Tiểu Diệp said.
Tại sao trên đời này lại có cái thể loại giàu cho nứt đất đổ đai mà vẫn thích bị bao nuôi thế hả, ông trời đây là cái khái niệm gì hả ?
Ông trời: " Hệ thống vẫn đang chạy để tìm kiếm khái niệm, vị kia xin đừng van nữa."
Tiêu Tiểu Diệp: " ..."
Bạch Niên Vũ: " Đến cả ông trời cũng đang phải tìm kiếm nữa, em thấy chưa, anh quá giỏi. Có ý định bao nuôi không ? Bao một tặng hai." ( Mua một tặng hai -> Mua bố tặng con)
Tiêu Tiểu Diệp: " Tôi sẽ ngồi đây và không nói gì. Phải duy trì khí chất nữ thần, quan trọng là thần thái."
Bạch Niên Vũ: " Thần thái anh cực kì đẳng cấp, em có muốn bao nuôi không ?"
Tiêu Tiểu Diệp: " Tôi là nữ thần, quan trọng là thần thái...."
Ông trời: " Cái khái niệm kia chúng tôi không tìm được, xin quý vị vui lòng hỏi chính chủ."
Bạch Niên Vũ: " Em thấy chưa, anh quá giỏi...."
Tiêu Tiểu Diệp: " Câm miệng !"
Ông trời: " Thế là vấn đề bao nuôi một lần nữa lại được dập tắt, cảm ơn quý vị đã quan tâm."
Bạch Niên Vũ bị vợ quát, tâm trạng lại đen thùi lùi. Cho hỏi, có người con gái mà bao nuôi không mất tiền, chỉ mất tình yêu, lại được một người đàn ông tuyệt phẩm mà vẫn không chịu bao nuôi là lí gì vậy ?
Ông trời: " Thần kinh con ạ !"
Bạch Niên Vũ: "..."
Chúng ta sẽ im lặng và không nói gì !
————————-
Bạch Niên Vũ đưa Tiêu Tiểu Diệp tới bệnh viện để thăm Lâm Hiểu Khê. Cả đoạn đường, Bạch Niên Vũ chẳng dám ngo ngoe động đậy. Tiêu Tiểu Diệp thì luôn giữ cái khí chất nữ thần băng giá kia với anh.
Ngay cả khi tới bệnh viện, cô cũng không thèm mở lời. Ây da, Bạch Niên Vũ bị vợ giận rồi !
Phòng bệnh Lâm Hiểu Khê...
Lâm Hiểu Khê đã tỉnh, lúc này đang nhận giáo huấn từ Lâm Thiên Dương. Chả là Lâm Thiên Dương bị bà nội trút giận nên bây giờ lại trút giận Lâm Hiểu Khê.
" Cô cứ coi chừng đó cho tôi, nếu như để cho bị thương một lần nữa thì tôi đánh gãy chân cô cho cô cả đời ở trong nhà luôn !" Nhưng mà Lâm Thiên Dương không thể đóng vai người anh nghiêm khắc được, cứ để ý cái khuôn mặt ngay đến cả mắng cũng dịu dàng, mặc kệ từ ngữ bạo lực mà anh ta sử dụng, mặt như thế này có doạ giết cũng chẳng ai sợ. Bộ dạng này khác xa với cái người tức giận ngày hôm qua rất nhiều.
" Anh đánh gãy chân em thì cả đời này anh phải nuôi em, không được lấy vợ đâu !" Lâm Hiểu Khê không chịu thua kém.
" Tôi tình nguyện cả đời này không lấy vợ để nuôi cô." Lâm Thiên Dương bực tức. Tại sao em gái hắn lại lì lợm như thế chứ hả ?
" Ai cho phép, cô ấy là phải để cho em nuôi, anh xía đi !" Tiếng Hứa Luật Khôi bất mãn vang lên.
" Tại sao cậu lại cắt ngang thế hả, gia đây là đang ghi dấu ấn trong lòng độc giả về một người anh trai yêu thương em gái hết mực, cậu chen vào làm gì hả ?" Lâm Thiên Dương chuyển đối tượng công kích.
" Cô ấy là vợ em, anh không được cướp !" Hứa Luật Khôi tiếp tục nói.
" Vợ cậu thì vợ cậu, tôi chẳng thèm quan tâm !" Lâm Thiên Dương bị đả kích lên tiếng.
Bạch Niên Vũ và Tiêu Tiểu Diệp ở ngoài cửa hóng chuyện nãy giờ.
" Hoá ra tên tiểu tử họ Hứa kia tỏ tình rồi !" Bạch Niên Vũ nói.
" Quá nhanh quá nguy hiểm !" Tiêu Tiểu Diệp tấm tắc.
" Thế em có bao nuôi anh không ?" Bạch Niên Vũ chớp lấy thời cơ.
" Không." Tiêu Tiểu Diệp lạnh lùng nói. Cô đẩy cửa vào thăm Lâm Hiểu Khê, để lại Bạch Niên Vũ với trái tim tổn thương ở ngoài.
Lâm Hiểu Khê nhìn thấy Tiêu Tiểu Diệp thì reo lên, " Diệp tỉ !"
" Như thế này chắc là khoẻ rồi nhỉ ?" Tiêu Tiểu Diệp cười. Sắc mặt của Hiểu Khê đã tốt hơn trước nhiều.
" Đương nhiên." Lâm Hiểu Khê cười.
Tiêu Tiểu Diệp ngó sang hai người đang chiến tranh lạnh với nhau, bụm miệng để bản thân không cười. Nam tử hán đại trượng phu bây giờ lại vì một người mà bày ra bộ mặt như mây đen thế này thì quá thú vị.
Bạch Niên Vũ đi vào đã lôi kéo Hứa Luật Khôi ra ngoài, Lâm Thiên Dương hóng hớt đi theo. Trong phòng bệnh chỉ còn Tiêu Tiểu Diệp và Lâm Hiểu Khê.
" Sắc mặt tốt thế này thì chắc là nhờ tình yêu phải không ?" Tiêu Tiểu Diệp hỏi.
Lâm Hiểu Khê xấu hổ, mặt đỏ bừng, không nói nhưng thầm thừa nhận.
" Hai đứa khiến người ta ghen tị quá !" Tiêu Tiểu Diệp cười.
" Ghen tị ư ? Thế chị đi bao nuôi anh Tiểu Vũ là hết ghen tị!" Lâm Hiểu Khê trêu chọc.
Nụ cười của Tiêu Tiểu Diệp đơ cứng lại, tại sao đứa nào cũng bảo cô đi bao nuôi Bạch Niên Vũ thế hả ?
" Không có tiền." Tiêu Tiểu Diệp trả lời.
" Ừm, thế thì bảo anh ấy bao nuôi chị !" Lâm Hiểu Khê tiếp tục trêu chọc.
Tiêu Tiểu Diệp thật là muốn độn thổ, ông trời ơi, tha cho con đi !
Ánh trăng mơ màng xuyên qua cửa kính, chiếu rói lên thân ảnh một người đàn ông. Anh ta ngồi đối diện với kính, trên tay vẫn còn mân mê khẩu súng lục. Nét đẹp vương giả khiến cho người ta hút hồn, nhưng mà tâm tính của anh ta lại khiến người ta sợ hãi. Một người đàn ông lãnh hắc, một kẻ vô ác độc nhân.
" Lão đại, kho hàng của chúng ta ở cảng A đã bị mất rồi !" Thủ hạ khép nép nói.
" Hứa Luật Khôi làm đúng không ?" Anh ta cười.
" Vâng."
" Ha ha, Hứa gia đã xuất thủ rồi, Tĩnh gia cũng chuẩn bị." Hắn ta cười rộ hơn.
Căn phòng trở nên lạnh tĩnh, người đàn ông kia lại tiếp tục mân mê khẩu súng.
" Vearly hắn cũng đang ở Trung Quốc phải không ? Nói hắn giúp đỡ một tí, dù sao mục đích của hắn cũng là nhấn chìm Bạch gia mà."Người đàn ông kia nói.
" Vearly sau khi tới Trung Quốc thì không hành động gì cả, hắn tới đấy vì Mục Tử Kì cho nên Vearly mới đối đầu với Bạch gia, nhưng mà bây giờ lại im lặng." Thủ hạ nói.
" Oh, chán thật. Tưởng được xem màn trình diễn bi kịch của mấy đại gia tộc thế mà lại không được rồi." Người đàn ông kia thở dài.
" Khoan đã, hắn không động thì ta động. Chuẩn bị đi, tôi phải về Trung Quốc thăm bạn cũ đã." Anh ta đặt khẩu súng xuống bàn, tà mị nói.
Thủ hạ nhận lệnh thì nhanh chóng rời đi.
Ánh trăng lại làm cho căn phòng thêm lạnh. Lục Ẩn nhìn ngắm bầu trời đầy sao kia, nhếch mép. Lần trước, Bạch Niên Vũ diệt hết đối tác của hắn, khiến hắn tổn thất mất mấy mảnh địa bàn. Bây giờ, hắn phải quay về thăm hỏi chút đã. Bạch Niên Vũ, thù này vẫn phải trả.
Lục Ẩn nhớ tới một ngày nào đó, cái ngày hắn bắn Bạch Niên Vũ.
" Bạch Niên Vũ, năm đó tại sao Lục Nhi nhảy lầu hả ?" Lục Ẩn gào thét. Bí mật bị chôn dấu suốt 5 năm, bây giờ mới mở ra thế nhưng lại liên quan tới người anh em mà hắn tin tưởng nhất.
" ..." Bạch Niên Vũ vẫn im lặng chẳng nói gì.
" Nói đi chứ !" Lục Ẩn không kiên nhẫn hét.
" Là do tôi, không thể mang đến hạnh phúc vẹn toàn cho Lục Nhi." Bạch Niên Vũ trầm trầm nói.
Lục Ẩn chết lặng, khẩu súng trong tay run run. Lục Nhi, em ấy lại tự tử vì tình. Chẳng phải lúc trước vẫn còn tốt đẹp hay sao ? Bàn tay nắm chặt súng hơn, giơ lên thẳng hướng Bạch Niên Vũ.
" Lục Nhi là do tôi hại, cậu bắn tôi chết thì xem như báo được thù, không chết thì tôi sẽ ghi thù cậu." Bạch Niên Vũ chẳng e ngại gì, tuyên bố thẳng thừng.
" Pằng." Viên đạn xé gió bay về phía Bạch Niên Vũ.
Đúng lúc này, Lâm Thiên Dương lao tới đẩy Bạch Niên Vũ tuy nhiên viên đạn vẫn trúng hắn.
" Cậu...bắn lệch rồi !" Bạch Niên Vũ đau đớn nói.
" Câm miệng." Lục Ẩn hét lên. Hắn đi rời khỏi quán bar Mê Tình.
You'll also like
Ông Xã Bá Đạo Rất Cưng Chiều Bà Xã Xinh Đẹp by PnkJellie
Ông Xã Bá Đạo Rất Cưng Chiều Bà Xã Xinh Đẹp
By PnkJellie
45.1K 850
Cô- thiên kim tiểu thư của một trong những tập đoàn lớn nhất cả nước, là một công chúa cao cao tại thượng. Nhưng ông trời thật bất công, sau một đêm, những biến cố lớn đã tìm tới cô, khiến cô mất nhà, gia đình và cả bạn trai.
Anh- Chủ tịch tập đoàn lớn nhất cả nước, là một trong 10 tài phiệt của thế giới. Anh lạnh lùng, kiêu ngạo, đẹp trai anh tuấn, chưa có ai đắc tội với anh mà vẫn sống bình yên. Ban ngày anh là chủ tịch, ban đêm anh là lão đại của băng phái xã hội đen, muốn ai chết người đó liền chết.Hai con người này gặp nhau thì sẽ như thế nào? Và liệu anh có chinh phục đc cô ko? Hãy theo giỏi" Ông xã bá đạo rất cưng chiều bà xã xinh đẹp" nhé!
[ Ngôn Tình ] Cô Vợ Bí Ẩn Của Tổng Tài Ác Ma by Dii_cucheoo
[ Ngôn Tình ] Cô Vợ Bí Ẩn Của Tổng Tài Ác Ma
By Dii_cucheoo
11.4K 388
Tác giả : Trùm Bóng Đêm
Trans : Mina
Tình trạng : còn tiếp
Câu truyện kể về một tổng tài ác ma lạnh lùng ở ngoài còn là một lão đại ở bang phượng hoàng giết người như chở bàn tay , tính tình tàn bạo khốc liệt hắn được sắp xếp để cưới mà một người con gái chưa quen ? Đối với hắn xem phụ nữ như cỏ rác nhưng lại rất cưng chiều nàng ..
Nàng là một người con gái xinh đẹp giống tiên nữ thì đúng hơn nàng biết võ - karate còn là một tay súng cừ khôi nhưng chỉ được mình nàng biết và che dấu thân phận của mình được sắp xếp cái hôn nhân mất hợp pháp khiến nàng muốn chạy khỏi đấy vĩnh viễn ..
Bà xã sát thủ của tổng tài hắc đạo by trangmit120
Bà xã sát thủ của tổng tài hắc đạo
By trangmit120
44.5K 1.5K
An Tịnh Tuyết, vốn là đại tiểu thư An gia giàu có nhất tỉnh H, sau khi chứng kiến cảnh ba mẹ bị sát thủ giết chết liền bị cô chú mình ném tới cô nhi viện hẻo lánh, chịu đủ mọi hành hạ từ bảo mẫu và như những đứa trẻ khác. Con giun xéo mãi cũng quần, An Tịnh Tuyết cuối cùng cũng bộc phát, một đêm giết sạch tất cả mọi người trong cô nhi viện, sau đó được thủ lĩnh tổ chức sát thủ M đem về đào tạo đặc biệt. Chỉ sau mười năm, An Tịnh Tuyết đã trở thành sát thủ khát máu nhất, hoàn mỹ nhất. Mang trong người khát khao trả thù, cô trở về An gia, dẫm lên thi thể của từng người thân dối trá kia để tìm ra kẻ giết ba mẹ mình. Bề ngoài luôn mang theo nụ cười xinh đẹp như thiên sứ, bên trong lại tối tăm khát máu như ác quỷ, đó chính là cô.
Anh vừa là tổng giám đốc tập đoàn lớn nhất nước, vừa là thủ lĩnh bang Huyết Long vang danh tàn bạo mọi người đều kinh sợ. Một lần vô tình bắt gặp cảnh cô giết người liền nảy sinh ý nghĩ muốn kéo cô khỏi địa ngục tăm tối đó, đem cô bảo hộ trong lòng bàn tay. Chỉ tiếc là con tim cô đã mục rửa từ lâu, liệu anh có thể làm nó tái sinh hay không?
[FULL] Vợ Ngốc! Không cho phép em mạnh mẽ với tôi! by Habang3112
[FULL] Vợ Ngốc! Không cho phép em mạnh mẽ vớ...
By Habang3112
30.7K 944
Anh- theo lời đồn lạnh lùng, độc ác, phải đi bằng chân giả
Cô- người con gái mạnh mẽ, mang trong mình thù hận sâu sắc
Anh và cô- hai con người xa lạ
Anh- Vì bị ép
Cô- vì trả thù
Họ kết hôn với nhau - một cuộc hôn nhân không hề có tình yêu
Liệu, họ có thể ở bên nhau?
Tổng tài-Có em ở đây! by Hoamaudon14
Tổng tài-Có em ở đây!
By Hoamaudon14
19.6K 297
Một tổng tài ngạo mạn,coi trọng địa vị có tiếng trong kinh doanh.Anh có một khả năng đọc được suy nghĩ khi người khác nói dối!
Bỗng chốc cuộc sống anh thay đổi khi gặp phải một cô gái không có địa vị trong mắt anh.Và cuối cùng...
Bảo Bối của Kiều Gia(Full) by HoaManSa
Bảo Bối của Kiều Gia(Full)
By HoaManSa
9.4K 245
Đọc sẽ biết ....100% sẽ không xoá
Đồ Chơi Của Tổng Tài [FULL] by hhangg28
Đồ Chơi Của Tổng Tài [FULL]
By hhangg28
117K 1.8K
Tác giả: Ngân Nhi
Thể loại: ngôn tình, hiện đại
Trạng thái: đã hoàn thành
Tiếng súng quả nhiên đã gây sự chú ý. Ngay lập tức có vài chiếc xe đi tới, đưa Bạch Niên Vũ tới bệnh viện.
Cứ nghĩ tới cái giây phút hắn bắn Bạch Niên Vũ là tâm trạng của Lục Ẩn lại vui vẻ hẳn, lần này nhất định sẽ không trượt nữa đâu.
—————————————-
Tối qua sau cái phần bao nuôi kia, hai vợ chồng họ Bạch ngủ với nhau như thường, thỉnh thoảng Bạch Niên Vũ có táy máy tò mò chút nhưng mà Diệp tỉ rất tỉnh nên cái ý định kia nhanh chóng bị dập tắt.
Tiêu Tiểu Diệp bây giờ đang chuẩn bị đồ cho Tiểu Màn Thầu đi học. Cũng vì vậy mà Bạch Niên Vũ dậy theo. Sau khi chuẩn bị xong, Bạch Niên Vũ nhận nhiệm vụ đưa Tiểu Màn Thầu đi học. Vừa tới cổng trường, Tiểu Màn Thầu đã nhanh chóng nói: " Ba mẹ nuôi, hai người quá nổi tiếng, nếu như để các bạn, các anh chị ở Mai Đăng biết con quen hai người thì nhất định sẽ có chuyện đấy. Cho nên hai người cứ ngồi yên ở trong xe đi."
Tiêu Tiểu Diệp ngớ người, cái cậu nhóc này quá đáo để. " Được rồi. Con đi học vui vẻ nhé !"
Tiểu Màn Thầu chào hỏi rồi xuống xe, cậu nhóc cứ đinh ninh là sẽ chẳng ai biết đâu nhưng ông trời không hiểu lòng cậu.
Bạch Niên Vũ đột nhiên từ trong xe bước ra, kéo cậu nhóc lại, '' Tiểu Màn Thầu, con đi học quên cặp rồi."
Vâng, sự xuất hiện của Bạch Niên Vũ đã thu hút mọi người ở đây, bọn họ bắt đầu xì xào bàn tán.
" Bạch Niên Vũ kìa... Đẹp trai quá !"
" Ây da, cậu nhóc kia quen biết Bạch Niên Vũ..."
Thế là chỉ trong một giây, Tiểu Màn Thầu đã sáng như bóng đèn. Tâm trạng của cậu nhóc chỉ có thể diễn tả được một câu là: đời nhọ như con chó.
Bạch Niên Vũ vẫy tay, thả thính mấy người rồi vào xe. Tiêu Tiểu Diệp nãy giờ ở trong xe bụm miệng cười.
" Tội cho cậu nhóc quá !" Tiêu Tiểu Diệp nhìn bóng dáng nhỏ xíu đang cố chạy vào trường.
Bạch Niên Vũ nhìn cô, " Bây giờ ở Mai Đăng đã biết Tiểu Màn Thầu có quan hệ với anh rồi, rất nhanh thôi cậu nhóc sẽ rất náo nhiệt."
" À, năm xưa anh học ở đây à ?'' Tiêu Tiểu Diệp hỏi.
" Ừ. Anh rất có tiếng tăm đấy, học trưởng đẹp trai, học giỏi, nhà giàu. Em có nghĩ tới việc bao nuôi anh không ?" Bạch Niên Vũ phóng đại bản thân.
" Không." Tiêu Tiểu Diệp thản nhiên nói.
Bóng bóng xịt.
" Một tuyệt phẩm quý ông như anh mà em không chịu bao nuôi hả ?" Bạch Niên Vũ giận dỗi.
" Chính vì anh là tuyệt phẩm quý ông nên tôi mới không bao nuôi anh, anh giàu quá, tim tôi không chứa chấp nổi." Tiêu Tiểu Diệp nói, cái tên này sao cứ thích bị bao nuôi thế nhỉ ?
" Oh, hoá ra là tim không chứa nổi à. Không sao, anh bao em. Tim anh đảm bảo lớn hơn em nhiều." Bạch Niên Vũ trở mặt, cô không bao thì anh bao.
" Thôi, con xin người. Người để cho con tự do đi !" Tiêu Tiểu Diệp chắp tay.
" Thế thì em bao nuôi anh đi !" Bạch Niên Vũ trớ trêu nói.
"Tâm trạng chó cạp".Tiêu Tiểu Diệp said.
Tại sao trên đời này lại có cái thể loại giàu cho nứt đất đổ đai mà vẫn thích bị bao nuôi thế hả, ông trời đây là cái khái niệm gì hả ?
Ông trời: " Hệ thống vẫn đang chạy để tìm kiếm khái niệm, vị kia xin đừng van nữa."
Tiêu Tiểu Diệp: " ..."
Bạch Niên Vũ: " Đến cả ông trời cũng đang phải tìm kiếm nữa, em thấy chưa, anh quá giỏi. Có ý định bao nuôi không ? Bao một tặng hai." ( Mua một tặng hai -> Mua bố tặng con)
Tiêu Tiểu Diệp: " Tôi sẽ ngồi đây và không nói gì. Phải duy trì khí chất nữ thần, quan trọng là thần thái."
Bạch Niên Vũ: " Thần thái anh cực kì đẳng cấp, em có muốn bao nuôi không ?"
Tiêu Tiểu Diệp: " Tôi là nữ thần, quan trọng là thần thái...."
Ông trời: " Cái khái niệm kia chúng tôi không tìm được, xin quý vị vui lòng hỏi chính chủ."
Bạch Niên Vũ: " Em thấy chưa, anh quá giỏi...."
Tiêu Tiểu Diệp: " Câm miệng !"
Ông trời: " Thế là vấn đề bao nuôi một lần nữa lại được dập tắt, cảm ơn quý vị đã quan tâm."
Bạch Niên Vũ bị vợ quát, tâm trạng lại đen thùi lùi. Cho hỏi, có người con gái mà bao nuôi không mất tiền, chỉ mất tình yêu, lại được một người đàn ông tuyệt phẩm mà vẫn không chịu bao nuôi là lí gì vậy ?
Ông trời: " Thần kinh con ạ !"
Bạch Niên Vũ: "..."
Chúng ta sẽ im lặng và không nói gì !
————————-
Bạch Niên Vũ đưa Tiêu Tiểu Diệp tới bệnh viện để thăm Lâm Hiểu Khê. Cả đoạn đường, Bạch Niên Vũ chẳng dám ngo ngoe động đậy. Tiêu Tiểu Diệp thì luôn giữ cái khí chất nữ thần băng giá kia với anh.
Ngay cả khi tới bệnh viện, cô cũng không thèm mở lời. Ây da, Bạch Niên Vũ bị vợ giận rồi !
Phòng bệnh Lâm Hiểu Khê...
Lâm Hiểu Khê đã tỉnh, lúc này đang nhận giáo huấn từ Lâm Thiên Dương. Chả là Lâm Thiên Dương bị bà nội trút giận nên bây giờ lại trút giận Lâm Hiểu Khê.
" Cô cứ coi chừng đó cho tôi, nếu như để cho bị thương một lần nữa thì tôi đánh gãy chân cô cho cô cả đời ở trong nhà luôn !" Nhưng mà Lâm Thiên Dương không thể đóng vai người anh nghiêm khắc được, cứ để ý cái khuôn mặt ngay đến cả mắng cũng dịu dàng, mặc kệ từ ngữ bạo lực mà anh ta sử dụng, mặt như thế này có doạ giết cũng chẳng ai sợ. Bộ dạng này khác xa với cái người tức giận ngày hôm qua rất nhiều.
" Anh đánh gãy chân em thì cả đời này anh phải nuôi em, không được lấy vợ đâu !" Lâm Hiểu Khê không chịu thua kém.
" Tôi tình nguyện cả đời này không lấy vợ để nuôi cô." Lâm Thiên Dương bực tức. Tại sao em gái hắn lại lì lợm như thế chứ hả ?
" Ai cho phép, cô ấy là phải để cho em nuôi, anh xía đi !" Tiếng Hứa Luật Khôi bất mãn vang lên.
" Tại sao cậu lại cắt ngang thế hả, gia đây là đang ghi dấu ấn trong lòng độc giả về một người anh trai yêu thương em gái hết mực, cậu chen vào làm gì hả ?" Lâm Thiên Dương chuyển đối tượng công kích.
" Cô ấy là vợ em, anh không được cướp !" Hứa Luật Khôi tiếp tục nói.
" Vợ cậu thì vợ cậu, tôi chẳng thèm quan tâm !" Lâm Thiên Dương bị đả kích lên tiếng.
Bạch Niên Vũ và Tiêu Tiểu Diệp ở ngoài cửa hóng chuyện nãy giờ.
" Hoá ra tên tiểu tử họ Hứa kia tỏ tình rồi !" Bạch Niên Vũ nói.
" Quá nhanh quá nguy hiểm !" Tiêu Tiểu Diệp tấm tắc.
" Thế em có bao nuôi anh không ?" Bạch Niên Vũ chớp lấy thời cơ.
" Không." Tiêu Tiểu Diệp lạnh lùng nói. Cô đẩy cửa vào thăm Lâm Hiểu Khê, để lại Bạch Niên Vũ với trái tim tổn thương ở ngoài.
Lâm Hiểu Khê nhìn thấy Tiêu Tiểu Diệp thì reo lên, " Diệp tỉ !"
" Như thế này chắc là khoẻ rồi nhỉ ?" Tiêu Tiểu Diệp cười. Sắc mặt của Hiểu Khê đã tốt hơn trước nhiều.
" Đương nhiên." Lâm Hiểu Khê cười.
Tiêu Tiểu Diệp ngó sang hai người đang chiến tranh lạnh với nhau, bụm miệng để bản thân không cười. Nam tử hán đại trượng phu bây giờ lại vì một người mà bày ra bộ mặt như mây đen thế này thì quá thú vị.
Bạch Niên Vũ đi vào đã lôi kéo Hứa Luật Khôi ra ngoài, Lâm Thiên Dương hóng hớt đi theo. Trong phòng bệnh chỉ còn Tiêu Tiểu Diệp và Lâm Hiểu Khê.
" Sắc mặt tốt thế này thì chắc là nhờ tình yêu phải không ?" Tiêu Tiểu Diệp hỏi.
Lâm Hiểu Khê xấu hổ, mặt đỏ bừng, không nói nhưng thầm thừa nhận.
" Hai đứa khiến người ta ghen tị quá !" Tiêu Tiểu Diệp cười.
" Ghen tị ư ? Thế chị đi bao nuôi anh Tiểu Vũ là hết ghen tị!" Lâm Hiểu Khê trêu chọc.
Nụ cười của Tiêu Tiểu Diệp đơ cứng lại, tại sao đứa nào cũng bảo cô đi bao nuôi Bạch Niên Vũ thế hả ?
" Không có tiền." Tiêu Tiểu Diệp trả lời.
" Ừm, thế thì bảo anh ấy bao nuôi chị !" Lâm Hiểu Khê tiếp tục trêu chọc.
Tiêu Tiểu Diệp thật là muốn độn thổ, ông trời ơi, tha cho con đi !
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.