Chương 19: Thờ ơ lạnh nhạt
Lục Thiểu
18/03/2017
Cô gái , vẻ mặt hiện lên sự chua chát, nhưng chỉ trong chốc lát cô ta giống như một sủng vật bình thường mà hướng theo ngón tay Lôi Ân chỉ.
Dưới ngọn đèn thủy tinh trong suốt, thân hình trắng noãn không một mảnh vài che thân của cô gái giống như được phủ bởi một chiếc khăn vô hình. Một hình ảnh khiến cho người ta muốn phun máu phản chiếu trong mắt Lôi Ân, hắn theo bản năng mà nheo mắt lại.
Cô gái kia nghe lời liếm hết chỗ rượu hắt trên thảm, tư thế như vậy chẳng khác gì một con chó.
“ Điện hạ, em bây giờ có thể hầu hạ ngài được chưa?” Cô gái ngẩng cao chiếc cổ duyên dáng nhìn người đàn ông như một vị thần bất khả xâm phạm.
Đàn ông lúc đạt đến cao trào trong cơn mây mưa chính là lúc dễ buông lỏng phòng bị nhất.
“ Cô không xứng.” Lôi Ân đột nhiên huýt sáo. Một con vật màu đen khổng lồ hung hăng từ trong góc khuất chạy ra, lấy tốc độ sét đánh mà vồ lên người cô gái kia.
Mark ne răng nanh, cắn lên bầu ngực no đủ của cô gái, đôi mắt xanh biết phát kha thú tính muốn chiếm đoạt.
Khi ý thức được điều gì sẽ xảy ra kế tiếp, cô gái liều mạng giãy dụa kêu lên: “ Không!”
Đôi mắt vốn không một gợn sóng lúc này lại tràn đầy hoảng sợ, nhưng người đàn ông ngồi trên ghế sô pha kia chỉ thờ ơ lạnh nhạt nhìn cô. Hắn giống như là đang thưởng thức thập phần phấn khích một màn diễn trước mặt.
Lúc bạc môi quyến rũ của hắn khẽ mở phun ra một cái tên, cô gái tuyệt vọng nhắm hai mắt lại.
“ Mark…”
Mark thu được tín hiệu của chủ nhân, toàn bộ thân hình đen bóng lùm xùm của nó phủ hoàn toàn lên người cô gái kia.
Xé rách, giãy dụa, thân ngâm, tru lên, cuối cùng là tiến công cực kỳ tàn ác.
Chỉ nghe thấy cô gái thét lên một tiếng cực lớn, thân thể bị tách ra với biên độ rộng nhất, ở dưới chân là cả một mảnh đỏ thắm như máu.
So với việc cắn xé những con thú khác trong căn cứ huấn luyện, Tàng Ngao vừa ngửi thấy mùi máu người là đã hưng phấn như kiếm được đồ ăn ngon. Nó nhanh chóng cắn nuốt từng ngụm một lên người cô gái.
Tử đầu đến giờ, người đàn ông vẫn cứ lẳng lặng thờ ơ ngồi trên ghế sô pha, mắt lạnh nhìn chằm chằm hết thảy sự việc, miệng khẽ phát ra tiếng cười…
“ Xin …..anh….” Cô gái rốt cuộc cũng chịu không nổi sự tàn phá này mà thốt lên tiếng cầu xin. Khi nhìn thấy da thịt cô gái không còn chỗ nào nguyên vẹn, Lôi Ân chậm rãi giật giật ngón tay, lại huýt sao. Mark vốn dĩ đang ra sức kiếm ăn trên người cô gái liền lập tức ngoan ngoãn đứng ra một bên.
Trong phòng chỉ lại mùi máu tanh nồng nặc cùng tiếng thở yếu ớt của cô gái. Âm thanh thống khổ, kêu rên lúc thoi thóp.
Tay cô ta chậm rãi phủ lên vành tai, trong lúc nguy hiểm ngày cân treo sợi tóc, Lôi Ân rất nhanh quay người một phát bật khỏi ghế sô pha, chuẩn xác tránh được vũ khí sắc bén của cô ta.
Chỉ nghe “ đoàng” một tiếng, cô gái phun máu tươi đầy miệng. Tay cô ta chậm rãi hạ xuống, ánh mắt vẫn gắt gao nhìn chằm chằm vào Lôi Ân.
“ Điện hạ, cậu không sao chứ?” Tra Lý nghe thấy tiếng súng lập tức đẩy cửa mà vào. Nhìn thấy cô gái nằm không nhúc nhích trên sàn, hắn đi đến trước người cô ta, tháo chiếc đinh đeo trên vành tai của cô ta xuống.
“ Xử lý sạch sẽ!” Lôi Ân thu súng rất nhanh, trên quần bắn đầy máu của cô gái kia phun ra, hắn chán ghét cực độ. Sau khi Tra Lý đem thi thể cô tar a ngoài, hắn mới sải bước về hướng toilet.
Cửa thủy tinh được bật mở, Lôi Ân lập tức nhìn thấy một gương mặt nhỏ nhắn trong suốt. Tình Không cả người hư thoát nằm trên sàn nhà. Chỉ cách một cái cửa thủy tinh, hết thảy những gì vừa diễn ra, cô đều trông thấy cả.
“ Anh…không…phải…người…” Cổ họng của cô nóng như thiêu đốt chậm rãi phun ra mấy tiếng này. Lúc tới gần, Lôi Ân mới phát hiện, toàn thân cô gái này nóng như một lò nửa.
Dưới ngọn đèn thủy tinh trong suốt, thân hình trắng noãn không một mảnh vài che thân của cô gái giống như được phủ bởi một chiếc khăn vô hình. Một hình ảnh khiến cho người ta muốn phun máu phản chiếu trong mắt Lôi Ân, hắn theo bản năng mà nheo mắt lại.
Cô gái kia nghe lời liếm hết chỗ rượu hắt trên thảm, tư thế như vậy chẳng khác gì một con chó.
“ Điện hạ, em bây giờ có thể hầu hạ ngài được chưa?” Cô gái ngẩng cao chiếc cổ duyên dáng nhìn người đàn ông như một vị thần bất khả xâm phạm.
Đàn ông lúc đạt đến cao trào trong cơn mây mưa chính là lúc dễ buông lỏng phòng bị nhất.
“ Cô không xứng.” Lôi Ân đột nhiên huýt sáo. Một con vật màu đen khổng lồ hung hăng từ trong góc khuất chạy ra, lấy tốc độ sét đánh mà vồ lên người cô gái kia.
Mark ne răng nanh, cắn lên bầu ngực no đủ của cô gái, đôi mắt xanh biết phát kha thú tính muốn chiếm đoạt.
Khi ý thức được điều gì sẽ xảy ra kế tiếp, cô gái liều mạng giãy dụa kêu lên: “ Không!”
Đôi mắt vốn không một gợn sóng lúc này lại tràn đầy hoảng sợ, nhưng người đàn ông ngồi trên ghế sô pha kia chỉ thờ ơ lạnh nhạt nhìn cô. Hắn giống như là đang thưởng thức thập phần phấn khích một màn diễn trước mặt.
Lúc bạc môi quyến rũ của hắn khẽ mở phun ra một cái tên, cô gái tuyệt vọng nhắm hai mắt lại.
“ Mark…”
Mark thu được tín hiệu của chủ nhân, toàn bộ thân hình đen bóng lùm xùm của nó phủ hoàn toàn lên người cô gái kia.
Xé rách, giãy dụa, thân ngâm, tru lên, cuối cùng là tiến công cực kỳ tàn ác.
Chỉ nghe thấy cô gái thét lên một tiếng cực lớn, thân thể bị tách ra với biên độ rộng nhất, ở dưới chân là cả một mảnh đỏ thắm như máu.
So với việc cắn xé những con thú khác trong căn cứ huấn luyện, Tàng Ngao vừa ngửi thấy mùi máu người là đã hưng phấn như kiếm được đồ ăn ngon. Nó nhanh chóng cắn nuốt từng ngụm một lên người cô gái.
Tử đầu đến giờ, người đàn ông vẫn cứ lẳng lặng thờ ơ ngồi trên ghế sô pha, mắt lạnh nhìn chằm chằm hết thảy sự việc, miệng khẽ phát ra tiếng cười…
“ Xin …..anh….” Cô gái rốt cuộc cũng chịu không nổi sự tàn phá này mà thốt lên tiếng cầu xin. Khi nhìn thấy da thịt cô gái không còn chỗ nào nguyên vẹn, Lôi Ân chậm rãi giật giật ngón tay, lại huýt sao. Mark vốn dĩ đang ra sức kiếm ăn trên người cô gái liền lập tức ngoan ngoãn đứng ra một bên.
Trong phòng chỉ lại mùi máu tanh nồng nặc cùng tiếng thở yếu ớt của cô gái. Âm thanh thống khổ, kêu rên lúc thoi thóp.
Tay cô ta chậm rãi phủ lên vành tai, trong lúc nguy hiểm ngày cân treo sợi tóc, Lôi Ân rất nhanh quay người một phát bật khỏi ghế sô pha, chuẩn xác tránh được vũ khí sắc bén của cô ta.
Chỉ nghe “ đoàng” một tiếng, cô gái phun máu tươi đầy miệng. Tay cô ta chậm rãi hạ xuống, ánh mắt vẫn gắt gao nhìn chằm chằm vào Lôi Ân.
“ Điện hạ, cậu không sao chứ?” Tra Lý nghe thấy tiếng súng lập tức đẩy cửa mà vào. Nhìn thấy cô gái nằm không nhúc nhích trên sàn, hắn đi đến trước người cô ta, tháo chiếc đinh đeo trên vành tai của cô ta xuống.
“ Xử lý sạch sẽ!” Lôi Ân thu súng rất nhanh, trên quần bắn đầy máu của cô gái kia phun ra, hắn chán ghét cực độ. Sau khi Tra Lý đem thi thể cô tar a ngoài, hắn mới sải bước về hướng toilet.
Cửa thủy tinh được bật mở, Lôi Ân lập tức nhìn thấy một gương mặt nhỏ nhắn trong suốt. Tình Không cả người hư thoát nằm trên sàn nhà. Chỉ cách một cái cửa thủy tinh, hết thảy những gì vừa diễn ra, cô đều trông thấy cả.
“ Anh…không…phải…người…” Cổ họng của cô nóng như thiêu đốt chậm rãi phun ra mấy tiếng này. Lúc tới gần, Lôi Ân mới phát hiện, toàn thân cô gái này nóng như một lò nửa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.