Chương 191: Từng có bao nhiêu phụ nữ
Lục Thiểu
21/05/2020
……………………………………….
Tình Không không hề kháng cự Hàn Húc đắp thuốc cho cô, trên đời này không có cô gái nào lại muốn xấu xí, cuộc sống của Tình Không tựa hồ tìm được trọng tâm rồi, cô ở trong này so với lúc ở Địa Ngục Môn thoải mái hơn, Lôi Ân chỉ dùng phương thức quý trọng mà một người đàn ông dành cho người phụ nữ mình yêu.
Hàn Húc cho cô dùng loại thuốc tốt nhất hiện này, chất lỏng lạnh lẽo tiến sâu vào da thịt của cô, cô đau ngay cả đến nghiến răng, loại cảm giác này, loại cảm giác này so với cầm dao rạch vào mặt còn đau hơn.
Cô căn môi mình, Lôi Ân đau lòng nắm tay cô, sau đó hôn lên môi của cô, tùy ý để cô cắn vào lưỡi hắn, mùi máu tươi nồng đậm tràn ra ở miệng hai người, Tình Không muốn đẩy hắn, nhưng hắn cũng không cho cô rời đi.
Hôn, chậm rãi làm giảm cơn đau trên mặt, Tình Không vẫn như trước không dám chiếu gương, cô không biết sau này khuôn mặt mình sẽ biến thành dạng gì, nhưng nhìn Hàn Húc không còn nhăn mày nữa có lẽ là tình hình của cô tốt rồi.
Thuốc bôi cho cô thí nghiệm mấy ngày nay, Lôi Ân ở lại trong phòng cô qua đêm, Tình Không đuổi hắn, hắn sau khi ra ngoài chờ cô đang ngủ lại nhẹ nhàng tiến vào.
“Anh đi ra ngoài!” Tình Không từ toilet đi ra lại nhìn thấy tên kiêu căng đó ngồi trên ghế sô pha, cô đi đến trước mặt hắn, ác khẩu đuổi người, hôm nay mặt đã không còn đau như mọi lần nữa rồi, Tình Không vuốt da thịt của chính mình, nó không còn thô ráp như lúc trước.
“Ban đêm em hay đá chăn, để cho anh ở lại được không? Anh ngủ ở sô pha!” Khuôn mặt tuấn tú lộ vẻ tươi cười, Lôi Ân nhìn đến ánh mắt cô hoài nghi dừng ở trên người hắn, hắn mặt dày lôi kéo cô ngồi trên đùi hắn, sau đó giúp cô lau mái tóc ướt.
Tóc cô thật mềm, rất dài, tím đỏ, rất đẹp.
Ngón tay hắn xuyên qua tóc cô, Tình Không đưa lưng dán lên ngực hắn, cô ngồi ở trên đùi hắn, dưới thân có một chút nóng, làm cô mặt đỏ tai hồng.
“Tình Không, chúng ta cứ như vậy, cứ như vậy được không? Anh thích em như vậy……” Hắn hôn dừng ở cổ cô, bàn tay xuyên qua những lọn tóc của cô, tiện đà một tay dừng ở bên hông cô.
Hắn còn thật sự nhớ những gì đã trải qua cùng cô, khi đó chỉ là tổn thương và không tin nhau, hắn cho tới bây giờ đều chưa từng giống như hiện tại cùng với cô bình tĩnh ở chung như vậy, có lẽ đối với cô và hắn mà nói, bắt đầu lại khi cô mất trí nhớ là cực kì tốt, như vậy cô nhớ rõ hắn đối với cô tốt ra sao, những tổn thương và bài xích của cô với hắn cũng sẽ không có!
Hiện tại cô giống như một tờ giấy trắng, cùng hắn bình tĩnh bắt đầu lại, bọn họ nên cố gắng quý trọng giây phút này.
Tình Không đương nhiên nghe hiểu được lời của hắn, cô mở to đôi mắt nhìn hắn, trong lòng đã không còn bàn xích như lúc trước.
Vết sẹo trên mặt cô còn chưa hết, phần da thịt thối rữa hiện tại bắt đầu lên da non, chậm rãi hình thành một lớp da thịt mới, khuôn mặt này so với lúc hắn nhìn thấy lần đầu tiên đã tốt hơn rất nhiều rồi, nhưng vẫn không đẹp như trước. Cô chỉ cần nhìn hắn chăm chú một chút là dễ dàng khơi dậy khát vọng nơi đáy lòng của hắn.
Dưới ngọn đèn mờ ảo, hai người cứ như thế càng gần, gần đến mức nghe thấy hơi thở của đối phương, Lôi Ân yêu nhất là ánh mắt kia của cô, giống như có thể nói, lông mi thật dài, thanh tú giống như một chiếc quạt.
Cô không đáp lại, cũng không cự tuyệt, ngọn lửa trong mắt Lôi Ân càng lúc càng rõ ràng, ngày cô trở về bên cạnh hắn, hắn chỉ có thể thừa dịp cô ngủ say ôm cô hôn cô, bây giờ khi nhìn cô, đã không thể áp chế được khát vọng trong lòng.
Ánh mắt Lôi Ân mị hoặc nhìn cô, Tình Không vẫn trầm tĩnh.
“A …… Anh làm gì?” Tình Không bị hắn ôm vòng lấy, một trận thiên địa đảo lộn, thân thể cô bị hắn hoàn toàn ôm láy, trong giây lát rơi xuống chiếc giường rộng lớn kia.
Lôi Ân cũng khi trên thân đến, một bàn tay sờ lên ngực cô.
“Tình Không……” Mặt hắn vừa áp lại, liền bị cô mạnh mẽ cho một cái tát, Tình Không cơ hồ là phản xạ có điều kiện giơ lên cánh tay tát vào khuôn mặt tuấn tú của hắn.
Hai người đồng thời sợ run một chút, hành động vô ý của Tình Không khiến đôi con ngươi của Lôi Ân phút chốc trầm đi xuống, cô sợ hãi rụt lui đầu, sau đó ấp úng nói, “Ai, ai cho anh chạm vào tôi?!”
“Bảo bối, em đang trả thù anh sao?” Lôi Ân nghiến răng nghiến lợi nhìn vẻ mặt vô tội của cô gái, hắn bây giờ luyến tiếc chạm vào cô một chút, ngược lại còn bị cô đánh chửi, hắn đường đường Mafia giáo phụ bị một cô gái cho vài cái tát.
“Anh, tên lưu manh!” Tình Không kéo chặt quần áo trên người, đỏ mắt trừng hắn, cô cũng không phải cố ý.
“Hừ, nếu đánh cũng đánh, chúng ta đùa chút đi!” Lôi Ân nói xong lại tiếp tục đè lên người cô, Tình Không sợ hãi kêu lên trốn vào trong chăn, hắn đã rất nhanh ra tay cời bỏ quần áo trên người cô.
“Lôi Ân, đừng có cởi quần áo tôi….!”
“Anh muốn cắn ……”
“Nơi đó…đừng có cắn…!”
“Anh cứ sờ …đấy……”
“Tên biến thái này!”
“Đông” một tiếng, thân hình cao lớn của Lôi Ân bị cô gái nhỏ từ trên giường đá xuống dưới, cái trán đập vào tủ, hắn nhịn không được chửi thề, cho dù là mất trí nhớ, cái tính hoang dã vẫn tiềm tàng trong người cô!
Đêm nay, Lôi Ân chung quy không có thể lên được giường Tình Không, hắn nói với chính mình hiện tại không thể, khi cô còn chưa chuẩn bị tốt, hắn sẽ không dùng sức mạnh!
*******
Sẹo trên mặt Tình Không bắt đầu bóc ra, thỉnh thoảng da chết bong ra từ vết thương, thực ngứa, cô luôn nhịn không được gãi, Lôi Ân đúng lúc này nhìn cô, vừa thấy cô có ý định tự hại mình thì ngăn lại.
Không biết vì sao, một màn này thỉnh thoảng hiện lên trong đầu Tình Không, tựa hồ cũng có người đối với cô làm như vậy, nhưng người đó không phải Lôi Ân!
Lần đó ở bể bơi gặp qua Sơ Tình sau, Tình Không rốt cuộc chưa gặp lại cô gái, người con gái nhìn yếu đuối kia ở trong tràng biệt thự này, cô không khỏi liên tưởng quan hệ của người đó cùng với Lôi Ân, giống như Hắc Ngân Thánh cùng Tử Y, vừa nói yêu cô, sau đó lại chiếm đoạt một người phụ nữ khác sao?
“Suy nghĩ cái gì vậy?” Tình Không chịu đau vừa kéo hồi tưởng tượng, thì nhìn đến Lôi Ân đứng ở trước mặt cô, một bàn tay sờ lên trán cô.
Cô chớp mắt không nhìn hắn, Lôi Ân bị cô nhìn đến sợ, Tình Không đi qua bên hắn, không khỏi hỏi, “Lôi Ân, anh từng có bao nhiêu phụ nữ?”
“Hử?” Lôi Ân rối rắm nhíu mày, không dự đoán được đầu cô xoay chuyển nhanh như vậy, cư nhiên lại hỏi hắn vấn đề như vậy.
“Làm sao vậy? Là chưa nghĩ ra nên trả lời như thế nào? Hay là nhiều không đếm được?” Tình Không híp mắt, đi bước một đến gần hắn, thân thể Lôi Ân rung rung một chút, không tự chủ được lui sau hai bước.
Tình Không không hề kháng cự Hàn Húc đắp thuốc cho cô, trên đời này không có cô gái nào lại muốn xấu xí, cuộc sống của Tình Không tựa hồ tìm được trọng tâm rồi, cô ở trong này so với lúc ở Địa Ngục Môn thoải mái hơn, Lôi Ân chỉ dùng phương thức quý trọng mà một người đàn ông dành cho người phụ nữ mình yêu.
Hàn Húc cho cô dùng loại thuốc tốt nhất hiện này, chất lỏng lạnh lẽo tiến sâu vào da thịt của cô, cô đau ngay cả đến nghiến răng, loại cảm giác này, loại cảm giác này so với cầm dao rạch vào mặt còn đau hơn.
Cô căn môi mình, Lôi Ân đau lòng nắm tay cô, sau đó hôn lên môi của cô, tùy ý để cô cắn vào lưỡi hắn, mùi máu tươi nồng đậm tràn ra ở miệng hai người, Tình Không muốn đẩy hắn, nhưng hắn cũng không cho cô rời đi.
Hôn, chậm rãi làm giảm cơn đau trên mặt, Tình Không vẫn như trước không dám chiếu gương, cô không biết sau này khuôn mặt mình sẽ biến thành dạng gì, nhưng nhìn Hàn Húc không còn nhăn mày nữa có lẽ là tình hình của cô tốt rồi.
Thuốc bôi cho cô thí nghiệm mấy ngày nay, Lôi Ân ở lại trong phòng cô qua đêm, Tình Không đuổi hắn, hắn sau khi ra ngoài chờ cô đang ngủ lại nhẹ nhàng tiến vào.
“Anh đi ra ngoài!” Tình Không từ toilet đi ra lại nhìn thấy tên kiêu căng đó ngồi trên ghế sô pha, cô đi đến trước mặt hắn, ác khẩu đuổi người, hôm nay mặt đã không còn đau như mọi lần nữa rồi, Tình Không vuốt da thịt của chính mình, nó không còn thô ráp như lúc trước.
“Ban đêm em hay đá chăn, để cho anh ở lại được không? Anh ngủ ở sô pha!” Khuôn mặt tuấn tú lộ vẻ tươi cười, Lôi Ân nhìn đến ánh mắt cô hoài nghi dừng ở trên người hắn, hắn mặt dày lôi kéo cô ngồi trên đùi hắn, sau đó giúp cô lau mái tóc ướt.
Tóc cô thật mềm, rất dài, tím đỏ, rất đẹp.
Ngón tay hắn xuyên qua tóc cô, Tình Không đưa lưng dán lên ngực hắn, cô ngồi ở trên đùi hắn, dưới thân có một chút nóng, làm cô mặt đỏ tai hồng.
“Tình Không, chúng ta cứ như vậy, cứ như vậy được không? Anh thích em như vậy……” Hắn hôn dừng ở cổ cô, bàn tay xuyên qua những lọn tóc của cô, tiện đà một tay dừng ở bên hông cô.
Hắn còn thật sự nhớ những gì đã trải qua cùng cô, khi đó chỉ là tổn thương và không tin nhau, hắn cho tới bây giờ đều chưa từng giống như hiện tại cùng với cô bình tĩnh ở chung như vậy, có lẽ đối với cô và hắn mà nói, bắt đầu lại khi cô mất trí nhớ là cực kì tốt, như vậy cô nhớ rõ hắn đối với cô tốt ra sao, những tổn thương và bài xích của cô với hắn cũng sẽ không có!
Hiện tại cô giống như một tờ giấy trắng, cùng hắn bình tĩnh bắt đầu lại, bọn họ nên cố gắng quý trọng giây phút này.
Tình Không đương nhiên nghe hiểu được lời của hắn, cô mở to đôi mắt nhìn hắn, trong lòng đã không còn bàn xích như lúc trước.
Vết sẹo trên mặt cô còn chưa hết, phần da thịt thối rữa hiện tại bắt đầu lên da non, chậm rãi hình thành một lớp da thịt mới, khuôn mặt này so với lúc hắn nhìn thấy lần đầu tiên đã tốt hơn rất nhiều rồi, nhưng vẫn không đẹp như trước. Cô chỉ cần nhìn hắn chăm chú một chút là dễ dàng khơi dậy khát vọng nơi đáy lòng của hắn.
Dưới ngọn đèn mờ ảo, hai người cứ như thế càng gần, gần đến mức nghe thấy hơi thở của đối phương, Lôi Ân yêu nhất là ánh mắt kia của cô, giống như có thể nói, lông mi thật dài, thanh tú giống như một chiếc quạt.
Cô không đáp lại, cũng không cự tuyệt, ngọn lửa trong mắt Lôi Ân càng lúc càng rõ ràng, ngày cô trở về bên cạnh hắn, hắn chỉ có thể thừa dịp cô ngủ say ôm cô hôn cô, bây giờ khi nhìn cô, đã không thể áp chế được khát vọng trong lòng.
Ánh mắt Lôi Ân mị hoặc nhìn cô, Tình Không vẫn trầm tĩnh.
“A …… Anh làm gì?” Tình Không bị hắn ôm vòng lấy, một trận thiên địa đảo lộn, thân thể cô bị hắn hoàn toàn ôm láy, trong giây lát rơi xuống chiếc giường rộng lớn kia.
Lôi Ân cũng khi trên thân đến, một bàn tay sờ lên ngực cô.
“Tình Không……” Mặt hắn vừa áp lại, liền bị cô mạnh mẽ cho một cái tát, Tình Không cơ hồ là phản xạ có điều kiện giơ lên cánh tay tát vào khuôn mặt tuấn tú của hắn.
Hai người đồng thời sợ run một chút, hành động vô ý của Tình Không khiến đôi con ngươi của Lôi Ân phút chốc trầm đi xuống, cô sợ hãi rụt lui đầu, sau đó ấp úng nói, “Ai, ai cho anh chạm vào tôi?!”
“Bảo bối, em đang trả thù anh sao?” Lôi Ân nghiến răng nghiến lợi nhìn vẻ mặt vô tội của cô gái, hắn bây giờ luyến tiếc chạm vào cô một chút, ngược lại còn bị cô đánh chửi, hắn đường đường Mafia giáo phụ bị một cô gái cho vài cái tát.
“Anh, tên lưu manh!” Tình Không kéo chặt quần áo trên người, đỏ mắt trừng hắn, cô cũng không phải cố ý.
“Hừ, nếu đánh cũng đánh, chúng ta đùa chút đi!” Lôi Ân nói xong lại tiếp tục đè lên người cô, Tình Không sợ hãi kêu lên trốn vào trong chăn, hắn đã rất nhanh ra tay cời bỏ quần áo trên người cô.
“Lôi Ân, đừng có cởi quần áo tôi….!”
“Anh muốn cắn ……”
“Nơi đó…đừng có cắn…!”
“Anh cứ sờ …đấy……”
“Tên biến thái này!”
“Đông” một tiếng, thân hình cao lớn của Lôi Ân bị cô gái nhỏ từ trên giường đá xuống dưới, cái trán đập vào tủ, hắn nhịn không được chửi thề, cho dù là mất trí nhớ, cái tính hoang dã vẫn tiềm tàng trong người cô!
Đêm nay, Lôi Ân chung quy không có thể lên được giường Tình Không, hắn nói với chính mình hiện tại không thể, khi cô còn chưa chuẩn bị tốt, hắn sẽ không dùng sức mạnh!
*******
Sẹo trên mặt Tình Không bắt đầu bóc ra, thỉnh thoảng da chết bong ra từ vết thương, thực ngứa, cô luôn nhịn không được gãi, Lôi Ân đúng lúc này nhìn cô, vừa thấy cô có ý định tự hại mình thì ngăn lại.
Không biết vì sao, một màn này thỉnh thoảng hiện lên trong đầu Tình Không, tựa hồ cũng có người đối với cô làm như vậy, nhưng người đó không phải Lôi Ân!
Lần đó ở bể bơi gặp qua Sơ Tình sau, Tình Không rốt cuộc chưa gặp lại cô gái, người con gái nhìn yếu đuối kia ở trong tràng biệt thự này, cô không khỏi liên tưởng quan hệ của người đó cùng với Lôi Ân, giống như Hắc Ngân Thánh cùng Tử Y, vừa nói yêu cô, sau đó lại chiếm đoạt một người phụ nữ khác sao?
“Suy nghĩ cái gì vậy?” Tình Không chịu đau vừa kéo hồi tưởng tượng, thì nhìn đến Lôi Ân đứng ở trước mặt cô, một bàn tay sờ lên trán cô.
Cô chớp mắt không nhìn hắn, Lôi Ân bị cô nhìn đến sợ, Tình Không đi qua bên hắn, không khỏi hỏi, “Lôi Ân, anh từng có bao nhiêu phụ nữ?”
“Hử?” Lôi Ân rối rắm nhíu mày, không dự đoán được đầu cô xoay chuyển nhanh như vậy, cư nhiên lại hỏi hắn vấn đề như vậy.
“Làm sao vậy? Là chưa nghĩ ra nên trả lời như thế nào? Hay là nhiều không đếm được?” Tình Không híp mắt, đi bước một đến gần hắn, thân thể Lôi Ân rung rung một chút, không tự chủ được lui sau hai bước.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.