Chương 147
bunn!
15/08/2019
Hanna nghe vậy thì trong lòng cô tức giận Lưu Yên ơi Lưu Yên cô dám dành vị trí trong lòng của Đế Kim với tôi
Trong lòng cô suy nghĩ nhưng không nói ra bên ngoài như một kẻ đáng thương
" anh nói thế không sợ em buồn sao?"
Đế Kim anh nhếch mép
" cô buồn hay không thì lien quan tới tôi?"
Hanna nghe xong thì trong lòng lại tức giận nhưng bên ngoài vẫn bình tĩnh mà đi ra khỏi phòng.
Lúc bước ra ngoài thì Bách Thiên nghe vậy liền cuối đầu
" tiểu thư Hanna"
Hanna cô hậm hực mà liếc Bách Thiên rồi đi ra thang máy.
Lưu Yên thì cô vào phòng sắp xếp quần áo thì cô nằm xuống giường không hiểu sao khi cô nằm xuống thì cô có cảm giác như đang đi máy bay mà khó chịu chống mặt.
Lưu Yên cô mệt mỏi mà thiếp đi.
Đế Khả cô không biết Lưu Yên ngủ mà mở cửa đi vào
" chị dâu.."
Lúc cô bước đi vào thấy Lưu Yên ngủ thì liền đi lại đắp chăn lại cho cô rồi vỗ vỗ
" chị ngủ ngon Cung Âu đã được chuyển về đây rồi có gì chị qua thăm Cung Âu nha"
Đế Khả nói xong thì vui vẻ mà bước đi ra ngoài.
Cô bước vào phòng của Cung Âu là phòng dành cho bệnh nhân ở đó có vài người bác sĩ nổi tiếng thấy cô vào thì cung kính
" tiểu thư"
Đế Khả cô bây giờ chỉ còn lại bộ mặt lạnh lùng mà người khác không dám nhìn thẳng vào
" chị dâu của tôi như thế nào?"
Một vài vị bác sĩ nghe vậy thì lên tiếng
" chị dâu của cô không sao rồi"
Đế Khả cô ngồi xuống kế Cung Âu mà bắt chéo chân
" nếu chị tôi không tỉnh lại thì mấy người đừng mong giữ mạng sống"
Trong lòng cô suy nghĩ nhưng không nói ra bên ngoài như một kẻ đáng thương
" anh nói thế không sợ em buồn sao?"
Đế Kim anh nhếch mép
" cô buồn hay không thì lien quan tới tôi?"
Hanna nghe xong thì trong lòng lại tức giận nhưng bên ngoài vẫn bình tĩnh mà đi ra khỏi phòng.
Lúc bước ra ngoài thì Bách Thiên nghe vậy liền cuối đầu
" tiểu thư Hanna"
Hanna cô hậm hực mà liếc Bách Thiên rồi đi ra thang máy.
Lưu Yên thì cô vào phòng sắp xếp quần áo thì cô nằm xuống giường không hiểu sao khi cô nằm xuống thì cô có cảm giác như đang đi máy bay mà khó chịu chống mặt.
Lưu Yên cô mệt mỏi mà thiếp đi.
Đế Khả cô không biết Lưu Yên ngủ mà mở cửa đi vào
" chị dâu.."
Lúc cô bước đi vào thấy Lưu Yên ngủ thì liền đi lại đắp chăn lại cho cô rồi vỗ vỗ
" chị ngủ ngon Cung Âu đã được chuyển về đây rồi có gì chị qua thăm Cung Âu nha"
Đế Khả nói xong thì vui vẻ mà bước đi ra ngoài.
Cô bước vào phòng của Cung Âu là phòng dành cho bệnh nhân ở đó có vài người bác sĩ nổi tiếng thấy cô vào thì cung kính
" tiểu thư"
Đế Khả cô bây giờ chỉ còn lại bộ mặt lạnh lùng mà người khác không dám nhìn thẳng vào
" chị dâu của tôi như thế nào?"
Một vài vị bác sĩ nghe vậy thì lên tiếng
" chị dâu của cô không sao rồi"
Đế Khả cô ngồi xuống kế Cung Âu mà bắt chéo chân
" nếu chị tôi không tỉnh lại thì mấy người đừng mong giữ mạng sống"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.