Chương 211
bunn!
18/09/2019
Lưu Yên cô dọn ra hết thì lên tiếng
" Đế Khả em ra kêu anh chàng đó với anh hai em vào ăn đi"
Đế Khả gật đầu cô đi ra thì nhìn Thằng An
" anh và anh hai tôi vào ăn đi dọn xong rồi"
Đế Kim anh đi vào Thằng An cũng đi phía sau.
Đế Kim anh kéo ghế ra mà ngồi kế Lưu Yên.
Đế Khả thì cô ngồi kế thằng An.
Không khí rất ấm áp.
Cung Âu anh cứ nhìn ra cửa như đang chờ điều gì đó
Lưu Yên cô nhìn Cung Âu
" Cậu chờ Thế Hào đúng không?"
Cung Âu anh lắc đầu
" Làm gì có, chờ hắn làm gì?"
Lưu Yên cô cười nhìn Cung Âu
" Chồng mình đơn nhiên phải chờ rồi"
Cung Âu như bị nói chúng tim đen mà không nói gì cuối xuống ăn.
Lưu Yên cô thở dài cô cảm thấy lúc tỉnh dậy tới giờ Cung Âu như một con người khác ít nói hơn trầm tĩnh hơn không giống Cung Âu khác vậy.
Lưu Yên cô cảm thấy càng ngày càng lo lắng cho Cung Âu giống như bị trầm cảm vậy. Cung Âu anh đã từng bị trầm cảm một lần rồi.
Lưu Yên cô nhìn Đế Kim anh vẫn tập trung ăn không để ý đến ai.
Lưu Yên cô nhìn Cung Âu
" cậu ăn xong thì lên phòng tớ có chuyện muốn nói với cậu"
Cung Âu anh chỉ gật đầu không nói gì thêm không khí cô và Cung Âu trở nên căng thẳng hơn Đế Khả thấy vậy mới lên tiếng
" xíu hai chị có bận gì không?"
Lưu Yên cô lắc đầu
" chị và Cung Âu đều rảnh"
Đế Khả cô cười ngọt ngào nhìn Cung Âu
" thế xíu hai chị đi mua đồ với em được không?"
Lưu Yên cô gật đầu thì nhìn Cung Âu
" tớ hơi mệt nên hai người đi đi"
" Đế Khả em ra kêu anh chàng đó với anh hai em vào ăn đi"
Đế Khả gật đầu cô đi ra thì nhìn Thằng An
" anh và anh hai tôi vào ăn đi dọn xong rồi"
Đế Kim anh đi vào Thằng An cũng đi phía sau.
Đế Kim anh kéo ghế ra mà ngồi kế Lưu Yên.
Đế Khả thì cô ngồi kế thằng An.
Không khí rất ấm áp.
Cung Âu anh cứ nhìn ra cửa như đang chờ điều gì đó
Lưu Yên cô nhìn Cung Âu
" Cậu chờ Thế Hào đúng không?"
Cung Âu anh lắc đầu
" Làm gì có, chờ hắn làm gì?"
Lưu Yên cô cười nhìn Cung Âu
" Chồng mình đơn nhiên phải chờ rồi"
Cung Âu như bị nói chúng tim đen mà không nói gì cuối xuống ăn.
Lưu Yên cô thở dài cô cảm thấy lúc tỉnh dậy tới giờ Cung Âu như một con người khác ít nói hơn trầm tĩnh hơn không giống Cung Âu khác vậy.
Lưu Yên cô cảm thấy càng ngày càng lo lắng cho Cung Âu giống như bị trầm cảm vậy. Cung Âu anh đã từng bị trầm cảm một lần rồi.
Lưu Yên cô nhìn Đế Kim anh vẫn tập trung ăn không để ý đến ai.
Lưu Yên cô nhìn Cung Âu
" cậu ăn xong thì lên phòng tớ có chuyện muốn nói với cậu"
Cung Âu anh chỉ gật đầu không nói gì thêm không khí cô và Cung Âu trở nên căng thẳng hơn Đế Khả thấy vậy mới lên tiếng
" xíu hai chị có bận gì không?"
Lưu Yên cô lắc đầu
" chị và Cung Âu đều rảnh"
Đế Khả cô cười ngọt ngào nhìn Cung Âu
" thế xíu hai chị đi mua đồ với em được không?"
Lưu Yên cô gật đầu thì nhìn Cung Âu
" tớ hơi mệt nên hai người đi đi"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.