Chương 218
bunn!
25/09/2019
Đế Kim anh cười ngọt ngào nhìn cô
" em yên tâm sau này con anh thì anh nhất định sẽ không cho xảy ra chuyện đó"
Lưu Yên cô gật đầu
" em tin anh mà"
Đế Kim anh nhìn Lưu Yên
" em còn muốn đi đâu nữa không?"
Lưu Yên cô gật đầu
" em muốn lại lotte mua đồ ăn cho Cung Âu với Đế Khả"
Đế Kim anh gật đầu mà đỗ xe ngay cổng anh nhìn Lưu Yên định tháo dây an toàn xuống thì Đế Kim anh lên tiếng
" em ở trong xe đi để anh đi tuyết rơi nhiều rồi"
Lưu Yên cô gật đầu
" mua 3 phần piazza 3 phần cơm 3 phần nước nha"
Đế Kim anh gật đầu thì mở cửa ra mà đi vào Lưu Yên cô lấy điện thoại ra lướt thì nhìn thấy tin nhắn của Lưu Bạch.
Lưu Yên cô qua đây quên đổi sim ở bên nước này nên mỗi lần gửi tin nhắn đi tốn rất nhiều tiền.
" khi nào chị về?"
Lưu Yên cô nhìn thấy tin nhắn thì cô trả lời
" khi nào Cung Âu khỏe chị sẽ về"
Bên kia như đang cầm máy chờ sẵn mà vừa gửi đi liền được trả lời
" mẹ bảo là rất nhớ chị"
Lưu Yên cô suy một hồi thì lại muốn chọc Lưu Bạch
" hôm nay có vài người điện chị bảo em là đồ đểu"
Bên kia rất nhanh đáp lại
" mấy người?"
" một người"
" không sao"
Lưu Yên cô bấm vào gọi cho Lưu Bạch
Lưu Yên cô liền lên tiếng
" tại sao em lại nói không sao?"
Lưu Bạch anh vẫn bình tĩnh trả lời
" những người khác vẫn chưa biết"
Lưu Yên cô nghe thì muốn té ngửa không biết từ khi nào Lưu Bạch lại bá đạo như thế.
" khi nào chị về em cho chị mượn tiền được không?"
" chị mượn để làm gì?"
" Để hẹn hò với người yêu quần áo của chị mặc hết lượt rồi"
" thế chị thay người yêu rồi mặc lại quần áo"
" em yên tâm sau này con anh thì anh nhất định sẽ không cho xảy ra chuyện đó"
Lưu Yên cô gật đầu
" em tin anh mà"
Đế Kim anh nhìn Lưu Yên
" em còn muốn đi đâu nữa không?"
Lưu Yên cô gật đầu
" em muốn lại lotte mua đồ ăn cho Cung Âu với Đế Khả"
Đế Kim anh gật đầu mà đỗ xe ngay cổng anh nhìn Lưu Yên định tháo dây an toàn xuống thì Đế Kim anh lên tiếng
" em ở trong xe đi để anh đi tuyết rơi nhiều rồi"
Lưu Yên cô gật đầu
" mua 3 phần piazza 3 phần cơm 3 phần nước nha"
Đế Kim anh gật đầu thì mở cửa ra mà đi vào Lưu Yên cô lấy điện thoại ra lướt thì nhìn thấy tin nhắn của Lưu Bạch.
Lưu Yên cô qua đây quên đổi sim ở bên nước này nên mỗi lần gửi tin nhắn đi tốn rất nhiều tiền.
" khi nào chị về?"
Lưu Yên cô nhìn thấy tin nhắn thì cô trả lời
" khi nào Cung Âu khỏe chị sẽ về"
Bên kia như đang cầm máy chờ sẵn mà vừa gửi đi liền được trả lời
" mẹ bảo là rất nhớ chị"
Lưu Yên cô suy một hồi thì lại muốn chọc Lưu Bạch
" hôm nay có vài người điện chị bảo em là đồ đểu"
Bên kia rất nhanh đáp lại
" mấy người?"
" một người"
" không sao"
Lưu Yên cô bấm vào gọi cho Lưu Bạch
Lưu Yên cô liền lên tiếng
" tại sao em lại nói không sao?"
Lưu Bạch anh vẫn bình tĩnh trả lời
" những người khác vẫn chưa biết"
Lưu Yên cô nghe thì muốn té ngửa không biết từ khi nào Lưu Bạch lại bá đạo như thế.
" khi nào chị về em cho chị mượn tiền được không?"
" chị mượn để làm gì?"
" Để hẹn hò với người yêu quần áo của chị mặc hết lượt rồi"
" thế chị thay người yêu rồi mặc lại quần áo"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.