Chương 232
bunn!
21/10/2019
Lưu Yên cô thấy cửa đóng lại thì mở mắt ra cô vô
tình nghe hết cuộc trò chuyện trong thư phòng của anh rồi cô không muốn
nghe lén chỉ là vô tình đi ngang qua nghe thôi vì cửa không đóng chặt.
Lưu Yên cô ngồi dậy thì thở dài mà xoa xoa bụng mình
" mẹ con mình chỉ có thể ở nhà chờ ba con về thôi mẹ không muốn ngăn ba con lại vì mẹ biết ba con có nổi khổ riêng, vì mẹ mà ba con đã cãi nhau với mẹ mình"
Lưu Yên cô dựa lưng vào giường mà thở dài nước mắt tự nhiên lại rơi xuống Lưu Yên cô lấy tay lau đi càng lau thì lại càng nhiều Lưu Yên cô ôm gối mà khóc cô không kìm nổi nước mắt nữa rồi
"mẹ cũng như con vậy không có ba thì mẹ cũng chẳng sống nổi"
Càng suy nghĩ nước mắt mỗi lúc một nhiều hơn.
đột nhiên tim Đế Kim lại nhói lên cảm giác không lành lại đến với anh đột nhiên phía sau có hai chiếc xe đuổi theo sát hai người từ lúc chạy vào khu ngoại ô tới giờ.
Thế Hào cũng thấy mà nhìn Đế Kim
" lão đại"
Đế Kim anh gật đầu anh biết trong đầu Thế Hào bây giờ muốn nói gì
" cứ bình tĩnh mà lái"
Thế Hào anh gật đầu mà vẫn giữ nguyên tốc độ không nhanh không chậm.
đột nhiên hai chiếc xe màu đen phía trước vượt lên thì chặn ngang đầu xe anh lại.
Thế Hào thắng gấp nên hai người chúi về phía trước.
tất cả người ở trên hai chiếc xe phía trước liền bước xuống mà cầm cả dao tầm 10 người.
Đế Kim anh cau mày mà nhìn Thế Hào hai người nhìn nhau gật đầu thì đi xuống mà bấm nút khoá cửa xe lại chỉ có vân tay tụi anh mới mở ra được.
Đế Kim anh bước xuống thì đóng cửa xe lại thì cau mày.
Thế Hào liền lên tiếng
" tụi mày muốn gì?"
một thằng cao to không thua gì hai người liền lên tiếng
" muốn giết tụi mày"
Đế Kim anh nhếch mép
" thế thì lẹ lên tụi tao không có nhiều thời gian dành cho bọn mày đâu"
Đế Kim nói xong thì liền lấy thế chủ động mà đánh trước thà chủ động còn hơn bị động rất khó trở tay Đế Kim anh chỉ quơ chân thì đã hạ được 3 người Thế Hào thấy vậy cũng bay vào mà đánh những đứa bự trước.
Thế Hào anh hạ được 2 đứa thì gần như sức cũng muốn hết mà nhìn Đế Kim
" lão đại...nếu em bị gì thì sẽ chia tài sản cho anh có gì anh chia cho vợ em nha"
Đế Kim anh cau mày
" tập trung"
Thế Hào gật đầu thì đưa chân lên mà hạ được thêm 3 người.
Đế Kim anh đã hạ được 4 người. anh nhìn qua phía Thế Hào thì thấy anh bị rạch trúng ngay tay Đế Kim anh cau mày lạnh càng lạnh Đế Kim anh ra tay dứt khoát mà giết người thứ năm Đế Kim anh lấy trong chiếc đồng hồ ra một con dao nhỏ thì lao lại phía Thế Hào mà đâm người ở phía sau Thế Hào.
Thế Hào anh hạ xong người còn lại thì liền đi lại Đế Kim
" lão đại"
Đế Kim anh gật đầu
" tôi sẽ lái xe cậu băng bó vết thương đi"
Đế Kim anh mở cửa ra thì leo vào chỗ ghế lái.
Thế Hào anh cũng leo theo vào ghế phụ.
Thế Hào anh cau mày
" những người này là ai?"
Đế Kim anh đạp chân ga
" Chúng là những người được mướn để giết chúng ta"
Thế Hào anh lấy gạt trong xe mà băng lại chỗ vết thương vừa mới bị rạch ngang.
Đế Kim anh không nể tình mà chạy lên những cái xác đã bị anh hạ đang nằm rãi rác trên đường
" sắp tới chỗ của chúng ta thực hiện phi vụ rồi"
Lưu Yên cô ngồi dậy thì thở dài mà xoa xoa bụng mình
" mẹ con mình chỉ có thể ở nhà chờ ba con về thôi mẹ không muốn ngăn ba con lại vì mẹ biết ba con có nổi khổ riêng, vì mẹ mà ba con đã cãi nhau với mẹ mình"
Lưu Yên cô dựa lưng vào giường mà thở dài nước mắt tự nhiên lại rơi xuống Lưu Yên cô lấy tay lau đi càng lau thì lại càng nhiều Lưu Yên cô ôm gối mà khóc cô không kìm nổi nước mắt nữa rồi
"mẹ cũng như con vậy không có ba thì mẹ cũng chẳng sống nổi"
Càng suy nghĩ nước mắt mỗi lúc một nhiều hơn.
đột nhiên tim Đế Kim lại nhói lên cảm giác không lành lại đến với anh đột nhiên phía sau có hai chiếc xe đuổi theo sát hai người từ lúc chạy vào khu ngoại ô tới giờ.
Thế Hào cũng thấy mà nhìn Đế Kim
" lão đại"
Đế Kim anh gật đầu anh biết trong đầu Thế Hào bây giờ muốn nói gì
" cứ bình tĩnh mà lái"
Thế Hào anh gật đầu mà vẫn giữ nguyên tốc độ không nhanh không chậm.
đột nhiên hai chiếc xe màu đen phía trước vượt lên thì chặn ngang đầu xe anh lại.
Thế Hào thắng gấp nên hai người chúi về phía trước.
tất cả người ở trên hai chiếc xe phía trước liền bước xuống mà cầm cả dao tầm 10 người.
Đế Kim anh cau mày mà nhìn Thế Hào hai người nhìn nhau gật đầu thì đi xuống mà bấm nút khoá cửa xe lại chỉ có vân tay tụi anh mới mở ra được.
Đế Kim anh bước xuống thì đóng cửa xe lại thì cau mày.
Thế Hào liền lên tiếng
" tụi mày muốn gì?"
một thằng cao to không thua gì hai người liền lên tiếng
" muốn giết tụi mày"
Đế Kim anh nhếch mép
" thế thì lẹ lên tụi tao không có nhiều thời gian dành cho bọn mày đâu"
Đế Kim nói xong thì liền lấy thế chủ động mà đánh trước thà chủ động còn hơn bị động rất khó trở tay Đế Kim anh chỉ quơ chân thì đã hạ được 3 người Thế Hào thấy vậy cũng bay vào mà đánh những đứa bự trước.
Thế Hào anh hạ được 2 đứa thì gần như sức cũng muốn hết mà nhìn Đế Kim
" lão đại...nếu em bị gì thì sẽ chia tài sản cho anh có gì anh chia cho vợ em nha"
Đế Kim anh cau mày
" tập trung"
Thế Hào gật đầu thì đưa chân lên mà hạ được thêm 3 người.
Đế Kim anh đã hạ được 4 người. anh nhìn qua phía Thế Hào thì thấy anh bị rạch trúng ngay tay Đế Kim anh cau mày lạnh càng lạnh Đế Kim anh ra tay dứt khoát mà giết người thứ năm Đế Kim anh lấy trong chiếc đồng hồ ra một con dao nhỏ thì lao lại phía Thế Hào mà đâm người ở phía sau Thế Hào.
Thế Hào anh hạ xong người còn lại thì liền đi lại Đế Kim
" lão đại"
Đế Kim anh gật đầu
" tôi sẽ lái xe cậu băng bó vết thương đi"
Đế Kim anh mở cửa ra thì leo vào chỗ ghế lái.
Thế Hào anh cũng leo theo vào ghế phụ.
Thế Hào anh cau mày
" những người này là ai?"
Đế Kim anh đạp chân ga
" Chúng là những người được mướn để giết chúng ta"
Thế Hào anh lấy gạt trong xe mà băng lại chỗ vết thương vừa mới bị rạch ngang.
Đế Kim anh không nể tình mà chạy lên những cái xác đã bị anh hạ đang nằm rãi rác trên đường
" sắp tới chỗ của chúng ta thực hiện phi vụ rồi"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.