Chương 235
bunn!
26/10/2019
thằng N nghe vậy thì tức đỏ mặt nhưng vẫn cười lớn
" haha đúng là Đế Kim ở trong tình thế nào cũng không để người anh em trung thành của mình bị ức hiếp"
Đế Kim anh cau mày
" nghe mày nói tao đau đầu quá vô chuyện chính được không cứ dòng dòng"
Thằng N nghe vậy thì liền vỗ vai Đế Kim
" được mày muốn giết tao thì được dễ thôi. bây giờ tao với mày đấu súng"
Thằng N lấy cái khăn màu đen từ trong tủ ra thì nói tiếp
" bịch mắt lại mỗi người có 3 viên đạn ai thắng thì làm vua ai thua thì chết.."
Thằng N định nói tiếp thì Đế Kim anh cắt ngang
" khỏi nói nữa quy tắc cũ"
Thằng N nghe vậy thì gật đầu
"được thế cậu đi theo tôi ra sân đấu súng còn bạn cậu thì ở lại đây tôi cho cậu chọn mấy em đó muốn em nào cũng được"
Thế Hào nghe vậy thì trong lòng liền lo sợ cho Đế Kim nhưng anh không thể hiện ra ngoài làm xác thủ thứ quan trọng nhất là cảm xúc không thể cho ai biết cảm xúc của mình
" không cần"
Đế Kim anh quay qua vỗ vai Thế Hào
" tôi hứa sẽ quay lại"
Thế Hào anh gật đầu Đế Kim anh đi theo sau thằng N mà đi ra sân tập súng.
Thế Hào anh ngồi lên ghế sofa tuy anh ngồi nhưng lòng anh không yên.
mọi người điều biết quy tắc của Đế Kim và thằng N giống nhau không ai thua ai người thắng thì làm vua người thua thì chết là chuyện diễn nhiên bịch mắt lại bắn nhau mỗi người chỉ có 3 viên đạn
Thế Hào đang ngồi thì điện thoại anh reo lên bình thường anh đi làm những vụ này thì không bao giờ đem theo điện thoại có hôm nay là anh quên hên mà không có Đế Kim có chắc Đế Kim đã chửi anh.
Thế Hào lấy điện thoại ra là số của Thành Quốc Thế Hào anh liền bắt máy giọng anh có chút run nhưng người ngoài không để ý sẽ chẳng nghe được
" alo"
Thành Quốc anh chỉ cần nghe sơ qua là biết có chuyện
" có chuyện gì sao?"
Thế Hào anh thở dài
" lão đại và Thằng N..."
Thế Hào anh cố tình ngừng lại để cho Thành Quốc hiểu.
" hai người đó gặp nhau rồi?"
" đúng vậy phi vụ lần này là giết thằng N"
Thành Quốc bên kia liền lên tiếng mắng
" mẹ nó cậu đùa tôi à? cậu biết là phi vụ này là nó sao cậu còn nói cho Đế Kim biết để tôi và cậu đi không được sao?"
Thế Hào anh bị cứng họng đúng sao anh lại để cho Đế Kim biết? lão đại nhà anh và thằng N có mối thù rất sâu đậm lần này coi như 1 người sống một người chết rồi
" tôi...."
Thành Quốc anh liền cắt ngang
" lão đại lần này có chuyện gì thì tôi cho cậu chết chung"
Thế Hào anh liền chịu không nổi mà lên tiếng
" cậu hay như thế thì sao lúc đó không về đây chúng với tôi? ở đó mà nói cái gì?"
" nếu tôi về với cậu thì bệnh viện công ty những quá bar lớn tới nhỏ ai trông coi? cậu và lão đại qua đó tôi bên đây cố gắng xử lí hết tất cả công việc nhanh nhất để qua bên đó bây giờ cậu nói vậy là sao? muốn gì?"
Thế Hào anh liền cúp máy bây giờ hết chuyện này tới chuyện khác anh rất rối chẳng biết làm như nào
" haha đúng là Đế Kim ở trong tình thế nào cũng không để người anh em trung thành của mình bị ức hiếp"
Đế Kim anh cau mày
" nghe mày nói tao đau đầu quá vô chuyện chính được không cứ dòng dòng"
Thằng N nghe vậy thì liền vỗ vai Đế Kim
" được mày muốn giết tao thì được dễ thôi. bây giờ tao với mày đấu súng"
Thằng N lấy cái khăn màu đen từ trong tủ ra thì nói tiếp
" bịch mắt lại mỗi người có 3 viên đạn ai thắng thì làm vua ai thua thì chết.."
Thằng N định nói tiếp thì Đế Kim anh cắt ngang
" khỏi nói nữa quy tắc cũ"
Thằng N nghe vậy thì gật đầu
"được thế cậu đi theo tôi ra sân đấu súng còn bạn cậu thì ở lại đây tôi cho cậu chọn mấy em đó muốn em nào cũng được"
Thế Hào nghe vậy thì trong lòng liền lo sợ cho Đế Kim nhưng anh không thể hiện ra ngoài làm xác thủ thứ quan trọng nhất là cảm xúc không thể cho ai biết cảm xúc của mình
" không cần"
Đế Kim anh quay qua vỗ vai Thế Hào
" tôi hứa sẽ quay lại"
Thế Hào anh gật đầu Đế Kim anh đi theo sau thằng N mà đi ra sân tập súng.
Thế Hào anh ngồi lên ghế sofa tuy anh ngồi nhưng lòng anh không yên.
mọi người điều biết quy tắc của Đế Kim và thằng N giống nhau không ai thua ai người thắng thì làm vua người thua thì chết là chuyện diễn nhiên bịch mắt lại bắn nhau mỗi người chỉ có 3 viên đạn
Thế Hào đang ngồi thì điện thoại anh reo lên bình thường anh đi làm những vụ này thì không bao giờ đem theo điện thoại có hôm nay là anh quên hên mà không có Đế Kim có chắc Đế Kim đã chửi anh.
Thế Hào lấy điện thoại ra là số của Thành Quốc Thế Hào anh liền bắt máy giọng anh có chút run nhưng người ngoài không để ý sẽ chẳng nghe được
" alo"
Thành Quốc anh chỉ cần nghe sơ qua là biết có chuyện
" có chuyện gì sao?"
Thế Hào anh thở dài
" lão đại và Thằng N..."
Thế Hào anh cố tình ngừng lại để cho Thành Quốc hiểu.
" hai người đó gặp nhau rồi?"
" đúng vậy phi vụ lần này là giết thằng N"
Thành Quốc bên kia liền lên tiếng mắng
" mẹ nó cậu đùa tôi à? cậu biết là phi vụ này là nó sao cậu còn nói cho Đế Kim biết để tôi và cậu đi không được sao?"
Thế Hào anh bị cứng họng đúng sao anh lại để cho Đế Kim biết? lão đại nhà anh và thằng N có mối thù rất sâu đậm lần này coi như 1 người sống một người chết rồi
" tôi...."
Thành Quốc anh liền cắt ngang
" lão đại lần này có chuyện gì thì tôi cho cậu chết chung"
Thế Hào anh liền chịu không nổi mà lên tiếng
" cậu hay như thế thì sao lúc đó không về đây chúng với tôi? ở đó mà nói cái gì?"
" nếu tôi về với cậu thì bệnh viện công ty những quá bar lớn tới nhỏ ai trông coi? cậu và lão đại qua đó tôi bên đây cố gắng xử lí hết tất cả công việc nhanh nhất để qua bên đó bây giờ cậu nói vậy là sao? muốn gì?"
Thế Hào anh liền cúp máy bây giờ hết chuyện này tới chuyện khác anh rất rối chẳng biết làm như nào
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.