Chương 240
bunn!
10/11/2019
Hanna cô khoát tay
" không sao ngừng xe ở đây đi tôi tự lái đi được"
Kiều Tiên nghe vậy thì liền ngừng xe lại mà mở cửa đi xuống.
" có gì cô chủ cứ điện tôi"
Hanna cô mở cửa mà đi vào ghế lái mà ngồi. không nhìn Kiều Tiên dù một cái Kiều Tiên cô đứng tới lúc chiếc xe mất dần thì thở dài. cô biết nếu thổ lộ tình cảm với Hanna cô sẽ thẳng thừng từ chối còn không sẽ tránh né cô vậy mà cô vẫn cứ mặc kệ càng ngày tình cảm trong lòng cô lại lớn hơn.
Hanna cô chạy xe về phía nhà Thằng N thì dừng xe ngay cửa mà bước vào thấy nhiều người nằm ngã dưới đất camera bị hư còn có đầu bị chặt cả ngón tay.
Hanna thấy thì liền nôn mà cố gắng chạy lẹ vào nhà lúc vào thì thấy Thế Hào đang ngồi trên sofa tay nắm chặt điện thoại
" Thế Hào"
Thế Hào nghe có người gọi tên mình thì liền nhìn lên
" Hanna sao cô lại ở đây?"
Hanna cô ngồi xuống kế bên Thế Hào
" tôi nghe tin của Đế Kim thì liền chạy lại đây ngay"
Thế Hào anh nhúng vai
" Lão đại tôi nổi tiếng quá ha chỉ cần làm gì thì mọi người điều biết"
Hanna cau mày
" cậu sao lúc nào cũng đùa được hết vậy hả"
Thế Hào cười ôn nhu
" đùa thôi chứ trong lòng tôi rất lo lắng đấy"
Hanna cô " ồ " một tiếng
Thế Hào anh cau mày
" ý gì đây cô không tin tôi à?"
Hanna cô nhúng vai
" tôi sao lại không dám tin cậu"
" cô chuyện gì không dám sợ cô giết luôn tôi"
" Tôi dám sao"
" Cô không dám chẳng lẽ tôi dám hay sao?"
Hanna cô cau mày
" sao cậu thích cải quá vậy lúc cậu đẻ bị rớt trong đám bắp cải hay sao?"
Thế Hào anh lắc đầu
" cô rớt ở đâu tôi rớt ở đấy"
bổng nhiên nghe một tiếng
" Đoàng"
Ở trong phòng súng thì Hanna và Thế Hào liền nhìn nhau
" cậu thích cãi không? Đế kim trong đó cậu không lo"
Thế Hào anh đứng dậy thì đi vào phía phòng thử súng Hanna cô cũng đi phía sau
" Lúc nãy cô nhường tôi là được rồi"
Hanna cô cau mày
" thế sao anh không nhường tôi?"
" không sao ngừng xe ở đây đi tôi tự lái đi được"
Kiều Tiên nghe vậy thì liền ngừng xe lại mà mở cửa đi xuống.
" có gì cô chủ cứ điện tôi"
Hanna cô mở cửa mà đi vào ghế lái mà ngồi. không nhìn Kiều Tiên dù một cái Kiều Tiên cô đứng tới lúc chiếc xe mất dần thì thở dài. cô biết nếu thổ lộ tình cảm với Hanna cô sẽ thẳng thừng từ chối còn không sẽ tránh né cô vậy mà cô vẫn cứ mặc kệ càng ngày tình cảm trong lòng cô lại lớn hơn.
Hanna cô chạy xe về phía nhà Thằng N thì dừng xe ngay cửa mà bước vào thấy nhiều người nằm ngã dưới đất camera bị hư còn có đầu bị chặt cả ngón tay.
Hanna thấy thì liền nôn mà cố gắng chạy lẹ vào nhà lúc vào thì thấy Thế Hào đang ngồi trên sofa tay nắm chặt điện thoại
" Thế Hào"
Thế Hào nghe có người gọi tên mình thì liền nhìn lên
" Hanna sao cô lại ở đây?"
Hanna cô ngồi xuống kế bên Thế Hào
" tôi nghe tin của Đế Kim thì liền chạy lại đây ngay"
Thế Hào anh nhúng vai
" Lão đại tôi nổi tiếng quá ha chỉ cần làm gì thì mọi người điều biết"
Hanna cau mày
" cậu sao lúc nào cũng đùa được hết vậy hả"
Thế Hào cười ôn nhu
" đùa thôi chứ trong lòng tôi rất lo lắng đấy"
Hanna cô " ồ " một tiếng
Thế Hào anh cau mày
" ý gì đây cô không tin tôi à?"
Hanna cô nhúng vai
" tôi sao lại không dám tin cậu"
" cô chuyện gì không dám sợ cô giết luôn tôi"
" Tôi dám sao"
" Cô không dám chẳng lẽ tôi dám hay sao?"
Hanna cô cau mày
" sao cậu thích cải quá vậy lúc cậu đẻ bị rớt trong đám bắp cải hay sao?"
Thế Hào anh lắc đầu
" cô rớt ở đâu tôi rớt ở đấy"
bổng nhiên nghe một tiếng
" Đoàng"
Ở trong phòng súng thì Hanna và Thế Hào liền nhìn nhau
" cậu thích cãi không? Đế kim trong đó cậu không lo"
Thế Hào anh đứng dậy thì đi vào phía phòng thử súng Hanna cô cũng đi phía sau
" Lúc nãy cô nhường tôi là được rồi"
Hanna cô cau mày
" thế sao anh không nhường tôi?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.