Chương 245
bunn!
21/11/2019
Đế Kim anh gật đầu. Thế Hào anh đi ra thì đóng cửa lại mà đi ra phòng kế bên ngủ chung với Thằng T.
sáng hôm sau 5 giờ Đế Kim bị cơn đau mà làm cho thức giấc mà cố ngồi dậy đi xuống thì đi vào nhà vệ sinh để thay đồ và tắm.
Đế Kim lúc anh đi ra thì Thế Hào cũng vừa vào thấy Đế Kim thì liền lên tiếng
" lão đại tôi vào sát trùng vết thương cho anh"
Đế Kim anh chỉ gật đầu thì ngồi xuống giường.
trong lúc thay băng vết thương Đế Kim anh không nói tiếng nào Thế Hào hỏi anh cũng không trả lời.
Thế Hào anh thay xong thì đứng dậy
" Tôi thay xong rồi"
Đế Kim anh đứng dậy lấy một chiếc áo thun đen mặc vào
" hôm nay tôi về nhà nói cho thằng T biết rồi cậu về sau. khi nào về Lưu Yên và vợ cậu có hỏi thì bảo công ty có việc"
Đế Kim anh vừa nói dứt câu thì đi ra ngoài không đợi Thế Hào đáp lại.
anh thở dài anh cũng quá quen rồi, Đế Kim anh leo vào chiếc xe của mình thì lái ra khỏi cổng chạy về hướng biệt thự của Đế Khả.
Đế Kim anh chạy vào thì đỗ xe trước cổng mà đi vào Đế Khả thấy thì liền lên tiếng
" anh hai anh về rồi sao? anh có bị gì không?"
Đế Kim anh lắc đầu lấy tay xoa đầu Đế Khả
" anh mà bị gì được chứ. chị dâu em đâu?"
Đế Khả cô chỉ lên phòng
" chị dâu đang trên phòng"
Đế Kim anh nhìn phòng Cung Âu thì tiện miệng hỏi
" thế Cung Âu?"
Đế Khả cô ngồi xuống sofa
" ở trên phòng hình như còn ngủ. dạo này em thấy chị Cung Âu mệt mỏi lắm"
Đế Kim anh rót cho mình ly nước thì nói
" em thử em vác cái bụng bự đó đi rồi biết mệt hay không"
Đế Khả cô nhúng vai.
" đơn nhiên là có rồi. sau này có chồng em sẽ không đẻ đâu"
Đế Kim anh gật đầu
" được đó anh chờ xem khi nào em có chồng"
Đế Kim anh uống một hơi thì hết li nước anh đi lên phòng. thì nhẹ nhàng mà đi vào lúc đi vào anh thấy phòng hơi tối vì không bật đèn.
anh không thấy Lưu Yên trên giường nhìn ra phía bang công thì Lưu Yên mặc bộ đồ rất mỏng mà ngồi với vẻ mặt rất buồn.
Đế Kim anh lấy áo khoác trong tủ thì đi ra ngoài mà kéo cửa ra.
Lưu Yên cô thấy Đế Kim thì liền nhìn anh
" anh chịu về rồi sao?"
Đế Kim anh bất ngờ vì giọng nói lạnh lùng của Lưu Yên
" ngoài đây lạnh lắm em mặc áo ấm vào đi"
Lưu Yên cô không nói gì mà đưa tay lấy áo thì tự mặc vào
Đế Kim anh ngồi kế Lưu Yên
" có chuyện gì làm em không vui sao?"
sáng hôm sau 5 giờ Đế Kim bị cơn đau mà làm cho thức giấc mà cố ngồi dậy đi xuống thì đi vào nhà vệ sinh để thay đồ và tắm.
Đế Kim lúc anh đi ra thì Thế Hào cũng vừa vào thấy Đế Kim thì liền lên tiếng
" lão đại tôi vào sát trùng vết thương cho anh"
Đế Kim anh chỉ gật đầu thì ngồi xuống giường.
trong lúc thay băng vết thương Đế Kim anh không nói tiếng nào Thế Hào hỏi anh cũng không trả lời.
Thế Hào anh thay xong thì đứng dậy
" Tôi thay xong rồi"
Đế Kim anh đứng dậy lấy một chiếc áo thun đen mặc vào
" hôm nay tôi về nhà nói cho thằng T biết rồi cậu về sau. khi nào về Lưu Yên và vợ cậu có hỏi thì bảo công ty có việc"
Đế Kim anh vừa nói dứt câu thì đi ra ngoài không đợi Thế Hào đáp lại.
anh thở dài anh cũng quá quen rồi, Đế Kim anh leo vào chiếc xe của mình thì lái ra khỏi cổng chạy về hướng biệt thự của Đế Khả.
Đế Kim anh chạy vào thì đỗ xe trước cổng mà đi vào Đế Khả thấy thì liền lên tiếng
" anh hai anh về rồi sao? anh có bị gì không?"
Đế Kim anh lắc đầu lấy tay xoa đầu Đế Khả
" anh mà bị gì được chứ. chị dâu em đâu?"
Đế Khả cô chỉ lên phòng
" chị dâu đang trên phòng"
Đế Kim anh nhìn phòng Cung Âu thì tiện miệng hỏi
" thế Cung Âu?"
Đế Khả cô ngồi xuống sofa
" ở trên phòng hình như còn ngủ. dạo này em thấy chị Cung Âu mệt mỏi lắm"
Đế Kim anh rót cho mình ly nước thì nói
" em thử em vác cái bụng bự đó đi rồi biết mệt hay không"
Đế Khả cô nhúng vai.
" đơn nhiên là có rồi. sau này có chồng em sẽ không đẻ đâu"
Đế Kim anh gật đầu
" được đó anh chờ xem khi nào em có chồng"
Đế Kim anh uống một hơi thì hết li nước anh đi lên phòng. thì nhẹ nhàng mà đi vào lúc đi vào anh thấy phòng hơi tối vì không bật đèn.
anh không thấy Lưu Yên trên giường nhìn ra phía bang công thì Lưu Yên mặc bộ đồ rất mỏng mà ngồi với vẻ mặt rất buồn.
Đế Kim anh lấy áo khoác trong tủ thì đi ra ngoài mà kéo cửa ra.
Lưu Yên cô thấy Đế Kim thì liền nhìn anh
" anh chịu về rồi sao?"
Đế Kim anh bất ngờ vì giọng nói lạnh lùng của Lưu Yên
" ngoài đây lạnh lắm em mặc áo ấm vào đi"
Lưu Yên cô không nói gì mà đưa tay lấy áo thì tự mặc vào
Đế Kim anh ngồi kế Lưu Yên
" có chuyện gì làm em không vui sao?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.