Chương 81
bunn!
07/08/2019
Đế Kim nghe Thành Quốc trả lời xong thì tắt máy.
Thành Quốc thở dài nghĩ một ngày mà trừng tận nữa tháng lương của anh sao
Thành Quốc cháo mình đã xong vào phòng của Lưu Bạch mà để trên kệ giường kế chỗ anh nằm. Anh lấy khăn trên trán của Lưu Bạch xuống thấm miến nửa thì để lên lại lên trán của anh.
Lưu Bạch từ từ mở mắt ra Thành Quốc thấy vậy thì chợt đứng dậu ho khan
" khụ khụ..tôi làm cậu thức sao?"
Lưu Bạch chống tay ngồi dậy
" không đâu cảm ơn anh đã chăm sóc tôi"
Thành Quốc đỡ cậu dựa vào gối
" cháo tôi nấu cho cậu ở trên đó cậu ăn đi rồi uống thuốc"
Lưu Bạch nhận lấy tô cháo rồi gật đầu
____________
Đế Kim bị cuộc điện thoại của Thành Quốc mà thức giấc anh cau mày bước xuống giường bước vào phòng tắm mà thay đồ.
Anh thay đồ xong đã là 6 giờ 40 nhưng trời thì còn tối và hơi lạnh
Đế Kim đi xuống dưới phòng khách thì thấy Lưu Yên gác chân lên bàn mà ăn nack coi phim.
Cô mặc váy nhưng do cô quên gác chân lên bàn thì váy nó sẽ phủ xuống ghế mà để lộ ra quần nhỏ màu trắng . Sáng sớm cậu bé của tất cả những người đàn ông điều chào cờ Đế Kim cũng vậy anh thấy như vậy thì hơi khó chịu mà đi lại bế Lưu Yên lên.
Lưu Yên giật mình mà nhìn Đế Kim
" anh làm gì?"
Đế Kim không nói gì mà chỉ bế cô lên phòng đặt cô xuống giường anh đi lại khóa cửa lại.
Lưu Yên biết sắp có chuyện gì xảy ra mà hơi sợ
" tôi nói cho anh biết mọi người còn ngủ đó"
Đế Kim nhếch mép như không quan tâm mà tiến lại gần xé chiếc váy của Lưu Yên ra
Lưu Yên hoảng sợ mà lấy tay che ngực mình lại
" tôi nói là đừng mà"
Mắc cô rưng rưng lệ
Đế Kim nhưng không nghe thấy mà đưa tay xoa ngực cô. Động tác không mạnh bạo mà lại dịu dàng làm cho Lưu Yên sợ lại càng sợ thêm.
Đế Kim đưa tay cởi quần nhỏ của Lưu Yên ra thì vứt dưới đất anh kiếm đồ mở áo ngực của cô nhưng anh không kiếm được mà xé cả cái áo ngực.
Lưu Yên tay chân cô run nhưng không còn miến sức lực nào mà chống cự
Đế Kim thấy vậy thì hài lòng mà nhếch mép
Thành Quốc thở dài nghĩ một ngày mà trừng tận nữa tháng lương của anh sao
Thành Quốc cháo mình đã xong vào phòng của Lưu Bạch mà để trên kệ giường kế chỗ anh nằm. Anh lấy khăn trên trán của Lưu Bạch xuống thấm miến nửa thì để lên lại lên trán của anh.
Lưu Bạch từ từ mở mắt ra Thành Quốc thấy vậy thì chợt đứng dậu ho khan
" khụ khụ..tôi làm cậu thức sao?"
Lưu Bạch chống tay ngồi dậy
" không đâu cảm ơn anh đã chăm sóc tôi"
Thành Quốc đỡ cậu dựa vào gối
" cháo tôi nấu cho cậu ở trên đó cậu ăn đi rồi uống thuốc"
Lưu Bạch nhận lấy tô cháo rồi gật đầu
____________
Đế Kim bị cuộc điện thoại của Thành Quốc mà thức giấc anh cau mày bước xuống giường bước vào phòng tắm mà thay đồ.
Anh thay đồ xong đã là 6 giờ 40 nhưng trời thì còn tối và hơi lạnh
Đế Kim đi xuống dưới phòng khách thì thấy Lưu Yên gác chân lên bàn mà ăn nack coi phim.
Cô mặc váy nhưng do cô quên gác chân lên bàn thì váy nó sẽ phủ xuống ghế mà để lộ ra quần nhỏ màu trắng . Sáng sớm cậu bé của tất cả những người đàn ông điều chào cờ Đế Kim cũng vậy anh thấy như vậy thì hơi khó chịu mà đi lại bế Lưu Yên lên.
Lưu Yên giật mình mà nhìn Đế Kim
" anh làm gì?"
Đế Kim không nói gì mà chỉ bế cô lên phòng đặt cô xuống giường anh đi lại khóa cửa lại.
Lưu Yên biết sắp có chuyện gì xảy ra mà hơi sợ
" tôi nói cho anh biết mọi người còn ngủ đó"
Đế Kim nhếch mép như không quan tâm mà tiến lại gần xé chiếc váy của Lưu Yên ra
Lưu Yên hoảng sợ mà lấy tay che ngực mình lại
" tôi nói là đừng mà"
Mắc cô rưng rưng lệ
Đế Kim nhưng không nghe thấy mà đưa tay xoa ngực cô. Động tác không mạnh bạo mà lại dịu dàng làm cho Lưu Yên sợ lại càng sợ thêm.
Đế Kim đưa tay cởi quần nhỏ của Lưu Yên ra thì vứt dưới đất anh kiếm đồ mở áo ngực của cô nhưng anh không kiếm được mà xé cả cái áo ngực.
Lưu Yên tay chân cô run nhưng không còn miến sức lực nào mà chống cự
Đế Kim thấy vậy thì hài lòng mà nhếch mép
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.