Chương 13: Là tôi hôn em
bunn!
06/08/2019
Đế Kim chỉ lãm đạm trả lời
" do tôi hôn em"
Lưu Yên nghe vậy đứng dậy đi vào phòng ăn
" hôn đến môi tôi sưng như vậy thì chỉ có lưu manh thối như anh"
Đế Kim nghe xong lập tức xếp tờ báo đứng vậy
" lưu manh nếu không hôn cô vài cái nữa thì cô sẽ không biết tôi lưu manh"
nói xong đi lại đưa tay nâng càm cô lên.
Người làm ở đó thấy cảnh này thì không dám ở đó mà nhìn liền đi ra ngoài.
Lưu Yên khuôn mặt cô hiện lên vài tần đỏ
" buông ra tôi đói rồi"
Đế Kim đưa ánh mắt lưu manh nhìn cô
" gọi baba đi"
Lưu Yên nghe vậy muốn né ánh mắt của anh nhưng không né được vì càm bị anh nâng lên.
" không gọi"
Đế Kim nghe vậy không hài lòng mà cau mày
" vậy cái trinh tiết này cũng không cần giữ?"
Lưu Yên nghe xong đỏ tới mang tai lưu manh đúng là lưu manh
" baba ~ người ta đói rồi"
Đế Kim hài lòng gật đầu ngồi xuống đối diện cô.
" được em ăn đi xíu lên tôi ăn em"
Lưu Yên nghe vậy sắc mắt trở nên đen. Không biết anh đùa hay thật. Cô phải ép anh ăn no xíu khỏi ăn cô.
Lưu Yên đưa phân nửa phần ăn sáng của mình qua dĩa anh
" anh ăn đi ăn no rồi đừng ăn tôi"
Đế Kim cười ôn nhu
" để tôi suy nghĩ lại"
Lưu Yên thấy anh cười không tin mà đưa tay xoa xoa hai mắt chắc do cô chưa tỉnh ngủ.
Đế Kim lo ăn phần mình mà không thèm nhìn đến cô.
Lưu Yên cũng không nói chuyện chắc người nhà giàu như vậy ăn không bao giờ nói chuyện.
Lúc ăn xong thì cô đem vào để rửa dì Trần thấy thì hơi kinh ngạc nhưng vội ngăn lại
" tiểu thư để tôi rửa"
Lưu Yên nghe vậy cười ngọt ngào
" dì cứ gọi cháu là Yên Yên đi ạ"
Dì Trần nghe vậy vội từ chối
" không được đâu"
Lưu Yên nghe vậy bĩu môi
" vậy dì cứ kêu con là Yên Yên nha để con phụ dì rửa"
dì Trần lắc đầu đúng là bướng bĩnh
" con lên phòng đi ở đây có dì lo rồi lên lẹ đi Yên Yên"
nói xong dì Trần đẩy Lưu Yên ra khỏi nhà bếp.
Lưu Yên không nói gì đi ra phòng khách ngồi.
Đế Kim thì anh đem công việc về nhà vì anh muốn mấy hôm nay sẽ ở nhà chăm sóc cho Lưu Yên.
Lưu Yên ngồi xuống thì bất tivi lên coi lúc bất lên thì có phim hoạt hình cô thích.
Cô châm chú coi vừa coi vừa xoa chân hôm qua do cô đi làm vội bất cẩn nên đụng vào bàn.
Đế Kim lúc gập máy tính xuống thấy cô đang xoa xoa đùi mình
" bị sao?"
Lưu Yên tưởng Cung Âu hỏi mà trả lời thẳng
" đùi tôi bị đau"
Lưu Yên nói xong không thèm nhìn lại mà mắt vẫn dán lên tivi.
Đế Kim nghe xong thì nhìn xuống chỗ cô đang xoa mà vén lên lộ ra đôi chân trắng như tuyết. Do cô mặc chiếc váy ngủ nên dễ dàng vén lên
" do tôi hôn em"
Lưu Yên nghe vậy đứng dậy đi vào phòng ăn
" hôn đến môi tôi sưng như vậy thì chỉ có lưu manh thối như anh"
Đế Kim nghe xong lập tức xếp tờ báo đứng vậy
" lưu manh nếu không hôn cô vài cái nữa thì cô sẽ không biết tôi lưu manh"
nói xong đi lại đưa tay nâng càm cô lên.
Người làm ở đó thấy cảnh này thì không dám ở đó mà nhìn liền đi ra ngoài.
Lưu Yên khuôn mặt cô hiện lên vài tần đỏ
" buông ra tôi đói rồi"
Đế Kim đưa ánh mắt lưu manh nhìn cô
" gọi baba đi"
Lưu Yên nghe vậy muốn né ánh mắt của anh nhưng không né được vì càm bị anh nâng lên.
" không gọi"
Đế Kim nghe vậy không hài lòng mà cau mày
" vậy cái trinh tiết này cũng không cần giữ?"
Lưu Yên nghe xong đỏ tới mang tai lưu manh đúng là lưu manh
" baba ~ người ta đói rồi"
Đế Kim hài lòng gật đầu ngồi xuống đối diện cô.
" được em ăn đi xíu lên tôi ăn em"
Lưu Yên nghe vậy sắc mắt trở nên đen. Không biết anh đùa hay thật. Cô phải ép anh ăn no xíu khỏi ăn cô.
Lưu Yên đưa phân nửa phần ăn sáng của mình qua dĩa anh
" anh ăn đi ăn no rồi đừng ăn tôi"
Đế Kim cười ôn nhu
" để tôi suy nghĩ lại"
Lưu Yên thấy anh cười không tin mà đưa tay xoa xoa hai mắt chắc do cô chưa tỉnh ngủ.
Đế Kim lo ăn phần mình mà không thèm nhìn đến cô.
Lưu Yên cũng không nói chuyện chắc người nhà giàu như vậy ăn không bao giờ nói chuyện.
Lúc ăn xong thì cô đem vào để rửa dì Trần thấy thì hơi kinh ngạc nhưng vội ngăn lại
" tiểu thư để tôi rửa"
Lưu Yên nghe vậy cười ngọt ngào
" dì cứ gọi cháu là Yên Yên đi ạ"
Dì Trần nghe vậy vội từ chối
" không được đâu"
Lưu Yên nghe vậy bĩu môi
" vậy dì cứ kêu con là Yên Yên nha để con phụ dì rửa"
dì Trần lắc đầu đúng là bướng bĩnh
" con lên phòng đi ở đây có dì lo rồi lên lẹ đi Yên Yên"
nói xong dì Trần đẩy Lưu Yên ra khỏi nhà bếp.
Lưu Yên không nói gì đi ra phòng khách ngồi.
Đế Kim thì anh đem công việc về nhà vì anh muốn mấy hôm nay sẽ ở nhà chăm sóc cho Lưu Yên.
Lưu Yên ngồi xuống thì bất tivi lên coi lúc bất lên thì có phim hoạt hình cô thích.
Cô châm chú coi vừa coi vừa xoa chân hôm qua do cô đi làm vội bất cẩn nên đụng vào bàn.
Đế Kim lúc gập máy tính xuống thấy cô đang xoa xoa đùi mình
" bị sao?"
Lưu Yên tưởng Cung Âu hỏi mà trả lời thẳng
" đùi tôi bị đau"
Lưu Yên nói xong không thèm nhìn lại mà mắt vẫn dán lên tivi.
Đế Kim nghe xong thì nhìn xuống chỗ cô đang xoa mà vén lên lộ ra đôi chân trắng như tuyết. Do cô mặc chiếc váy ngủ nên dễ dàng vén lên
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.