Chương 15: Làm nũng
bunn!
06/08/2019
Đế Kim đó giờ làm gì biết làm nũng chỉ có người ta muốn làm nũng với anh thôi
" em làm ví dụ cho tôi đi"
Lưu Yên nghe vậy gật đầu
" chồng ~ em muốn đi mua đồ ăn vặt"
Đế Kim hít một hơi dài đó giờ anh chưa thấy hồi hộp như vậy
" vợ à em đừng ăn vặt nửa được không. Anh đợi em ăn anh"
Lưu Yên nghe xong bĩu môi lưu manh đúng là lưu manh làm nũng mà cũng lưu manh như vậy.
Thế Hào ngồi một bên nhìn muốn cười nhưng không dám đó giờ chưa bao giờ thấy lão đại nhà anh bại dưới tay một đứa con gái như vậy.
Đế Kim nhìn Thế Hào ánh mắt đầy sát khí.
Thế là thấy vậy lật đật chạy lên phòng mà không nhìn lại.
Lưu Yên thấy vậy đánh anh ngay tay.
" anh làm gì vậy sao lại đuổi sư quynh lên tôi còn đang tạo cơ hội cho Cung Âu với Thế Hào mà"
Đế Kim nghe vậy đưa khuôn mặt khó hiểu
" tạo cơ hội?"
Lưu Yên gật đầu
" đúng đang tạo cơ hội bây giờ hay rồi bị anh phá hỏng"
Đế Kim nghe vậy đưa ánh mắt ghi ngờ
" nó là con trai còn Cung Âu gì đó đó cũng là con trai thì tạo cơ hội làm gì?"
Lưu Yên vỗ trán anh đang giả vờ không hiểu hay sao đây
" Cung Âu là quen con trai anh hiểu không Cung Âu là tiểu mỹ thụ"
Đế Kim nửa hiểu nữa không mà gật đầu.
Lưu Yên vỗ nhẹ trán
" cuối cùng anh cũng hiểu"
Lúc này điện thoại của Lưu Yên reo lên là tiểu mỹ thụ
" alo cậu tới chưa tiểu mỹ thụ"
Cung Âu giọng hơi run
" rồi nhưng mà..."
Lưu Yên nghe giọng Cung Âu hơi run mà lo lắng
" cậu đợi tớ. Tớ ra ngay"
Nói xong Lưu Yên lấy áo khoác của Đế Kim cầm đi ra cửa. Đế Kim nhìn cũng không nói gì.
Lúc mở cửa ra thì thấy Cung Âu ăn mặc phông phanh mà đứng run ngoài cửa. Hiện tại đang là mùa đông không phải khá lạnh mà là rất lạnh. Cô đưa áo khoác cho Cung Âu bảo anh khoát lên.
" em làm ví dụ cho tôi đi"
Lưu Yên nghe vậy gật đầu
" chồng ~ em muốn đi mua đồ ăn vặt"
Đế Kim hít một hơi dài đó giờ anh chưa thấy hồi hộp như vậy
" vợ à em đừng ăn vặt nửa được không. Anh đợi em ăn anh"
Lưu Yên nghe xong bĩu môi lưu manh đúng là lưu manh làm nũng mà cũng lưu manh như vậy.
Thế Hào ngồi một bên nhìn muốn cười nhưng không dám đó giờ chưa bao giờ thấy lão đại nhà anh bại dưới tay một đứa con gái như vậy.
Đế Kim nhìn Thế Hào ánh mắt đầy sát khí.
Thế là thấy vậy lật đật chạy lên phòng mà không nhìn lại.
Lưu Yên thấy vậy đánh anh ngay tay.
" anh làm gì vậy sao lại đuổi sư quynh lên tôi còn đang tạo cơ hội cho Cung Âu với Thế Hào mà"
Đế Kim nghe vậy đưa khuôn mặt khó hiểu
" tạo cơ hội?"
Lưu Yên gật đầu
" đúng đang tạo cơ hội bây giờ hay rồi bị anh phá hỏng"
Đế Kim nghe vậy đưa ánh mắt ghi ngờ
" nó là con trai còn Cung Âu gì đó đó cũng là con trai thì tạo cơ hội làm gì?"
Lưu Yên vỗ trán anh đang giả vờ không hiểu hay sao đây
" Cung Âu là quen con trai anh hiểu không Cung Âu là tiểu mỹ thụ"
Đế Kim nửa hiểu nữa không mà gật đầu.
Lưu Yên vỗ nhẹ trán
" cuối cùng anh cũng hiểu"
Lúc này điện thoại của Lưu Yên reo lên là tiểu mỹ thụ
" alo cậu tới chưa tiểu mỹ thụ"
Cung Âu giọng hơi run
" rồi nhưng mà..."
Lưu Yên nghe giọng Cung Âu hơi run mà lo lắng
" cậu đợi tớ. Tớ ra ngay"
Nói xong Lưu Yên lấy áo khoác của Đế Kim cầm đi ra cửa. Đế Kim nhìn cũng không nói gì.
Lúc mở cửa ra thì thấy Cung Âu ăn mặc phông phanh mà đứng run ngoài cửa. Hiện tại đang là mùa đông không phải khá lạnh mà là rất lạnh. Cô đưa áo khoác cho Cung Âu bảo anh khoát lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.