Tổng Tài Tàn Khốc: Chiếm Hữu Điên Cuồng
Chương 32: Không xong rồi (h+)
Virginana
17/08/2022
Khoái cảm kịch liệt đánh cho đầu óc choáng váng, tầm mắt cũng bắt đầu
trở nên mơ hồ... Chỉ còn người đàn ông trước mắt đang chiếm đoạt toàn bộ cơ thể lẫn lý trí cô. Cũng không biết đã trải qua bao lâu, cơ thể của
Sở Mộng Ái không còn chịu thêm được mà co thắt lại, căng chặt, run rẩy
tiết ra như xuân triều ấm áp, đạt đến khoái cảm.1
Cả cơ thể chẳng còn chút sức lực nào, hai chân mềm nhũn. Trái tim nằm trong ngực đập bình bịch như xuống xông ra ngoài.
Anh đột nhiên nắm lấy eo kéo cả người cô dậy, cô gục lên vai hắn, vô lực thở dốc. Rốt cuộc anh còn muốn làm gì nữa vậy?
Tư thế ngồi khiến cho vật nào đó vẫn cắm sâu trong cơ thể chưa ra ngoài, thậm chí còn sâu hơn lúc ban đầu. Tề Dụ Minh đưa mắt nhìn cô gái nhỏ trong lòng, cơ thể mệt mỏi nhũn cả ra mà tựa vào người anh thở hỗn hển.
Anh vén mái tóc rũ xuống gương mặt cô đã bị mồ hôi làm bết lại. Nhìn thấy nét mặt rung động lòng người của cô, anh nuốt ngụm nước bọt, không kìm được lòng mà hôn cô một cái.
"Ái. Tôi muốn nữa."
"Dạ? Anh muốn nữa sao...?" Ái nhìn anh với anh mắt không muốn.
"Một lần nữa thôi... được không Ái?"
"Em... em mệt lắm..không còn sức nữa.."
"Thật sự không còn à? Hửm? Nhưng tôi lại thấy, cái miệng nhỏ bên dưới của em, vẫn đang ngậm chặt lấy d**ng v*t của tôi không buông kia mà." Anh chỉ muốn trêu ghẹo cô thôi.
"Em.. em.." Cô lấp bấp nói không nên lời, vì không biết phải nói như thế nào.
Cô chưa kịp suy nghĩ ra câu trả lời, thì anh đã lấy cây gậy đó ra khỏi người cô. Cầm lấy tay Ái chạm lên thứ to lớn đó của anh, Ái cảm thấy nó nóng bỏng, to lớn và còn... nhớp nháp nữa.
"Tôi chịu không nổi mất... cho tôi làm thêm lần nữa nha!"
Ái không muốn làm nữa đâu cô mệt lắm rồi cả người cô không một chút sức, nhưng vì không nở để anh khó chịu nên cô đã gật đầu đồng ý.
Thấy cái gật đầu của cô, anh liền đem cô nằm sắp xuống giường, đ*m c*n th*t to lớn của mình một phát thẳng vào bên trong *m đ*o của cô, tạo ra một tiếng "Phập". Đột nhiên bị đâm đột ngột từ phía sao như vậy, cô không chịu được mà hét toán lên, hai tay nắm chặt lấy ga giường.
" A! Ư...hư chết em mất."
Đ*m từ phía sau như vậy thậm chí còn sâu hơn lúc nãy, anh điên lên thôi thật thoải mái mà. Bên trong đấy sao lại êm ái ấm áp thế kia chứ?
"Tôi điên mất thôi Ái à." Anh nắm chặt lấy hai bàn tay nhỏ của cô, động hông thúc mạnh không biết bao nhiêu lần vào bên trong hoa tâm Mộng Ái.
"Không a~a... nhanh quá... chậm.. chậm lại hức.."
Ái muốn anh chậm lại nhưng anh lại muốn ngược lại, theo lời nói của cô anh không chỉ chậm mà còn nhanh hơn mà thọc rút.
"Ái.. em có sướng không hả? Tôi sướng... chết mất ha.."
"Em...em a~ sướng quá... sướng lắm..." Cô bây giờ đã không còn biết gì nữa rồi cơ thể lẫn tâm trí đều bị anh điều khiến toạn bộ. Cảm giác đau hay sung sướng Ái đã không phân biệt được nữa, nó như hoà làm một vậy.
Tề Dụ Minh đưa tay xuống phía dưới, cầm lấy hai bầu ngực căng tròn của cô mà xoa nắn không ra hình dạng gì. Giống như nó sắp bị anh bóp nát ra rồi.
"A...ân đau quá.. anh đừng bóp nữa mà.."
"Ái à, em có biết bây giờ mình d*m đ*ng thế nào không hả? Tôi muốn làm chết em mà.
"Lại là cái mùi hương này, em có biết cứ mỗi lần chuẩn bị cao trào cơ thể em lại toả ra hương thơm này đấy. Nó thật biết quyến rũ người khác mà." Anh hít lấy mùi hương trên cơ thể Mộng Ái, một mùi hương chắc khác nào đang gợi tình vậy.
Tề Dụ Minh đưa đẩy ngày một nhanh hơn, thậm chí còn cố ý đi vào nới sâu nhất chạm tới điểm G của cô.
"Không được mà... nói đó không được.. đừng đâm.. đừng.."
Anh mặt kệ lời nói ấy tiếp tục với công việc của mình. "Ái em nói xem em là của ai?"
"Em hơ.. em là..là của anh... a. Chính là... của anh." Tuy lí trí mơ hồ nhưng cô biết mình đã là người của anh
"Vậy tôi là ai? Hửm?"
"Anh là...ưm.. Tề...Tề Dụ.. Minh, người em.. yêu nhất...a"
"Ái của tôi là ngoan nhất. Được vậy chúng ta cùng tới nào."
Anh đâm cô thật mạnh, đâm tới tấp đến nơi sâu nhất trong huyệt động mê hồn của cô. Anh thúc eo cô điên loạn cho đến khi cô nằm bất động anh mới gầm lên âm thanh khoái lạc, rút côn th*t to dài của mình ra. Tất cả **** **** đã được anh bắt hết vào trong cái áo mưa rồi, anh cởi nó ra sao đó quăng vào trong sọt rác.
Lúc này cô bất tĩnh mất rồi, bên dưới bị th*o đến sưng đỏ lên. Anh nhìn mà lòng nhói lên, cả người cô bây giờ chỉ toàn dấu tích tình ái mà anh gây ra. Tề Dụ Minh tự hỏi sao cứ mỗi lần chạm vào cô anh như phát điên, không kìm chế được chính mình.
Tề Dụ Minh bế lấy cô, cứ thế đi vào phòng tắm.
Sau khi đã sạch sẽ liền ẵm cô gái đang được bọc trong khăn đã ngủ say đi ra ngoài.
Anh cẩn thận đặt cô lên ghế sofa.
Drap giường nhàu nhĩ bị hắn ném xuống giường không thương tiếc.
Tề thiếu sau khi đã thay mới cho chiếc giường liền bế mèo con mình lên
Những vật lộn xộn bị ném vào sọt rác, dù sao cũng sẽ có người đến dọn dẹp thôi.
Tề Dụ Minh ôm lấy cô gái đang ngủ say dần tiến vào giấc ngủ.
Cả cơ thể chẳng còn chút sức lực nào, hai chân mềm nhũn. Trái tim nằm trong ngực đập bình bịch như xuống xông ra ngoài.
Anh đột nhiên nắm lấy eo kéo cả người cô dậy, cô gục lên vai hắn, vô lực thở dốc. Rốt cuộc anh còn muốn làm gì nữa vậy?
Tư thế ngồi khiến cho vật nào đó vẫn cắm sâu trong cơ thể chưa ra ngoài, thậm chí còn sâu hơn lúc ban đầu. Tề Dụ Minh đưa mắt nhìn cô gái nhỏ trong lòng, cơ thể mệt mỏi nhũn cả ra mà tựa vào người anh thở hỗn hển.
Anh vén mái tóc rũ xuống gương mặt cô đã bị mồ hôi làm bết lại. Nhìn thấy nét mặt rung động lòng người của cô, anh nuốt ngụm nước bọt, không kìm được lòng mà hôn cô một cái.
"Ái. Tôi muốn nữa."
"Dạ? Anh muốn nữa sao...?" Ái nhìn anh với anh mắt không muốn.
"Một lần nữa thôi... được không Ái?"
"Em... em mệt lắm..không còn sức nữa.."
"Thật sự không còn à? Hửm? Nhưng tôi lại thấy, cái miệng nhỏ bên dưới của em, vẫn đang ngậm chặt lấy d**ng v*t của tôi không buông kia mà." Anh chỉ muốn trêu ghẹo cô thôi.
"Em.. em.." Cô lấp bấp nói không nên lời, vì không biết phải nói như thế nào.
Cô chưa kịp suy nghĩ ra câu trả lời, thì anh đã lấy cây gậy đó ra khỏi người cô. Cầm lấy tay Ái chạm lên thứ to lớn đó của anh, Ái cảm thấy nó nóng bỏng, to lớn và còn... nhớp nháp nữa.
"Tôi chịu không nổi mất... cho tôi làm thêm lần nữa nha!"
Ái không muốn làm nữa đâu cô mệt lắm rồi cả người cô không một chút sức, nhưng vì không nở để anh khó chịu nên cô đã gật đầu đồng ý.
Thấy cái gật đầu của cô, anh liền đem cô nằm sắp xuống giường, đ*m c*n th*t to lớn của mình một phát thẳng vào bên trong *m đ*o của cô, tạo ra một tiếng "Phập". Đột nhiên bị đâm đột ngột từ phía sao như vậy, cô không chịu được mà hét toán lên, hai tay nắm chặt lấy ga giường.
" A! Ư...hư chết em mất."
Đ*m từ phía sau như vậy thậm chí còn sâu hơn lúc nãy, anh điên lên thôi thật thoải mái mà. Bên trong đấy sao lại êm ái ấm áp thế kia chứ?
"Tôi điên mất thôi Ái à." Anh nắm chặt lấy hai bàn tay nhỏ của cô, động hông thúc mạnh không biết bao nhiêu lần vào bên trong hoa tâm Mộng Ái.
"Không a~a... nhanh quá... chậm.. chậm lại hức.."
Ái muốn anh chậm lại nhưng anh lại muốn ngược lại, theo lời nói của cô anh không chỉ chậm mà còn nhanh hơn mà thọc rút.
"Ái.. em có sướng không hả? Tôi sướng... chết mất ha.."
"Em...em a~ sướng quá... sướng lắm..." Cô bây giờ đã không còn biết gì nữa rồi cơ thể lẫn tâm trí đều bị anh điều khiến toạn bộ. Cảm giác đau hay sung sướng Ái đã không phân biệt được nữa, nó như hoà làm một vậy.
Tề Dụ Minh đưa tay xuống phía dưới, cầm lấy hai bầu ngực căng tròn của cô mà xoa nắn không ra hình dạng gì. Giống như nó sắp bị anh bóp nát ra rồi.
"A...ân đau quá.. anh đừng bóp nữa mà.."
"Ái à, em có biết bây giờ mình d*m đ*ng thế nào không hả? Tôi muốn làm chết em mà.
"Lại là cái mùi hương này, em có biết cứ mỗi lần chuẩn bị cao trào cơ thể em lại toả ra hương thơm này đấy. Nó thật biết quyến rũ người khác mà." Anh hít lấy mùi hương trên cơ thể Mộng Ái, một mùi hương chắc khác nào đang gợi tình vậy.
Tề Dụ Minh đưa đẩy ngày một nhanh hơn, thậm chí còn cố ý đi vào nới sâu nhất chạm tới điểm G của cô.
"Không được mà... nói đó không được.. đừng đâm.. đừng.."
Anh mặt kệ lời nói ấy tiếp tục với công việc của mình. "Ái em nói xem em là của ai?"
"Em hơ.. em là..là của anh... a. Chính là... của anh." Tuy lí trí mơ hồ nhưng cô biết mình đã là người của anh
"Vậy tôi là ai? Hửm?"
"Anh là...ưm.. Tề...Tề Dụ.. Minh, người em.. yêu nhất...a"
"Ái của tôi là ngoan nhất. Được vậy chúng ta cùng tới nào."
Anh đâm cô thật mạnh, đâm tới tấp đến nơi sâu nhất trong huyệt động mê hồn của cô. Anh thúc eo cô điên loạn cho đến khi cô nằm bất động anh mới gầm lên âm thanh khoái lạc, rút côn th*t to dài của mình ra. Tất cả **** **** đã được anh bắt hết vào trong cái áo mưa rồi, anh cởi nó ra sao đó quăng vào trong sọt rác.
Lúc này cô bất tĩnh mất rồi, bên dưới bị th*o đến sưng đỏ lên. Anh nhìn mà lòng nhói lên, cả người cô bây giờ chỉ toàn dấu tích tình ái mà anh gây ra. Tề Dụ Minh tự hỏi sao cứ mỗi lần chạm vào cô anh như phát điên, không kìm chế được chính mình.
Tề Dụ Minh bế lấy cô, cứ thế đi vào phòng tắm.
Sau khi đã sạch sẽ liền ẵm cô gái đang được bọc trong khăn đã ngủ say đi ra ngoài.
Anh cẩn thận đặt cô lên ghế sofa.
Drap giường nhàu nhĩ bị hắn ném xuống giường không thương tiếc.
Tề thiếu sau khi đã thay mới cho chiếc giường liền bế mèo con mình lên
Những vật lộn xộn bị ném vào sọt rác, dù sao cũng sẽ có người đến dọn dẹp thôi.
Tề Dụ Minh ôm lấy cô gái đang ngủ say dần tiến vào giấc ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.