Tổng Tài Thâm Tình Và Cô Vợ Đanh Đá
Chương 22: Hinh Nhi chỉnh kẻ xấu (Phần 2)
Tiểu Bối Bối
17/12/2019
Trong ngôi trường mẫu giáo Lập Hoa, có danh tiếng nhất nhì. Ở Đài Bắc, hiện
giờ, trong một lớp học. Thầy hiệu trưởng và, các cô giáo ở đây, đang rất đau đầu. Vì một cô nhóc, không biết vì lý do gì. Lại ra tay đánh nhau,
với bạn học. Ngày thường cô nhóc, rất ngoan bây giờ. Phụ huynh của em
kia, là một người phụ nữ. Khoảng hai mươi ngoài tuổi, ăn mặt rất thời
thượng. khuôn mặt như đánh, cả tấn kem. Móng tay như vừa, mới đi làm đẹp về. Trên mặt lại còn son môi đỏ, nhìn rất dữ dằn.
Bà ta cất giọng the thé hỏi:
"Ai là người, đánh con tôi đâu? Sao còn nhỏ mà côn đồ, thế lớn lên chắc đi làm phường trộm cướp."
Vâng, đứa bé đánh bạn học đó, chính là Cung Hinh Nhi...
Nãy giờ cô nhóc, im lặng, nhưng không nghe nổi, những lời chói tai của bà ta liền lên tiếng.
Cung Hinh Nhi: "Là tôi đánh, nó đó, nhưng mà thím... à. Thím đã hỏi con của thiếm, vì sao bị tôi đánh chưa?"
"Mày...!"
Cung Hinh Nhi: "Còn nữa, tôi lớn lên có làm. Phường đầu trộm, đuôi cướp, cũng không mượn thiếm quan tâm đâu!"
Nghe Cung Hinh Nhi nói xong bà ta tức nghẹn họng mặt đỏ bừng sưng huyết lợi lại liền trút giận lên cô giáo.
"Cô giáo Hạ! Tôi cho con tôi vào đây, để học, chứ không phải để bị đánh. Nếu cô không giải quyết, chuyện này thỏa đáng. Tôi sẽ bảo chồng tôi, không cho cô kiếm được việc làm ở Đài Bắc này nữa. Cô biết mình phải làm gì rồi đấy!"
Cung Hinh Nhi nghe vậy, chỉ cười nhạc. Muốn dùng quyền thế, để giải quyết à! Được thôi, baba đã từng nói, niếu ai muốn dùng tiền! Để đập con, thì con hãy lấy, gấp mười lần như thế! Đập lại họ. Còn ai muốn dùng, quyền thế, thì cứ dùng quyền của, cha con, sử đẹp họ. Cha con cho phép.
Bối bối: Anh bá đạo quá! Đúng là *chẹp... chẹp* Hai cha con, điều một bụng phúc hắc!
Cung Lại Sâm: *liếc xéo* Có ý kiến...
Bối bối: *đổ mồ hôi như mưa* chân chó nói: Không có... không có hiểu lầm thôi.
Khi nãy đánh nhau, bé đã lường trước có chuyện. Nhưng lão ba đã cho vệ sĩ ở đây bảo vệ mình hai tư trên hai tư, chắc có lẽ. Đến tai của, lão ba, rồi thì phải! Đúng như dự đoán, cửa phòng học liền có một lực mạnh đẩy ra.
15 phút trước...
Cung Lại Sâm lúc nãy, đang có cuộc hẹn, quan trọng, với đối tác. Tại nhà hàng Hồng Ngự thì, nghe thấy vệ sĩ bẩm báo. Liền sa sầm mặt, bỏ đi trước. Tô Mộng đành phải ở lại giải thích với người bên Nam thị.
Trở về hiện tại...
Lúc này Cung Lại Sâm, bình thản đi đến ghế sopha. Của nhà trường ngồi xuống, rồi tựa tiếu phi tiếu nói.
Cung Lại Sâm: "Tôi nghe nói, con gái tôi ra tay đánh người! Có thể nói rõ, cho tôi đầu đuôi sự việc được không?"
Nghe hỏi lúc này, cô giáo với vị phụ huynh kia. Mới ngượng ngùng, thu hồi tầm mắt. Trên đời này lại, có một người đẹp trai đến như vậy. Cô giáo Hạ, thấy khí thế trên, người của Cung Lại Sâm. Cũng biết, người này không nên đắc tội. Liền kể rõ đầu đuôi sự việc.
Còn thầy hiệu trưởng, khi đã thấy người rồi. Trong lòng đã sớm, than, không ổn. Vị này đắc tội với ai, không đắc. Lại chọn ngay tới, người không nên đắc tội thôi rồi... rồi. Bây giờ tuy ông, đang ngồi trên bàn làm việc của mình. Nhưng bàn tay đã đổ mồ nhể nhãi, không ngờ cô bé này lại có lai lịch lớn như vậy.
Ra là khoảng, nữa tiếng trước. Trong lớp có bài tập thực hành "Vẽ về người mẹ của em". Thì cậu bé Tô Nhị này, thấy Cung Hinh Nhi vẽ, hình người mẹ. Liền cười chế giễu, nói Cung Hinh Nhi muốn mẹ đến điên rồi, tự tưởng tượng ra rồi vẽ. Cung Hinh Nhi liền cãi, nói mình có mẹ, rồi sau đó liền xảy ẩu đả.
Nghe xong Cung Lại Sâm liền kêu Cung Hinh Nhi đến ngồi gần rồi nhìn người phụ nữ ăn bận thời thượng kia trầm giọng khí thế áp bức hỏi:
Bà ta cất giọng the thé hỏi:
"Ai là người, đánh con tôi đâu? Sao còn nhỏ mà côn đồ, thế lớn lên chắc đi làm phường trộm cướp."
Vâng, đứa bé đánh bạn học đó, chính là Cung Hinh Nhi...
Nãy giờ cô nhóc, im lặng, nhưng không nghe nổi, những lời chói tai của bà ta liền lên tiếng.
Cung Hinh Nhi: "Là tôi đánh, nó đó, nhưng mà thím... à. Thím đã hỏi con của thiếm, vì sao bị tôi đánh chưa?"
"Mày...!"
Cung Hinh Nhi: "Còn nữa, tôi lớn lên có làm. Phường đầu trộm, đuôi cướp, cũng không mượn thiếm quan tâm đâu!"
Nghe Cung Hinh Nhi nói xong bà ta tức nghẹn họng mặt đỏ bừng sưng huyết lợi lại liền trút giận lên cô giáo.
"Cô giáo Hạ! Tôi cho con tôi vào đây, để học, chứ không phải để bị đánh. Nếu cô không giải quyết, chuyện này thỏa đáng. Tôi sẽ bảo chồng tôi, không cho cô kiếm được việc làm ở Đài Bắc này nữa. Cô biết mình phải làm gì rồi đấy!"
Cung Hinh Nhi nghe vậy, chỉ cười nhạc. Muốn dùng quyền thế, để giải quyết à! Được thôi, baba đã từng nói, niếu ai muốn dùng tiền! Để đập con, thì con hãy lấy, gấp mười lần như thế! Đập lại họ. Còn ai muốn dùng, quyền thế, thì cứ dùng quyền của, cha con, sử đẹp họ. Cha con cho phép.
Bối bối: Anh bá đạo quá! Đúng là *chẹp... chẹp* Hai cha con, điều một bụng phúc hắc!
Cung Lại Sâm: *liếc xéo* Có ý kiến...
Bối bối: *đổ mồ hôi như mưa* chân chó nói: Không có... không có hiểu lầm thôi.
Khi nãy đánh nhau, bé đã lường trước có chuyện. Nhưng lão ba đã cho vệ sĩ ở đây bảo vệ mình hai tư trên hai tư, chắc có lẽ. Đến tai của, lão ba, rồi thì phải! Đúng như dự đoán, cửa phòng học liền có một lực mạnh đẩy ra.
15 phút trước...
Cung Lại Sâm lúc nãy, đang có cuộc hẹn, quan trọng, với đối tác. Tại nhà hàng Hồng Ngự thì, nghe thấy vệ sĩ bẩm báo. Liền sa sầm mặt, bỏ đi trước. Tô Mộng đành phải ở lại giải thích với người bên Nam thị.
Trở về hiện tại...
Lúc này Cung Lại Sâm, bình thản đi đến ghế sopha. Của nhà trường ngồi xuống, rồi tựa tiếu phi tiếu nói.
Cung Lại Sâm: "Tôi nghe nói, con gái tôi ra tay đánh người! Có thể nói rõ, cho tôi đầu đuôi sự việc được không?"
Nghe hỏi lúc này, cô giáo với vị phụ huynh kia. Mới ngượng ngùng, thu hồi tầm mắt. Trên đời này lại, có một người đẹp trai đến như vậy. Cô giáo Hạ, thấy khí thế trên, người của Cung Lại Sâm. Cũng biết, người này không nên đắc tội. Liền kể rõ đầu đuôi sự việc.
Còn thầy hiệu trưởng, khi đã thấy người rồi. Trong lòng đã sớm, than, không ổn. Vị này đắc tội với ai, không đắc. Lại chọn ngay tới, người không nên đắc tội thôi rồi... rồi. Bây giờ tuy ông, đang ngồi trên bàn làm việc của mình. Nhưng bàn tay đã đổ mồ nhể nhãi, không ngờ cô bé này lại có lai lịch lớn như vậy.
Ra là khoảng, nữa tiếng trước. Trong lớp có bài tập thực hành "Vẽ về người mẹ của em". Thì cậu bé Tô Nhị này, thấy Cung Hinh Nhi vẽ, hình người mẹ. Liền cười chế giễu, nói Cung Hinh Nhi muốn mẹ đến điên rồi, tự tưởng tượng ra rồi vẽ. Cung Hinh Nhi liền cãi, nói mình có mẹ, rồi sau đó liền xảy ẩu đả.
Nghe xong Cung Lại Sâm liền kêu Cung Hinh Nhi đến ngồi gần rồi nhìn người phụ nữ ăn bận thời thượng kia trầm giọng khí thế áp bức hỏi:
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.