Chương 10: Chương 4.2
Mễ Bao
01/05/2017
Edit : hana mèo lười
Giữa trưa, Quý Thư Ny theo lệ thường mang cơm trưa đi vào tập đoàn Triệu Tân .
Trên đường dù là bảo vệ hay nhân viên lễ tân trực tổng đài , nhân viên bình thường…. chỉ cần nhìn thấy nàng cũng không quên cúi chào thật lễ phép , nàng biểu tình xấu hổ cúi chào lại , cho đến bây giờ nàng mới biết , vì sao nhân viên của tập đoàn Triệu Tân lại lễ phép như vậy . Không phải họ được giáo dục quy củ mà vì nàng có thể là “tổng tài phu nhân” trong tương lai nên không ai dám có thái độ với nàng .
“Quý tiểu thư.” Lâm Vĩ Đình nhìn thấy nàng xuất hiện , trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc .“Buổi trưa tốt lành.” Hắn lập tức đứng lên , tiến đến nghênh tiếp .
“Lâm tiên sinh, xin chào .” Quý Thư Ny đứng ở trước cửa văn phòng , có chút do dự không biết mình có nên vào hay không
“Ngươi hôm nay đến sớm , trong phòng hiện có người , ngươi làm ơn chịu khó chờ thêm một chút .” Hắn nhìn nàng giải thích , trên mặt mỉm cười : “Trước tiên mời ngồi lại đây một lát có được không ?” Hắn chỉ chiếc ghế dựa bên cạnh bàn dành cho khách nói .
“…… Ân.” Nàng gật gật đầu với hắn rồi đi qua .
“Ngươi muốn dùng trà hay cà phê ?” Hắn hỏi .
Ngữ khí của hắn nghe có vẻ như thật mềm nhẹ nhưng lại hàm chứ bên trong ý không thể cự tuyệt , nàng thật không thể cự tuyệt : “Xin cho ta một cốc nước lọc là được .”
“Xin đợi một lát .” Hắn nhìn nàng cười cười rời đi , không bao lâu quay về với hai chén nước sôi . (hana : nước sôi uống thế nào á)
Lâm Vĩ Đình đem chiếc cốc giấy đặt ở trên bàn , tự nhiên ngồi xuống .
Hiện tại đúng là lúc thích hợp nhất , trong đầu Quý Thư Ny có rất nhiều vấn đề muốn hỏi hắn , nếu hắn không chủ động ngồi xuống mà tiếp tục làm công việc của mình , nàng thật sự sẽ không biết mở miệng thế nào .
Nhưng hai người vẫn bảo trì sự trầm mặc , cuối cùng vẫn là nàng không chịu được , trực tiếp mở miệng hỏi : “Ta nghĩ ngươi là người biết rõ tình huống bây giờ là thế nào nhất ??”
Tối hôm qua , nàng giống như bà điên khóc lóc om sòm , kết quả khi phát hiện mọi chuyện chỉ là hiểu lầm , đầu nàng trở nên trống rỗng , không thể tự trả lời , nếu vấn đề nằm trên người Lint trợ lý thì hẳn Hướng Quân Ngạn cũng không biết gì đi , nàng cảm thấy nàng chưa làm rõ tình huống mà đã sống chết mắng hắn này nọ , thật có điểm quá đáng … Tuy rằng hắn chỉ là nhân viên chịu sự phân phó của cấp trên , nhưng nàng vẫn cảm thấy trách nhiệm nên là thuộc về hắn .
“Tình huống thật sự là…” Lâm Vĩ Đình trả lời thật rõ ràng : “Tổng tài muốn ta tìm cho hắn một người “vợ tương lai” , ngươi là vì vào nhầm phòng phỏng vấn , nhưng điều kiện lại vô cùng thích hợp , cho nên ta liền cho ngươi trúng tuyển”
“Vậy vì sao ngay từ đâu ngươi không nói cho ta biết ?”
“Đảm bảo ngươi chắc chắn bỏ của chạy lấy người .” Hắn nhún vai.
“Ta không nghĩ gả bản thân đi bằng cách này .” Nàng nhíu mày , cảm thấy trước mặt nam nhân này mà nói mấy lời khoa trương hoa mỹ thì cũng không kết quả gì .
“Kết hôn hay không kết hôn là vấn đề về sau , quan trong nhất vẫn là hai người các ngươi phải hợp nhau .” Để đạt được mục đích , hắn không có lương tâm , đối mặt với “nạn nhân” của mình mặt không đổi sắc : “Tổng tài vốn không hiểu chuyện yêu đương nam nữ , tuy hắn có một đôi cha mẹ luôn ân ân ái ái trước mặt , nhưng bọn hoj trong mắt chỉ có nhau , hắn từ nhỏ đã thiếu thốn tình cảm , không biết cách cảm nhận tình cảm , điều duy nhất cha mẹ dạy hắn là “nhân sinh quy hoạch” , cho nên hắn từ nhỏ đã như một người máy , chuyện gì cũng làm theo kế hoạch , không quan tâm đến có tình có lý hay không , chỉ quan tâm kết quả , không quan tâm phương thức thực hiện … đương nhiên , tính cách này thật vô cùng thích hợp trong công việc nha .” (hana : con người là phải có kế hoạch , cha mẹ Hướng ca là đồ dã man…)
Lâm Vĩ Đình cười một tiếng, tạm dừng , liếc mắt nhìn nàng .
“Hắn là người nhạt nhẽo , không thú vị gì hết , ngay cả bạn gái cũng chỉ đếm trên một bàn tay .” Mà cho dù có kết giao cũng không được bao lâu .
Quý Thư Ny từ đầu đến cuối luôn nhíu mày , giờ đây lại chuyển thành “Trợn mắt há mồm” . Nàng chỉ là muốn biết tình hình thực tế đã xảy ta chuyện gì , ai mà nghĩ đến Lâm tiên sinh kia có thể nói rõ ràng ngọn ngành chi tiết như vậy .
“Bộ dạng hắn nhìn rất tốt nha…” Nàng nhịn không được chen vào nói .
“Đúng , nhưng khi nói chuyện trực tiếp .” hắn cười tiếp tục nói : “Rất ít nữ nhân không bị lời nói của hắn làm cho bị thương , tuy hắn luôn kiên tì với lý luận của mình , cho rằng “Nhân vô thập toàn” , con người không thể hoàn mỹ , nhưng ta cũng thật không hiểu hắn , Hắn đối với một số điều kiện lại vô cùng để tâm , nhưng cũng có những thứ hắn không thèm để tâm đến . Về phần nữ nhân đã từng cùng hắn qua lại , không ai chịu nổi việc hắn luôn nhắc các nàng trong mắt hắn không chút hoàn mỹ , hắn thật biết các đả kích sự tự tin của những nữ nhân bên hắn .”
Nàng vừa nghe, vừa nghĩ đến hắn vĩnh viễn không quên nhắc nhở chuyện âm lượng giọng nói của nàng , tuy rằng hiểu được hắn là loại khẩu xà tâm phật , nhưng là … “Cách hắn nhắc nhở chắc cũng không quá ….”
“Quý tiểu thư , có lẽ do đối tượng là ngươi nên mới thế .” Lâm Vĩ Đình chen ngang lời nàng : “Theo những gì ta biết về tổng tài , hắn chưa từng tốn nhiều tâm tư như thế cho một nữ nhân nào , nhưng hắn lại chọn quà tặng cho ngươi , cùng ngươi nói chuyện phiếm , trên thực tế hắn là người lười nói những chuyện không thực tế lắm , hắn cũng cực kỳ ít cười .”
Đúng lúc đó cửa phòng mở ra , bên trong hình như có người muốn đi ra.
“Ta không biết ngươi nghĩ như thế nào , nhưng ngươi không rời đi ngay .” Lâm Vĩ Đình cố nắm chắc chút thời gian còn lại nói : “Nếu ngươi cảm thấy có thể cùng tổng tài có tương lai , ta hi vọng ngươi có thể ở lại . Ta quen biết tổng tài đã lâu , ta cũng là bạn hắn , nhưng bạn cũng không thể bằng người nhà , tuy rằng đối với chuyện tình cảm hắn là kẻ ngu ngốc , nhưng theo như ta thấy hắn đã thích ngươi .” (hana : lâm ca dám nói hướng ca ta là kẻ ngu ngốc à , Đại Thanh đâu , xông lên….ĐT :*lao đến , hôn*….Lint trợ lý : *ngất* …ta : haha…đáng đời . *cười nham hiểm*)
Nghe vậy , tim Quý Thư Ny nhất thời đập trật nhịp , ngay sau đó cửa mở ra , thấy Lâm Vĩ Đình vội đứng lên nàng cũng nhanh chân đứng lên .
“Hãy suy nghĩ cẩn thận một chút.” Hắn cố lấy âm lượng nhỏ nhất đủ để nàng nghe thấy nói , sau đó liền trở về vị trí công tác của mình .
Quý Thư Ny đi qua hai vị quản lý cấp cao cúi đầu chào đón mới đi đến văn phòng tổng tài , Hướng Quân Ngạn vẫn đang tiếp tục công việc , dù nàng không nhìn thấy toàn bộ khuôn mặt hắn lúc này cũng có thể cảm nhận hắn có bao nhiêu lạnh lùng , nghiêm túc , nàng mỗi lần đến văn phòng , bộ dáng hắn lúc nào cũng lạnh lùng như thế , có điều hình như hôm nay thật mãnh liệt . (hana: đang giận thì làm sao không lạnh lùng a..)
Nàng suy nghĩ suốt một đêm , đến tận sáng hôm nay vẫn không biết nên làm thế nào xử lý chuyện hiểu lầm giữa hai người , cho nên khi buổi sáng thức dậy làm cơm sáng như mọi ngày , hắn chưa đợi nàng chuẩn bị xong đã xuất hiện , nhìn lướt qua bàn cơm nhưng vẫn ngồi xuống , trầm mặc lễ phép ăn hết bát cơm …có điều …
Hắn không giống lúc trước cùng nàng nói chuyện đông tay nam bắc , chỉ là khách sáo tặng nàng một câu “ cảm ơn !” … Điều này khiến có nàng cực kỳ “KHÔNG THOẢI MÁI” .
“Buổi trưa tốt lành !” Đối phương tựa như không phát hiện ra có người tiến vào , nàng khẽ gõ của như muốn nhắc nhở .
Hướng Quân Ngạn ngẩng đầu , mi tâm không tự giác nhíu lại , mang theo biểu tình mà không nhìn ra hắn muốn ám chỉ gì : “Buổi trưa tốt lành !” Hắn lãnh đạm đáp lại .
Đột nhiên nàng phát hiện chính mình thật sự chám ghét ngữ khí nói chuyện lãnh đạm của hắn , nàng thích hai người giống như lúc trước cùng nhau cười nói , không giống như lúc này , thật xa lạ …
“Ăn cơm chưa ?” Quý Thư Ny thở sâu, cố gắng duy trì thái độ bình thường , chầm chậm bước đến bên bàn hắn .
“ Không có .” Hắn tiếp tục vùi đầu trong một đống văn kiện cần xử lý .
“Ta hôm nay nấu cháo măng, còn chuẩn bị một ít đồ ăn kèm .” Nàng đem hộp cơm đặt lên bàn .
“Cám ơn.” Hắn đầu cũng không ngẩng lên đáp nhẹ một tiếng.
“Hướng tiên sinh.” Nàng đề cao âm lượng kêu to.
Lúc này hắn rốt cục cũng đem ánh mắt rời khỏi đống hồ sơ , ngẩng đầu thàn nhiên lướt qua mặt nàng , nhưng hiển nhiên không quá để ý đến nàng , bài giây sau mở miệng : “Có chuyện gì ?”
Nhìn hắn xem nàng như người xa lạ , nàng cảm thấy chính mình như sắp phát điên . Rốt cuộc cái kiểu gia đình gì đã nuôi hắn thành loại tính tình kỳ quái này ? Trở mặt như trở bàn tay , có chuyện không nói , chỉ biết dùng loại thái độ lãnh đạm kia khai tử người khác .
“Ăn, cơm .”
“Cứ để đấy đã , làm xong công việc ta sẽ ăn .” Hắn lạnh lùng cự tuyệt , tầm mắt lại dời về phía chồng văn kiện .
Hắn làm sao biết đột nhiên có bàn tay kia đè lên chồng văn kiện , Hướng Quân Ngạn bị buộc phải ngẩng đầu lên , phát hiện một khuôn mặt xinh đẹp đang nhìn xuống hắn chằm chằm .
Nàng không nên xuất hiện , hắn hôm nay vẫn cảm thấy trong lòng thấp thỏm , căn bản là không có tâm trí làm việc , nhưng nếu không làm việc hắn sẽ không thể có cách nào dời đi sự chú ý của mình , hắn sẽ không chịu nổi mà nhớ nàng , nhưng hắn cũng sợ , sợ nàng đột nhiên xuất hiện , nói cho hắn biết quyết định của nàng .
Nàng sẽ đi sao ? Sẽ nhìn hắn nói lời tạm biệt sao ? Hay là nghĩ trước khi đi lại muốn mắng hắn thêm một trận nữa ? Nếu đem nàng đuổi ra khỏi văn phòng của hắn , có thể ngăn không cho nàng nói những điều ấy hắn sẽ lập tức làm như thế … (hana : Khổ thân ca qua…)
“Hướng Quân Ngạn!” Nàng gọi thẳng tên họ của hắn . Trợ lý Lint nói đúng thật , người này thật không có chút gì thú vị .
Nhìn nàng nhân tức giận mà phồng lên hai má , hắn trong đầu nghĩ thật không giống biểu hiện thờ ơ bên ngoài của hăn – hắn nghĩ muốn xoa xoa khuôn mặt nàng , nói cho nàng biết , âm thanh của nàng nói ra quá lớn , sau đó chờ đợi nàng dùng âm thanh còn lớn hơn nữa phản bác hắn (hana : ca có sở thích bị ngược à ..)
Bộ dạng tức giận của nàng thật đáng yêu . sau khi quen biết nàng , hắn phát hiệ nàng toàn thân cao thấp đều cho hắn một cảm xúc khó tả , từ bề ngoài cho đến giọng nói to đùng của nàng , nếu tách ra thì thật không phù hợp với nhau , nhưng gộp lại thì lại cho hắn cảm giác thật mê người , làm cho hắn cảm thấy thoải mái , vui vẻ .
Có lẽ…… Khả năng…… Hắn đại khái là…… Ân…… Có điểm mê muội vì nàng.
“Ân.” Hắn cảm thấy toàn thân cứng ngắc , tựa như đang chờ đợi một đại hình nào dành cho tội phạm nguy hiển , hắn đối với phán quyết của nàng có điểm khẩn trương , có chút sợ hãi …
“Ngươi cũng không thể bình thường một chút hay sao ? Như trước kia vậy ?” Nàng chịu không nổi nhìn hắn hét lên : “Được rồi , dù sao hiểu lầm cũng đã được giải quyết , vừa rồi Lâm tiên sinh cũng nói rõ với ta , ta là hôm qua có hơi quá đáng khi mắng ngươi , nhưng tình huống lúc ấy thật cũng khó trách khi ta hiểu lầm nha , dù sao mắng cũng đã mắng rồi , ta hiện tại chỉ muốn giải thích chút thôi .”
Quý Thư Ny hoàn toàn không thể chịu được cảm giác xấu hổ khi ở chung , kỹ thật nàng đã định rời đi , chỉ cần hai người không gặp mặt nhau , sẽ không có vấn đề gì nữa . Nhưng rời đi rồi ….những điều tối qua nàng suy nghĩ về chuyện chuyển đi vẫn không thể thực hiện .
“Ngươi không giải thích với ta .”
“Còn không a ? Ngươi sáng sớm bộ dạng kỳ quặc , ta đều đã nấu bữa sáng , đưa cơm trưa , thật có thiện ý muốn cùng ngươi giảng hoà , ngươi làm gì còn giận như thế ?” Nàng nghĩ nếu không thể giải thích rõ ràng hắn nhất định không hết giận .
Hướng Quân Ngạn đột nhiên cảm thấy lời của nàng giống như lời nói của “Người ngoài trái đất” , thật khó hiểu , chỉ thấy tim hắn đập nhanh và loạn nhịp . một lát sau mới mở miệng nói : “Ta không có giận ngươi .”
“Vậy ngươi làm gì mà đối với ta xa cách như thế ?”
“Ta là … ” Nghị đến cấp dưới của hắn cũng không trả lời được câu này ,hắn giờ thật nghĩ lập trường đang đổi chỗ . (hana : ta đang không hiểu sao lại là lập trường nhưng không nghĩ ra nên để thế luôn *cười*)
Người lừa hắn không phải nàng , đối mặt với nàng hắn hoàn toàn không có lý do chính đáng nào để buồn bực , hắn chính là không biết nên đối mặt thế nào với quyết định của nàng . Hắn lo lắng nàng quyết định rời đi , hắn càng không biết nên dùng lý do gì giữ nàng lại , nhưng hiện tại , nàng lại nói cho hắn , nàng muốn giảng hoà ???
Một áp lực đè lên ngực Hướng Quân Ngạn , hắn không xác định đựoc ý tứ trong lời nói của nàng , cũng nhắc nhở mình không nên qúa cao húng .
“Ta không có xa cách.” Hắn khó khăn mở miệng nói.
“Vậy ngươi vì cái gì không thèm để ý đến ta?”
“Ta hiện tại rất để ý ngươi .” Đối với lời đối đáp ngây thơ lạ thường của nàng vẻ mặt của hắn thật khó coi .
“Vậy ngươi có muốn ăn cơm hay không?” Nàng đem hộp cơm để hẳn lên trên đống hồ sơ .
“Ta chờ một lát sẽ ăn.” Hắn nhìn qua đám hồ sơ mới làm được một nửa của mình .
“Vậy ngươi có muốn giữ ta lại hay không ?” Nàng hơi nhướn người , áp bách hỏi hắn .
“Ta …” Hướng Quân Ngạn ngẩng đầu trừng trừng nhìn nàng , nói không nên lời .
“Ngươi muốn ta rời đi sao?” Quý Thư Ny vẫn không rời mắt khỏi hắn .
Hắn cổ họng như mắc phải gì đó : “Vấn đề này không phải ta có thể …” Đối với vấn đề mà “tiểu ma tước” đưa ra , chỉ số thông minh của hắn giống như đã rơi xuống còn một chữ số , phản ứng chậm chạp : “Quyền quyết định là ở ngươi , không phải ta .” Đó là tự do cá nhân của nàng .
“Ta thuê phòng ở nhà ngươi .” Hai tay nàng đè nặng lên vai hắn , không cho hắn trốn thoát , lại càng không cho phép hắn quăng vấn đề lại cho nàng . (hana : Ny tỷ cá tính quá…)
Ông trời…… Hắn thật muốn ngửa mặt lên trời thở dài .
“Quý Thư Ny, ta không không cho ngươi thê nhà , ngươi có thể ở lại cũng có thể chuyển đi , quyền quyết định là của ngươi !” giọng hắn không biết sao lại có một tia căm tức (hana : sao căm tức…em không hỉu)
Tình hình mới hoà bình đã vội điên đảo , Quý Thư Ny phát hiện Hướng Quân Ngạn chỉ cần là những chuyện liên quan đến tình cảm xử lý đều vô cùng ngu ngốc , hoàn toàn không giống hắn lúc bình thường cùng nàng tranh luận , nói đùa , tài hùng biện của hắn biến đi đâu rồi .
Hắn thật là cái đồ ngu ngốc! Hoàn toàn ngu ngốc chuyện tình cảm !
“Hướng Quân Ngạn, ngươi là đồ ngu ngốc!”
Hướng Quân Ngạn trên mặt lộ biểu hiện không hiểu đang có chuyện gì xảy ra , không thốt nên lời .
Quay đầu không hề để ý đến hắn , nàng tự động mở hộp cơm đưa đến trước mặt hắn , nghiêm khắc ra lệnh : “ĂN !” (hana :Ny tỷ thật cá tính…)
Nàng xem hắn là trẻ con sao : “Quý Thư …”
Hắn tính kêu tên của nàng , làm cho nàng không thể kiêu ngạo , nhưng chữ cuối cùng còn chưa nói ra , giọng của hắn đã bị chặn đứng …
Chỉ thấy hai tay nàng tún chặt mặt hắn , đem mặt mình kề sát lại gần mặt hắn , đe doạ : “Ngươi không ăn , ta sẽ đem cái hôn hôm qua đòi lại đây .” Nàng lấy tinh thần “võ sĩ” tuyên chiến cùng hắn .
“……” Hướng Quân Ngạn á khẩu tiếp tục không nói nên lời.
Hắn ngây ngốc nhìn nàng , khuôn mặt xinh xắn kia bây giờ tràn ngập sự cứng rắn , cường hãn , nàng trừng mắt nhìn thẳng vào mắt hắn , giống như muốn thiêu đốt mặt hắn vậy , hai người nhìn trừng nhau vài giây … Hắn phát hiện hai má nàng đã không che dấu được một chút đỏ hồng .
Hắn đột nhiên cảm thấy cổ họng khô khốc như có cái gì chặn lại , nhất thời tim đập nhanh hơn , ngực phập phồng , toàn thân nháy mắt cảm thấy nhẹ tênh , tâm tình cũng như mọc cánh .
“Ta còn không đói bụng.” Thật vất vả, hắn nghe thấy giọng nói khàn khàn của mình .
Khi hắn nhìn nàng nghe thấy hắn nói ra những chữ này , hai gò má càng ngày càng hồng , thẳng đến rốt cuộc che dấu không được ngượng ngùng kích động…… Hắn cảm giác hình như mình đã sống lại .
Giữa trưa, Quý Thư Ny theo lệ thường mang cơm trưa đi vào tập đoàn Triệu Tân .
Trên đường dù là bảo vệ hay nhân viên lễ tân trực tổng đài , nhân viên bình thường…. chỉ cần nhìn thấy nàng cũng không quên cúi chào thật lễ phép , nàng biểu tình xấu hổ cúi chào lại , cho đến bây giờ nàng mới biết , vì sao nhân viên của tập đoàn Triệu Tân lại lễ phép như vậy . Không phải họ được giáo dục quy củ mà vì nàng có thể là “tổng tài phu nhân” trong tương lai nên không ai dám có thái độ với nàng .
“Quý tiểu thư.” Lâm Vĩ Đình nhìn thấy nàng xuất hiện , trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc .“Buổi trưa tốt lành.” Hắn lập tức đứng lên , tiến đến nghênh tiếp .
“Lâm tiên sinh, xin chào .” Quý Thư Ny đứng ở trước cửa văn phòng , có chút do dự không biết mình có nên vào hay không
“Ngươi hôm nay đến sớm , trong phòng hiện có người , ngươi làm ơn chịu khó chờ thêm một chút .” Hắn nhìn nàng giải thích , trên mặt mỉm cười : “Trước tiên mời ngồi lại đây một lát có được không ?” Hắn chỉ chiếc ghế dựa bên cạnh bàn dành cho khách nói .
“…… Ân.” Nàng gật gật đầu với hắn rồi đi qua .
“Ngươi muốn dùng trà hay cà phê ?” Hắn hỏi .
Ngữ khí của hắn nghe có vẻ như thật mềm nhẹ nhưng lại hàm chứ bên trong ý không thể cự tuyệt , nàng thật không thể cự tuyệt : “Xin cho ta một cốc nước lọc là được .”
“Xin đợi một lát .” Hắn nhìn nàng cười cười rời đi , không bao lâu quay về với hai chén nước sôi . (hana : nước sôi uống thế nào á)
Lâm Vĩ Đình đem chiếc cốc giấy đặt ở trên bàn , tự nhiên ngồi xuống .
Hiện tại đúng là lúc thích hợp nhất , trong đầu Quý Thư Ny có rất nhiều vấn đề muốn hỏi hắn , nếu hắn không chủ động ngồi xuống mà tiếp tục làm công việc của mình , nàng thật sự sẽ không biết mở miệng thế nào .
Nhưng hai người vẫn bảo trì sự trầm mặc , cuối cùng vẫn là nàng không chịu được , trực tiếp mở miệng hỏi : “Ta nghĩ ngươi là người biết rõ tình huống bây giờ là thế nào nhất ??”
Tối hôm qua , nàng giống như bà điên khóc lóc om sòm , kết quả khi phát hiện mọi chuyện chỉ là hiểu lầm , đầu nàng trở nên trống rỗng , không thể tự trả lời , nếu vấn đề nằm trên người Lint trợ lý thì hẳn Hướng Quân Ngạn cũng không biết gì đi , nàng cảm thấy nàng chưa làm rõ tình huống mà đã sống chết mắng hắn này nọ , thật có điểm quá đáng … Tuy rằng hắn chỉ là nhân viên chịu sự phân phó của cấp trên , nhưng nàng vẫn cảm thấy trách nhiệm nên là thuộc về hắn .
“Tình huống thật sự là…” Lâm Vĩ Đình trả lời thật rõ ràng : “Tổng tài muốn ta tìm cho hắn một người “vợ tương lai” , ngươi là vì vào nhầm phòng phỏng vấn , nhưng điều kiện lại vô cùng thích hợp , cho nên ta liền cho ngươi trúng tuyển”
“Vậy vì sao ngay từ đâu ngươi không nói cho ta biết ?”
“Đảm bảo ngươi chắc chắn bỏ của chạy lấy người .” Hắn nhún vai.
“Ta không nghĩ gả bản thân đi bằng cách này .” Nàng nhíu mày , cảm thấy trước mặt nam nhân này mà nói mấy lời khoa trương hoa mỹ thì cũng không kết quả gì .
“Kết hôn hay không kết hôn là vấn đề về sau , quan trong nhất vẫn là hai người các ngươi phải hợp nhau .” Để đạt được mục đích , hắn không có lương tâm , đối mặt với “nạn nhân” của mình mặt không đổi sắc : “Tổng tài vốn không hiểu chuyện yêu đương nam nữ , tuy hắn có một đôi cha mẹ luôn ân ân ái ái trước mặt , nhưng bọn hoj trong mắt chỉ có nhau , hắn từ nhỏ đã thiếu thốn tình cảm , không biết cách cảm nhận tình cảm , điều duy nhất cha mẹ dạy hắn là “nhân sinh quy hoạch” , cho nên hắn từ nhỏ đã như một người máy , chuyện gì cũng làm theo kế hoạch , không quan tâm đến có tình có lý hay không , chỉ quan tâm kết quả , không quan tâm phương thức thực hiện … đương nhiên , tính cách này thật vô cùng thích hợp trong công việc nha .” (hana : con người là phải có kế hoạch , cha mẹ Hướng ca là đồ dã man…)
Lâm Vĩ Đình cười một tiếng, tạm dừng , liếc mắt nhìn nàng .
“Hắn là người nhạt nhẽo , không thú vị gì hết , ngay cả bạn gái cũng chỉ đếm trên một bàn tay .” Mà cho dù có kết giao cũng không được bao lâu .
Quý Thư Ny từ đầu đến cuối luôn nhíu mày , giờ đây lại chuyển thành “Trợn mắt há mồm” . Nàng chỉ là muốn biết tình hình thực tế đã xảy ta chuyện gì , ai mà nghĩ đến Lâm tiên sinh kia có thể nói rõ ràng ngọn ngành chi tiết như vậy .
“Bộ dạng hắn nhìn rất tốt nha…” Nàng nhịn không được chen vào nói .
“Đúng , nhưng khi nói chuyện trực tiếp .” hắn cười tiếp tục nói : “Rất ít nữ nhân không bị lời nói của hắn làm cho bị thương , tuy hắn luôn kiên tì với lý luận của mình , cho rằng “Nhân vô thập toàn” , con người không thể hoàn mỹ , nhưng ta cũng thật không hiểu hắn , Hắn đối với một số điều kiện lại vô cùng để tâm , nhưng cũng có những thứ hắn không thèm để tâm đến . Về phần nữ nhân đã từng cùng hắn qua lại , không ai chịu nổi việc hắn luôn nhắc các nàng trong mắt hắn không chút hoàn mỹ , hắn thật biết các đả kích sự tự tin của những nữ nhân bên hắn .”
Nàng vừa nghe, vừa nghĩ đến hắn vĩnh viễn không quên nhắc nhở chuyện âm lượng giọng nói của nàng , tuy rằng hiểu được hắn là loại khẩu xà tâm phật , nhưng là … “Cách hắn nhắc nhở chắc cũng không quá ….”
“Quý tiểu thư , có lẽ do đối tượng là ngươi nên mới thế .” Lâm Vĩ Đình chen ngang lời nàng : “Theo những gì ta biết về tổng tài , hắn chưa từng tốn nhiều tâm tư như thế cho một nữ nhân nào , nhưng hắn lại chọn quà tặng cho ngươi , cùng ngươi nói chuyện phiếm , trên thực tế hắn là người lười nói những chuyện không thực tế lắm , hắn cũng cực kỳ ít cười .”
Đúng lúc đó cửa phòng mở ra , bên trong hình như có người muốn đi ra.
“Ta không biết ngươi nghĩ như thế nào , nhưng ngươi không rời đi ngay .” Lâm Vĩ Đình cố nắm chắc chút thời gian còn lại nói : “Nếu ngươi cảm thấy có thể cùng tổng tài có tương lai , ta hi vọng ngươi có thể ở lại . Ta quen biết tổng tài đã lâu , ta cũng là bạn hắn , nhưng bạn cũng không thể bằng người nhà , tuy rằng đối với chuyện tình cảm hắn là kẻ ngu ngốc , nhưng theo như ta thấy hắn đã thích ngươi .” (hana : lâm ca dám nói hướng ca ta là kẻ ngu ngốc à , Đại Thanh đâu , xông lên….ĐT :*lao đến , hôn*….Lint trợ lý : *ngất* …ta : haha…đáng đời . *cười nham hiểm*)
Nghe vậy , tim Quý Thư Ny nhất thời đập trật nhịp , ngay sau đó cửa mở ra , thấy Lâm Vĩ Đình vội đứng lên nàng cũng nhanh chân đứng lên .
“Hãy suy nghĩ cẩn thận một chút.” Hắn cố lấy âm lượng nhỏ nhất đủ để nàng nghe thấy nói , sau đó liền trở về vị trí công tác của mình .
Quý Thư Ny đi qua hai vị quản lý cấp cao cúi đầu chào đón mới đi đến văn phòng tổng tài , Hướng Quân Ngạn vẫn đang tiếp tục công việc , dù nàng không nhìn thấy toàn bộ khuôn mặt hắn lúc này cũng có thể cảm nhận hắn có bao nhiêu lạnh lùng , nghiêm túc , nàng mỗi lần đến văn phòng , bộ dáng hắn lúc nào cũng lạnh lùng như thế , có điều hình như hôm nay thật mãnh liệt . (hana: đang giận thì làm sao không lạnh lùng a..)
Nàng suy nghĩ suốt một đêm , đến tận sáng hôm nay vẫn không biết nên làm thế nào xử lý chuyện hiểu lầm giữa hai người , cho nên khi buổi sáng thức dậy làm cơm sáng như mọi ngày , hắn chưa đợi nàng chuẩn bị xong đã xuất hiện , nhìn lướt qua bàn cơm nhưng vẫn ngồi xuống , trầm mặc lễ phép ăn hết bát cơm …có điều …
Hắn không giống lúc trước cùng nàng nói chuyện đông tay nam bắc , chỉ là khách sáo tặng nàng một câu “ cảm ơn !” … Điều này khiến có nàng cực kỳ “KHÔNG THOẢI MÁI” .
“Buổi trưa tốt lành !” Đối phương tựa như không phát hiện ra có người tiến vào , nàng khẽ gõ của như muốn nhắc nhở .
Hướng Quân Ngạn ngẩng đầu , mi tâm không tự giác nhíu lại , mang theo biểu tình mà không nhìn ra hắn muốn ám chỉ gì : “Buổi trưa tốt lành !” Hắn lãnh đạm đáp lại .
Đột nhiên nàng phát hiện chính mình thật sự chám ghét ngữ khí nói chuyện lãnh đạm của hắn , nàng thích hai người giống như lúc trước cùng nhau cười nói , không giống như lúc này , thật xa lạ …
“Ăn cơm chưa ?” Quý Thư Ny thở sâu, cố gắng duy trì thái độ bình thường , chầm chậm bước đến bên bàn hắn .
“ Không có .” Hắn tiếp tục vùi đầu trong một đống văn kiện cần xử lý .
“Ta hôm nay nấu cháo măng, còn chuẩn bị một ít đồ ăn kèm .” Nàng đem hộp cơm đặt lên bàn .
“Cám ơn.” Hắn đầu cũng không ngẩng lên đáp nhẹ một tiếng.
“Hướng tiên sinh.” Nàng đề cao âm lượng kêu to.
Lúc này hắn rốt cục cũng đem ánh mắt rời khỏi đống hồ sơ , ngẩng đầu thàn nhiên lướt qua mặt nàng , nhưng hiển nhiên không quá để ý đến nàng , bài giây sau mở miệng : “Có chuyện gì ?”
Nhìn hắn xem nàng như người xa lạ , nàng cảm thấy chính mình như sắp phát điên . Rốt cuộc cái kiểu gia đình gì đã nuôi hắn thành loại tính tình kỳ quái này ? Trở mặt như trở bàn tay , có chuyện không nói , chỉ biết dùng loại thái độ lãnh đạm kia khai tử người khác .
“Ăn, cơm .”
“Cứ để đấy đã , làm xong công việc ta sẽ ăn .” Hắn lạnh lùng cự tuyệt , tầm mắt lại dời về phía chồng văn kiện .
Hắn làm sao biết đột nhiên có bàn tay kia đè lên chồng văn kiện , Hướng Quân Ngạn bị buộc phải ngẩng đầu lên , phát hiện một khuôn mặt xinh đẹp đang nhìn xuống hắn chằm chằm .
Nàng không nên xuất hiện , hắn hôm nay vẫn cảm thấy trong lòng thấp thỏm , căn bản là không có tâm trí làm việc , nhưng nếu không làm việc hắn sẽ không thể có cách nào dời đi sự chú ý của mình , hắn sẽ không chịu nổi mà nhớ nàng , nhưng hắn cũng sợ , sợ nàng đột nhiên xuất hiện , nói cho hắn biết quyết định của nàng .
Nàng sẽ đi sao ? Sẽ nhìn hắn nói lời tạm biệt sao ? Hay là nghĩ trước khi đi lại muốn mắng hắn thêm một trận nữa ? Nếu đem nàng đuổi ra khỏi văn phòng của hắn , có thể ngăn không cho nàng nói những điều ấy hắn sẽ lập tức làm như thế … (hana : Khổ thân ca qua…)
“Hướng Quân Ngạn!” Nàng gọi thẳng tên họ của hắn . Trợ lý Lint nói đúng thật , người này thật không có chút gì thú vị .
Nhìn nàng nhân tức giận mà phồng lên hai má , hắn trong đầu nghĩ thật không giống biểu hiện thờ ơ bên ngoài của hăn – hắn nghĩ muốn xoa xoa khuôn mặt nàng , nói cho nàng biết , âm thanh của nàng nói ra quá lớn , sau đó chờ đợi nàng dùng âm thanh còn lớn hơn nữa phản bác hắn (hana : ca có sở thích bị ngược à ..)
Bộ dạng tức giận của nàng thật đáng yêu . sau khi quen biết nàng , hắn phát hiệ nàng toàn thân cao thấp đều cho hắn một cảm xúc khó tả , từ bề ngoài cho đến giọng nói to đùng của nàng , nếu tách ra thì thật không phù hợp với nhau , nhưng gộp lại thì lại cho hắn cảm giác thật mê người , làm cho hắn cảm thấy thoải mái , vui vẻ .
Có lẽ…… Khả năng…… Hắn đại khái là…… Ân…… Có điểm mê muội vì nàng.
“Ân.” Hắn cảm thấy toàn thân cứng ngắc , tựa như đang chờ đợi một đại hình nào dành cho tội phạm nguy hiển , hắn đối với phán quyết của nàng có điểm khẩn trương , có chút sợ hãi …
“Ngươi cũng không thể bình thường một chút hay sao ? Như trước kia vậy ?” Nàng chịu không nổi nhìn hắn hét lên : “Được rồi , dù sao hiểu lầm cũng đã được giải quyết , vừa rồi Lâm tiên sinh cũng nói rõ với ta , ta là hôm qua có hơi quá đáng khi mắng ngươi , nhưng tình huống lúc ấy thật cũng khó trách khi ta hiểu lầm nha , dù sao mắng cũng đã mắng rồi , ta hiện tại chỉ muốn giải thích chút thôi .”
Quý Thư Ny hoàn toàn không thể chịu được cảm giác xấu hổ khi ở chung , kỹ thật nàng đã định rời đi , chỉ cần hai người không gặp mặt nhau , sẽ không có vấn đề gì nữa . Nhưng rời đi rồi ….những điều tối qua nàng suy nghĩ về chuyện chuyển đi vẫn không thể thực hiện .
“Ngươi không giải thích với ta .”
“Còn không a ? Ngươi sáng sớm bộ dạng kỳ quặc , ta đều đã nấu bữa sáng , đưa cơm trưa , thật có thiện ý muốn cùng ngươi giảng hoà , ngươi làm gì còn giận như thế ?” Nàng nghĩ nếu không thể giải thích rõ ràng hắn nhất định không hết giận .
Hướng Quân Ngạn đột nhiên cảm thấy lời của nàng giống như lời nói của “Người ngoài trái đất” , thật khó hiểu , chỉ thấy tim hắn đập nhanh và loạn nhịp . một lát sau mới mở miệng nói : “Ta không có giận ngươi .”
“Vậy ngươi làm gì mà đối với ta xa cách như thế ?”
“Ta là … ” Nghị đến cấp dưới của hắn cũng không trả lời được câu này ,hắn giờ thật nghĩ lập trường đang đổi chỗ . (hana : ta đang không hiểu sao lại là lập trường nhưng không nghĩ ra nên để thế luôn *cười*)
Người lừa hắn không phải nàng , đối mặt với nàng hắn hoàn toàn không có lý do chính đáng nào để buồn bực , hắn chính là không biết nên đối mặt thế nào với quyết định của nàng . Hắn lo lắng nàng quyết định rời đi , hắn càng không biết nên dùng lý do gì giữ nàng lại , nhưng hiện tại , nàng lại nói cho hắn , nàng muốn giảng hoà ???
Một áp lực đè lên ngực Hướng Quân Ngạn , hắn không xác định đựoc ý tứ trong lời nói của nàng , cũng nhắc nhở mình không nên qúa cao húng .
“Ta không có xa cách.” Hắn khó khăn mở miệng nói.
“Vậy ngươi vì cái gì không thèm để ý đến ta?”
“Ta hiện tại rất để ý ngươi .” Đối với lời đối đáp ngây thơ lạ thường của nàng vẻ mặt của hắn thật khó coi .
“Vậy ngươi có muốn ăn cơm hay không?” Nàng đem hộp cơm để hẳn lên trên đống hồ sơ .
“Ta chờ một lát sẽ ăn.” Hắn nhìn qua đám hồ sơ mới làm được một nửa của mình .
“Vậy ngươi có muốn giữ ta lại hay không ?” Nàng hơi nhướn người , áp bách hỏi hắn .
“Ta …” Hướng Quân Ngạn ngẩng đầu trừng trừng nhìn nàng , nói không nên lời .
“Ngươi muốn ta rời đi sao?” Quý Thư Ny vẫn không rời mắt khỏi hắn .
Hắn cổ họng như mắc phải gì đó : “Vấn đề này không phải ta có thể …” Đối với vấn đề mà “tiểu ma tước” đưa ra , chỉ số thông minh của hắn giống như đã rơi xuống còn một chữ số , phản ứng chậm chạp : “Quyền quyết định là ở ngươi , không phải ta .” Đó là tự do cá nhân của nàng .
“Ta thuê phòng ở nhà ngươi .” Hai tay nàng đè nặng lên vai hắn , không cho hắn trốn thoát , lại càng không cho phép hắn quăng vấn đề lại cho nàng . (hana : Ny tỷ cá tính quá…)
Ông trời…… Hắn thật muốn ngửa mặt lên trời thở dài .
“Quý Thư Ny, ta không không cho ngươi thê nhà , ngươi có thể ở lại cũng có thể chuyển đi , quyền quyết định là của ngươi !” giọng hắn không biết sao lại có một tia căm tức (hana : sao căm tức…em không hỉu)
Tình hình mới hoà bình đã vội điên đảo , Quý Thư Ny phát hiện Hướng Quân Ngạn chỉ cần là những chuyện liên quan đến tình cảm xử lý đều vô cùng ngu ngốc , hoàn toàn không giống hắn lúc bình thường cùng nàng tranh luận , nói đùa , tài hùng biện của hắn biến đi đâu rồi .
Hắn thật là cái đồ ngu ngốc! Hoàn toàn ngu ngốc chuyện tình cảm !
“Hướng Quân Ngạn, ngươi là đồ ngu ngốc!”
Hướng Quân Ngạn trên mặt lộ biểu hiện không hiểu đang có chuyện gì xảy ra , không thốt nên lời .
Quay đầu không hề để ý đến hắn , nàng tự động mở hộp cơm đưa đến trước mặt hắn , nghiêm khắc ra lệnh : “ĂN !” (hana :Ny tỷ thật cá tính…)
Nàng xem hắn là trẻ con sao : “Quý Thư …”
Hắn tính kêu tên của nàng , làm cho nàng không thể kiêu ngạo , nhưng chữ cuối cùng còn chưa nói ra , giọng của hắn đã bị chặn đứng …
Chỉ thấy hai tay nàng tún chặt mặt hắn , đem mặt mình kề sát lại gần mặt hắn , đe doạ : “Ngươi không ăn , ta sẽ đem cái hôn hôm qua đòi lại đây .” Nàng lấy tinh thần “võ sĩ” tuyên chiến cùng hắn .
“……” Hướng Quân Ngạn á khẩu tiếp tục không nói nên lời.
Hắn ngây ngốc nhìn nàng , khuôn mặt xinh xắn kia bây giờ tràn ngập sự cứng rắn , cường hãn , nàng trừng mắt nhìn thẳng vào mắt hắn , giống như muốn thiêu đốt mặt hắn vậy , hai người nhìn trừng nhau vài giây … Hắn phát hiện hai má nàng đã không che dấu được một chút đỏ hồng .
Hắn đột nhiên cảm thấy cổ họng khô khốc như có cái gì chặn lại , nhất thời tim đập nhanh hơn , ngực phập phồng , toàn thân nháy mắt cảm thấy nhẹ tênh , tâm tình cũng như mọc cánh .
“Ta còn không đói bụng.” Thật vất vả, hắn nghe thấy giọng nói khàn khàn của mình .
Khi hắn nhìn nàng nghe thấy hắn nói ra những chữ này , hai gò má càng ngày càng hồng , thẳng đến rốt cuộc che dấu không được ngượng ngùng kích động…… Hắn cảm giác hình như mình đã sống lại .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.