Chương 231: Chương 112 - 1: Tiểu Bạch muốn làm người mẫu.
Niếp Niếp
04/09/2019
Chương 112 - 1: Tiểu Bạch muốn làm người mẫu.
Lời hứa hẹn của Tư Cảnh Hàn rất rối loạn, Hoắc Duật Hy không kịp tiêu hóa nhưng cô nghe được cả người hắn đang kích động và trái tim của hắn đập dữ dội, mãnh liệt, đầy sợ hãi.
"Tiểu Bạch, Tiểu Bạch, anh đừng kích động, bà xã không bỏ rơi anh, bà xã nuôi nổi anh mà."
"Không không, ông xã nuôi bà xã, trong sách đều nói như vậy, là đàn ông phải chăm lo được cho người phụ nữ của mình. Tề gia trị quốc bình thiên hạ."
Vậy mà Hoắc Duật Hy lại nghe được tiếng thút thít rất khẽ khi Tư Cảnh Hàn cố đưa ra lý lẽ này, hắn là đang cố thuyết phục cô đừng bỏ rơi hắn, hắn cứ như một con thú nhỏ bị vây khốn không còn đường lui, bất lực cầu mong thương xót.
"Được..." Hoắc Duật Hy cũng khóc, vỗ vỗ lên tóc hắn: "Ông xã đi làm, đem tiền về nuôi bà xã. Không đi đâu hết, bà xã không cho ông xã đi đâu hết, suốt ngày chỉ được đi làm rồi trở về với bà xã thôi, ai cũng đừng mong đem con ngỗng đẻ trứng vàng của em đi."
"Thật không?" Bây giờ Tư Cảnh Hàn mới chịu nới lỏng cánh tay, không phải gì hắn mất cảnh giác mà bởi vì hắn muốn nhìn vào mắt Hoắc Duật Hy để xác định xem cô có nói dối mình không.
Khi thấy ánh mắt kiên quyết của cô là thật hắn liền đứng dậy đi đến đầu giường tìm điện thoại rồi quay lại ngồi xuống bên cạnh đưa cho cô: "Bà xã gọi điện đi, gọi cho những người đó từ chối đề nghị của họ đi."
"..." Hoắc Duật Hy hết giật mình rồi lại buồn cười, đang khóc nhưng vẫn không nhịn được cười.
Chưa từng thấy ai như hắn, dù đã mất trí rồi thì vẫn khôn ngoan và đa nghi như trước kia, chuyện gì cũng phải mắt thấy, tai nghe, có chứng thực rõ ràng mới tin tưởng.
Sói thì vẫn là sói, dù có thay đổi bộ lông thì cũng không biến thành cún con được.
Thấy cô không phản ứng, Tư Cảnh Hàn nhất quyết khăng khăng: "Bà xã chưa gì đã muốn đổi ý sao?"
Hắn quả thực rất biết cách bức người.
"Không phải." Hoắc Duật Hy giải thích: "Chỉ là chúng ta nói không căn cứ bọn họ sẽ không đồng ý đâu. Ông xã anh phải nói cho bọn họ biết anh sẽ làm công việc gì."
"Ông xã đi trường quay, ông xã sẽ làm người mẫu." Chuyện thật như đùa, Tư Cảnh Hàn nhẹ tênh khẳng định.
Hoắc Duật Hy nghe xong mà cứ như bị sét đánh đứng hình mất mấy giây: "Chuyện này... ông xã có phải hay không có chút vấn đề. Khi không làm sao có thể được mời đến chụp ảnh? Cái này phải trãi qua rất nhiều tuyển chọn mới có thể..." Hoắc Duật Hy muốn giải thích cho Tư Cảnh Hàn hiểu nhưng lại sợ làm hắn nản chí.
Chỉ là người kia không như cô, vẫn rất tự tin: "Làm được, ông xã sẽ được chọn."
"Tại sao?" Hoắc Duật Hy tự thấy vô lý.
"Tại vì ông xã đẹp."
Lời hứa hẹn của Tư Cảnh Hàn rất rối loạn, Hoắc Duật Hy không kịp tiêu hóa nhưng cô nghe được cả người hắn đang kích động và trái tim của hắn đập dữ dội, mãnh liệt, đầy sợ hãi.
"Tiểu Bạch, Tiểu Bạch, anh đừng kích động, bà xã không bỏ rơi anh, bà xã nuôi nổi anh mà."
"Không không, ông xã nuôi bà xã, trong sách đều nói như vậy, là đàn ông phải chăm lo được cho người phụ nữ của mình. Tề gia trị quốc bình thiên hạ."
Vậy mà Hoắc Duật Hy lại nghe được tiếng thút thít rất khẽ khi Tư Cảnh Hàn cố đưa ra lý lẽ này, hắn là đang cố thuyết phục cô đừng bỏ rơi hắn, hắn cứ như một con thú nhỏ bị vây khốn không còn đường lui, bất lực cầu mong thương xót.
"Được..." Hoắc Duật Hy cũng khóc, vỗ vỗ lên tóc hắn: "Ông xã đi làm, đem tiền về nuôi bà xã. Không đi đâu hết, bà xã không cho ông xã đi đâu hết, suốt ngày chỉ được đi làm rồi trở về với bà xã thôi, ai cũng đừng mong đem con ngỗng đẻ trứng vàng của em đi."
"Thật không?" Bây giờ Tư Cảnh Hàn mới chịu nới lỏng cánh tay, không phải gì hắn mất cảnh giác mà bởi vì hắn muốn nhìn vào mắt Hoắc Duật Hy để xác định xem cô có nói dối mình không.
Khi thấy ánh mắt kiên quyết của cô là thật hắn liền đứng dậy đi đến đầu giường tìm điện thoại rồi quay lại ngồi xuống bên cạnh đưa cho cô: "Bà xã gọi điện đi, gọi cho những người đó từ chối đề nghị của họ đi."
"..." Hoắc Duật Hy hết giật mình rồi lại buồn cười, đang khóc nhưng vẫn không nhịn được cười.
Chưa từng thấy ai như hắn, dù đã mất trí rồi thì vẫn khôn ngoan và đa nghi như trước kia, chuyện gì cũng phải mắt thấy, tai nghe, có chứng thực rõ ràng mới tin tưởng.
Sói thì vẫn là sói, dù có thay đổi bộ lông thì cũng không biến thành cún con được.
Thấy cô không phản ứng, Tư Cảnh Hàn nhất quyết khăng khăng: "Bà xã chưa gì đã muốn đổi ý sao?"
Hắn quả thực rất biết cách bức người.
"Không phải." Hoắc Duật Hy giải thích: "Chỉ là chúng ta nói không căn cứ bọn họ sẽ không đồng ý đâu. Ông xã anh phải nói cho bọn họ biết anh sẽ làm công việc gì."
"Ông xã đi trường quay, ông xã sẽ làm người mẫu." Chuyện thật như đùa, Tư Cảnh Hàn nhẹ tênh khẳng định.
Hoắc Duật Hy nghe xong mà cứ như bị sét đánh đứng hình mất mấy giây: "Chuyện này... ông xã có phải hay không có chút vấn đề. Khi không làm sao có thể được mời đến chụp ảnh? Cái này phải trãi qua rất nhiều tuyển chọn mới có thể..." Hoắc Duật Hy muốn giải thích cho Tư Cảnh Hàn hiểu nhưng lại sợ làm hắn nản chí.
Chỉ là người kia không như cô, vẫn rất tự tin: "Làm được, ông xã sẽ được chọn."
"Tại sao?" Hoắc Duật Hy tự thấy vô lý.
"Tại vì ông xã đẹp."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.