Chương 258: Chương 114.9
Niếp Niếp
11/09/2019
Hoắc Duật Hy nhìn dáng vẻ khép nép của hắn trong
lòng có chút mềm ra, cô đi đến bên giường, ánh mắt của hắn cũng di
chuyển theo bước chân của cô, thấy cô nhìn mình hắn mới nhìn đi chỗ
khác, nhưng trong đôi mắt vẫn còn long lanh thực sự biết hối lỗi.
"Soạt!" Hoắc Duật Hy giở chăn của hắn lên rồi nằm xuống bên cạnh, Tư Cảnh Hàn có chút bất ngờ nên nhích người ra lại bị cô giữ lại.
Cô có thể cảm nhận được cơ thể hắn đang căng thẳng, cứ như một chú thỏ vừa bị sập bẫy đang hoảng loạn.
"Bà xã, xin lỗi..."
Rất lâu sau Tư Cảnh Hàn mới rù rì nói được một câu.
Hoắc Duật Hy không trả lời ngay làm hắn cứ tưởng là cô đã ngủ nên ỉu xìu thở dài một hơi, nào ngờ bỗng nhiên cô lại đáp: "Đây là lần cuối, không có lần sau."
Cô nói không đầu không đuôi nhưng Tư Cảnh Hàn vẫn có thể hiểu được, như mở cờ trong bụng xoay người lại: "Ông xã hứa mà, sẽ không nói dối nữa đâu, có chuyện gì cũng kể cho bà xã nghe hết."
"Vậy Bảo Bối đang ở đâu?"
"Không biết nữa." Tư Cảnh Hàn theo phản xạ trả lời ngay trong tức khắc làm Hoắc Duật Hy không thể phân định được hắn là đang nói thật hay nói dối.
Hắn mất trí rồi nhưng tâm cơ vẫn rất đa đoan, khó mà lừa được hắn.
Cái tên này không biết là luyện được tinh thần sắt thép gì mà trong tình huống nào cũng thông minh phi thường.
EQ tuy thấp nhưng IQ vẫn cực cao làm cô khó mà đối phó.
"Bà xã, bà xã không tin ông xã sao?" Tư Cảnh Hàn thấy cô im lặng thì nghiêng đầu hỏi, hắn rất lý lẽ: "Nhưng lúc bà xã chịu tha thứ cho ông xã thì hẳn là chấp nhận việc tin tưởng ông xã không bao giờ nói dối nữa rồi?"
"Em nói tha thứ cho anh khi nào vậy?" Hoắc Duật Hy lật lọng, hất cằm hỏi.
Tư Cảnh Hàn bị cô chơi xỏ thoáng kinh ngạc rồi cau mày: "Nhưng đó là chuyện tất yếu phải kéo theo."
"Xin lỗi anh đi, lý thuyết đó không áp dụng vào cuộc sống của em."
Hình như không hòa nhập được với lý lẽ của Hoắc Duật Hy nên Tư Cảnh Hàn chọn im lặng, ngược lại bản thân hắn làm ra động tác có lợi cho mình là nhích người sát vào cô hơn: "Hôm trước đóng thế quảng cáo ông xã được trả tiền."
Hắn thông báo chỉ một nửa thông tin, vế sau chắc chắn còn một vấn đề nhưng hắn muốn Hoắc Duật Hy phải nói chuyện với mình nên dừng ở khoảng đúng lúc gây tò mò cho cô.
Quả nhiên Hoắc Duật Hy mắc câu, hỏi: "Đâu?"
Được nước, Tư Cảnh Hàn mỉm cười, chỉ chỉ vào túi áo ngủ của mình: "Ở đây nè."
"Soạt!" Hoắc Duật Hy giở chăn của hắn lên rồi nằm xuống bên cạnh, Tư Cảnh Hàn có chút bất ngờ nên nhích người ra lại bị cô giữ lại.
Cô có thể cảm nhận được cơ thể hắn đang căng thẳng, cứ như một chú thỏ vừa bị sập bẫy đang hoảng loạn.
"Bà xã, xin lỗi..."
Rất lâu sau Tư Cảnh Hàn mới rù rì nói được một câu.
Hoắc Duật Hy không trả lời ngay làm hắn cứ tưởng là cô đã ngủ nên ỉu xìu thở dài một hơi, nào ngờ bỗng nhiên cô lại đáp: "Đây là lần cuối, không có lần sau."
Cô nói không đầu không đuôi nhưng Tư Cảnh Hàn vẫn có thể hiểu được, như mở cờ trong bụng xoay người lại: "Ông xã hứa mà, sẽ không nói dối nữa đâu, có chuyện gì cũng kể cho bà xã nghe hết."
"Vậy Bảo Bối đang ở đâu?"
"Không biết nữa." Tư Cảnh Hàn theo phản xạ trả lời ngay trong tức khắc làm Hoắc Duật Hy không thể phân định được hắn là đang nói thật hay nói dối.
Hắn mất trí rồi nhưng tâm cơ vẫn rất đa đoan, khó mà lừa được hắn.
Cái tên này không biết là luyện được tinh thần sắt thép gì mà trong tình huống nào cũng thông minh phi thường.
EQ tuy thấp nhưng IQ vẫn cực cao làm cô khó mà đối phó.
"Bà xã, bà xã không tin ông xã sao?" Tư Cảnh Hàn thấy cô im lặng thì nghiêng đầu hỏi, hắn rất lý lẽ: "Nhưng lúc bà xã chịu tha thứ cho ông xã thì hẳn là chấp nhận việc tin tưởng ông xã không bao giờ nói dối nữa rồi?"
"Em nói tha thứ cho anh khi nào vậy?" Hoắc Duật Hy lật lọng, hất cằm hỏi.
Tư Cảnh Hàn bị cô chơi xỏ thoáng kinh ngạc rồi cau mày: "Nhưng đó là chuyện tất yếu phải kéo theo."
"Xin lỗi anh đi, lý thuyết đó không áp dụng vào cuộc sống của em."
Hình như không hòa nhập được với lý lẽ của Hoắc Duật Hy nên Tư Cảnh Hàn chọn im lặng, ngược lại bản thân hắn làm ra động tác có lợi cho mình là nhích người sát vào cô hơn: "Hôm trước đóng thế quảng cáo ông xã được trả tiền."
Hắn thông báo chỉ một nửa thông tin, vế sau chắc chắn còn một vấn đề nhưng hắn muốn Hoắc Duật Hy phải nói chuyện với mình nên dừng ở khoảng đúng lúc gây tò mò cho cô.
Quả nhiên Hoắc Duật Hy mắc câu, hỏi: "Đâu?"
Được nước, Tư Cảnh Hàn mỉm cười, chỉ chỉ vào túi áo ngủ của mình: "Ở đây nè."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.