Tổng Tài Tôi Chẳng Thể Yêu

Chương 300: Chương 119.3

Niếp Niếp

23/09/2019



Trên người hắn mùi gỗ đàn hương vẫn nhàn nhạt, trên môi cô vẫn là cảm giác mịn màng của da thịt xinh đẹp. Ngón tay của cô khẽ lướt trên xương quai xanh nổi bật của hắn như một cách dụ hoặc với danh nghĩa chính đáng là vỗ về một tâm hồn rạn vỡ.

"Tư Cảnh Hàn, em xin lỗi..."

Phía trên ánh mắt người đàn ông từ lâu đã tối lại, nhịp thở của hắn vẫn vững vàng nhưng mi tâm ánh lên nét nghiêm khắc như đang tự vấn lòng mình.

Khi Hoắc Duật Hy muốn tiến xa hơn hắn lập tức ngăn cô lại, lắc đầu từ chối: "Bà xã, ông xã buồn ngủ rồi."

"Tại sao Tư Cảnh Hàn, chẳng lẽ anh vẫn trách em chuyện lọ thuốc?"

"Không phải." Tư Cảnh Hàn lắc đầu, "Ông xã không biết phải nói thế nào nữa, nhưng ông xã không trách bà xã, mà chỉ thấy buồn thôi."

Hắn đơn giản biểu đạt, trong khi đó Hoắc Duật Hy nhất thời không biết nói gì. Chung quy, đôi mắt nét u buồn trong đôi mắt của hắn cũng làm chính cô đau lòng.

Có lẽ mãi mãi cô cũng không hiểu hết Tư Cảnh Hàn trước kia đã từng hy vọng thế nào trong mối quan hệ mong manh của hai người.

Hắn đã kỳ vọng thế nào để bây giờ trong ánh mắt cứ ngỡ như vô lo vẫn mang dáng dấp của sự thất vọng.

"Tiểu Bạch..."

"Rừm... Rừm..." Tiếng điện thoại đến đúng lúc đã cắt ngang cuộc trò chuyện của hai người.



Tư Cảnh Hàn xuống giường, đến bàn tivi lấy điện thoại sau đó trở lại đưa cho Hoắc Duật Hy: "Bà xã, điện thoại."

Hoắc Duật Hy ngậm ngùi nhận lấy điện thoại, liếc nhìn số gọi đến một cái thì lập tức nhìn lên người phía trên.

Hắn cũng không che giấu ý nghĩ của bản thân, không vui ra mặt vì đến giờ đi ngủ rồi Tề Thiếu Khanh còn gọi vào di động cá nhân của Hoắc Duật Hy.

Khi cô bắt máy hắn cũng ngồi xuống giường, giả vờ chỉnh lại tư thế ngủ cho Đại Bạch. Vậy mà Hoắc Duật Hy vừa nói alo xong đầu dây bên kia đã nói thông báo một tin động trời.

[Tuần sau anh và Hoàng Tịch Liên đính hôn, ngày mai em đưa Đại Bạch đến để chọn lễ phục.]

"Sao cơ?!" Hoắc Duật Hy suýt nữa đã thét lên nhưng may còn kìm giữ lại được, bởi vì kinh hãi mà trở nên lắp bắp nhìn lại màn hình di động, quả nhiên là số của Tề Thiếu Khanh: "Anh... anh Thiếu Khanh, anh không có nhầm lẫn chứ, đính hôn?"

Ở bên kia, Tề Thiếu Khanh vẫn rất thản nhiên: [Không lầm đâu, nhưng em cũng đừng nghỉ quá nhiều, là hôn thương mại...]

[Đúng vậy, Tề Thiếu Khanh và tôi đã có thõa thuận riêng, kết hôn chỉ là trên danh nghĩa.] Đột nhiên giọng nói quen thuộc của Hoàng Tịch Liên đột nhiên chen ngang vào làm Hoắc Duật Hy kịp nhận ra cô ấy cũng đang có mặt ở đó.

"Hai người đang ở đâu thế?"

[Đang ở CBL Hoàng Gia, ba của tôi và ba mẹ của anh ấy đang dùng bữa bên trong, còn hai chúng tôi đích thì trốn ra ngoài để gọi điện thông báo với mọi người đấy!]

[Được rồi, qua bên kia đi.] Là giọng của Tề Thiếu Khanh xua đuổi Hoàng Tịch Liên, sau đó anh lại nói vào điện thoại: [Được rồi, là Hoàng Tịch Liên bát nháo muốn nói cho bạn bè biết trước, anh phải gọi cho Tư Vũ và Lạc Phàm nữa nên cúp máy đây. Ngày mai gặp nhau sẽ nói rõ hơn, tạm biệt.]

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Tài Tôi Chẳng Thể Yêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook