Chương 313: Chương 120.6
Niếp Niếp
23/09/2019
Đại Bạch vẫn ôm đầu nghĩ mãi nhưng không nhớ được gì, lúc này thì Tư Cảnh Hàn đem bình sữa đi vào, nhóc con thoăn thoắt
chạy tới ôm chân hắn, xin bình sữa: "Sữa sữa, Tiểu Bạch cho Đại Bạch
xin..."
Tư Cảnh Hàn lập tức đáp ứng nhu cầu của con trai, thằng bé nhận được chiến lợi phẩm lập tức ngồi bẹp xuống thảm đưa bình sữa chổng ngược lên trời mà uống.
Hoắc Duật Hy thở dài trong lòng, đúng là không nên trông mong gì vào cái tên nhóc tham ăn đó mà. Tốt hơn hết cô vẫn nên đối phó trực tiếp với nhân vật chính là ba của nó thì hơn.
"Tiểu Bạch, đến đây."
Nghe cô gọi Tư Cảnh Hàn chậm rãi đi đến mép giường nhưng không ngồi xuống: "Hôm nay Tịch Liên và anh Thiếu Khanh của bà xã cãi nhau, bà xã biết không?" Hắn nhanh gọn chuyển sang một đề tài mà Hoắc Duật Hy chú ý, lập tức cô gác ý định xấu xa qua một bên mà hỏi hắn: "Cho nên mới hoãn lại chuyện chọn lễ phục đấy sao?"
"Có lẽ là vậy. Người trong công ty vô tình thấy được trở về kể lại hai người họ ngồi trên xe nhưng sắc mặt của ai cũng rất tệ, bà xã có muốn gọi điện hỏi thăm không?"
Hoắc Duật Hy định gật đầu nhưng trong đầu kịp phản ứng, nghi hoặc nhìn lên Tư Cảnh Hàn: "Sao đột nhiên anh lại ân cần quá vậy, còn chủ động gợi ý cho em gọi điện cho anh Thiếu Khanh, có phải hay không có mục đích khác?"
"Tháng tới công ty có hoạt động thời trang, chủ đề "Bố và con trai", chỉ là chụp quảng cáo thôi nhưng được rất nhiều tiền nên ông xã muốn dẫn Đại Bạch đi." Tư Cảnh Hàn không vòng vo nói ra ý định: "Nếu bà xã đồng ý thì có thể gọi cho Tề Thiếu Khanh."
"Anh đang ra giá với em à?"
"Được không?" Tư Cảnh Hàn ngầm thừa nhận.
Hoắc Duật Hy nheo mắt nhìn người đàn ông cao ngất ở trước mặt mình, mỏi cổ lắm mới thấy được sườn mặt của hắn, mà chính diện của tầm mắt chính là dây lưng của cái áo ngủ mà hắn đang mặc, chút đen tối vừa nãy lại trở về trong cô.
Cô đưa tay cầm lấy sợi dây lưng, giả vờ ngắm nghía: "So với gọi cho anh Thiếu Khanh thì em có hứng với anh hơn, muốn mượn con trai của em đi chụp quảng cáo thì phải trả cái giá cao một chút chứ. Nếu không thì xem thường Đại Bạch rồi."
"Được." Tư Cảnh Hàn lập tức chấp thuận, tháo sợi dây lưng ra.
Hoắc Duật Hy không ngờ hắn đồng ý dễ dàng đến vậy có chút bất ngờ, ngồi thẳng mong chờ nhưng đồng thời ngó tới Đại Bạch đang ngồi ở sau uống sữa có nhìn đến chỗ này hay không, vừa hồi hộp vừa khẩn trương, khẽ nói: "Anh không cần vội như vậy mà."
"Không sao, rất nhanh thôi." Tư Cảnh Hàn thoải mái đáp, rồi giơ tay ra: "Này, dây lưng của bà xã đây."
Tư Cảnh Hàn lập tức đáp ứng nhu cầu của con trai, thằng bé nhận được chiến lợi phẩm lập tức ngồi bẹp xuống thảm đưa bình sữa chổng ngược lên trời mà uống.
Hoắc Duật Hy thở dài trong lòng, đúng là không nên trông mong gì vào cái tên nhóc tham ăn đó mà. Tốt hơn hết cô vẫn nên đối phó trực tiếp với nhân vật chính là ba của nó thì hơn.
"Tiểu Bạch, đến đây."
Nghe cô gọi Tư Cảnh Hàn chậm rãi đi đến mép giường nhưng không ngồi xuống: "Hôm nay Tịch Liên và anh Thiếu Khanh của bà xã cãi nhau, bà xã biết không?" Hắn nhanh gọn chuyển sang một đề tài mà Hoắc Duật Hy chú ý, lập tức cô gác ý định xấu xa qua một bên mà hỏi hắn: "Cho nên mới hoãn lại chuyện chọn lễ phục đấy sao?"
"Có lẽ là vậy. Người trong công ty vô tình thấy được trở về kể lại hai người họ ngồi trên xe nhưng sắc mặt của ai cũng rất tệ, bà xã có muốn gọi điện hỏi thăm không?"
Hoắc Duật Hy định gật đầu nhưng trong đầu kịp phản ứng, nghi hoặc nhìn lên Tư Cảnh Hàn: "Sao đột nhiên anh lại ân cần quá vậy, còn chủ động gợi ý cho em gọi điện cho anh Thiếu Khanh, có phải hay không có mục đích khác?"
"Tháng tới công ty có hoạt động thời trang, chủ đề "Bố và con trai", chỉ là chụp quảng cáo thôi nhưng được rất nhiều tiền nên ông xã muốn dẫn Đại Bạch đi." Tư Cảnh Hàn không vòng vo nói ra ý định: "Nếu bà xã đồng ý thì có thể gọi cho Tề Thiếu Khanh."
"Anh đang ra giá với em à?"
"Được không?" Tư Cảnh Hàn ngầm thừa nhận.
Hoắc Duật Hy nheo mắt nhìn người đàn ông cao ngất ở trước mặt mình, mỏi cổ lắm mới thấy được sườn mặt của hắn, mà chính diện của tầm mắt chính là dây lưng của cái áo ngủ mà hắn đang mặc, chút đen tối vừa nãy lại trở về trong cô.
Cô đưa tay cầm lấy sợi dây lưng, giả vờ ngắm nghía: "So với gọi cho anh Thiếu Khanh thì em có hứng với anh hơn, muốn mượn con trai của em đi chụp quảng cáo thì phải trả cái giá cao một chút chứ. Nếu không thì xem thường Đại Bạch rồi."
"Được." Tư Cảnh Hàn lập tức chấp thuận, tháo sợi dây lưng ra.
Hoắc Duật Hy không ngờ hắn đồng ý dễ dàng đến vậy có chút bất ngờ, ngồi thẳng mong chờ nhưng đồng thời ngó tới Đại Bạch đang ngồi ở sau uống sữa có nhìn đến chỗ này hay không, vừa hồi hộp vừa khẩn trương, khẽ nói: "Anh không cần vội như vậy mà."
"Không sao, rất nhanh thôi." Tư Cảnh Hàn thoải mái đáp, rồi giơ tay ra: "Này, dây lưng của bà xã đây."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.