Tổng Tài Tôi Chẳng Thể Yêu

Chương 443: Chương 140.3

Niếp Niếp

22/11/2019

"Thứ ba, em trước mặt truyền thông đại chúng, không màn đến danh dự của một người phụ nữ gọi anh về, xem như là cho anh danh phận chính đáng rồi, sau này cả thế giới đều biết anh là người của em, nên em có đàn ông khác thì chính là em sai, là em đa tình, bội bạc, nên thế nào em cũng không dám đâu, cả thế giới đều sẽ đứng về phía anh, anh còn chưa an tâm sao?"

"Cuối cùng, ừm..." Hoắc Duật Hy nói đến đây thoáng im lặng, cả hội trường cũng vì cô mà nhốn nháo, tò mò đến chết muốn được biết điều còn lại ngay lập tức.

Cô biết họ nóng lòng, nhưng tự bản thân đứng trước lời cuối cùng này cô thấy khó khăn vô cùng, cũng rất căng thẳng, trái tim đánh thùm thụp sắp vọt ra ngoài.

Bỗng dưng trong tâm trí hàng loạt các sự kiện và hình ảnh trong quá khứ của hai người lại hiện ra, ào ào như thác lũ rót vào lòng cô, từ lần đầu tiên gặp mặt, nụ hôn đầu tiên, nụ cười của hắn, giọng hát của hắn, cái nhíu mày, đôi mắt lạnh rồi bi thương và vụn vỡ những nước mắt trên đôi mi thật dày, thật cong cũng là của hắn, thế nào cũng đẹp, thế nào cũng rất mê người.

Còn nhớ thời gian trước khi còn giả vờ làm Tiểu Bạch hắn bắt cô nói yêu hắn, cô không cho hắn toại nguyện bởi vì lúc đó thật sự không muốn tiếng yêu đầu tiên của mình dễ dàng thốt ra như.

Tử Mặc cô thích đến như vậy còn chưa nghe được câu này từ cô lần nào, cho nên cô muốn tiếng yêu này phải thật trịnh trọng, tâm khảm mà suốt đời hắn cũng không quên được.

Xem như cả đời này của cô chỉ thừa nhận yêu duy nhất một Tư Cảnh Hàn rồi. So với mối tình đầu Tử Mặc của cô, hắn đến sau nhưng là mối tình sau cuối, nhận được sủng ái còn gì.

Người ngoài không hiểu được suy nghĩ trong lòng của cô, chỉ thấy biểu cảm trên ánh mắt của cô đang chuyển vời không ngừng, vời vợi và phong phú như một hành tinh.



Cho đến một lúc sau, bằng hết dũng khí còn sót lại, cô ngẩn đầu nhìn thẳng vào ống kính, như vô tình như hữu tình nâng tay phải lên vuốt ve chiếc vòng tay bằng gỗ trên tay trái, thật nghiêm túc: "Ba của Đại Bạch à, anh có đang nhìn thấy em không? Tốt nhất thì anh đang nhìn thấy đi, vì lời hay em chỉ nói một lần thôi..."

"Anh nghe cho rõ đây, em - Hoắc Duật Hy, yêu anh - Tư Cảnh Hàn."

"Em yêu anh!"

"Bất cứ người phụ nữ nào cũng không được động vào chủ quyền của em, anh nghe rõ chưa? Em yêu anh, nên anh không được yêu người khác nữa, rõ chưa?"

"Em hứa, em hứa sau này em chỉ lấy một mình anh làm chồng thôi, anh trở về đi, chúng ta cùng sinh Nhị Bạch được không? Tư Cảnh Hàn..."

Cả hội trường gần như đứng hình, ngẩn ngơ, mặt trơ mắt trố trước lời tuyên bố đầy khí soái của Hoắc Duật Hy.

Tuyên bố song, nhân vậy chính Hoắc Duật Hy cũng hết hồn, không ngờ mình lại có thể nói được những lời mất thể diện như thế. Nhưng trước đám đông cô không thể tỏ ra xấu hổ mà phải cứng rắn hơn nữa, nghĩ nghĩ đến việc như thế đã đủ thuyết phục Tư Cảnh Hàn chưa, nên quyết định đe dọa thêm một câu nữa:

"Em đã nói đến như vậy rồi anh còn không biết tìm về thì đừng trách em bội bạc. Em cũng chẳng phải nghèo túng đến mức không mua nổi một người ba mới cho Đại Bạch."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Tài Tôi Chẳng Thể Yêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook