Chương 456: Chương 142.4
Niếp Niếp
25/12/2019
Trong mắt Hoắc Duật Hy lúc này hắn làm như vậy
chính là độc chiếm con trai để người khác biết cô và hắn cơm lạnh canh
nguội. Nhưng còn may, chí ít thì hắn vẫn thừa nhận cô là mommy của thằng bé.
Đại Bạch bị ba từ chối trở nên yểu xìu, úp mặt vào người hắn không buồn nói nữa, gặp khách cũng không chào như lúc đầu cố ý chống đối.
Biết con trai chỉnh mình Tư Cảnh Hàn cũng không nói, ngược lại nhìn sang Tề Thiếu Khanh cho anh một ánh mắt đầy ý tứ.
Hoắc Duật Hy không hiểu lắm, chỉ thấy Tề Thiếu Khanh chào mấy quan khách ở đó rồi tiến về phía sân khấu, nơi khai mạc buổi lễ.
"Qúy vị, tôi rất vui vì mọi người đã nể mặt đến góp mặt trong buổi ngày hôm nay. Madi Island Resort đã đi vào hoạt động được ba tháng và gặt hái được nhiều thuận lợi, góp phần không nhỏ là sự ủng hộ của các vị quan khách góp mặt ở đây. Cũng vì lẽ này mà ông chủ mới Madi Island Resort quyết định sẽ chi trả toàn bộ chi phí cho chuyến đi đến Madi Island Resort lần này của tất cả quan khách có mặt hôm nay, xem như là một lời cảm ơn trước cho sự thăng tiến của resort sau này."
"Ồ..."
Tề Thiếu Khanh vừa dứt lời lập tức phía dưới khán đài xôn xao, ai nấy đưa mắt nhìn nhau không hiểu lắm ý tứ vừa rồi.
"Ông chủ mới?"
"Chẳng lẽ là sang resort cho người khác?"
"Mồi béo thế này mà lại..."
"Là ai thế nhỉ?"
Phía trên Tề Thiếu Khanh vẫn rất bình thản, dường như mọi chuyện đã được sắp xếp từ trước, đối với nghi vấn của người khác anh chỉ mỉm cười rồi từ tốn nói tiếp:
"Mọi vị đoán không sai, quả thật khu resort này tôi đã quyết định sang tên cho một người bạn. Ngoài việc tri ân khách hàng thì buổi tiệc ngày hôm nay cũng xem là một phần chào đón chính thức dành cho chủ nhân mới của Madi - Tư tổng Tư Cảnh Hàn. Xin mời quý vị hoan nghênh."
Tề Thiếu Khanh bắt nhịp vỗ tay, cả bữa tiệc cũng lần nữa xôn xao.
"Bộp bộp bộp."
"Là Tư tổng ư? Không ngờ lại là như vậy."
"Xem ra mối quan hệ Tề gia và Tư tổng còn tốt hơn cả lời đồn."
"Từ lúc nào hai vị thái tử lại trở nên thân thiết như vậy chứ, chẳng phải trước đây luôn lạnh nhạt hay sao?"
Không chỉ là phía quan khách mà cả nhóm phụ nữ của Hoắc Duật Hy cũng bất ngờ không thôi, thậm chí là Tống Ly Ninh cũng khó hiểu ra mặt.
Tề Thiếu Khanh đang kinh doanh tốt như vậy lại chuyển sang cho Tư Cảnh Hàn thì để làm gì chứ, Tư Cảnh Hàn cũng đâu phải thiếu chỗ để kinh doanh. Nhìn về phía Tư Cảnh Hàn chỉ thấy hắn ôm Đại Bạch cười nhẹ với những người đứng cạnh mình ngoài ra không biểu hiện gì thêm. Xem chừng chuyện này đã có dự toán từ lâu.
Không để mọi người tò mò quá lâu, chủ nhân thật sự của buổi tiệc đã tiến về phía sân khấu, bế cả con trai giống y như đúc theo trong sự theo dõi sít sao của trăm đôi mắt.
Đại Bạch ở trên tay hắn không thấy sợ khi bị nhiều người nhìn ngó, thậm chí có rất bạo dạng nhú mặt ra nhìn tìm vui, khác hẳn vẻ giận dỗi vừa rồi.
Tề Thiếu Khanh nhường micro lại cho Tư Cảnh Hàn, Đại Bạch thấy tò mò từ khi Tề Thiếu Khanh nói vào micro rồi nên bây giờ có dịp đến gần thì ngẩn cổ nhìn ba mình suốt, xem hắn sẽ nói thế nào vào cái mic.
Mỉm cười nhìn con trai một cái, đáy mắt Tư Cảnh Hàn đã lộ ra toàn bộ tình cảm trìu mến, khác hẳn cái nhìn của hắn đối với người khác, càng khẳng định vị thế của Đại Bạch trong lòng người đàn ông đa đoan này. Từ đây cũng chứng tỏ, mẹ của thằng nhóc đúng là không phải tay vừa, có thể ràng buộc được một người đàn ông như hắn bằng một đứa trẻ mà đứa nhỏ còn khiến hắn yêu thương sống chết.
Cả Hoắc Duật Hy cũng vì ánh mắt này của hắn mà cảm thấy tự hào lây, khi có nhiều người ngưỡng mộ cô như vậy làm cô bất chợt nghĩ mình thật là tài năng khi sinh được Đại Bạch.
Nhưng thực tế vẫn là thực tế, so với sự hào nhoáng bên ngoài với cái danh mẹ của con trai Tư Cảnh Hàn thì cô đang bị hắn lạnh nhạt, sắp sửa tới đây không biết sẽ còn loại sóng gió gì phải đối mặt. Liệu rằng cô có còn đủ kiên nhẫn để đương đầu hay không?
"Các vị, xin trật tự." Giọng nói trầm thấp của Tư Cảnh Hàn đưa cô khỏi dòng suy nghĩ, cũng hướng mắt lên sân khấu cũng như những người khác.
Bây giờ chỉ còn hắn và Đại Bạch trong tay, dường như hào quang đều tập trung về phía ai cha con làm lòng người xao xuyến.
Không làm mất thời gian, Tư Cảnh Hàn cầm mic trực tiếp vào vấn đề: "Những gì Tề gia đã nói tôi xin không lập lại, mà tôi sẽ chia sẻ lý do tại sao hôm nay lại tiếp quản Madi - vấn đề các vị vẫn đang thắc mắc."
"Nhóc con trên tay tôi, nhiều vị chắc đã đoán được là ai, nhưng nhân đây trước mặt bạn bè tôi vẫn muốn khẳng định lại, đúng vậy, thằng bé con trai duy nhất của tôi, nhũ danh gọi Đại Bạch và đương nhiên, thằng bé có liên quan rất lớn đến việc Tề gia chuyển nhượng Madi cho tôi."
Đại Bạch bị ba từ chối trở nên yểu xìu, úp mặt vào người hắn không buồn nói nữa, gặp khách cũng không chào như lúc đầu cố ý chống đối.
Biết con trai chỉnh mình Tư Cảnh Hàn cũng không nói, ngược lại nhìn sang Tề Thiếu Khanh cho anh một ánh mắt đầy ý tứ.
Hoắc Duật Hy không hiểu lắm, chỉ thấy Tề Thiếu Khanh chào mấy quan khách ở đó rồi tiến về phía sân khấu, nơi khai mạc buổi lễ.
"Qúy vị, tôi rất vui vì mọi người đã nể mặt đến góp mặt trong buổi ngày hôm nay. Madi Island Resort đã đi vào hoạt động được ba tháng và gặt hái được nhiều thuận lợi, góp phần không nhỏ là sự ủng hộ của các vị quan khách góp mặt ở đây. Cũng vì lẽ này mà ông chủ mới Madi Island Resort quyết định sẽ chi trả toàn bộ chi phí cho chuyến đi đến Madi Island Resort lần này của tất cả quan khách có mặt hôm nay, xem như là một lời cảm ơn trước cho sự thăng tiến của resort sau này."
"Ồ..."
Tề Thiếu Khanh vừa dứt lời lập tức phía dưới khán đài xôn xao, ai nấy đưa mắt nhìn nhau không hiểu lắm ý tứ vừa rồi.
"Ông chủ mới?"
"Chẳng lẽ là sang resort cho người khác?"
"Mồi béo thế này mà lại..."
"Là ai thế nhỉ?"
Phía trên Tề Thiếu Khanh vẫn rất bình thản, dường như mọi chuyện đã được sắp xếp từ trước, đối với nghi vấn của người khác anh chỉ mỉm cười rồi từ tốn nói tiếp:
"Mọi vị đoán không sai, quả thật khu resort này tôi đã quyết định sang tên cho một người bạn. Ngoài việc tri ân khách hàng thì buổi tiệc ngày hôm nay cũng xem là một phần chào đón chính thức dành cho chủ nhân mới của Madi - Tư tổng Tư Cảnh Hàn. Xin mời quý vị hoan nghênh."
Tề Thiếu Khanh bắt nhịp vỗ tay, cả bữa tiệc cũng lần nữa xôn xao.
"Bộp bộp bộp."
"Là Tư tổng ư? Không ngờ lại là như vậy."
"Xem ra mối quan hệ Tề gia và Tư tổng còn tốt hơn cả lời đồn."
"Từ lúc nào hai vị thái tử lại trở nên thân thiết như vậy chứ, chẳng phải trước đây luôn lạnh nhạt hay sao?"
Không chỉ là phía quan khách mà cả nhóm phụ nữ của Hoắc Duật Hy cũng bất ngờ không thôi, thậm chí là Tống Ly Ninh cũng khó hiểu ra mặt.
Tề Thiếu Khanh đang kinh doanh tốt như vậy lại chuyển sang cho Tư Cảnh Hàn thì để làm gì chứ, Tư Cảnh Hàn cũng đâu phải thiếu chỗ để kinh doanh. Nhìn về phía Tư Cảnh Hàn chỉ thấy hắn ôm Đại Bạch cười nhẹ với những người đứng cạnh mình ngoài ra không biểu hiện gì thêm. Xem chừng chuyện này đã có dự toán từ lâu.
Không để mọi người tò mò quá lâu, chủ nhân thật sự của buổi tiệc đã tiến về phía sân khấu, bế cả con trai giống y như đúc theo trong sự theo dõi sít sao của trăm đôi mắt.
Đại Bạch ở trên tay hắn không thấy sợ khi bị nhiều người nhìn ngó, thậm chí có rất bạo dạng nhú mặt ra nhìn tìm vui, khác hẳn vẻ giận dỗi vừa rồi.
Tề Thiếu Khanh nhường micro lại cho Tư Cảnh Hàn, Đại Bạch thấy tò mò từ khi Tề Thiếu Khanh nói vào micro rồi nên bây giờ có dịp đến gần thì ngẩn cổ nhìn ba mình suốt, xem hắn sẽ nói thế nào vào cái mic.
Mỉm cười nhìn con trai một cái, đáy mắt Tư Cảnh Hàn đã lộ ra toàn bộ tình cảm trìu mến, khác hẳn cái nhìn của hắn đối với người khác, càng khẳng định vị thế của Đại Bạch trong lòng người đàn ông đa đoan này. Từ đây cũng chứng tỏ, mẹ của thằng nhóc đúng là không phải tay vừa, có thể ràng buộc được một người đàn ông như hắn bằng một đứa trẻ mà đứa nhỏ còn khiến hắn yêu thương sống chết.
Cả Hoắc Duật Hy cũng vì ánh mắt này của hắn mà cảm thấy tự hào lây, khi có nhiều người ngưỡng mộ cô như vậy làm cô bất chợt nghĩ mình thật là tài năng khi sinh được Đại Bạch.
Nhưng thực tế vẫn là thực tế, so với sự hào nhoáng bên ngoài với cái danh mẹ của con trai Tư Cảnh Hàn thì cô đang bị hắn lạnh nhạt, sắp sửa tới đây không biết sẽ còn loại sóng gió gì phải đối mặt. Liệu rằng cô có còn đủ kiên nhẫn để đương đầu hay không?
"Các vị, xin trật tự." Giọng nói trầm thấp của Tư Cảnh Hàn đưa cô khỏi dòng suy nghĩ, cũng hướng mắt lên sân khấu cũng như những người khác.
Bây giờ chỉ còn hắn và Đại Bạch trong tay, dường như hào quang đều tập trung về phía ai cha con làm lòng người xao xuyến.
Không làm mất thời gian, Tư Cảnh Hàn cầm mic trực tiếp vào vấn đề: "Những gì Tề gia đã nói tôi xin không lập lại, mà tôi sẽ chia sẻ lý do tại sao hôm nay lại tiếp quản Madi - vấn đề các vị vẫn đang thắc mắc."
"Nhóc con trên tay tôi, nhiều vị chắc đã đoán được là ai, nhưng nhân đây trước mặt bạn bè tôi vẫn muốn khẳng định lại, đúng vậy, thằng bé con trai duy nhất của tôi, nhũ danh gọi Đại Bạch và đương nhiên, thằng bé có liên quan rất lớn đến việc Tề gia chuyển nhượng Madi cho tôi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.