Chương 118: Cô dâu của Tư Cảnh Hàn. 3
Niếp Niếp
29/07/2019
"Thiếu gia..."
Đương nhiên là khi thấy cảnh tượng ở dưới hồ nước hầu nữ kia đã bị kinh sợ, nói được nửa chừng thì khựng lại.
Cả Tề Thiếu Khanh và Hoắc Duật Hy đồng thời quay lại, để ý thấy trong tay hầu nữ là chiếc điện thoại đang nổ chuông thì buông đối phương ra. Hoắc Duật Hy xấu hổ bấu lên thành hồ bơi, muốn trèo lên, Tề Thiếu Khanh thấy thế cũng giúp cô, sau đó tự bản thân cũng trèo lên đi đến chỗ hầu nữ nhận lấy điện thoại.
Cuộc gọi này là do đích thân Thân Hạo Khiêm gọi đến, có vẻ là một cuộc gọi dài nên Tề Thiếu Khanh ra hiệu cho hầu nữ dìu Hoắc Duật Hy vào trong thay đồ trước.
Hoắc Duật Hy rất hiểu chuyện không nói thêm lời nào đã đi vào trong, ở đây sắc mặt của Tề Thiếu Khanh rất nhanh chóng sa sầm.
"Rốt cuộc là vì sau có sự cố này, nhà Hoàng Nam rút vốn là có ý gì cậu cho người điều ra kỹ cho tôi, ngày mai tôi sẽ trấn an mấy lão cổ đông."
[Tổng tài, lần này có vẻ mấy lão già kia không để yên đâu, mấy năm nay cậu trở về Trung Quốc thâu tóm không ít quyền lực của bọn họ, vốn đã không vừa mắt cậu lâu rồi, lần này có khi sẽ làm ầm động chạm tới tổng bộ.] Thân Hạo Khiêm tốt bụng nhắc nhở.
"Rốt cuộc Hoàng Tịch Liên có nếu nguyên nhân vì sao rút vốn hay không?"
[Lần này là đích thân Nam Tam chủ tịch ra mặt, Hoàng Tịch Liên không hề tiếp điện thoại. Họ đồng ý bồi thường tổn thất như những thõa thuận trong hợp đồng nhưng mà tổng tài, so với khoản bồi thường đó thì công ty của chúng ta không thể điều kịp vốn, sớm hay muộn cũng phải chờ nguồn chi từ tổng bộ để cân bằng lại.]
Tề Thiếu Khanh khuôn mặt lạnh lùng: "Tôi hiểu rồi, cậu tạm thời dàn sếp các lão già kia qua hôm nay, ngày mai tôi sẽ đến chỗ Nam Tam chủ tịch."
Cúp máy, Tề Thiếu Khanh trở lại phòng của mình thay quần áo rồi gọi cho Trí Quân, cô ấy rất nhanh bắt máy: "Ngày mai cô không cần đến công ty, chuẩn bị sớm cùng tôi đến nhà Hoàng Nam."
[Được, tôi hiểu rồi, nhưng mà...] Trí Quân hơi do dự.
"Có chuyện gì sao?" Tề Thiếu Khanh nhận thấy điểm lạ liền hỏi, Trí Quân cũng không giấu: [Chuyện là lần trước Hoàng tiểu thư có để lại số điện thoại cá nhân cho anh, hình như cô ấy đã sớm biết được việc này.]
Nghe vậy, sắc mặt của Tề Thiếu Khanh càng thêm âm trầm, anh đưa tay chống hông nhìn ra cửa sổ, trong đầu khẽ mắng một câu rồi nói: "Đưa số điện thoại của Hoàng Tịch Liên cho tôi."
Giống như ở trong trạng thái lúc nào cũng chờ đợi cuộc gọi từ anh, Tề Thiếu Khanh chưa kịp đưa máy lên tai cô đã nhận cuộc gọi, giọng nói nhão vắt ra được nước:
"Cục cưng..."
"Tôi không có nhiều thời gian với cô, nói đi, cô muốn gì?" Tề Thiếu Khanh cắt đứt hết mọi tâm tư đùa vui của Hoàng Tịch Liên.
"[Hư hư hư...] Bên kia vờ nũng nịu: [Em nào có tâm có gì chứ, chỉ vì quá thích Tư Cảnh Hàn nên bỏ chút tâm tư, tiền bạc ra góp sức cho anh ấy thôi. Anh đấy nhé, em đã bồi thường rồi, còn cáu giận người ta à.]
"Hoàng Tịch Liên, cô đừng giả ngây thơ." Giọng của Tề Thiếu Khanh cực lạnh, "Tư Cảnh Hàn nếu biết hắn đang được một người phụ nữ nâng đỡ thì chưa chắc đã vui vẻ như cô tưởng đâu."
Dường như đã có liệu trước hết tất cả, Hoàng Tịch Liên trở giọng mềm mại hơn: [Em đâu cần anh ấy vui vẻ với em, càng không cần anh ấy yêu em mà. Tất cả là do em tự nguyện, anh không cần nhắc nhở.]
Tề Thiếu Khanh không đáp nữa nhưng Hoàng Tịch Liên có thể nghe thấy nhịp thở trong giận dữ của anh ấy.
Cô không ngại bổ sung thêm: [À, đúng rồi, theo như em được biết thì anh và Hoắc Duật Hy chưa đăng ký hết hôn thì phải, chắc là sắp có chuyện vui để xem rồi.]
Nhắc đến đây một cỗ sa sầm xuất hiện trên gương mặt anh tuấn của Tề Thiếu Khanh, đúng vậy, anh và Hoắc Duật Hy còn chưa đăng ký kết hôn, nhưng tại sao Hoàng Tịch Liên lại biết?
Nhưng có lẽ lúc này quan trọng không phải nguyên nhân vì sao cô biết mà là cô có ý gì với lời vừa rồi.
"Hoàng Tịch Liên, chuyện không liên quan đến cô thì không nên chen vào, nếu không một ngày tổn thất chưa chắc tiền của cô có có thể vá lấp vào được."
[Không không.] Hoàng Tịch Liên ở đầu kia phủ nhận: "Chuyện anh có đăng ký kết hôn với Hoắc Duật Hy hay không thì chẳng liên quan đến em, em đâu có cách gì chen vào, cho dù muốn tự mình đi đăng ký kết hôn thì đối tượng của em cũng phải là đàn ông chứ! Nên anh yên tâm, không có chuyện em tự đi đăng ký kết hôn với Hoắc Duật Hy đâu.]
Không cần phải nói tiếp nhưng Tề Thiếu Khanh đã đủ hiểu ý của Hoàng Tịch Liên, cô không đăng ký kết hôn với Hoắc Duật Hy được vì là phụ nữ, nhưng nếu một người đàn ông khác mà đặc biệt là người đàn ông lắm quyền lực như "hắn" thì lại dư thừa khả năng.
Nắm đấm trên tay Tề Thiếu Khanh xiết lại thành quyền, vạn nhất hắn điên rồi phải không mới làm ra chuyện này! Cái tên đó rốt cuộc đang nghĩ cái gì chứ?!
Nhưng là anh chỉ mới nghe lời nói từ một phía của Hoàng Tịch Liên, khả năng rất thấp Tư Cảnh Hàn sẽ đem chuyện hệ trọng này nói với cô, nhất là khi hai người họ chỉ mới biết nhau trong thời gian ngắn, tâm tư của Tư Cảnh Hàn cẩn mật thế nào, trước giờ luôn không cho phụ nữ can dự vào chuyện của mình, Hoàng Tịch Liên này mới gặp thì lại càng không nên.
Vì thế anh tỏ thái độ khá xem thường, "Cô Hoàng ý đây là nhắc nhở tôi mau chóng đăng ký kết hôn với Tiểu Hy sao? Cô ngoài miệng nói không cần tình yêu của Tư Cảnh Hàn nhưng thật chất lại lo sợ hắn dụng tâm lên người Tiểu Hy, nên chỉ cần Tiểu Hy hợp pháp trở thành vợ của tôi thì cô không cần lo nữa?"
Nghe xong, bên kia Hoàng Tịch Liên lập tức cười ha ha: [Đúng là theo lẽ thường phụ nữ ai cũng vậy, nhưng mà Tề gia nói xem, nếu tôi có dụng tâm tầm thường kia thì đã không bỏ nhiều vốn ra như vậy để cản chân anh rồi. Nói tóm lại, chỗ của tôi luôn đón chào Tề gia, chỉ cần anh quay đầu để cho Cảnh Hàn của tôi đạt được điều anh ấy muốn thì tương lai tất cả đều rộng mở với anh.]
"Dùng chuyện công để làm chuyện tư? Hoàng Tịch Liên cô nghĩ đàn ông ở thương trường chúng tôi là trai bao ở quán bar cho người chỉ biết tiêu tiền như cô gọi đến?]
[Em có nói vậy sao?] Hoàng Tịch Liên rất bất hợp tác, giọng nói hống hách cô cùng, điều này chứng thực cô có ý nghĩ kia, xem mình là duy ngã độc tôn, trong thiên hạ ai cũng phải quỳ dưới tiền tài của cô.
Tề Thiếu Khanh dứt khoát kết thúc cuộc đối thoại bằng một câu nhắc nhở: "Ở thương trường cô chưa đủ trình để nói chuyện với tôi, ở đời tư cá nhân cô càng không có tư cách xen vào."
Đương nhiên là khi thấy cảnh tượng ở dưới hồ nước hầu nữ kia đã bị kinh sợ, nói được nửa chừng thì khựng lại.
Cả Tề Thiếu Khanh và Hoắc Duật Hy đồng thời quay lại, để ý thấy trong tay hầu nữ là chiếc điện thoại đang nổ chuông thì buông đối phương ra. Hoắc Duật Hy xấu hổ bấu lên thành hồ bơi, muốn trèo lên, Tề Thiếu Khanh thấy thế cũng giúp cô, sau đó tự bản thân cũng trèo lên đi đến chỗ hầu nữ nhận lấy điện thoại.
Cuộc gọi này là do đích thân Thân Hạo Khiêm gọi đến, có vẻ là một cuộc gọi dài nên Tề Thiếu Khanh ra hiệu cho hầu nữ dìu Hoắc Duật Hy vào trong thay đồ trước.
Hoắc Duật Hy rất hiểu chuyện không nói thêm lời nào đã đi vào trong, ở đây sắc mặt của Tề Thiếu Khanh rất nhanh chóng sa sầm.
"Rốt cuộc là vì sau có sự cố này, nhà Hoàng Nam rút vốn là có ý gì cậu cho người điều ra kỹ cho tôi, ngày mai tôi sẽ trấn an mấy lão cổ đông."
[Tổng tài, lần này có vẻ mấy lão già kia không để yên đâu, mấy năm nay cậu trở về Trung Quốc thâu tóm không ít quyền lực của bọn họ, vốn đã không vừa mắt cậu lâu rồi, lần này có khi sẽ làm ầm động chạm tới tổng bộ.] Thân Hạo Khiêm tốt bụng nhắc nhở.
"Rốt cuộc Hoàng Tịch Liên có nếu nguyên nhân vì sao rút vốn hay không?"
[Lần này là đích thân Nam Tam chủ tịch ra mặt, Hoàng Tịch Liên không hề tiếp điện thoại. Họ đồng ý bồi thường tổn thất như những thõa thuận trong hợp đồng nhưng mà tổng tài, so với khoản bồi thường đó thì công ty của chúng ta không thể điều kịp vốn, sớm hay muộn cũng phải chờ nguồn chi từ tổng bộ để cân bằng lại.]
Tề Thiếu Khanh khuôn mặt lạnh lùng: "Tôi hiểu rồi, cậu tạm thời dàn sếp các lão già kia qua hôm nay, ngày mai tôi sẽ đến chỗ Nam Tam chủ tịch."
Cúp máy, Tề Thiếu Khanh trở lại phòng của mình thay quần áo rồi gọi cho Trí Quân, cô ấy rất nhanh bắt máy: "Ngày mai cô không cần đến công ty, chuẩn bị sớm cùng tôi đến nhà Hoàng Nam."
[Được, tôi hiểu rồi, nhưng mà...] Trí Quân hơi do dự.
"Có chuyện gì sao?" Tề Thiếu Khanh nhận thấy điểm lạ liền hỏi, Trí Quân cũng không giấu: [Chuyện là lần trước Hoàng tiểu thư có để lại số điện thoại cá nhân cho anh, hình như cô ấy đã sớm biết được việc này.]
Nghe vậy, sắc mặt của Tề Thiếu Khanh càng thêm âm trầm, anh đưa tay chống hông nhìn ra cửa sổ, trong đầu khẽ mắng một câu rồi nói: "Đưa số điện thoại của Hoàng Tịch Liên cho tôi."
Giống như ở trong trạng thái lúc nào cũng chờ đợi cuộc gọi từ anh, Tề Thiếu Khanh chưa kịp đưa máy lên tai cô đã nhận cuộc gọi, giọng nói nhão vắt ra được nước:
"Cục cưng..."
"Tôi không có nhiều thời gian với cô, nói đi, cô muốn gì?" Tề Thiếu Khanh cắt đứt hết mọi tâm tư đùa vui của Hoàng Tịch Liên.
"[Hư hư hư...] Bên kia vờ nũng nịu: [Em nào có tâm có gì chứ, chỉ vì quá thích Tư Cảnh Hàn nên bỏ chút tâm tư, tiền bạc ra góp sức cho anh ấy thôi. Anh đấy nhé, em đã bồi thường rồi, còn cáu giận người ta à.]
"Hoàng Tịch Liên, cô đừng giả ngây thơ." Giọng của Tề Thiếu Khanh cực lạnh, "Tư Cảnh Hàn nếu biết hắn đang được một người phụ nữ nâng đỡ thì chưa chắc đã vui vẻ như cô tưởng đâu."
Dường như đã có liệu trước hết tất cả, Hoàng Tịch Liên trở giọng mềm mại hơn: [Em đâu cần anh ấy vui vẻ với em, càng không cần anh ấy yêu em mà. Tất cả là do em tự nguyện, anh không cần nhắc nhở.]
Tề Thiếu Khanh không đáp nữa nhưng Hoàng Tịch Liên có thể nghe thấy nhịp thở trong giận dữ của anh ấy.
Cô không ngại bổ sung thêm: [À, đúng rồi, theo như em được biết thì anh và Hoắc Duật Hy chưa đăng ký hết hôn thì phải, chắc là sắp có chuyện vui để xem rồi.]
Nhắc đến đây một cỗ sa sầm xuất hiện trên gương mặt anh tuấn của Tề Thiếu Khanh, đúng vậy, anh và Hoắc Duật Hy còn chưa đăng ký kết hôn, nhưng tại sao Hoàng Tịch Liên lại biết?
Nhưng có lẽ lúc này quan trọng không phải nguyên nhân vì sao cô biết mà là cô có ý gì với lời vừa rồi.
"Hoàng Tịch Liên, chuyện không liên quan đến cô thì không nên chen vào, nếu không một ngày tổn thất chưa chắc tiền của cô có có thể vá lấp vào được."
[Không không.] Hoàng Tịch Liên ở đầu kia phủ nhận: "Chuyện anh có đăng ký kết hôn với Hoắc Duật Hy hay không thì chẳng liên quan đến em, em đâu có cách gì chen vào, cho dù muốn tự mình đi đăng ký kết hôn thì đối tượng của em cũng phải là đàn ông chứ! Nên anh yên tâm, không có chuyện em tự đi đăng ký kết hôn với Hoắc Duật Hy đâu.]
Không cần phải nói tiếp nhưng Tề Thiếu Khanh đã đủ hiểu ý của Hoàng Tịch Liên, cô không đăng ký kết hôn với Hoắc Duật Hy được vì là phụ nữ, nhưng nếu một người đàn ông khác mà đặc biệt là người đàn ông lắm quyền lực như "hắn" thì lại dư thừa khả năng.
Nắm đấm trên tay Tề Thiếu Khanh xiết lại thành quyền, vạn nhất hắn điên rồi phải không mới làm ra chuyện này! Cái tên đó rốt cuộc đang nghĩ cái gì chứ?!
Nhưng là anh chỉ mới nghe lời nói từ một phía của Hoàng Tịch Liên, khả năng rất thấp Tư Cảnh Hàn sẽ đem chuyện hệ trọng này nói với cô, nhất là khi hai người họ chỉ mới biết nhau trong thời gian ngắn, tâm tư của Tư Cảnh Hàn cẩn mật thế nào, trước giờ luôn không cho phụ nữ can dự vào chuyện của mình, Hoàng Tịch Liên này mới gặp thì lại càng không nên.
Vì thế anh tỏ thái độ khá xem thường, "Cô Hoàng ý đây là nhắc nhở tôi mau chóng đăng ký kết hôn với Tiểu Hy sao? Cô ngoài miệng nói không cần tình yêu của Tư Cảnh Hàn nhưng thật chất lại lo sợ hắn dụng tâm lên người Tiểu Hy, nên chỉ cần Tiểu Hy hợp pháp trở thành vợ của tôi thì cô không cần lo nữa?"
Nghe xong, bên kia Hoàng Tịch Liên lập tức cười ha ha: [Đúng là theo lẽ thường phụ nữ ai cũng vậy, nhưng mà Tề gia nói xem, nếu tôi có dụng tâm tầm thường kia thì đã không bỏ nhiều vốn ra như vậy để cản chân anh rồi. Nói tóm lại, chỗ của tôi luôn đón chào Tề gia, chỉ cần anh quay đầu để cho Cảnh Hàn của tôi đạt được điều anh ấy muốn thì tương lai tất cả đều rộng mở với anh.]
"Dùng chuyện công để làm chuyện tư? Hoàng Tịch Liên cô nghĩ đàn ông ở thương trường chúng tôi là trai bao ở quán bar cho người chỉ biết tiêu tiền như cô gọi đến?]
[Em có nói vậy sao?] Hoàng Tịch Liên rất bất hợp tác, giọng nói hống hách cô cùng, điều này chứng thực cô có ý nghĩ kia, xem mình là duy ngã độc tôn, trong thiên hạ ai cũng phải quỳ dưới tiền tài của cô.
Tề Thiếu Khanh dứt khoát kết thúc cuộc đối thoại bằng một câu nhắc nhở: "Ở thương trường cô chưa đủ trình để nói chuyện với tôi, ở đời tư cá nhân cô càng không có tư cách xen vào."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.