Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh

Chương 70

Y Nhược Tích

15/07/2014

"Đêm nay gặp ở *Tươi đẹp* , có đi không?" Âu Dương Dật đề nghị , mỗi lần , thật mỗi lần chỉ cần chuyện có dính dáng đến cô ấy , hắn không chịu được ! Hắn phải quên , hai năm , nhất định phải quên . Sỡ dĩ không ai gặp qua cô , là bởi vì bọn họ không gặp lại , trừ internet , điện thoại bọn họ còn có thể liên lạc bằng cách nào khác? Cùng ở chung một thành phố nhưng không bao giờ gặp mặt ! Tình yêu như vậy thật sự mệt mõi , thật sự quá mệt mỏi. Hiện tại , hai năm đã trôi qua đều không có tin tức của cô ấy , không biết bây giờ cô ấy ra sao

" đêm nay đến đó để làm gì? " Doãn Thiệu Hàn vắt chéo chân , lần trước về nhà đã chết khiếp , ngày hôm sau thiếu chút nữa đã bị cấm cửa

" Vui chơi" Âu dương Dật tà mị cười , nếu bây giờ trước mặt có mấy người mỹ nữ , chắc chắn sẽ chết dưới chân hắn

Doãn Thiêu Hàn buột miệng cười " Xem ra Âu Tổng thật sự có vấn đề trong cách thưởng thức nha . Đi tươi đẹp để chơi? Lần trước xém tí đã bị cấm cửa ! Thật không biết làm sao lại quen biết các loại bạn này , tôi bắt đầu thay đổi theo chiều hướng xấu rồi"

"Hôm nay? Không được không được , tôi đang mệt chết đây . Sáng sớm , chân tay đã đau nhức , thôi hôm khác đi" Nam Cung Ảnh vội vàng hủy bỏ , lại nện vào bả vai đang nhức mỏi , thật không biết hôm qua như thế nào mà ngủ , hiện tại từ sáng sớm đã mỏi nhừ toàn thân

" Ha Ha Ha , được , Nam Cung Tổng Tài hẹn lần sau nhé , buổi tối đừng dùng sức quá nha" Âu dương Dật kì dị , làm cho Nam Cung Ảnh mất tự nhiên

" Các người thật là nói nhiều , tôi không phải đã nói , tôi và Nhan Mạt Hàn chỉ là vợ chồng hợp đồng thôi , bởi vì muốn có được cổ phần của ông nội" Nam Cung Ảnh không nhìn bọn họ , ngón tay tiếp tục gõ gõ trên bàn phím

" Này , cái gì? Phải về thành phố A?



Nhan MẠt Hàn nắm điện thoại , trợn to hai mắt , Ngôn Lạc Thần phải quay trở về thành phố A rồi

" Ừ , Mạt Hàn , Lạc ca ca bên kia có chuyện , sau này trở về , một thời gian sau sẽ quay lại NewYork , em nhớ lời nói của mẹ anh bất cứ lúc nào em muốn cũng có thể trở lại đây " Ngôn Lạc Thần mang theo vài phần thương cảm , hắn bây giờ muốn tiếp tục buông tay , sẽ không là tương lai của Nhan Mạt Hàn vậy thì chỉ có thể buông tay cô ấy ra . trong lòng thật đau

"Anh không thể ở đây thêm một thời gian nữa sao? Vậy em tiễn anh đi" Nhan Mạt Hàn nói , nước mắt khẽ rơi , thần mộ mệnh của cô đã rời đi vậy sau này bị Nam Cung Ảnh khi dễ biết làm sao . Gặp khó khăn thì phải giải quyết như thế nào , người duy nhất cô yêu lại muốn rời đi

" Mạt Hàn , không cần , mẹ và anh đã lên xe rồi . Trễ như vậy mới nói cho em biết , thật xin lỗi" Ngôn Lạc Thần nhìnra cửa sổ , từ thành phố M trở về thành phố A mất 3 tiếng lái xe , nhìn ra ngoài cửa sổ nhanh chóng quay ngược lại cảnh sắc , trong lòng lại nhói đau

" Cái gì? Anh, tại sao nhất định phải làm như vậy? Đi mà không lời từ biệt?" Trong cửa hàng bánh ngọt , Nhan Mạt Hàn nâng âm thanh lên gấp tám lần

" Anh không phải đã nói cùng em rồi sao? Tốt , Tiểu Hàn ngoan , giữ liên lạc nha , anh sắp ra ngoài thành phố rồi , sẽ mất tín hiệu , nói đến đây thôi . Tạm biệt em"

Ngôn Lạc Thầm tạm biệt , trong lòng Nhan Mạt Hàn cảm thấy hụt hẫng , trống không rất khó chịu

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Tài Tôi Yêu Chính Là Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook