Tổng Tài, Vợ Ngài Là Hacker Ngầm
Chương 25: Biến Đi Là Tốt Nhất
TK HàPhan
21/03/2021
Hoàng Việt Phong đứng dậy cầm một ly bia lên, nói:
“Nào, chúng ta cùng nâng ly chúc mừng sự hợp tác đầu tiên và thành công của Lâm và Hạ An. Anh cũng cảm ơn hai đứa đã cố gắng trong thời gian vừa rồi để có thể hoàn thành đúng thời hạn. Nào nào, một trăm phần trăm nha, không say không về.”
Nói xong, mọi người đồng loạt đứng dậy và cụng ly. Nói trăm phần trăm là đúng trăm phần trăm, chín mươi chín cũng không được, mọi người đồng loạt thi nhau uống cho hết ly của mình.
Cả nhóm chỉ có ba nữ, nhìn có vẻ tửu lượng cũng không tệ, ai cũng uống một hơi là cạn sạch một ly, thấy vậy mọi người đều ồ lên tỏ vẻ cảm thán.
Liên tục mấy ly đều trăm phần trăm, lúc này Hạ An đã có chút choáng váng, cô xin phép đi vào nhà vệ sinh rửa mặt. Lúc đi ngang qua bàn kia, cô hơi ngừng lại vì thấy bóng dáng quen quen:
“Ồ, hình như là....” Vừa nói vừa gãi đầu, có men bia nên cô cũng không nhớ ra ai nữa.
Hành động này của Hạ An lọt vào mắt của Trần Thanh Phong lại đáng yêu hết cỡ, anh không quạo mà nhếch mép cười.
Đậu Đình ngồi bên cũng có chút hoảng hốt, với cái thái độ này nếu đổi lại là một người khác có lẽ đã bị ông bạn của anh sẽ nổi đóa lên rồi, nhưng đây lại còn cười nữa. Hạ An này chắc chắn có một trọng lượng không hề nhẹ trong lòng Trần Thanh Phong.
Trần Thanh Phong nói:
“Tôi là Trần Thanh Phong, chúng ta đã gặp nhau qua mấy lần rồi. Cô ổn chứ?”
Hạ An gật đầu:
“À, tôi ổn. Hạ người tiếp tục ăn đi, tôi đi nhà vệ sinh tí.”
Nói xong, không chờ Trần Thanh Phong đáp, Hạ An đi luôn, bước đi hơi loạng choạng nên Trần Thanh Phong phải nhìn theo cô, sợ cô té.
Sau năm phút thì rốt cuộc cũng thấy Hạ An đi ra, có vẻ rửa mặt sạch sẽ hơn và tỉnh táo hơn so với hồi nãy làm Trần Thanh Phong cũng đỡ lo hơn.
Hạ An ngồi vào bàn, tiếp tục hóng chuyện của mọi người, thỉnh thoảng thì nâng ly lên tiếp tục.
Trần Thanh Phong ngồi bên này vẫn chú ý động thái của Hạ An nãy giờ, anh nói với Đậu Đình:
“Cậu để ý cô ấy một tí, tôi đi vệ sinh.”
“Vâng.”
Xong rồi anh đi vào nhà vệ sinh, nhưng khi đi ngang qua khúc cua, anh nghe giọng nói của hai người vang lên. Ban đầu anh cũng không để ý, nhưng đột nhiên có chữ Hạ An trong cuộc đối thoại làm anh dừng lại.
“Hôm nay phải cho Hạ An say bằng được.”
“Cô ấy là con gái, say thế đi về rất nguy hiểm.”
“Càng nguy hiểm càng tốt. Biến đi là tốt nhất.”
“Thu Quỳnh, sao cậu lại nói vậy, Hạ An có làm gì đến cậu đâu mà cậu ghét cậu ấy vậy?”
“Cô ta đúng là không làm gì tôi, nhưng từ khi cô ta vào công ty, mọi người đều vây quanh cô ta, những người trước đây thích tôi đều chuyển qua quan tâm cô ta, tôi không cam lòng.”
“Nhưng cũng đâu phải lỗi của Hạ An đâu, tại sao cậu phải làm vậy với đồng nghiệp của mình như vậy chứ?”
“Hứ, tôi không cần biết. Tóm lại tôi sẽ không để cho cô ta như ý đâu.”
Cuộc nói chuyện đã được Trần Thanh Phong nghe không sót chữ nào, thì ra đây là hai cô gái đồng nghiệp với Hạ An. Một người trong số đó đang muốn hãm hại cô, còn một người thì muốn ngăn cản. Đúng là không thể đùa được với phụ nữ, một khi họ nổi chứng ghen tỵ lên rồi thì bất cứ hành động nào cũng có thể làm ra được.
“Cộc cộc ...cộc”
Khi nghe tiếng giày cao gót vang lên Trần Thanh Phong chạy thẳng vào nhà vệ sinh nam, coi như không có chuyện gì xảy ra.
Sau khi quay lại bàn ăn, anh quan sát chằm chằm vào Hạ An, đề phòng chuyện xấu xảy ra, vì Hạ An chưa biết âm mưu của người này.
Bàn bên kia, sau khi suy nghĩ một lúc, Thu Quỳnh rót một ly bia đầy, hướng về phía Hạ An, nói:
“Hạ An, chúc mừng sự hợp tác thành công của em và anh Lâm, nào, cụng ly.”
Hạ An cũng không biết Thu Quỳnh có uống lộn thuốc gì không, bình thường ghét Hạ An như vậy mà nay lại xưng hô thân mật và còn chúc mừng cô nữa. Nhưng cô vẫn cầm lon bia đổ đầy vào ly, sau đó cầm ly bia lên và cụng ly với Thu Quỳnh:
“Cảm ơn chị, cũng có công của chị mà.”
“Cheng...”
“Trăm phần trăm nha.”
Hai cái ly cụng vào nhau phát ra tiếng kêu, Lâm ngồi bên cạnh Hạ An cũng thở phào một hơi, cuối cùng thì Thu Quỳnh cũng dịu đi với Hạ An, đây là điều anh ta cũng lo lắng. Chính Lâm cũng không biết tại sao Thu Quỳnh lại có thái độ gắt như vậy với Hạ An. Trước lúc Hạ An vào, không khí trong phòng làm việc lúc nào cũng vui vẻ, náo nhiệt, mà sau khi Hạ An đến Thu Quỳnh lại trở nên xấu tính như vậy.
Sau khi hai người cùng uống hết ly bia, Thu Quỳnh lại tiếp tục rót một ly nữa, rồi cũng rót cho Hạ An một ly. Sau đó tiếp tục nói:
“Ly này là ly xin lỗi Hạ An, thời gian trước chị không hiểu chuyện, nói ra mấy lời khó nghe, mong em đừng để bụng.”
“Nào, chúng ta cùng nâng ly chúc mừng sự hợp tác đầu tiên và thành công của Lâm và Hạ An. Anh cũng cảm ơn hai đứa đã cố gắng trong thời gian vừa rồi để có thể hoàn thành đúng thời hạn. Nào nào, một trăm phần trăm nha, không say không về.”
Nói xong, mọi người đồng loạt đứng dậy và cụng ly. Nói trăm phần trăm là đúng trăm phần trăm, chín mươi chín cũng không được, mọi người đồng loạt thi nhau uống cho hết ly của mình.
Cả nhóm chỉ có ba nữ, nhìn có vẻ tửu lượng cũng không tệ, ai cũng uống một hơi là cạn sạch một ly, thấy vậy mọi người đều ồ lên tỏ vẻ cảm thán.
Liên tục mấy ly đều trăm phần trăm, lúc này Hạ An đã có chút choáng váng, cô xin phép đi vào nhà vệ sinh rửa mặt. Lúc đi ngang qua bàn kia, cô hơi ngừng lại vì thấy bóng dáng quen quen:
“Ồ, hình như là....” Vừa nói vừa gãi đầu, có men bia nên cô cũng không nhớ ra ai nữa.
Hành động này của Hạ An lọt vào mắt của Trần Thanh Phong lại đáng yêu hết cỡ, anh không quạo mà nhếch mép cười.
Đậu Đình ngồi bên cũng có chút hoảng hốt, với cái thái độ này nếu đổi lại là một người khác có lẽ đã bị ông bạn của anh sẽ nổi đóa lên rồi, nhưng đây lại còn cười nữa. Hạ An này chắc chắn có một trọng lượng không hề nhẹ trong lòng Trần Thanh Phong.
Trần Thanh Phong nói:
“Tôi là Trần Thanh Phong, chúng ta đã gặp nhau qua mấy lần rồi. Cô ổn chứ?”
Hạ An gật đầu:
“À, tôi ổn. Hạ người tiếp tục ăn đi, tôi đi nhà vệ sinh tí.”
Nói xong, không chờ Trần Thanh Phong đáp, Hạ An đi luôn, bước đi hơi loạng choạng nên Trần Thanh Phong phải nhìn theo cô, sợ cô té.
Sau năm phút thì rốt cuộc cũng thấy Hạ An đi ra, có vẻ rửa mặt sạch sẽ hơn và tỉnh táo hơn so với hồi nãy làm Trần Thanh Phong cũng đỡ lo hơn.
Hạ An ngồi vào bàn, tiếp tục hóng chuyện của mọi người, thỉnh thoảng thì nâng ly lên tiếp tục.
Trần Thanh Phong ngồi bên này vẫn chú ý động thái của Hạ An nãy giờ, anh nói với Đậu Đình:
“Cậu để ý cô ấy một tí, tôi đi vệ sinh.”
“Vâng.”
Xong rồi anh đi vào nhà vệ sinh, nhưng khi đi ngang qua khúc cua, anh nghe giọng nói của hai người vang lên. Ban đầu anh cũng không để ý, nhưng đột nhiên có chữ Hạ An trong cuộc đối thoại làm anh dừng lại.
“Hôm nay phải cho Hạ An say bằng được.”
“Cô ấy là con gái, say thế đi về rất nguy hiểm.”
“Càng nguy hiểm càng tốt. Biến đi là tốt nhất.”
“Thu Quỳnh, sao cậu lại nói vậy, Hạ An có làm gì đến cậu đâu mà cậu ghét cậu ấy vậy?”
“Cô ta đúng là không làm gì tôi, nhưng từ khi cô ta vào công ty, mọi người đều vây quanh cô ta, những người trước đây thích tôi đều chuyển qua quan tâm cô ta, tôi không cam lòng.”
“Nhưng cũng đâu phải lỗi của Hạ An đâu, tại sao cậu phải làm vậy với đồng nghiệp của mình như vậy chứ?”
“Hứ, tôi không cần biết. Tóm lại tôi sẽ không để cho cô ta như ý đâu.”
Cuộc nói chuyện đã được Trần Thanh Phong nghe không sót chữ nào, thì ra đây là hai cô gái đồng nghiệp với Hạ An. Một người trong số đó đang muốn hãm hại cô, còn một người thì muốn ngăn cản. Đúng là không thể đùa được với phụ nữ, một khi họ nổi chứng ghen tỵ lên rồi thì bất cứ hành động nào cũng có thể làm ra được.
“Cộc cộc ...cộc”
Khi nghe tiếng giày cao gót vang lên Trần Thanh Phong chạy thẳng vào nhà vệ sinh nam, coi như không có chuyện gì xảy ra.
Sau khi quay lại bàn ăn, anh quan sát chằm chằm vào Hạ An, đề phòng chuyện xấu xảy ra, vì Hạ An chưa biết âm mưu của người này.
Bàn bên kia, sau khi suy nghĩ một lúc, Thu Quỳnh rót một ly bia đầy, hướng về phía Hạ An, nói:
“Hạ An, chúc mừng sự hợp tác thành công của em và anh Lâm, nào, cụng ly.”
Hạ An cũng không biết Thu Quỳnh có uống lộn thuốc gì không, bình thường ghét Hạ An như vậy mà nay lại xưng hô thân mật và còn chúc mừng cô nữa. Nhưng cô vẫn cầm lon bia đổ đầy vào ly, sau đó cầm ly bia lên và cụng ly với Thu Quỳnh:
“Cảm ơn chị, cũng có công của chị mà.”
“Cheng...”
“Trăm phần trăm nha.”
Hai cái ly cụng vào nhau phát ra tiếng kêu, Lâm ngồi bên cạnh Hạ An cũng thở phào một hơi, cuối cùng thì Thu Quỳnh cũng dịu đi với Hạ An, đây là điều anh ta cũng lo lắng. Chính Lâm cũng không biết tại sao Thu Quỳnh lại có thái độ gắt như vậy với Hạ An. Trước lúc Hạ An vào, không khí trong phòng làm việc lúc nào cũng vui vẻ, náo nhiệt, mà sau khi Hạ An đến Thu Quỳnh lại trở nên xấu tính như vậy.
Sau khi hai người cùng uống hết ly bia, Thu Quỳnh lại tiếp tục rót một ly nữa, rồi cũng rót cho Hạ An một ly. Sau đó tiếp tục nói:
“Ly này là ly xin lỗi Hạ An, thời gian trước chị không hiểu chuyện, nói ra mấy lời khó nghe, mong em đừng để bụng.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.