Tổng Tài, Vợ Ngài Là Hacker Ngầm
Chương 120: Sun
TK HàPhan
05/06/2021
Hôm sau Hạ An đi đón Sun ở sân bay, ban đầu cô định bắt taxi đi một mình, vì Thanh Trúc mang thai không thể đi được, nhưng Trần Thanh Phong không đồng ý, và thế là dưới sự cứng rắn của anh, Hạ An phải ngồi xe anh đến sân bay.
Hai người đứng chờ ở sảnh tầm mười phút thì bóng dáng của Sun cũng xuất hiện, style hiphop không ra hiphop, lịch lãm không ra lịch lãm, nhưng nét mặt yêu nghiệt hút người thì không lẫn vào đâu được. Đã mấy năm không gặp nhau, Sun cũng không thay đổi gì hết, ngay từ khi bóng dáng anh xuất hiện là Hạ An nhận ra ngay được.
Khi cô chưa kịp vẫy tay với anh ta thì một bóng dáng khác đã chạy nhanh đến trước mặt anh ta, ôm chầm lấy anh. Ban đầu nét mặt của Sun cũng ngạc nhiên, nhưng khi nhìn rõ người thì chỉ nhẹ nhàng đẩy cô gái đó ra. Sau khi nhìn rõ mặt Hạ An mới nhận ra đó là cô đồng nghiệp cũ của mình Tú Anh. Hồi đó Tú Anh vào công ty sau cô, vì cô đi quá nhanh nên cũng không có thân thiết gì lắm, không ngờ hôm nay đây lại gặp lại, và Tú Anh lại biết Sun.
Nói như vậy có phải là quá trùng hợp rồi không?
“Sun, anh về là tốt rồi, em rất nhớ anh đó.” Tú Anh lên tiếng.
Sun có vẻ cũng bình thường, không hoan nghênh cô ấy cho lắm, ngược lại đang ngó nghiêng giống như là đang tìm kiếm người khác:
“Làm sao em biết hôm nay tôi trở lại?”
Tú Anh ấp a ấp úng:
“Em vẫn luôn để tâm đến anh, nên biết được anh về nước không phải là chuyện khá dễ dàng với em sao? Mà anh đang tìm ai vậy?”
“Bạn.”
Rất tiết kiệm lời nói.
Đúng lúc Sun nhìn sang, Hạ An vẫy vẫy tay với anh, ngay lập tức Sun chạy đến gần cô, vứt hết vali, balo, bổ nhào lên ôm cô thắm thiết:
“Nhớ mày chết đi được.”
“Tao cũng nhớ mày.”
Không ai để ý đến khuôn mặt muốn thét ra lửa của đàn ông bên cạnh. Ghen, đúng vậy, thấy người con trai khác ôm bạn gái mình mà không ghen thì chắc chắn là có bệnh, còn ghen là chuyện bình thường.
Trần Thanh Phong bước đến gần, cầm tay Hạ An kéo cô ra trước ánh mắt tò mò của Sun:
“Anh là ai? Anh muốn làm gì?”
Trần Thanh Phong chầm chậm nhìn sang Hạ An nói:
“Có phải em nên giới thiệu một chút không?”
Hạ An lúc này mới nhớ có Trần Thanh Phong bên cạnh, gãi gãi đầu nói:
“À, em quên mất, giới thiệu với anh đây là Sun bạn em, còn đây...”
Chỉ sang Trần Thanh Phong:
“Đây là bạn trai tao, Trần Thanh Phong.”
Sun hét lên:
“Cái gì? Mày có bạn trai từ lúc nào? Sao mày không chờ tao về mà lại có bạn trai trước như vậy?”
Trời ơi, cái con người này, có thể nói nhẹ nhàng tế nhị một tí không, cô vẫn đang còn rất muốn sống đấy.
Trước đây Sun cũng không ngại ngần công khai theo đuổi cô, nhưng lúc đó cô chưa có suy nghĩ đến vấn đề yêu đương, cô đã thẳng thừng từ chối anh ta. Sau đó hai người vẫn chơi chung, thành bạn bè, nhưng anh ta vẫn không từ bỏ mà kiên trì theo đuổi. Hạ An cảm thấy con người này mặc dù cà phất cà phơ nhưng mà đã quan tâm ai thì móc tim móc phổi ra thể hiện luôn, đó là lý do đến nay ba người vẫn chơi chung.
“Cái này..”
Hạ An thật sự không biết phải trả lời lão ta như thế nào cho phải.
“Đúng rồi, Thanh Trúc đâu? Sao con nhóc vô lương tâm đó không đến đón tao?”
“Nó đang mang thai, không đến được.”
“Làm gì mà to tát vậy chứ, làm như mình nó mang thai được vậy. Hả, mà mày vừa nói sao cơ?”
Nói cho xôm vào, cái miệng nhanh lắm.
“Tao nói, nó đang mang thai, bộ mày điếc hả?”
Sun thật là sốc, mới đi có mấy năm quay về, người trong lòng có bạn trai, đứa bạn thân thiết thì mang bầu, có cần phải như vậy không chứ?
“Được rồi, trước tiên kiếm chỗ nào ăn cái gì đã, tao đói rồi.”
Hạ An lúc này mới chú ý đến Tú Anh, cô ta vẫn cứ đứng một bên Sun, sự tình trong đây là gì? Hai người quen nhau khi nào?
Hạ An đang suy nghĩ vẩn vơ thì Trần Thanh Phong nói:
“Tôi biết một nhà hàng gần đây, để tôi dẫn mọi người cùng đi.”
Biết tin anh đến, ông chủ nhà hàng đã đứng chờ sẵn ở cửa. ngay khi chiếc xe mở ra, ông ta đã chạy lại mở cửa xe cung kính chào hỏi:
“Hoan nghênh tổng giám đốc Phong đại giá quang lâm.”
“Ông khách khí rồi.”
Không thể không nói, Trần Thanh Phong đi đến đâu cũng được sự chào đón nhiệt tình, điểm này Sun cũng phải khâm phục. Từ lúc gặp nhau đến giờ Sun luôn luôn chú ý nhất cử nhất động của Trần Thanh Phong, mỗi động tác của anh đều rất nho nhã mà cao quý, đặc biệt là không làm bất kỳ động tác thừa thãi nào.
Nếu đoán không nhầm thì anh ta xuất thân từ gia tộc hào môn, thần thái tỏa ra nồng nặc vị thượng lưu.
Trần Thanh Phong đặt một phòng VIP, Hạ An ngồi bên Trần Thanh Phong, còn Sun ngồi chung với Tú Anh.
Hai người đứng chờ ở sảnh tầm mười phút thì bóng dáng của Sun cũng xuất hiện, style hiphop không ra hiphop, lịch lãm không ra lịch lãm, nhưng nét mặt yêu nghiệt hút người thì không lẫn vào đâu được. Đã mấy năm không gặp nhau, Sun cũng không thay đổi gì hết, ngay từ khi bóng dáng anh xuất hiện là Hạ An nhận ra ngay được.
Khi cô chưa kịp vẫy tay với anh ta thì một bóng dáng khác đã chạy nhanh đến trước mặt anh ta, ôm chầm lấy anh. Ban đầu nét mặt của Sun cũng ngạc nhiên, nhưng khi nhìn rõ người thì chỉ nhẹ nhàng đẩy cô gái đó ra. Sau khi nhìn rõ mặt Hạ An mới nhận ra đó là cô đồng nghiệp cũ của mình Tú Anh. Hồi đó Tú Anh vào công ty sau cô, vì cô đi quá nhanh nên cũng không có thân thiết gì lắm, không ngờ hôm nay đây lại gặp lại, và Tú Anh lại biết Sun.
Nói như vậy có phải là quá trùng hợp rồi không?
“Sun, anh về là tốt rồi, em rất nhớ anh đó.” Tú Anh lên tiếng.
Sun có vẻ cũng bình thường, không hoan nghênh cô ấy cho lắm, ngược lại đang ngó nghiêng giống như là đang tìm kiếm người khác:
“Làm sao em biết hôm nay tôi trở lại?”
Tú Anh ấp a ấp úng:
“Em vẫn luôn để tâm đến anh, nên biết được anh về nước không phải là chuyện khá dễ dàng với em sao? Mà anh đang tìm ai vậy?”
“Bạn.”
Rất tiết kiệm lời nói.
Đúng lúc Sun nhìn sang, Hạ An vẫy vẫy tay với anh, ngay lập tức Sun chạy đến gần cô, vứt hết vali, balo, bổ nhào lên ôm cô thắm thiết:
“Nhớ mày chết đi được.”
“Tao cũng nhớ mày.”
Không ai để ý đến khuôn mặt muốn thét ra lửa của đàn ông bên cạnh. Ghen, đúng vậy, thấy người con trai khác ôm bạn gái mình mà không ghen thì chắc chắn là có bệnh, còn ghen là chuyện bình thường.
Trần Thanh Phong bước đến gần, cầm tay Hạ An kéo cô ra trước ánh mắt tò mò của Sun:
“Anh là ai? Anh muốn làm gì?”
Trần Thanh Phong chầm chậm nhìn sang Hạ An nói:
“Có phải em nên giới thiệu một chút không?”
Hạ An lúc này mới nhớ có Trần Thanh Phong bên cạnh, gãi gãi đầu nói:
“À, em quên mất, giới thiệu với anh đây là Sun bạn em, còn đây...”
Chỉ sang Trần Thanh Phong:
“Đây là bạn trai tao, Trần Thanh Phong.”
Sun hét lên:
“Cái gì? Mày có bạn trai từ lúc nào? Sao mày không chờ tao về mà lại có bạn trai trước như vậy?”
Trời ơi, cái con người này, có thể nói nhẹ nhàng tế nhị một tí không, cô vẫn đang còn rất muốn sống đấy.
Trước đây Sun cũng không ngại ngần công khai theo đuổi cô, nhưng lúc đó cô chưa có suy nghĩ đến vấn đề yêu đương, cô đã thẳng thừng từ chối anh ta. Sau đó hai người vẫn chơi chung, thành bạn bè, nhưng anh ta vẫn không từ bỏ mà kiên trì theo đuổi. Hạ An cảm thấy con người này mặc dù cà phất cà phơ nhưng mà đã quan tâm ai thì móc tim móc phổi ra thể hiện luôn, đó là lý do đến nay ba người vẫn chơi chung.
“Cái này..”
Hạ An thật sự không biết phải trả lời lão ta như thế nào cho phải.
“Đúng rồi, Thanh Trúc đâu? Sao con nhóc vô lương tâm đó không đến đón tao?”
“Nó đang mang thai, không đến được.”
“Làm gì mà to tát vậy chứ, làm như mình nó mang thai được vậy. Hả, mà mày vừa nói sao cơ?”
Nói cho xôm vào, cái miệng nhanh lắm.
“Tao nói, nó đang mang thai, bộ mày điếc hả?”
Sun thật là sốc, mới đi có mấy năm quay về, người trong lòng có bạn trai, đứa bạn thân thiết thì mang bầu, có cần phải như vậy không chứ?
“Được rồi, trước tiên kiếm chỗ nào ăn cái gì đã, tao đói rồi.”
Hạ An lúc này mới chú ý đến Tú Anh, cô ta vẫn cứ đứng một bên Sun, sự tình trong đây là gì? Hai người quen nhau khi nào?
Hạ An đang suy nghĩ vẩn vơ thì Trần Thanh Phong nói:
“Tôi biết một nhà hàng gần đây, để tôi dẫn mọi người cùng đi.”
Biết tin anh đến, ông chủ nhà hàng đã đứng chờ sẵn ở cửa. ngay khi chiếc xe mở ra, ông ta đã chạy lại mở cửa xe cung kính chào hỏi:
“Hoan nghênh tổng giám đốc Phong đại giá quang lâm.”
“Ông khách khí rồi.”
Không thể không nói, Trần Thanh Phong đi đến đâu cũng được sự chào đón nhiệt tình, điểm này Sun cũng phải khâm phục. Từ lúc gặp nhau đến giờ Sun luôn luôn chú ý nhất cử nhất động của Trần Thanh Phong, mỗi động tác của anh đều rất nho nhã mà cao quý, đặc biệt là không làm bất kỳ động tác thừa thãi nào.
Nếu đoán không nhầm thì anh ta xuất thân từ gia tộc hào môn, thần thái tỏa ra nồng nặc vị thượng lưu.
Trần Thanh Phong đặt một phòng VIP, Hạ An ngồi bên Trần Thanh Phong, còn Sun ngồi chung với Tú Anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.