Tổng Tài Vô Tình, Yêu Anh Thật Đau Lòng

Chương 17: Bà Nội Xảy Ra Chuyện

Dumy

17/12/2023

Hai năm sau,

Cuộc sống của hai bà cháu Hạ Tử Du cứ bình lặng trôi qua, nếu không phải xảy ra chuyện kia....

"Cho một hộp há cảo thập cẩm."

Một người đàn ông trẻ tuổi trên người vẫn mặc bộ đồ lao động, có lẽ mới đi làm ca đêm về dừng lại trước chiếc xe đẩy với tấm bạt đủ hình các loại há cảo hấp dẫn đang bốc hơi nghi ngút dưới cái se lạnh của mùa đông lớn tiếng nói.

"Của anh đây ạ, cảm ơn anh. Nếu thấy hợp khẩu vị lần sau nhớ ghé ủng hộ bà cháu em tiếp nhé!"

Miệng cười tươi, đôi mắt híp lại như hai mảnh trăng khuyết, Hạ Tử Du vui vẻ cảm ơn khách hàng.

Hơn một năm trước, do tuổi tác đã cao nên bà nội Hạ chủ động xin phép nghỉ việc ở Hoắc gia.

Bà biết sức khoẻ của mình đã không còn đủ tốt, tay chân cũng chậm chạp hơn xưa, đầu óc lại thỉnh thoảng quên trước quên sau. Gần mười năm làm ở đó, bà đã được phu nhân của Hoắc gia, Úc Noãn Tâm chiếu cố, giúp đỡ rất nhiều.

Dù phu nhân đã lên tiếng muốn níu giữ bà ở lại tiếp tục công việc nhưng bà rất hiểu chuyện mà từ chối.

Nếu còn tiếp tục nhận lấy phần ân tình này bà không biết tới khi nào mới có thể trả hết được, tốt nhất là rời đi, không thể làm phiền họ thêm nữa.



Bà nội nghỉ việc rồi, Hạ Tử Du vẫn luôn muốn bà nội ở nhà nghỉ ngơi dưỡng sức, dù sao cô cũng đã đủ tuổi lao động hợp pháp, ngoài giờ học sẽ kiếm thêm những công việc tốt hơn để có đủ chi phí trang trải cho cuộc sống của hai bà cháu và học phí.

Nhưng bà nội Hạ nhất quyết không đồng ý, bà bảo cô còn nhỏ, không thể nào đủ sức khoẻ để vừa làm vừa học vất vả như vậy được nên đã nghĩ ra cách để kiếm thêm thu nhập bằng cách làm bánh há cảo - món ăn tâm đắc nhất của bà, rồi đẩy chiếc xe nhỏ đi bán ở đầu đường khu chung cư cũ mà bà cháu họ đang ở thuê.

"Tiểu Du, muộn rồi, mau lên nhà tắm rửa rồi ăn cơm đi. Hôm nay bà nấu sườn chua ngọt với canh bí đỏ mà cháu thích nhất đó. Còn ở đây, bà nội bán một lát là xong ngay thôi."

Thấy cháu gái từ sáng sớm đã rời nhà bắt đầu đi giao hàng cho người ta, sau đó thì đến trường học, học xong lại tiếp tục đi làm gia sư cho một cô bé học tiểu học, chiều tối lại tới làm phục vụ cho một khách sạn ở trung tâm thành phố. Cả ngày vất vả, cực nhọc như vậy thế mà vừa tan làm đã chạy tới phụ giúp bà bán hàng.

Đứa bé này! Ngoan ngoãn hiểu chuyện như vậy càng khiến bà thêm đau lòng.

"Nhưng tiểu Du muốn ở đây bán hàng cùng bà nội cơ, về nhà một mình không vui chút nào cả."

Dù mệt mỏi nhưng trên môi Hạ Tử Du lúc nào cũng xuất hiện nụ cười, cô không muốn bà nội phải lo lắng cho mình.

Chỉ cần được ở cùng bà nội, hai bà cháu vui vẻ sống yên bình qua ngày là cô đã mãn nguyện rồi.

Hôm nay cuối cùng cũng đã bán hết sớm hơn thường ngày nửa tiếng, không cần phải ăn há cáo thừa nữa rồi!

Mười một giờ đêm, hai bà cháu nhanh chóng dọn dẹp rồi cùng nhau đẩy xe đi về phía chung cư nhỏ ở cuối đường.



Chung cư ở đây tính tới giờ chắc cũng đã hơn hai mươi năm, bên trong cơ sở hạ tầng cũng đã xuống cấp, bề ngoài thì loang lỗ cũ kỹ, nhưng xung quanh khá đông đúc náo nhiệt, đã trễ thế này mà vẫn còn mấy quán buôn bán nhỏ sáng đèn và quan trọng là giá cho thuê rẻ, đủ để bà cháu cô có thể xoay sở.

"Con đi tắm đi, nước ấm bà còn ủ trên bếp lấy xuống mà tắm, để xe đó, bà nội lau chùi một lát là được."

Vừa về tới căn phòng nhỏ, bà nội Hạ liền lên tiếng hối thúc Hạ Tử Du, cả ngày học hành làm việc cực khổ mà giờ vẫn chưa được tắm rửa nghỉ ngơi.

"Vậy con vào tắm trước đây, bà nội làm tiếp giúp con nha!"

Hạ Tử Du mỉm cười đi vào cất giỏ xách rồi lấy bộ đồ mặc ở nhà đi vào nhà tắm.

Bên trong nhà tắm, Hạ Tử Du đang để dòng nước ấm gột rửa đi những mệt mỏi cả một ngày dài. Hôm nay khách sạn chỗ cô làm có tiệc nên từ chiều đã phải đi lại di chuyển liên tục khiến hai chân bây giờ đã mềm nhũn, tê dại.

Khẽ thở dài một hơi, đột nhiên ở bên ngoài tiếng xoong nồi rơi xuống đất loảng xoảng vang vọng trong đêm yên tĩnh khiến Hạ Tử Du giật mình, vội vàng mặc lại quần áo rồi chạy ra xem tình hình.

Vừa chạy ra khỏi cửa phòng, Hạ Tử Du liền phát hiện bà nội Hạ đã bất tỉnh làm sõng soài dưới nền đất. Trợn mắt sợ hãi, cô vội quỳ chân xuống đỡ bà nội Hạ ngồi dậy, lo lắng tới run người kêu lớn:

"Bà nội, bà nội tỉnh lại đi, bà nội đừng làm tiểu Du sợ mà. Có ai...có ai không, giúp tôi với! Giúp với!"

Hàng xóm gần đấy khi nghe thấy tiếng động lớn liền tiến lại giúp đỡ gọi xe cấp cứu giúp hai bà cháu tới bệnh viện.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Tài Vô Tình, Yêu Anh Thật Đau Lòng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook