Chương 488: Khách Tây Châu đến (1)
Canh Tân
03/10/2013
Trạm Hoa Tháp Tử, lửa cháy ngút trời.
Chỉ có điều nơi này hoang vắng hẻo lánh, trong vòng trăm dặm phía bắc Khấu Thủy không có người ở. Hỏa thế kinh người, chiếu sáng bầu trời đêm, lại không người nào biết được, càng không có người nào để ý tới nơi này. Hơn hai vạn quân Kim, bị Thân quân Thái tử chém giết người ước hơn vạn người. Những người còn lại đều táng thân trong biển lửa, dù là có người còn sống sót phần lớn cũng bị lửa cháy làm tổn thương, chẳng khác gì chết.
Ngọc Doãn dẫn Thái Tử thân quân suốt đêm xuất phát, thẳng đến Lang Sơn, không để lại nửa điểm dấu vết.
Mấy ngày về sau, Hoàn Nhan Lâu Thất lại phái ra binh mã tiếp ứng, cố đi qua Ngũ Hồi Lĩnh đến trạm Hoa Tháp Tử, chỉ thấy một mảnh hài cốt.
Thật ra, từ lần đầu tiên tiếp ứng sau đó thất bại, Hoàn Nhan Lâu Thất đã dự cảm không ổn.
Làm sao biết sở bộ của Mã Khuyếch ở Ngũ Hồi Lĩnh mấy lần ngăn trở, trì hoãn tốc độ binh Kim cứu viện, khiến hai vạn quân Kim toàn quân bị diệt.
Hoàn Nhan Ngô Khất Mãi hao phí tâm cơ, chính là muốn hai vạn quân Kim trở về.
Ai ngờ đến cuối cùng cũng là lấy giỏ trúc mà múc nước, hai vạn binh mã chưa từng thu hồi được không nói, còn vô duyên cớ hao tổn rất nhiều người.
Đầu tháng 10 Nguyên niên Tĩnh Khang, đội tàu Nữ Chân vào Vu Thiết Sơn, chậm chạp không thấy hành tung đám người Hoàn Nhan Tông Vọng liền cảm thấy không ổn. Theo sau, Nữ Chân liền phái ra mật thám đi tới Bồng Lai, ý đồ tìm kiếm hành tung Hoàn Nhan Tông Vọng nhưng không có bất kỳ thu hoạch.
Tận đến giữa tháng 10, có thương thuyền ở trên mặt biển phát hiện một thi thể không trọn vẹn.
Trải qua phân biệt có người nhận ra thi thể kia rõ ràng là Hoàn Nhan Tông Vọng, làm cho triều đình nước Kim khiếp sợ.
Hoàn Nhan Tông Vọng đã chết?
Vậy Thiện Ứng đâu?
Hoàn Nhan Tông Vọng và Thiện Ứng ở một chỗ, hiện giờ phát hiện thi thể của Hoàn Nhan Tông Vọng. Chẳng phải là nói, Thiện Ứng cũng dữ nhiều lành ít?
Hoàn Nhan Ngô Khất Mãi cảm thấy vô cùng khiếp sợ.
Vì thu hồi hai vạn tù binh, lại bỏ ra tính mạng của Tể tướng Tiêu Khánh và quốc sư Thiện Ứng. Nhưng kết quả là hai vạn tù binh vẫn là hóa thành tro tàn, Hoàn Nhan Ngô Khất Mãi sao không cảm thấy phẫn nộ. Nhưng, xảy ra việc lớn như vậy, lại nên truy cứu trách nhiệm của ai?
Tiêu Khánh chết rồi. Thiện Ứng cũng đã chết...
Ngay tiếp theo Hoàn Nhan Tông Vọng táng thân biển rộng, chết càng thêm ly kỳ.
Từng chuyện từng chuyện đến liên tiếp làm cho Hoàn Nhan Ngô Khất Mãi trong lúc nhất thời chân tay luống cuống. Tuy là lão cũng được coi là vị vua có tài trí mưu lược kiệt xuất một thế hệ Nữ Chân, nhưng gặp phải tình trạng như thế, lão cũng không biết nên làm thế nào mới phải, thậm chí còn không biết nên giải quyết hậu quả thế nào.
Cả triều nước Kim chấn động, Đại Tống cũng cảm thấy khiếp sợ!
Thủ đoạn lớn như thế, là người phương nào gây nên?
Còn có Cảnh Diên Hi cũng chết vô cùng ly kỳ, Tri trại Quân thành trại một nhà chạy trốn, làm cho Cảnh Trọng Nam giận tím mặt. Gã lập tức ở trên triều đình buộc tội Tiết Độ Sứ Quảng Tín quân là Quý Đình, nói Quý Đình cai quản không yên, mới làm nảy sinh việc lớn như thế.
Nhưng vấn đề là, Quý Đình có thể làm được Tiết Độ Sứ Quảng Tín quân cũng không phải kẻ đầu đường xó chợ.
Sau lưng của y nếu không chỗ dựa vững chắc. Lại sao có thể đi đến địa vị hôm nay?
Không bao lâu, Quý Đình liên hợp tổng quản Chân Định là Vương Uyên, dâng tấu tự biện: “Cảnh Diên Hi ven đường hộ tống Lỗ Tặc, không làm được trò trống gì, mấy lần đánh tan cường nhân lục lâm đạo Hà Bắc, làm cho lục lâm đạo Hà Bắc hận hắn thấu xương, đã treo giải thưởng ba vạn quán, muốn lấy tính mạng Cảnh Diên Hi tính mạng. Vương Uyên từng khuyên bảo Cảnh Diên Hi nên kiềm chế, nhưng Cảnh Diên Hi không nghe, khư khư cố chấp, mới có kết cục hôm nay. Hơn nữa Cảnh Diên Hi phụng mệnh hộ tống Lỗ Tặc, sau khi nhập Quảng Tín quân lại không hề liên lạc với Quý Đình, cho nên Quý Đình sau này mới nhận được tin tức Cảnh Diên Hi bị giết, thì mới biết hắn ta đi tới Quảng Tín quân.
Dưới tình huống như thế, Quý Đình sao có thể bảo toàn tính mạng của Cảnh Diên Hi được?
Chuyện này, gần như đem quan viên lớn nhỏ địa phương Hà Bắc cuốn vào.
Đạo phỉ Hà Bắc lộ hoành hành, là quan viên Hà Bắc lộ không làm tròn bổn phận. Nếu triều đình muốn truy cứu, từ Tuyên Phủ sứ Hà Bắc là Phạm Nạp cho tới Huyện lệnh Hạ huyện đều phải bị xử phạt. Cảnh Trọng Nam tuy rằng vô cùng tức giận nhưng lại không dám rước lấy nhiều sự phẫn nộ của nhiều người. Cái gọi là pháp không trách chúng, nếu quả thật phải truy cứu tới, thì chắc chắn phải bắt hết toàn bộ quan viên Hà Bắc.
Cảnh Trọng Nam còn không chấp nhận nổi, vậy thì dù cả Triệu Hoàn cũng phải suy nghĩ kỹ mới làm.
Đầu tháng mười một, Hoàn Nhan Lâu Thất binh chống đỡ Cư Dung quan, báo thù rửa hận cho đám người Hoàn Nhan Bồ Lỗ Hổ
Tổng quản Yến sơn phủ, Chế Trí Sứ Kinh Lược An Phủ Hà Bắc là Chủng Sư Trung mệnh Thái Tử thân quân xuất kích, đánh bại quân Kim ở ngoài Cư Dung quan.
Chỉ có điều một trận chiến này, thể hiện xuất sắc nhất không phải thân quân Thái tử mà là một đội quan quân thuộc thân quân Thái tử.
Chủ tướng tên là Nhạc Phi, được Ngọc Doãn đề cử, điều động từ Chân Định đến, đảm nhiệm chức Thập Nhị phó tướng Yến sơn phủ. Một trận chiến này, Thân quân Thái tử chỉ ở giữa quân đốc chiến, vẫn chưa ra trận ẩu đả. Thật sự ra ứng chiến, là binh mã của Nhạc Phi, trảm thủ hơn tám trăm, Nhạc Phi lâm trận chém giết được hai Mãnh An bột cận nước Kim, trong lúc nhất thời thanh danh vang dội.
Chủng Sư Trung dâng tấu triều đình, thỉnh công cho Nhạc Phi.
Hoàn Nhan Lâu Thất trải qua thất bại này, cũng không dám tiếp tục hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể suất bộ tạm thời lui giữ về núi Kê Minh, cũng phái người trình báo Thượng kinh, khẩn cầu viện binh.
Chủng Sư Trung rất yêu thích sự dũng mãnh của Nhạc Phi, triều đình còn chưa phong thưởng tới, Chủng Sư Trung đã bổ nhiệm Nhạc Phi giữ chức Đô Giám binh mã Giả Thuận Châu, tập trú ở Hưng Thịnh Bình, để chống đỡ quân Kim đột kích. Tuy là Giả Đô Giám, nhưng đã lĩnh Đô Giám sự. Trong lịch sử Nhạc Phi lúc này chỉ là một tì tướng, cũng không có quyền cầm binh. Nhưng hiện tại, y đã có thể độc lĩnh nhất quân...
Tuy nhiên trên năng lực, Nhạc Phi còn xa mới cao bằng Nhạc Phi trong lịch sử, nhưng cũng đã hiển lộ tài hoa bản lĩnh.
Y đam mê dã chiến, nhưng không thông binh pháp.
Mặc dù Chủng Sư Trung không lợi hại như ca ca mình là Chủng Sư Đạo, nhưng nói hành quân đánh giặc, chưa hẳn kém hơn Tông Trạch.
Rất nhanh, Chủng Sư Trung liền nhìn ra chỗ thiếu hụt của Nhạc Phi.
Sau khi suy nghĩ kỹ, liền quyết định dạy Nhạc Phi Vũ Kinh tổng yếu và Vũ Kinh thất thư.
“Vũ Kinh tổng yếu” này là thời kỳ Nhân Tông Bắc Tống, hai người Tăng Công Lượng và Đinh Độ đã hao phí thời gian năm năm để biên soạn thành, cũng là tác phẩm tổng hợp tính quân sự quy mô hoành đại đầu tiên trong lịch sử Trung Quốc. Trong đó phần lớn là biên soạn giới thiệu yếu lĩnh chế tạo vũ khí.
Mà Vũ Kinh thất thư, cũng là sau khi biên soạn xong Vũ Kinh tổng yếu thì tập hợp với bảy bộ Tôn Tử binh pháp mà thành.
Loại thư tịch như này mặc dù có lưu truyền trên thị trường nhưng phần lớn không trọn vẹn không được đầy đủ.
Cho dù là tại Võ học cũng không chắc có thể lấy được toàn tập. Giống như hai bộ mà Chủng Sư Trung tặng cho Nhạc Phi, tuy là bản dập nhưng lại là độc thư mà danh tướng Chủng thị qua các triều đại tâm đắc nhất. Vật vô cùng quý báu mà dù là vàng tiền cũng không thể mua được.
Loại sách này dù là con cháu Chủng gia cũng không chắc đã được đọc.
Dựa vào sự tính toán của Chủng Sư Trung chuẩn gị tặng một bộ cho Ngọc Doãn.
Đáng tiếc Ngọc Doãn lại không có hứng thú đối với sách này, vì thế liền tặng bộ sách này cho Ngô Giới.
Ngọc Doãn thấy, bộ sách này ở trong tay Ngô Giới còn có tác dụng hơn là trong tay hắn. Dù là hắn nhận bộ sách này, cũng không chắc đã có hứng thú để đọc. Dù sao trước đó, hắn cũng không có căn cơ quân sự, nên dù có cầm đọc cũng chưa chắc đã hiểu.
Nói cách khác, nay trình độ Ngọc Doãn là tiêu chuẩn học sinh tiểu học.
Mà Vũ Kinh tổng yếu và Vũ Kinh thất thư lại có nội dung đại học, hắn sao có thể hiểu?
Ngô Giới được cuốn sách thì vô cùng kích động. Dùng lời La Đức mà nói, Ngọc Doãn cầm đồ của Chủng Sư Trung, lại đổi lấy được sự cống hiến của Ngô Giới, tuyệt đối là vụ mua bán có lời.
Chỉ có điều nơi này hoang vắng hẻo lánh, trong vòng trăm dặm phía bắc Khấu Thủy không có người ở. Hỏa thế kinh người, chiếu sáng bầu trời đêm, lại không người nào biết được, càng không có người nào để ý tới nơi này. Hơn hai vạn quân Kim, bị Thân quân Thái tử chém giết người ước hơn vạn người. Những người còn lại đều táng thân trong biển lửa, dù là có người còn sống sót phần lớn cũng bị lửa cháy làm tổn thương, chẳng khác gì chết.
Ngọc Doãn dẫn Thái Tử thân quân suốt đêm xuất phát, thẳng đến Lang Sơn, không để lại nửa điểm dấu vết.
Mấy ngày về sau, Hoàn Nhan Lâu Thất lại phái ra binh mã tiếp ứng, cố đi qua Ngũ Hồi Lĩnh đến trạm Hoa Tháp Tử, chỉ thấy một mảnh hài cốt.
Thật ra, từ lần đầu tiên tiếp ứng sau đó thất bại, Hoàn Nhan Lâu Thất đã dự cảm không ổn.
Làm sao biết sở bộ của Mã Khuyếch ở Ngũ Hồi Lĩnh mấy lần ngăn trở, trì hoãn tốc độ binh Kim cứu viện, khiến hai vạn quân Kim toàn quân bị diệt.
Hoàn Nhan Ngô Khất Mãi hao phí tâm cơ, chính là muốn hai vạn quân Kim trở về.
Ai ngờ đến cuối cùng cũng là lấy giỏ trúc mà múc nước, hai vạn binh mã chưa từng thu hồi được không nói, còn vô duyên cớ hao tổn rất nhiều người.
Đầu tháng 10 Nguyên niên Tĩnh Khang, đội tàu Nữ Chân vào Vu Thiết Sơn, chậm chạp không thấy hành tung đám người Hoàn Nhan Tông Vọng liền cảm thấy không ổn. Theo sau, Nữ Chân liền phái ra mật thám đi tới Bồng Lai, ý đồ tìm kiếm hành tung Hoàn Nhan Tông Vọng nhưng không có bất kỳ thu hoạch.
Tận đến giữa tháng 10, có thương thuyền ở trên mặt biển phát hiện một thi thể không trọn vẹn.
Trải qua phân biệt có người nhận ra thi thể kia rõ ràng là Hoàn Nhan Tông Vọng, làm cho triều đình nước Kim khiếp sợ.
Hoàn Nhan Tông Vọng đã chết?
Vậy Thiện Ứng đâu?
Hoàn Nhan Tông Vọng và Thiện Ứng ở một chỗ, hiện giờ phát hiện thi thể của Hoàn Nhan Tông Vọng. Chẳng phải là nói, Thiện Ứng cũng dữ nhiều lành ít?
Hoàn Nhan Ngô Khất Mãi cảm thấy vô cùng khiếp sợ.
Vì thu hồi hai vạn tù binh, lại bỏ ra tính mạng của Tể tướng Tiêu Khánh và quốc sư Thiện Ứng. Nhưng kết quả là hai vạn tù binh vẫn là hóa thành tro tàn, Hoàn Nhan Ngô Khất Mãi sao không cảm thấy phẫn nộ. Nhưng, xảy ra việc lớn như vậy, lại nên truy cứu trách nhiệm của ai?
Tiêu Khánh chết rồi. Thiện Ứng cũng đã chết...
Ngay tiếp theo Hoàn Nhan Tông Vọng táng thân biển rộng, chết càng thêm ly kỳ.
Từng chuyện từng chuyện đến liên tiếp làm cho Hoàn Nhan Ngô Khất Mãi trong lúc nhất thời chân tay luống cuống. Tuy là lão cũng được coi là vị vua có tài trí mưu lược kiệt xuất một thế hệ Nữ Chân, nhưng gặp phải tình trạng như thế, lão cũng không biết nên làm thế nào mới phải, thậm chí còn không biết nên giải quyết hậu quả thế nào.
Cả triều nước Kim chấn động, Đại Tống cũng cảm thấy khiếp sợ!
Thủ đoạn lớn như thế, là người phương nào gây nên?
Còn có Cảnh Diên Hi cũng chết vô cùng ly kỳ, Tri trại Quân thành trại một nhà chạy trốn, làm cho Cảnh Trọng Nam giận tím mặt. Gã lập tức ở trên triều đình buộc tội Tiết Độ Sứ Quảng Tín quân là Quý Đình, nói Quý Đình cai quản không yên, mới làm nảy sinh việc lớn như thế.
Nhưng vấn đề là, Quý Đình có thể làm được Tiết Độ Sứ Quảng Tín quân cũng không phải kẻ đầu đường xó chợ.
Sau lưng của y nếu không chỗ dựa vững chắc. Lại sao có thể đi đến địa vị hôm nay?
Không bao lâu, Quý Đình liên hợp tổng quản Chân Định là Vương Uyên, dâng tấu tự biện: “Cảnh Diên Hi ven đường hộ tống Lỗ Tặc, không làm được trò trống gì, mấy lần đánh tan cường nhân lục lâm đạo Hà Bắc, làm cho lục lâm đạo Hà Bắc hận hắn thấu xương, đã treo giải thưởng ba vạn quán, muốn lấy tính mạng Cảnh Diên Hi tính mạng. Vương Uyên từng khuyên bảo Cảnh Diên Hi nên kiềm chế, nhưng Cảnh Diên Hi không nghe, khư khư cố chấp, mới có kết cục hôm nay. Hơn nữa Cảnh Diên Hi phụng mệnh hộ tống Lỗ Tặc, sau khi nhập Quảng Tín quân lại không hề liên lạc với Quý Đình, cho nên Quý Đình sau này mới nhận được tin tức Cảnh Diên Hi bị giết, thì mới biết hắn ta đi tới Quảng Tín quân.
Dưới tình huống như thế, Quý Đình sao có thể bảo toàn tính mạng của Cảnh Diên Hi được?
Chuyện này, gần như đem quan viên lớn nhỏ địa phương Hà Bắc cuốn vào.
Đạo phỉ Hà Bắc lộ hoành hành, là quan viên Hà Bắc lộ không làm tròn bổn phận. Nếu triều đình muốn truy cứu, từ Tuyên Phủ sứ Hà Bắc là Phạm Nạp cho tới Huyện lệnh Hạ huyện đều phải bị xử phạt. Cảnh Trọng Nam tuy rằng vô cùng tức giận nhưng lại không dám rước lấy nhiều sự phẫn nộ của nhiều người. Cái gọi là pháp không trách chúng, nếu quả thật phải truy cứu tới, thì chắc chắn phải bắt hết toàn bộ quan viên Hà Bắc.
Cảnh Trọng Nam còn không chấp nhận nổi, vậy thì dù cả Triệu Hoàn cũng phải suy nghĩ kỹ mới làm.
Đầu tháng mười một, Hoàn Nhan Lâu Thất binh chống đỡ Cư Dung quan, báo thù rửa hận cho đám người Hoàn Nhan Bồ Lỗ Hổ
Tổng quản Yến sơn phủ, Chế Trí Sứ Kinh Lược An Phủ Hà Bắc là Chủng Sư Trung mệnh Thái Tử thân quân xuất kích, đánh bại quân Kim ở ngoài Cư Dung quan.
Chỉ có điều một trận chiến này, thể hiện xuất sắc nhất không phải thân quân Thái tử mà là một đội quan quân thuộc thân quân Thái tử.
Chủ tướng tên là Nhạc Phi, được Ngọc Doãn đề cử, điều động từ Chân Định đến, đảm nhiệm chức Thập Nhị phó tướng Yến sơn phủ. Một trận chiến này, Thân quân Thái tử chỉ ở giữa quân đốc chiến, vẫn chưa ra trận ẩu đả. Thật sự ra ứng chiến, là binh mã của Nhạc Phi, trảm thủ hơn tám trăm, Nhạc Phi lâm trận chém giết được hai Mãnh An bột cận nước Kim, trong lúc nhất thời thanh danh vang dội.
Chủng Sư Trung dâng tấu triều đình, thỉnh công cho Nhạc Phi.
Hoàn Nhan Lâu Thất trải qua thất bại này, cũng không dám tiếp tục hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể suất bộ tạm thời lui giữ về núi Kê Minh, cũng phái người trình báo Thượng kinh, khẩn cầu viện binh.
Chủng Sư Trung rất yêu thích sự dũng mãnh của Nhạc Phi, triều đình còn chưa phong thưởng tới, Chủng Sư Trung đã bổ nhiệm Nhạc Phi giữ chức Đô Giám binh mã Giả Thuận Châu, tập trú ở Hưng Thịnh Bình, để chống đỡ quân Kim đột kích. Tuy là Giả Đô Giám, nhưng đã lĩnh Đô Giám sự. Trong lịch sử Nhạc Phi lúc này chỉ là một tì tướng, cũng không có quyền cầm binh. Nhưng hiện tại, y đã có thể độc lĩnh nhất quân...
Tuy nhiên trên năng lực, Nhạc Phi còn xa mới cao bằng Nhạc Phi trong lịch sử, nhưng cũng đã hiển lộ tài hoa bản lĩnh.
Y đam mê dã chiến, nhưng không thông binh pháp.
Mặc dù Chủng Sư Trung không lợi hại như ca ca mình là Chủng Sư Đạo, nhưng nói hành quân đánh giặc, chưa hẳn kém hơn Tông Trạch.
Rất nhanh, Chủng Sư Trung liền nhìn ra chỗ thiếu hụt của Nhạc Phi.
Sau khi suy nghĩ kỹ, liền quyết định dạy Nhạc Phi Vũ Kinh tổng yếu và Vũ Kinh thất thư.
“Vũ Kinh tổng yếu” này là thời kỳ Nhân Tông Bắc Tống, hai người Tăng Công Lượng và Đinh Độ đã hao phí thời gian năm năm để biên soạn thành, cũng là tác phẩm tổng hợp tính quân sự quy mô hoành đại đầu tiên trong lịch sử Trung Quốc. Trong đó phần lớn là biên soạn giới thiệu yếu lĩnh chế tạo vũ khí.
Mà Vũ Kinh thất thư, cũng là sau khi biên soạn xong Vũ Kinh tổng yếu thì tập hợp với bảy bộ Tôn Tử binh pháp mà thành.
Loại thư tịch như này mặc dù có lưu truyền trên thị trường nhưng phần lớn không trọn vẹn không được đầy đủ.
Cho dù là tại Võ học cũng không chắc có thể lấy được toàn tập. Giống như hai bộ mà Chủng Sư Trung tặng cho Nhạc Phi, tuy là bản dập nhưng lại là độc thư mà danh tướng Chủng thị qua các triều đại tâm đắc nhất. Vật vô cùng quý báu mà dù là vàng tiền cũng không thể mua được.
Loại sách này dù là con cháu Chủng gia cũng không chắc đã được đọc.
Dựa vào sự tính toán của Chủng Sư Trung chuẩn gị tặng một bộ cho Ngọc Doãn.
Đáng tiếc Ngọc Doãn lại không có hứng thú đối với sách này, vì thế liền tặng bộ sách này cho Ngô Giới.
Ngọc Doãn thấy, bộ sách này ở trong tay Ngô Giới còn có tác dụng hơn là trong tay hắn. Dù là hắn nhận bộ sách này, cũng không chắc đã có hứng thú để đọc. Dù sao trước đó, hắn cũng không có căn cơ quân sự, nên dù có cầm đọc cũng chưa chắc đã hiểu.
Nói cách khác, nay trình độ Ngọc Doãn là tiêu chuẩn học sinh tiểu học.
Mà Vũ Kinh tổng yếu và Vũ Kinh thất thư lại có nội dung đại học, hắn sao có thể hiểu?
Ngô Giới được cuốn sách thì vô cùng kích động. Dùng lời La Đức mà nói, Ngọc Doãn cầm đồ của Chủng Sư Trung, lại đổi lấy được sự cống hiến của Ngô Giới, tuyệt đối là vụ mua bán có lời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.